Kuma Kuma Kuma Bear

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Masho no Otoko wo Mezashimasu

(Đang ra)

Masho no Otoko wo Mezashimasu

立花

Dù cho Kohaku chỉ hành động thật bình thường, những người xung quanh vẫn bị anh quyến rũ!? Một câu chuyện hài học đường sẽ được kể bởi một kẻ chuyển sinh!

89 6011

Amagi Brilliant Park

(Đang ra)

Amagi Brilliant Park

Gatou Shouji

Cô gái đó nói với cậu rằng: "Em muốn anh trở thành người quản lý của Amagi Brilliant Park này."

4 47

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

4 102

Khát Vọng Trỗi Dậy

(Đang ra)

Khát Vọng Trỗi Dậy

Ro Yu Jin (로유진)

Kết quả là chết một cách thảm bại - nhưng một vị nữ thần đã gửi đi hình ảnh của tương lai khủng khiếp này cho chính anh trong quá khứ, có được kiến thức rằng mình sẽ trở nên như nào, liệu cậu ta có th

9 361

Vol 1: Gấu-san đến thế giới khác (001-026) - Chương 14: Gấu-san báo cáo với Guild

「Yuna-chan! YUNA-CHAN! Dậy đi mà!」

「Lulina-san, chị ồn ào quá..」

Tôi dụi đôi mắt mơ màng của mình và ngồi dậy.

「Là lỗi của chị sao!?」

Lulina phàn nàn trong khi nhìn tôi thông qua ô cửa sổ nhỏ.

Tôi vươn vai một cái và đứng thẳng lên.

「Em đã đi ngủ trong lúc chị làm việc vất vả đúng không? Thật không công bằng chút nào hết…」

「Chẳng phải lúc nãy chúng ta đã giao ước với nhau rồi sao? Công việc phân tách bọn goblin là của Lulina-san mà. Thế chị đã làm xong chưa?」

「Chị làm xong rồi. Mặc dù chị đã rất ngạc nhiên khi đi ra khỏi hang và nhìn thấy một căn nhà. Nhưng đáng ngạc nhiên hơn là lúc chị nhìn thấy em đang ngủ say ở bên trong đó. Vì nó không có cửa nên chị còn không thể bước vào được nữa」

Tôi dùng ma thuật để mở bức tường và bước ra khỏi căn nhà.

Nhìn lên bầu trời, tôi thấy nó đã ngã sang chiều mất rồi.

Chắc tầm ba giờ chiều ha?

「Ở bên trong có nhiều goblin lắm đó. Chị đã phải cố hết sức để phân tách từng con một khi mà Yuna-chan không chịu giúp chị chút nào hết」

Tôi bỏ qua lời phàn nàn của chị ấy và thay đổi chủ đề.

「Chúng ta còn cần thứ gì bên trong hang nữa không?」

「Chị nghĩ là không đâu」

「Nếu vậy em sẽ chặn lối vào hang nhé, để đó cho bọn quái vật khác tới sinh sống thì sẽ phiền phức lắm」

Tôi bịt kín lối ra vào bằng ma thuật đất.

Giờ thì cơ hội để bọn quái vật tái định cư trong hang là bằng 0.

「Xong rồi, chúng ta quay về làng thôi」

「Chị mệt lắm rồi…」

「Không sao đâu, chị chỉ cần thư giãn thôi」

Tôi quay sang nở một nụ cười thật tươi với Lulina-san.

Tôi không có ý định tà tà đi bộ về đâu.

「Yuna-chan… đừng nói là…」

「Đây là đường núi nên khó đi lắm, nhưng vì có em rồi nên chị cứ yên tâm」

Và rồi chuyện ấy lại lặp lại…

Tôi chạy xuống núi trong khi ôm Lulina-san, người đang có một biểu hiện cam chịu tuyệt vời, trên tay.

Nhảy! Nhảy!! Nhảy!!!

