Kuma Kuma Kuma Bear

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1293

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Vol 5: Gấu-san làm được rất nhiều thứ (104-126) - Chương 115- Gấu-san đi dạo cùng hai bé gái (Phần 2)

Atora-san dẫn chúng tôi đến khu hải sản.

Tại chợ, rất nhiều hải sản đã được xếp dàn hàng.

「Uwaa, nó vẫn còn động đậy kìa」

「Nó thật nhớp nháp 」

Fina và Shuri huyên náo khi thấy bạch tuộc.

「Nó rất ngon đấy em biết không」

「Thật không ạ?」

Bạch tuộc nướng hay luộc đều rất ngon cả sashimi nữa.

「Chị Yuna, đây là con gì?」

「Đó là cua. Luộc lên rất ngon. 」

Nước dùng của cua khá ngon , ohhh , tôm cũng ngon nữa.

「Chúng có thể ăn được không?」

「Đương nhiên , em có thể ăn chúng. Chúng đã có trong món mà Deiga-san đã làm hôm qua, em biết không? 」

「Có thật không?」

Fina và Shuri nhìn những con cua.

Họ đưa tay ra định chạm chúng ...

「Nguy hiểm đấy, vì vậy đừng chạm vào chúng, được không?」

Tôi cảnh báo khi hai em ấy cố gắng chạm vào những con cua. Hai em ấy có thể bị thương nếu không may bị cua kẹp.

Hai em nhanh chóng rút tay lại khi nghe tôi cảnh báo.

「Fina, Shuri, đến đây. Có một con giống nhưng nhỏ hơn con Kraken mà Yuna đã đánh bại nè 」

Khi Atora-san gọi hai em ấy đi tới xem mực.

「Đây là con mà chị Yuna đã giết?」

「Chỉ giống thôi , con Yuna giết lớn hơn rất nhiều」

「Lớn hơn này!」

「Đúng, lớn hơn rất nhiều」

"Thật đáng kinh ngạc!"

"Kinh ngạc!"

Hai em ấy khen ngợi trong khi nhìn vào con mực, nhưng tôi không vui gì lắm vì một lý do nào đó.

Sau chuyến đi tới khu hải sản ngắn ngủi của chúng tôi, chúng tôi đi về phía một gian hàng.

Khi đến gần hơn, một mùi thơm quyến rũ đập vào mũi của chúng tôi.

"Nó có vẻ ngon."

"Em muốn ăn nó."

Hai em ấy đang nhìn vào gian hàng mực nướng.

「Fufu, Yên tâm , chị sẽ đãi. Hai đứa có thể ăn bất cứ thứ gì mình muốn」

Atora-san đưa họ tiền, nhưng hai em ấy đã từ chối.

「Sao em lại không nhận nó?」

"Vì…"

Hai em ấy nhìn tôi.

Họ chắc chắn do dự khi lấy tiền từ người mà họ vừa gặp lần đầu.

Tôi lấy một ít tiền ra khỏi Hộp Gấu và đưa cho họ.

「Đây là phần thưởng hai em đã giúp chị đào măng.」

「Nhưng chị đã đưa bọn em đến đây ...」

「Hai em đã rất mệt khi đến đây. Vì vậy, hãy cầm lấy và ăn những thứ thật ngon 」

Fina và Shuri nhìn nhau và gật đầu. Hai em ấy có chấp nhận không? Họ lấy tiền từ tay gấu của tôi.

「C, Cảm ơn chị 」

"Cảm ơn chị."

Họ cảm ơn tôi. Tuy nhiên, một người nào đó hơi buồn.

「Em có thể lấy tiền của tôi không?」

Atora nhìn khá buồn khi họ không nhận tiền của chị ấy.

Fina và Shuri nhìn tôi lần nữa, tôi gật đầu.

Họ cảm ơn Atora và nhận tiền từ cô. Sau đó họ nắm tay nhau vui vẻ chạy về phía gian hàng.

「Chúng là những đứa trẻ tốt.」

「Vâng」

Họ không ương ngạnh giống tôi.

Atora và tôi ngồi ở một băng ghế gần đó.

「Yuna, em có nghe những gì đã xảy ra trong thành phố」

「Có ,Tôi nghe một ít từ Anzu và Deiga-san」

「Về bọn tội phạm」

Tôi lắc đầu.

