「Yuna-chan, Ta cũng có yêu cầu 」
Eleanora-san đột nhiên lên tiếng sau khi cuốn sách ảnh kết thúc.
"Chuyện gì vậy?"
「Yuna-chan, cháu đang rảnh rỗi, đúng chứ?」
Eleanora-san hỏi tôi với một nụ cười mang một ẩn ý sâu xa.
Đấy chắc chắn không phải là một yêu cầu bình thường khi câu hỏi kèm theo một nụ cười như vậy.
Nói với một người là đang rảnh rổi thẳng mặt, Hình như thế giới vừa có thêm một thứ không thể đong đếm được rồi nhỉ , đó là sự thô lỗ của cô ấy.
Điều đó khiến tôi chỉ có một lựa chọn duy nhất.
"Xin lỗi tôi đang bận."
「Không được nói dối như thế chứ. Cliff phàn nàn với ta rằng cháu dường như hoàn toàn rảnh rỗi mà phải không.
「Tôi là một mạo hiểm giả, tôi có công việc để làm, tôi là chủ một cửa hàng, và cũng giúp đỡ cô nhi viện, vì vậy ...」
"Ồ, vậy ạ? Cháu có thể cho tôi xem thẻ guild của mình , vì vậy ta có thể xem cháu đang thực hiện nhiệm vụ gì ? ta cũng nghe nói rằng cháu để người khác quản lý cửa hàng và trại mồ côi, nhưng ... 」
「......」
Chỉ có Cliff mới có thể cung cấp cho cô ấy tất cả những thông tin đó.
Một cặp vợ chồng bình thường nên nói chuyện về con gái của họ, không phải tôi ...(khổ nổi cặp này chả ai bình thường =)) )
「Vì vậy,ta có một yêu cầu ...」
「Hình như là tôi đã nói là từ chối rồi...」
Mặc dù tôi biết sự chống đối là vô ích nhưng tôi vẫn cố làm.
「Cháu ít nhất có thể nghe không? Yuna-chan, ta muốn cháu hộ tống một số học viên của học viện.
「Hộ tống một số học viên?」
「Các học viên sẽ sớm có một buổi thực hành đào tạo thực tế. Tuy nói là đào tạo thực tế, nhưng nó thực sự không phải là thứ gì lớn lao lắm. Họ chỉ cần đi đến một ngôi làng gần đó và quay về.
"Đó là tất cả?"
Tôi nghĩ nó sẽ là một hình phạt, vì đó là yêu cầu của Eleanora-san, nhưng cuối cùng nó thực sự rất đơn giản.
"Vâng đó là tất cả. ta muốn cháu hộ tống họ. ta đã cố gắng yêu cầu sự trợ giúp từ Guild mạo hiểm, nhưng vì có một số vấn đề , ta đã không thể tập hợp được các mạo hiểm giả. Tất cả học sinh đều đến từ các gia đình quý tộc, vì vậy ta cần một người thực sự mạnh mẽ bảo vệ họ.
Và ngăn cho họ làm những việc nguy hiểm đến bản thân...」
「Chỉ những học viên giỏi nhất mới được tham gia, vì vậy họ sẽ tự biết cách bảo vệ mình. Yuna-chan, ta cần cháu ở đó, chỉ trong trường hợp có chuyện gì tồi tệ xảy đến.
「Những học viên hoàn toàn không có kinh nghiệm thực tế. Việc đào tạo này là để họ tìm hiểu về những thứ thật sự nguy hiểm bên ngoài, không đưa ra quyết định dại dột, và hiểu được tầm quan trọng của vệ sĩ.
Nhà vua giải thích những lời của Eleanora-san.
「Họ cần phải học tất cả những khó khăn mà chuyến đi mang lại, quản lý ngựa, cắm trại vào ban đêm, sự đáng sợ của quái vật, sự tin tưởng vào đồng đội, và sự trông cậy vào các vệ sĩ. Họ phải trải qua cuộc huấn luyện thực tế này để học hỏi ít nhất một chút về những điều đó.
「Tôi hiểu điều đó, nhưng công việc đó thuộc thẩm quyền của Học viện, phải không? Tại sao phải là các mạo hiểm giả Eleanora-san? 」
「Ah, đó là vì ta đang làm một số việc vặt cho học viện」
Lại một lần nữa đó là việc vặt. Lần trước cô ấy nói gì đó về việc vặt khi trở lại lâu đài . Thực sự cô ấy là ai chứ?