Cứ mỗi lần tôi nhảy như vậy, chị Lulina lại hét lên.

Mặc dù khá là ồn khi mà nguồn âm thanh lại đặt ngay cạnh lỗ tai của bạn.

Nhưng tôi ngó lơ chúng và tiếp tục tăng tốc.

Khi chúng tôi đã đến gần lối vào ngôi làng, tôi thả chị Lulina xuống và cùng chị ấy đi bộ về phía anh lính canh ở phía trước cổng làng.

Trông chị Lulina có hơi run rẩy và lảo đảo nhưng chắc chỉ là tưởng tượng của tôi thôi ha?

Chúng tôi chào lính canh và đi về phía ngôi nhà lớn của trưởng làng.

「Ồ, các cô quay lại sớm quá. Có phải do việc đó là bất khả thi không?」

「Không, chúng đã hoàn thành công việc rồi」

「Hm? Cô nói gì cơ? Ta nghe không hiểu lắm..」

「Chúng tôi đã hoàn thành yêu cầu tiêu diệt goblin rồi」

「Đây là ma thạch của bọn chúng」

Lulina-san lấy ra một chiếc túi da từ trong túi vật phẩm của chị ấy.

Chị ấy mở chiếc túi ra và cho trưởng làng nhìn thấy những thứ bên trong.

Chúng hẳn là ma thạch của bọn goblin ha.

Tôi tuyệt đối không nhìn vào đó đâu.

Tôi không muốn nhìn thấy đống ma thạch thấm đẫm máu của bọn chúng.

Thứ đó sẽ làm tôi ăn mất ngon một thời gian luôn mất.

Nếu chúng được rửa sạch bằng nước thì có lẽ sẽ không sao, nhưng tôi không nghĩ rằng trong hang động có sẵn nước để làm việc đó.

「Vậy ra các cô thật sự đã tiêu diệt được bọn goblin à? Nhưng chẳng phải trong này có quá nhiều sao?」

「A, đó là vì số lượng goblin lên đến hơn 100 con lận」

「100!?」

Trưởng làng cực kỳ ngạc nhiên.

Maa~ ai mà không ngạc nhiên khi biết có đến chừng đó goblin đang sống ở cạnh nhà cơ chứ.

「Xin ngài cứ yên tâm. Toàn bộ goblin đều đã bị tiêu diệt, chúng tôi cũng đã bịt kín cửa hang của bọn chúng để những con quái vật khác không thể đến sinh sống gần làng được nữa」

「C, cảm ơn các vị rất nhiều」

Trưởng làng cúi đầu để thể hiện sự biết ơn.

「Vậy thì, tôi sẽ ngay lập tức chuẩn bị nhà trọ cho hai vị」

「Vâng, cảm ơn ngài rất nhiều」 「Không cần đâu, chúng tôi sẽ trở về luôn」

Lời nói của tôi và Lulina-san chồng lấp lên nhau.

「Yuna-chan, bây giờ đã trễ lắm rồi đó」

「Chúng ta có thể về đến thị trấn trước lúc hoàng hôn mà」

Hai chúng tôi nhìn nhau.

「Không lẽ em lại lên kế hoạch “Bế-công-chúa” với chị lần nữa sao?」

「Maa~ chị đừng lo, thêm một, hai lần nữa thì chị sẽ quen thôi」

「Nhưng dân làng đã tử tế chuẩn bị quán trọ cho chúng ta rồi đó」

「Hoàn thành công việc và trở về một cách nhanh chóng là phong cách làm việc của em ạ」

「…Chúng ta thực sự phải trở về ngay sao?」

Tôi gật đầu.

「…Haiz~ chị hiểu rồi. Chúng ta cũng cần phải báo cáo cho Guild về con Goblin King nữa, bây giờ về nhanh luôn cũng tốt」

「Goblin King!?」

Trưởng làng bắt được một thông tin quan trọng và ngay lập tức phản ứng lại với lời nói của Lulina-san.