「Họ không nói chuyện đó khi có hai đứa trẻ gần bên. Cựu chủ Guild thương mại và tất cả những tên phạm tội nghiêm trọng đã bị xử tử.

"Tôi hiểu rồi."

「Đó là một cuộc xử tử công khai, nhưng không có nhiều người đến xem nó. Những người đến là những gia đình đã mất đi người thân yêu của họ và những người lớn tuổi. Em tin rằng , với việc này , những gia đình có thể thỏa mãn và bắt đầu lại cuộc sống mới.

À vậy đó là lý do họ muốn đến Crimonia, huh?

「Còn vấn đề về thị trưởng mới đã được quyết định chưa , tôi nghĩ Cliff muốn chị được bầu cử, nhưng ... 」

「Không lý nào tôi chấp nhận , đúng không? Tôi khá lười , nên những việc phiền hà này không hợp với tôi.

「Vậy chuyện gì xảy ra sau đó?」

「Trách nhiệm đã được giao cho con trai của ông Kuro. Không ai phản đối ý kiến này từ vì anh ấy đến từ thành phố này.

「Nó phải gượng ép giao cho cho ai đó huh . Tôi chắc chắn rằng có rất nhiều người muốn chức thị trưởng 」

「Tất cả mọi người đều biết về cựu thị trưởng. Mỗi ngày, ông ta được lệnh phải làm gì đó về Kraken. Khi ông ấy cố gắng lấy thức ăn từ những thành phố gần đó, thì bọn cướp xuất hiện, và ông ấy không thể mua thực phẩm nữa. Trên hết, các cư dân luôn ngừng áp lực .Nhìn thấy mọi chuyện như thế khiến chẳng muốn ai nhận việc này. Đó là lý do tại sao ông Kuro gượng ép giao cho con trai mình 」

Tôi cảm thấy tiếc cho anh ấy.

Tôi chúc anh may mắn mặc dù tôi không biết anh ta.

「Cựu thị trưởng có trở lại không?」

「Nhìn cách ông ta chạy trốn , thì chắc chắn việc trở lại là không thể , đúng không? Các ngư dân sẽ không tha thứ cho ông ta ngay cả khi ông ta trở lại.

「Trường hợp ông ta trở lại , điều gì sẽ xảy ra với vị trí thị trưởng?」

"Không có gì. Thành phố này hiện đang thuộc thẩm quyền của Cliff-sama, vì vậy những người bỏ trốn không có quyền phát biểu. Ngay cả khi có chuyện gì xảy ra, tôi chắc rằng Cliff-sama sẽ xử lý nó. 」

Atora-san dường như rất tin tưởng Cliff, huh.

Ồ, đây không phải là phải là việc đáng quan tâm; Tôi có thể để cho Cliff nếu thị trưởng trước đó quay trở lại.

「Ông ta sẽ gặp nguy hiểm nếu trở lại.」

"Nguy hiểm?"

「Có rất nhiều người căm hận ông ta」

Vâng, những người đã bị ông ta bỏ rơi sẽ không quên mối hận thù này, bất kể khi họ ở đâu và thời điểm nào.

「Và một chuyện khác , em hiện đang ở đâu, Yuna?Chỗ của Deiga-san hay nhà Gấu? 」

「Chúng tôi đang ở nhà Gấu ngoài thành phố vì quán trọ của Deiga-san đã kín chổ」

"Chị biết . Thực sự phải gấp rút xây dựng nhiều nhà trọ hơn nữa. Sẽ có rất nhiều người đến đây khi đường hầm xây xong và hiện tại chúng tôi vẫn không đủ.

「Mọi người vẫn chưa bắt đầu xây dựng?」

Gỗ đã được chuẩn bị, nhưng chưa có tòa nhà nào được dựng lên.

「Chúng tôi sẽ sớm xây dựng chúng nhưng hiện tại chưa vẫn còn thiếu nhân lực. Ngoài ra, chúng tôi phải làm cho xong việc giết quái vật trong khu rừng nếu không việc xây dựng không thể bắt đầu một cách an toàn, vì vậy chúng tôi đã trì hoãn nó.

