Kuma Kuma Kuma Bear

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Adachi to Shimamura

(Đang ra)

Adachi to Shimamura

Hitoma Iruma

Nhưng rồi đến một ngày suy nghĩ của họ về nhau dần dần thay đổi...

52 3061

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

(Đang ra)

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

Mizugame

Dù bây giờ có nhận ra cô gái tsundere hay cằn nhằn mình ngày nào là cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp hiền dịu thì cũng đã trễ rồi!

36 1579

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

2 7

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

25 1268

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

(Đang ra)

Sẽ thế nào nếu nuông chiều nữ sinh cao trung trông như 'Jirai-kei'?

藍月 要

Tuy nhiên, mọi chuyện lại dần đi sai hướng——

9 456

Vol 1: Gấu-san đến thế giới khác (001-026) - Chương 15: Mưa và ngày nghỉ của Gấu-san (phần 1)

Tôi ở trong quán trọ suốt từ buổi sáng đến giờ vì ngày hôm nay trời mưa nặng hạt.

Tôi đọc quyển sách về các loài quái vật mà tôi mua được hôm trước để giết thời gian.

Đa số quái vật được miêu tả trong sách đều khá giống bọn quái trong game, tiểu thuyết và truyện tranh.

Maa~ nếu thế thì đi vòng quanh thế giới này để tìm kiếm chúng có lẽ là một ý tưởng hay ho đó.

Sau khi đọc xong quyển sách, tôi quyết định đi xuống lầu một vì bụng tôi đã sẵn sàng cho một bữa trưa rồi.

Hiện giờ phòng ăn đang chật kín người.

Khi tôi hỏi Elena về điều đó thì,

「Các quán ăn lề đường đều đã đóng cửa vì cơn mưa hết rồi, thế nên khách hàng mới tập trung về các quán ăn lớn, nơi họ có thể trú mưa và thư giãn」

Maa~ các quán ăn lề đường làm sao hoạt động được dưới thời tiết như thế này được cơ chứ.

Vào những dịp thế này, khách hàng thường chẳng có hứng dạo quanh các sạp hàng để mua thức ăn đâu, họ sẽ tìm đến các quán ăn gia đình để thưởng thức bầu không khí ấm cúng bên trong đó ha.

Nếu nghĩ như thế thì việc bọn họ tìm đến nơi này để trú mưa là một điều hoàn toàn tự nhiên.

Tôi nhìn quanh phòng ăn để tìm một chỗ ngồi cho mình nhưng tất cả các bàn đều đã kín chỗ hết rồi.

Tôi cũng không muốn chia sẽ bàn ăn với những người lạ thế nên tôi quyết định quay trở về phòng. Nhưng đúng lúc đó Elena lên tiếng.

「Yuna-san, xin lỗi nhưng hiện phòng ăn hết chỗ mất rồi, cậu có muốn dùng bữa trưa ở trong phòng không?」

「Ưm, thế cũng được」

「Cảm ơn nha. Vì cậu là khách trọ nên đáng lẽ tớ phải ưu tiên chỗ ngồi cho cậu cơ, nhưng mà…」

「Được rồi mà, vậy tớ chọn thực đơn đặc biệt của ngày hôm nay nhé」

「Okay. Tớ sẽ mang chúng lên phòng cậu ngay, chờ một lát nhé」

Khoảng năm phút sau khi tôi trở lại phòng mình, tiếng gõ cửa phòng đã vang lên.

Cậu ấy nhanh thật.

「Yuna-san, mở cửa giúp tớ được không?」

Khi tôi mở cửa ra, Elena nhanh chóng mang vào phòng một bữa ăn nóng hổi và thơm phức.

Vì bữa trưa không được tính vào chi phí phòng trọ thế nên tôi lấy tiền từ Hộp Gấu ra để trả cho Elena sau khi thức ăn đã được đặt lên bàn.