「A, tôi quên nói, lý do mà 100 con goblin tụ lại ở đây là vì có sự hiện diện của Goblin King đó」

「Vậy, vậy con Goblin King đó sao rồi?」

「Con Goblin King cũng đã bị tiêu diệt luôn rồi, thế nên nơi đây đã an toàn, ngài không cần phải lo lắng về chuyện đó」

''「CHÚNG TÔI CẢM ƠN CÁC VỊ RẤT NHIỀU!」''

Sau khi được toàn thể dân làng ra cảm ơn và đưa tiễn, chúng tôi rời khỏi ngôi làng để trở về Crimonia.

「Xin hãy nhẹ nhàng với chị nhé. Còn nữa, NHẢY NHÓT là CẤM tuyệt đối đấy!」

「Vâng, vâng, em hiểu rồi」

Không lẽ việc tôi nhảy qua mấy ngọn núi làm Lulina-san sợ đến thế sao?

Thay vì nắm lấy bộ đồ gấu một cách hoảng sợ như lúc nãy thì Lulina-san đang choàng tay ôm lấy tôi một cách nhẹ nhàng.

「Tuy di chuyển kiểu này có hơi đáng sợ, nhưng được ôm một chú gấu như thế này cảm giác tuyệt thật đó」

Lulina-san xoa đầu (gấu) của tôi.

Tôi muốn chị ấy dừng lại.

Cảm giác có hơi xấu hổ thế nào ấy.

Tôi không thể chịu đựng thêm việc bị xoa đầu được nữa nên tôi lại bế chị Lulina lên trong tư thế “Bế công chúa” huyền thoại và bắt đầu chạy.

Con đường phẳng lì không như đường núi mà chúng tôi đã đi lúc nãy, thế nên tôi có thể chạy một cách dễ dàng.

Tôi ngó lơ phản ứng của những con quái vật ở xa xa và tiếp tục chạy nhanh hơn nữa.

Trên đường về, chúng tôi còn chạy qua một chiếc xe chở các mạo hiểm giả nữa. Một trong số họ la hét gì đó nhưng tôi không hề quan tâm đến điều đó.

Cuối cùng bức tường thành của thị trấn cũng hiện ra trong tầm mắt.

「Ne~ cho chị xuống đi mà Yuna-chan, thế này xấu hổ lắm」

Tôi bỏ qua tiếng thầm thì van xin bên tai và vẫn tiếp tục chạy.

「Yu, Yuna-chan? Cho chị xuống đi mà.. được không?」

Chị ấy ôm chặt tôi hơn, nhưng nó không đau chút nào hết.

Và tôi đã chạy đến cổng tây của thị trấn như thế đó.

Anh lính canh cực kì ngạc nhiên.

Lulina-san thì che mặt xấu hổ.

Còn tôi trông như một con gấu.

Cả ba chúng tôi đông cứng trong im lặng.

Tôi thả chị Lulina xuống và lặng lẽ chìa tấm thẻ Guild của mình cho anh lính.

Anh ấy xác nhận nó trong im lặng.

Chúng tôi sau đó cũng chẳng nói với nhau một lời.

Tôi và Lulina-san nhanh chóng bước vào thị trấn.

「Chị này, em có nên “ẵm” chị đến Guild luôn không?」

「Dừng lại đi!」

Có lẽ vì quá xấu hổ nên chị Lulina đi thẳng một mạch về Guild luôn.

Ở phía trước Guild, một cơ số mạo hiểm giả đã làm xong công việc hôm nay của mình đang đứng tám chuyện.

Mặc dù tôi nghĩ rằng như thế này thì chẳng thể nào vào Guild được nhưng khi mấy mạo hiểm giả đó để ý thấy tôi thì họ tự động mở đường luôn.

Cách họ tách ra như thế làm tôi liên tưởng đến cảnh Moses tách biển ra làm đôi. Hay thật đó.

Sau khi bước vào bên trong, chúng tôi đi tới chỗ bàn tiếp tân.