「Tôi đã nhìn thấy Blitz, nhưng hiện tại tập trung đi tiêu diệt quái vật có lẽ sẽ tốt hơn」

「Nhờ những mạo hiểm giả, quái vật đã không còn quanh đây. Tôi đang yêu cầu các mạo hiểm giả mở rộng phạm vi ra . Khi được thực hiện xong, sẽ bắt đầu xây dựng quy mô lớn. 」

Tôi sẽ đánh giá cao nếu họ làm xong trước khi mùa hè đến.

Chờ đã, họ thực sự mùa hè ở đây không? . Tôi quyết định hỏi điều đó sau.

Trong khi tôi vẫn đang nói chuyện với Atora-san, Fina và Shuri trở lại trông rất vui vẻ.

「Chị Yuna, Atora-san. Chúng em đã trở lại."

"Bọn em đã trở lại."

Họ có vẻ hài lòng. Họ có thực sự ăn ngon không?

「Chị sẽ trở lại guild , giờ em sẽ làm gì?"

「Chúng tôi sẽ đến Guild Thương mại để kiểm tra xem tình hình với đất nước Harmony and Peace」

「Đất nước Harmony và Peace, huh? Họ thường đến mỗi tháng , nhưng dừng lại từ khi Kraken xuất hiện. Tôi hy vọng chiếc thuyền của họ không bị phá hủy bởi nó.

「Tôi sẽ kiên nhẫn chờ đợi」

Nếu không có gì khác, tôi có thể có thể sẽ tìm thông tin tại thủ đô.

Chúng tôi chia tay với Atora-san và hướng tới Hội Thương mại.

Các nhân viên có vẻ bận rộn khi chúng tôi đến. Không một nhân viên nào có vẻ rảnh tay.

「Yu, Yuna-san!」

Một trong những nhân viên nhìn thấy tôi.

Mọi người quay sang tôi khi họ nghe cô ấy gọi.

「Chị Yuna !?」

Fina và Shuri đã bị sốc bởi phản ứng của nhân viên.

Để bình tĩnh họ, tôi đặt tay lên đầu.

「Có chủ guild ở đây không?」

"Vâng. Xin vui lòng chờ trong giây lát."

Nhân viên đã đi vào phòng ở phía sau để thông báo cho ông chủ guild rằng tôi đang ở đây.

「Cô bé Gấu」

Jeremo-san, đi ra nhưng sắc mặt trông có vẻ mệt mỏi.

「Đã lâu rồi.」

「Vâng , em vẫn khỏe mạnh nhỉ? 」

「Tôi không thể nói như thế với anh nhỉ, Jeremo-san.」

「Tôi hối hận vì chấp nhận chức guild Master. Chỉ có bận rộn với bận rộn. Tôi thậm chí không thể nghỉ ngơi. Các dãy núi các báo cáo không hề giảm. Có quá nhiều việc phải làm. Ngoài ra, người hướng dẫn từ Crimonia vẫn liên tục hành hạ tôi.

「Đừng nói xấu người khác chứ, Jeremo-san. Sẽ không có vấn đề nếu anh chỉ biết làm thế nào để xử lý công việc của bản thân. Tôi cũng muốn trở lại Crimonia, vì vậy xin hãy học nhanh hơn.

Một phụ nữ nhìn thông minh tuổi tầm giữa thập niên hai mươi xuất hiện phía sau Jeremo-san.

Tôi nghĩ cô ấy trông sẽ hợp hơn nếu có thêm một đôi kính.

Tôi dạy anh vì Mylene-san yêu cầu tôi. Tôi để lại chồng và con của tôi ở Crimonia, vì vậy hãy học thật nhanh! 」

"Tôi hiểu. Tôi sẽ cố gắng hết sức, vậy nên ... 」

「Hãy vui lòng hết sức bằng hành động của anh」

Đây có phải là người mà Mylene nói khi cô ấy nói rằng cô ấy sẽ gửi một người nào đó giúp Jeremo-san?