「Tôi hiểu điều cô đang nói, nhưng cô vẫn còn có vài ngày để tìm một người khác, phải không? Không nhất thiết phải là tôi ... 」
「Ta muốn sớm tập hợp mọi người, và không có nhiều người đủ điều kiện để trở thành những người bảo vệ học viên, cháu biết đấy. Họ phải có sức mạnh, thời gian, và sự kiên nhẫn phải có lời khuyên bảo ảnh hưởng với những đứa trẻ từ các gia đình quý tộc. Trong quá khứ, một số đứa nói điều tồi tệ với người hộ tống của họ, vì vậy mạo hiểm đã điên tiết và quyết định bỏ chúng nửa chừng. 」
「Điều gì xảy ra với những học viên đó?」
「Một người đã bị giết bởi quái vật, một người bị thương nặng, và hai người khác bị chấn thương tâm lý.」
「Tôi không tốt bụng gì. Nếu mọi chuyện đến nổi tôi phải nói tục ngôn ngữ, tôi sẽ đánh họ gần chết và ném chúng vào tổ của một con goblin.
Dường như có những đứa trẻ quý tộc ở trong nhóm, vì vậy nếu có những đứa trẻ như tên khốn lấy tiền của trại trẻ mồ côi, tôi sẽ bỏ rơi họ và không do dự. Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ cứu họ.
「Cháu có thể đánh chúng gần chết, nhưng con gái ta cũng ở trong nhóm, do đó đừng ném chúng vào tổ của một con goblin.」
「Shia cũng ở đó」
「Đúng vậy, cô ấy sẽ tham gia tập huấn lần này. Cô ấy là con của một quý tộc. Những người ở đi đầu phải học hỏi và trải nghiệm rất nhiều thứ nhất.
「Nếu Shia có tham gia, có nghĩa là học viên sẽ ở độ tuổi của tôi hoặc lớn hơn có phải không? Liệu họ có chấp nhận tôi làm hộ vệ? 」
Tôi dường như đã quên nghĩ về độ tuổi của những người tôi sẽ phải bảo vệ.
Họ là sinh viên, do đó bình thường, người trẻ nhất nên 12 tuổi và người lớn tuổi nhất phải là 18 tuổi.
Liệu các học viên, những người luôn tự cho mình là người đứng đầu trong thế hệ của họ, Liệu họ có chấp nhân tôi làm người bảo vệ khi tôi cùng độ tuổi với họ?
Thậm chí còn có những người lớn hơn tôi trong nhóm.
「Ta sẽ yêu cầu họ giữ im lặng về việc đó」
「Ta tin rằng Eleanora nói với chúng là đủ, nhưng nếu cháu muốn, ta cũng sẽ nói gì đó với chúng?」
Nhà vua đang nói một điều thực sự nguy hiêm.
Nếu đích thân nhà vua đến lớp, sẽ giống như thủ tướng đến lớp học ở Nhật, phải không? Ông ấy không phải là một người mà họ có thể từ chối.
「Ah, điều đó có vẻ thú vị. Tôi có nên tham gia không? 」
Ngay cả nữ hoàng cũng nói những điều điên rồ như vậy.
「Bé cũng sẽ nói nó!」
Vì bố mẹ đã nói những điều như vậy, ngay cả Công Chúa Flora cũng cố bắt chước họ ...
「Ta sẽ làm nó như là một nhiệm vụ từ Guild mạo hiểm giả, vì vậy cháu cũng sẽ nhận được phần thưởng」
Tôi không thực sự cần tiền.
Ngoài ra, làm bất cứ việc gì có dính dáng với quý tộc đều phiền phức.
「Cô không nhất thiết phải nhờ đến Mạo hiểm giả phải không? Trong lâu đài còn có các hiệp sĩ và pháp sư, phải không? Cô chỉ cần ra lệnh họ làm việc đó 」
「Chúng ta có rất nhiều hiệp sĩ và pháp sư đang làm những nhiệm vụ, nhưng nếu chúng ta ra lệnh cho họ, học viên sẽ không nhận thấy được lối suy nghĩ và hành động thực sự của mình, vì vậy điều đó thật sự không tốt. Chúng tôi muốn họ đi cùng với các mạo hiểm giả, những người có địa vị xã hội thấp hơn họ, và xem mạo hiểm giả suy nghĩ và hành động khi ở bên ngoài như thế nào.
Càng nghe, mọi chuyện càng phiền hơn tôi nghĩ.
Đó là lý do tại sao, Yuna-chan, Hãy làm việc đó cho ta , ta sẽ trả công thích đáng cho cháu 」
「Nó có vẻ rắc rối, vì vậy tôi từ chối.」
Vì tôi không đồng ý, Eleanora-san đưa ra một điều kiện khác.
「Nếu là ta thì sao? Có thể điều này hơi lạ, nhưng trước giờ ta chưa nợ ai bao giờ.
Eleanora-san nợ tôi ư, huh. Điều đó thật tuyệt vời, nhưng tôi không có gì để yêu cầu cô ấy.