Khi chúng tôi đang định xếp hàng ở bàn tiếp tân, thì có một tiếng gọi chúng tôi phát ra từ phía sau.

「Đã trở về rồi sao, Lulina?」

「Rans, Gil? Sao hai người vẫn còn ở đây thế?」

Rans và Gil đang ngồi trên ghế nhìn đến chỗ chúng tôi.

「Tôi không biết đến khi nào thì hai người sẽ quay trở lại, thế nên tụi tôi cứ ở đây chờ thôi. Có vẻ dự đoán của tôi đúng rồi hở? Trở về sớm thế này thì có lẽ cả hai đã bị số lượng goblin ở đó dọa cho sợ rồi đúng không?」

Tên Rans cười khẩy.

Tôi mà thất bại thì ông anh cũng chịu chung số phận đó, đồ ngốc.

Thật không thể hiểu nổi mấy tên ngốc mà?

「Xin lỗi nhé Rans, chúng tôi đã hoàn thành yêu cầu rồi」

「..Hả!?」

Tên ngốc đó đần mặt ra sau khi nghe câu nói của Lulina-san.

「Như chị đã nói, nhiệm vụ hoàn thành rồi. 100 con goblin và một con Goblin King đã hoàn toàn bị tiêu diệt」

「100 con goblin á? Lại còn cả Goblin King nữa? Đùa kiểu gì vậy?」

「Không phải đùa đâu」

Các mạo hiểm giả xung quanh cũng bị thu hút bởi cuộc trò chuyện của chúng tôi

「100 con Goblin?」

「Goblin King nữa?」

「Chém gió đúng không?」

「Làm sao có chuyện bọn họ có thể tiêu diệt Goblin King với hai người cơ chứ」

「100 con goblin? Với hai người thì chuyện đó là bất khả thi」

「Nhưng, nó là CON GẤU ĐÓ đấy」

「Đúng rồi, là CON GẤU ĐÓ」

「Nếu là CON GẤU ĐÓ thì có thể đúng không?」

「Dù gì thì cũng là Con Gấu đó mà」

Mặc dù phía sau đang bắt đầu lao nhao lên sau khi vài tên nghe ké được cuộc trò chuyện của chúng tôi.

Cơ mà, tại sao chủ đề đến cuối lại chuyển sang Gấu thế?

「Lulina-san. Về chuyện Goblin King, cô có thể xác nhận lại giúp tôi được không?」

Helen bước tới.

「Tôi muốn nói chuyện với hai người. Xin mời đến bên kia một lát」

Chúng tôi được Helen dẫn đến một cái bàn trống, không một ai bén mảng xung quanh đó cả.

「Được rồi, xin hãy kể cho tôi về nó. Nếu tôi nhớ không nhầm thì Lulina-san đã nhận một yêu cầu tiêu diệt goblin xuất hiện quanh một ngôi làng vùng núi. Số lượng của chúng là xấp xỉ 50 đúng không?」

「Đúng vậy. Nhưng khi chúng tôi đến đó rồi thì số lượng của chúng đã vượt quá 100 con rồi」

Đám mạo hiểm giả thính tai ở sau lưng chúng tôi lại bắt đầu nhôn nhao sau khi Lullina-san báo cáo.

「Xin thứ lỗi, cô có thể mang bằng chứng ra được không?」

Lulina lấy ra chiếc túi da chứa ma thạch của bọn goblin ra một lần nữa.

「Tôi sẽ thẩm định chúng, xin hãy chờ một lát」

Helen nhận lấy chiếc túi và đi đến một cái máy ngay tại quầy tiếp tân.