「Cám ơn nhé」

「Cậu cũng làm việc chăm chỉ quá ha」

「Tất nhiên, bây giờ là lúc để kiếm tiền mà」

Elena trả lời một cách vui vẻ rồi rời khỏi.

Tôi nhìn bữa trưa đã được đặt ngay ngắn trên bàn rồi nói lời cảm ơn trước khi dùng bữa.

Rau xào, một nồi thịt hầm nóng bỏng cùng với những lát bánh mì tươi.

Cảm ơn vì đã cho tôi thưởng thức những món ăn ấm áp này trong một ngày mưa.

Tôi gặm bánh mì. Muu~ nhớ cơm quá đi.

Bánh mì cũng ngon lắm, nhưng tôi là một người Nhật, thế nên tôi cần cơm cho mỗi bữa ăn.

Tôi cũng muốn ăn ramen nữa, không biết thế giới này có thứ đó không ha?

Lát nữa tôi sẽ hỏi Elena thử.

Sau khi hoàn thành bữa ăn, tôi suy nghĩ về lịch trình của buổi chiều hôm nay.

Tôi mở màn hình trạng thái lên để kiểm tra.

______________________________________

Tên: Yuna

-------------

Tuổi: 15

Cấp độ: 18

Kỹ năng: Ngôn ngữ dị giới, Ký tự dị giới, Hộp vật phẩm của Gấu, Nhãn quan Gấu, Trực giác Gấu, Bản đồ Gấu

Ma thuật: Ánh sáng Gấu, Cường hóa body Gấu, Ma pháp Gấu – hệ lửa, Ma pháp Gấu – hệ nước, Ma pháp Gấu – hệ gió, Ma pháp Gấu – hệ đất,

------------------------------

Trang bị: Set Đồ Gấu

*Tay phải – Găng tay Gấu Đen (Không thể chuyển giao)*

*Tay trái – Găng tay Gấu Trắng (Không thể chuyển giao)*

*Chân phải – Giày Gấu Đen (Không thể chuyển giao)*

*Chân trái – Giày Gấu Trắng (Không thể chuyển giao)*

*Trang phục Gấu Đen (Không thể chuyển giao)*

*Đồ lót gấu (Không thể chuyển giao)*

___________________________________________________

A, số lượng kỹ năng lại tăng lên nữa rồi.

___________________________________________________

Bản đồ Gấu

----------------

Giúp tạo ra bản đồ những nơi đã đi qua thông qua Mắt Gấu

___________________________________________________

Tôi mở Bản đồ Gấu ra, tất cả những nơi tôi từng đi qua đều xuất hiện trên đó: những khu vực xung quanh thị trấn, ngôi làng bên cạnh ngọn núi của bọn goblin, khu rừng phía đông, và cánh cổng phía tây nữa.

Maa~ ngoài những nơi đó ra thì những chỗ còn lại đều tối đen hết.

Cái này giống hệt một loại minigame ha.

Với nó thì tôi sẽ không lạc đường khi muốn trở lại những nơi mà tôi đã từng đến trước đây nữa. Thật không may vì nó chỉ hiển thị những nơi mà tôi đã từng đi qua mà thôi, nếu không thì nó chẳng khác gì googlemap hết luôn.

Mà kệ vậy, nếu bây giờ nhận được một cái bản đồ thế giới chi tiết một cách bất ngờ chỉ tổ làm câu chuyện trở nên buồn chán hơn thôi.

Tôi nhìn khắp bản đồ một lượt, đây là ngọn núi mà tôi đã đánh bại Goblin King ha. Và rồi tôi chợt nhớ ra một thứ mà mình đã bỏ quên mất.

Tôi lấy một thanh kiếm ra khỏi Hộp Gấu.

Đó là thanh kiếm của con Goblin King.

Mặc dù trông nó hiện giờ không được u ám, tội lỗi như khi được trang bị bởi con Goblin King nữa.

Nó đã trở thành một thanh kiếm bạc sáng trưng, không tì vết mất rồi.