「Ta sẽ cho Cliff nợ cháu một lần điều đó chắc chắn sẽ có ích」
Cliff nợ tôi thật sự có giá trị hơn, tự ý phát nợ cho Lãnh chúa ... Tôi thực sự muốn biết Eleanora-san là ai. (Vợ =)) )
"Tôi hiểu. Nhưng, chỉ lần này thôi, được chứ? 」
Sẽ rất thú vị nếu sử dụng khoản nợ này để biết Eleanora-san là ai.
「Vậy, nhiệm vụ của tôi sẽ là gì?」
「Như ta đã nói, cháu sẽ bảo vệ học viên.Trong khi đó ta cũng muốn cháu báo cáo hành động của họ 」
「Báo cáo hành động của họ?」
「Chẳng hạn, cháu chỉ cần báo cáo những việc như nếu con gái ta không tham gia vào việc chuẩn bị trại, nếu cô ấy đi giết quái vật một mình, hoặc nếu cô ta không tuân theo lệnh của cháu.
Tóm lại, tôi là một người giám sát.
「Ngoài ra, Yuna-chan, nếu ai đó nói gì xúc phạm đến cháu, hãy báo cáo điều đó nữa. Chúng ta sẽ trừ điểm nếu việc đó xảy ra.
「Tôi nên làm gì khi một con quái vật xuất hiện?」
「Cháu chỉ cần đứng đó xem họ, và cứu họ nếu mọi việc có vẻ nguy hiểm」
「Có bao nhiêu con quái vật mà học viên có thể giải quyết? Có một trăm goblins vẫn ổn chứ? 」
「Yuna-chan, chỉ có cháu là vẫn dư sức đấu với nhiều goblins. Họ chỉ có thể đấu với một con.
Như vậy à?
Tuy hơi trễ để nói điều này ngay bây giờ, nhưng bộ quần áo gấu thực sự mang sức mạnh áp đảo.
Sau cuộc trao đổi này, Eleanora-san giải thích chi tiết về việc đào tạo thực tế cho tôi.
Giữa lúc đó , nhà vua và hoàng hậu đã rời đi.
Flora-sama vẫn đọc cuốn sách của cô bé trong im lặng, và Anju-san chuẩn bị đồ uống cho chúng tôi.
「Tôi sẽ chỉ phải đợi ở nhà vào ngày được chỉ định, đúng không?」
「Ta sẽ đến đón cháu vào buổi sáng, vì cháu sẽ không thể vào học viện nếu mặc bộ quần áo đó」
Sau khi xong chuyện, Eleanora-mượn cuốn sách ảnh 「Gấu-san và cô bé nhỏ: Phần 1」 từ Flora-sama, và rời khỏi phòng.
Công việc của Eleanora thực sự bao gồm nhiều nhiệm vụ kỳ quặc. Cô ấy thật sự rất gần vua, vì vậy tôi không biết thực sự cô ấy là ai.
Tôi cũng quyết định rời khỏi lâu đài và nói lời tạm biệt với Flora-sama.
「Gấu-san, cảm ơn chị」
Cô bé có vẻ rất thích cuốn sách mới của mình.
「Chị cũng sẽ mừng nếu việc đấy làm em vui lòng. Anju-san, bây giờ tôi sẽ đi. 」
「Tôi biết ơn những gì em đã làm cho Flora-sama hôm nay」
Anju cúi chào.
「Ngoài ra, Yuna-sama, cảm ơn em rất nhiều vì đã cho phép chúng tôi sao chép cuốn sách ảnh」
「Tôi hiểu, Anju-san, cô có vẻ cũng muốn nó.」
Cô hay liếc nhìn cuốn sách của Flora-sama, vì vậy việc đó hoàn toàn rõ ràng.
「Vâng, bản vẽ rất dễ thương, vì vậy khi Flora-sama cho tôi xem, tôi cũng cho con gái của mình xem nữa」
「Chị có con gái, huh. Cô bé bao nhiêu tuổi?"
「Vâng, cô bé cùng tuổi với Flora-sama. Đó là một trong những lý do tại sao tôi trở thành người hầu của Flora-sama.
「À , mặc dù đây không phải là một cuốn sách ảnh, những hãy đưa nó cho con gái của chị.」
Tôi đưa ra một bánh pudding và một loại bánh mì phổ biến.
「Điều này ổn chứ」
「Nhớ làm lạnh bánh pudding trước khi ăn nhé . Bánh mì thật sự rất ngon, tôi nghĩ vậy 」
"Cảm ơn em."
Tôi rời lâu đài và quyết định mua sắm một chút ở thủ đô hoàng gia trước khi trở lại Crimonia.
Tôi biết , thực sự có rất nhiều ánh mắt hướng về phía tôi ở thủ đô.