「Xin cảm ơn, đây đúng là ma thạch từ goblin bị tiêu diệt trong ngày hôm nay. Lúc nãy tôi còn nghe được thông tin về Goblin King nữa, điều đó có thật không?」

「Là thật. Thủ lĩnh của bọn goblin đó chính là Goblin King」

「Nếu thế chúng ta cần phải nhanh chóng kêu gọi một tổ đội Rank C đến đó ngay lập tức. Xin hai người hãy cho tôi biết địa điểm cụ thể」

「A, không sao đâu. Yuna-chan đã tiêu diệt nó rồi」

“「…Ê, một mình tiêu diệt Gobin King kìa mày, tao có nghe nhầm không…?」

「Con Gấu đã hạ đo ván Goblin King」

「Con Gấu đó…」

「Con Gấu…」”

Thông tin lan truyền một cách nhanh chóng. Thiệt tình, mấy người im lặng dùm cái.

「Thật sao!? Nếu thế xin hãy mang ma thạch của Goblin King ra để làm bằng chứng」

「Em có mang xác nó về nè」

「Hm? À à, là túi vật phẩm Gấu Trắng của Yuna-chan ha? Ưm, nó lớn lắm đúng không? Chị xin lỗi, nhưng chúng ta có thể sang phòng kế bên được chứ?」

Đám mạo hiểm giả cũng đi theo phía sau chúng tôi và Helen. Trông họ cứ như dải phân dính vào con cá vàng vậy.

「Em có thể lấy nó ra ở đây được không?」

Theo lời Helen, tôi đưa găng tay gấu trắng lên và lấy cái xác Goblin King ra.

Những tiếng thở dài, tiếng la hét như thiếu nữ của một tên nào đó và nhiều thứ tiếng khác nữa đồng loạt phát ra từ xung quanh chúng tôi.

「Không nhầm lẫn đi đâu được, đây chính xác là Goblin King」

Bộ mặt của con Goblin King sau khi chết vẫn biểu hiện sự dữ tợn.

Một số mạo hiểm giả đã ngất xỉu sau khi nhìn thấy khuôn mặt của nó, mạnh mẽ lên đi chứ các chàng trai!

Vài người trong số họ tỏ vẻ khâm phục vì tôi đã có thể tiêu diệt được nó.

Rất nhiều vết thương khủng khiếp được khắc lên trên thân xác con Goblin King thể hiện một trận đấu sinh tử.

Không ai có thể nghĩ rằng đây là cuộc tàn sát từ một phía cả.

「Cảm ơn hai người rất nhiều. Có ổn không nếu Guild muốn mua lại cái xác này?」

「Nguyên liệu của Goblin King có thể sử dụng được ạ?」

「Đúng đó, da của Goblin King rất khác biệt so với bọn goblin thông thường, nó có thể được dùng để nâng cấp sức phòng thủ của trang bị. Xương của nó có thể dùng để chế tạo ma cụ và bản thân ma thạch của nó thôi đã rất đặc biệt rồi, vì có thể chứa một lượng lớn ma lực nên công dụng của nó rất đa dạng. Tóm lại, nó là một nguyên liệu hiếm」

「Em ổn với chuyện đó, nhưng Lulina-san…」

「Tôi cũng không có vấn đề gì hết」

「Được rồi, vậy bây giờ chúng ta quay lại bàn tiếp tân nhé?」

Chúng tôi quay lại chỗ quầy tiếp tân.

Đám mạo hiểm giả phân cá vàng cũng đi theo sau chúng tôi luôn.

「Yêu cầu này được nhận bởi nhóm Lulina-san. Tuy nhiên, nó được hoàn thành cùng với Yuna-san, hai người có thỏa thuận gì với nhau về chuyện này không?」

「Xin hãy xác nhận rằng đây là một tổ đội kết hợp giữa nhóm của chúng tôi và Yuna-chan」

「Lulina-san?」

「Yuna-chan là người đã tiêu diệt toàn bộ bọn chúng, thế nên chúng tôi không thể nói rằng đây là thành tích của mình được. Toàn bộ những gì tôi làm chỉ là thu thập thông tin và phân tách bọn goblin mà thôi」