___________________________________________________

Kiếm của Goblin King

----------------

Cấp độ: 7

Hiệu ứng: Aura tăng cường thể chất, Aura tăng cường ma pháp

___________________________________________________

___________________________________________________

Aura tăng cường thể chất

----------------

Giúp nâng cao sức mạnh vật lý tương ứng với ma lực của người sử dụng

___________________________________________________

___________________________________________________

Aura tăng cường ma pháp

----------------

Giúp nâng cao sức mạnh ma thuật tương ứng với ma lực của người sử dụng

___________________________________________________

Đây là lý do mà nó trông nguy hiểm đến thế khi được trang bị bởi con Goblin King ha.

Khi tôi đổ một ít ma lực của mình vào trong thanh kiếm, nó phát ra một ánh sáng trắng đẹp đẽ.

Tôi sẽ cảm thấy cực kỳ đau khổ nếu thanh kiếm vẫn phát ra cái ánh sáng màu đen đầy nguy hiểm sau khi đọc xong hiệu ứng của nó đó. Thật may là nó đã chuyển sang màu trắng.

Không biết nó có trở nên hữu ích trong tương lai không ha.

Đến giờ trời vẫn mưa không ngớt.

Sau khi suy ngẫm kỹ lưỡng về lịch trình của ngày hôm nay, tôi nhận ra rằng… ừm, tôi chẳng có gì để làm hết.

Kinh nghiệm Hikikomori của tôi rất dày dặn, nhưng nó lại cực kỳ vô dụng khi không có Internet, TV, tiểu thuyết hay truyện tranh ở bên cạnh.

Rãnh quá điii~ vì thiếu phương tiện giải trí nên ngoài đi ngủ ra thì tôi chẳng còn gì để làm nữa hết.

Cơ mà nếu bây giờ tôi đánh một giấc thì tối nay tôi phải ngủ kiểu gì đây.

Ở Nhật Bản, nếu không thể ngủ được thì tôi có thể đọc tiểu thuyết, chơi game, hoặc lướt web và… ở đây chẳng có gì để làm hết.

Maa~ có lẽ phải suy nghĩ thêm về những việc tôi có thể làm khi rãnh rỗi thôi.

Lúc cầm thanh kiếm của Goblin King lên, tôi cảm thấy có hơi mỏi tay thế nên tôi quyết định tập thể dục một chút xem sao. Có thêm chút cơ bắp thì sẽ ra dáng mạo hiểm giả hơn ha.

Mặc dù hiện giờ tay tôi mềm như cọng bún, và còn yếu nữa.

Nhưng nhờ có bộ đồ gấu nên tôi có thể chống đẩy được hàng chục, thậm chí hàng trăm lần mà chẳng thấy mệt chút nào hết.

Mà như thế thì có gọi là tập thể dục đâu.

Trong khi nghĩ về điều đó, tôi cởi bỏ bộ đồ gấu ra. Giờ trên người tôi chỉ còn mỗi bộ đồ lót thôi.

À không, chính xác thì phía trên tôi còn mặc thêm một chiếc áo thun nữa.

Còn phía dưới vẫn là chiếc quần lót gấu-san.

Tôi không mặc những chiếc quần lót đã mua hôm trước vì chúng không hợp với tôi.

Có lẽ tôi sẽ ghé cửa hàng quần áo đắt tiền để mua thêm vào lần sau vậy.

Tôi đặt tay xuống sàn nhà và thử chống đẩy trong khi vẫn suy nghĩ vẩn vơ về đồ lót.

…Ừ thì, năm cái tôi cũng không làm nỗi.

Chắng có gì thay đổi so với lúc tôi còn ở Nhật Bản hết.

Tôi quyết định từ bỏ hy vọng đối với đôi tay mềm yếu này và ngoan ngoãn mặc bộ đồ gấu vào.

Điều đáng sợ ở đây là, tôi đã dần quen với ngoại hình của Gấu-san mất rồi.