「Yuna-san, rất vui được gặp em. Tôi được giao nhiệm vụ đến đây từ Crimonia. Tên tôi là Annabelle. 」

「Annabelle-san, chị biết về tôi, huh.」

「Tôi đã nhìn thấy em ở Crimonia vài lần. Ngoài ra, mọi người trong Guild Thương Mại đều biết về em . Nhưng tại sao em lại đến đây, Yuna-san? Em đến để phàn nàn về Jeremo-san? 」

"Tại sao!? Tôi không làm gì hết, đúng không? 」

「Anh nên hoàn thành công việc của bản thân đi」

Tôi không biết nên xen vào như thế nào, vì vậy tôi quyết định bỏ qua.

「Tôi đến đây để xem tình hình về đất nước Harmony và Peace 」

「Về điều đó, huh? Một con tàu của ngư dân đã gặp con tàu của đất nước Harmony và Peace . Ngư dân nói với họ về những gì đã xảy ra với thành phố, vì vậy tôi nghĩ rằng thương mại sẽ sớm được nối lại.

"Có thật không!?"

Đó là tin tốt.

「Có nhưng tôi không biết rõ thời điểm là khi nào」

Annabelle-san có vẻ là một người tuyệt vời. Cô trả lời rất nhanh. Tôi có thể hiểu tại sao Mylene-san lại đưa cô ấy đến. Jeremo-san có thể trở thành một chủ Guild thât sự theo những hướng dẫn của Annabelle-san.

「Jeremo-san có sao không?」

"Hãy để tôi xem. Anh ấy đang cố gắng hết sức mặc dù đã cố gắng bỏ công việc của mình vài lần. Tuy nhiên, nó thật phiền phức khi anh ta cứ xin nghĩ khi vừa mới bắt đầu làm việc.

「Đó là vì sao cô không cho tôi nghỉ ngơi , đúng không?」

「Nếu anh cố gắng hết sức, cư dân sẽ sống hạnh phúc. Hãy làm hết sức mình vì họ mà không nghỉ ngơi 」

Đó là cách một doanh nghiệp khai thác nhân viên.

Nếu tôi được nói rằng tôi sẽ không được nghỉ ngơi, tôi sẽ nghỉ gấp công việc đó.

Một người vĩ đại từng nói: "Nếu bạn làm việc, bạn là kẻ thua cuộc." ( trans : chân lý bất hủ cmnr , mà chắc người vĩ đại này là ẻm Yuna quá , tui search gg-sama chả thấy ai nói câu này)

Suy nghĩ như vậy, tôi đã hiểu được đánh giá của các bậc bô lão đã cho Jeremo-san.

Anh ta làm việc không ổn định, nhưng anh ta đã làm tốt công việc của mình. Đôi khi anh ấy bỏ nó, nhưng mọi người yếu quý anh. Không ai khác phù hợp với chức chủ guild hơn anh ấy, huh.

「Chuyện khác , tôi muốn yêu cầu em làm một việc cho tôi, Yuna-san. Khi nào em sẽ về Crimonia? 」

「Có thể là mai , hoặc là tôi có thể ở đây thêm một ngày nữa」

「Tôi xin lỗi vì đã yêu cầu, nhưng em có thể gửi báo cáo cho Mylene-san」

"Bài báo cáo?"

「Mỗi mười ngày, chúng tôi gửi một bản báo cáo về những gì chúng tôi cần, nhưng kể từ khi tên ngốc này, Jeremo-san, làm không kịp công việc của mình, chúng tôi không thể kịp gửi báo cáo. Đây là một vấn đề cấp bách, vì vậy sẽ quá muộn nếu chúng tôi gửi nó trong báo cáo tiếp theo.

"Không vấn đề gì. Tôi chỉ cần đưa nó cho cô ấy, đúng không? 」

"Cảm ơn nhiều. Tôi sẽ mang nó ngay bây giờ. 」

Tôi lấy tài liệu từ Annabelle-san, và chúng tôi rời khỏi Hiệp hội Thương mại.

「Hai em sẽ ăn tối chứ」

「Ugh, em xin lỗi. Tôi em đã no rồi 」

"Em cũng vậy."

Tuy chỉ nhìn họ từ xa, nhưng thực sự hai em ấy đã ăn rất nhiều trên gian hàng.

「Hãy đi theo chị khi chị ăn, được không?」

Hai em ấy im lặng đồng ý.

Đương nhiên là tôi không bắt buộc họ ăn.