「Tôi hiểu rồi. Vậy tôi sẽ xác nhận yêu cầu đã được hoàn thành. Các thành viên của nhóm Lulina-san, xin hãy trình thẻ Guild của mình ra ạ」

「Về phần tôi thì khỏi」

「Rans?」

「Tôi chẳng hề làm gì hết. Tất cả những gì tôi làm chỉ là ngồi một chỗ chờ cô gấu chạy về cầu cứu, thậm chí tôi còn chẳng tin cô ấy có thể một mình tiêu diệt 100 con goblin nữa」

「Tôi cũng thế. Lần này tôi cũng chẳng làm được gì cả」

「Gil?」

「Tôi hiểu rồi. Như vậy, tôi sẽ xác nhận yêu cầu lần này được hoàn thành chỉ bởi Lulina-san và Yuna-san. Thế đã ổn rồi chứ?」

「Ổn rồi, cám ơn cô」

「Đây là phần thưởng cho việc hoàn thành yêu cầu và ma thạch từ goblin; đây là phần thưởng bổ sung từ việc đánh bại Goblin King và nguyên liệu của nó」

Hai túi tiền được Helen trao tận tay chúng tôi.

Lulina-san còn đưa cho tôi thêm một chiếc túi nữa.

「Chị không thể nào nhận hết số tiền này được. Thế nên, em hãy nhận lấy một nửa ha」

Nửa phần tiền có được từ nhiệm vụ lần này của Lulina-san được trao lại cho tôi.

「Vậy có ổn không ạ?」

「Chị đã kiếm được số tiền lớn hơn rất nhiều công sức chị bỏ ra rồi. Dù sao tất cả những gì chị làm chỉ là phân tách bọn goblin thôi mà, xin lỗi vì không thể đưa hết cho em nhé」

Tôi ngoan ngoãn nhận lấy số tiền đó rồi bỏ chúng vào trong Hộp Gấu.

「Ngoài ra thì chị sẽ giữ lời hứa trông chừng Deborane, cũng như Rans luôn」

Rans nhìn sang phía này khi nghe tên mình được nhắc tới, trông anh ta có hơi mắc cỡ.

「Maa~ dù sao hôm nay cũng rất vui. Em đã có thể luyện tập ma thuật của mình khi đấu với Goblin King nên thời gian hôm nay không bị phí phạm chút nào hết」

Tôi đang sử dụng ma thuật ngày càng hiệu quả hơn; tất cả là nhờ có Goblin King làm đối thủ đó. Cảm ơn nhé, tao sẽ nhớ về mày.

Tôi nhìn lên bầu trời lúc hoàng hôn.

Gương mặt xưng vù của Deborane cũng hiện ra phía sau những áng mây.

Vì tôi đã thành công tiêu diệt Goblin King rồi nên có lẽ tôi sẽ dễ dàng đánh bại mấy con quái khác thôi ha.

Sau khi rời khỏi Guild, Lulina-san mời tôi đi ăn cùng, thế là chúng tôi đến một cửa hàng mà chị ấy đề xuất cùng với Rans và Gill.

Rans đã cúi đầu xin lỗi tôi ngay sau khi chúng tôi xong việc với Helen.

Gil cũng xin lỗi vì đã không tham gia tiêu diệt bọn goblin cùng chúng tôi.

Tôi quyết định tha thứ cho bọn họ và cùng nhau đi ăn bữa tối.

「Mời chúng tôi như vầy có được không đó?」

「Được mà. Tôi có thêm tiền thưởng từ việc đánh bại Goblin King nữa đó. Mọi người có thể coi đây là tiền viện phí của Deborane」

「Tôi hiểu rồi. Vậy thì tôi sẽ không khách sáo đâu đấy」

「Cảm ơn」(Gil)

Tôi trở về quán trọ sau khi ăn tối cùng với ba người bọn họ.

Tôi nói với Elena rằng hôm nay mình sẽ không ăn tối rồi leo thẳng lên giường ngủ luôn.

________________________________________________________________________________