Kuma Kuma Kuma Bear

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1293

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Vol 11: Gấu-san đi du lịch cùng mọi người (330-376) - Chap 359: Gấu-san trở về từ chuyến đi câu (ngày 3)

Dịch và edit bởi JunnySnow

ʕ ᵔᴥᵔ ʔ

Tôi có nghe Fina nói Gentz-san chẳng câu được mống cá nào cả. Nhưng do không biết điều đó nên Shuri cứ theo hỏi Gentz-san cá ba bắt được đâu mãi.

Tôi gào thét trong lòng 「Em ơi đừng hỏi nữa!」, song con bé lại chẳng tài nào nghe được.

「Ba câu được con nào vậy ba?」

Shuri ngó vào thùng đựng cá hỏi.

「Cái, cái đó…」

Gentz-san lúng túng thấy rõ. Nhìn chú thảm thế đấy nhưng tôi cũng chẳng thể giúp gì được. Thế rồi Tirumina-san vừa cười vừa tiến tới chỗ chú ấy. Không lẽ cô còn định xát muối vào vết thương đang rỉ máu của Gentz-san sao!?? Thanh HP của chú ấy đã tuột về 0 rồi cô ơi. Tôi thấy tội cho chú quá vì chú ấy chẳng có lấy một con cá nào để khoe với đứa con gái nhỏ cả.

「Shuri, ba con câu được con này nè」

「Con này á?」

Tirumina-san chỉ tay vào một con cá trong thùng. Gentz-san cũng bất ngờ khi nghe cô ấy nói thế.

「Đúng hơn thì là cả ba và mẹ cùng nhau bắt được nó đấy. Một con cá lớn đã mắc câu nhưng mẹ không tài nào tự kéo nó lên được. Thấy thế ba con liền phụ mẹ bắt nó đó. Ba con lúc đó ngầu lắm luôn!」

「Tirumina…」

「Ba giỏi quá à!」

Shuri vui sướng reo lên rồi ôm chầm lấy Gentz-san, chú ấy cũng dịu dàng xoa đầu em ấy. Sau đó, Gentz-san nhìn sang Tirumina-san, cô ấy liền nhìn chú ấy cười đáp lại.

「Mẹ em cũng tốt bụng nhỉ」

「Đương nhiên rồi!」

Fina chứng kiến mọi thứ vui vẻ gật đầu.

Có vẻ danh dự của một người cha đã được lấy lại rồi ha

ʕ ᵔᴥᵔ ʔ

Khi chúng tôi quay về thị trấn thì những con tàu khác cũng đã cập bến.

Noa đã về từ sớm và giờ em ấy đang chờ tàu của chúng tôi quăng dây neo lại tại cảng.

「Fina, Shuri, hai cậu có câu được con cá nào không? Mình câu được một con bự lắm à nha. Cho mình xem chỗ cá hai cậu câu được đi」

Hình như Noa muốn đẩy nhanh việc so tài vì con bé câu được cá lớn.

「À, đây là con cá to nhất mình câu được đó」

Fina khoe con cá em ấy cùng Gấu Yuru câu được. Thấy một cái là mặt Noa biến sắc.

「U~u, to thế. Còn Shuri thì sao?」

「Cái đó… Em ngủ quên câu cá rồi ạ」

Shuri kể là đã nằm ngủ với tôi và Gấu Kyuu.

「U~u, bởi vậy mình mới cảm thấy thua thua là đây sao」

Mặt Noa trông còn buồn hơn trước.

Sau đây là kết quả của cuộc thi câu cá này: con cá to nhất được câu bởi Fina cùng Gấu Yuru, hạng hai thuộc về Noa, theo sau đó là Misa và Shia, và nắm chắc hạng nhất từ dưới đếm lên là người đã ngủ quên Shuri.

「Có Gấu Yuru-chan giúp đỡ kìa, ăn gian quá đi. Mà mình cũng ghen tỵ với Shuri tại em ấy được ngủ chung với Yuna-san và Gấu Kyuu-chan nữa」

Noa do không được giải nhất nên đã ghen tỵ chu mỏ khó chịu làm Shia phải lên tiếng dạy dỗ.

「Lúc đi câu Noa cũng nhờ Marina giúp đấy thôi nên em không thể nói vậy với Fina-chan được」

「Tại vì… Con cá to quá nên em không thể giữ một mình được chứ bộ, em đâu thể làm gì khác hơn được」

「Thế thì Fina-chan cũng như em thôi, đúng chưa?」

「U~u… Đúng ạ」

Noa không thể bật lại những gì chị mình nói. Dù gì cả đám cũng mới đi câu lần đầu mà nên chuyện đấy xảy ra cũng không có gì là lạ. Lũ cá nhỏ thì không sao nhưng đụng phải con nào lớn lớn thì sao tụi nhỏ có thể tự mình câu lên được. Tôi nghĩ bọn trẻ này giỏi ghê gớm khi đã câu được cá đấy, dù là cũng có nhờ người khác giúp đỡ một tý.

Nói thêm là Misa và bọn trẻ khác cũng câu được cá với sự giúp đỡ của hội ngư dân.

Shia nói cậu ấy tự mình câu được nên đúng lý ra thì cậu ấy mới là người chiến thắng trong trò chơi câu cá này cơ.

「Mình chấp nhận thua lần này. Yuna-san, lần này xin hãy cho em mượn Gấu Yuru-chan đi ạ. Kiểu gì em cũng câu được cá lớn hơn cho xem」

Etto, thế chẳng phải Gấu Yuru mới là người câu cá lớn à?

Tôi thấy nếu em ấy muốn nâng cao tay nghề của mình thì phải tự thân vận động đi. Cơ mà đòi hỏi thế này thì chắc hơi cao đối với một cô bé 10 tuổi nhỉ?

「Lần tới khi chúng ta đi chung thuyền, để cho công bằng thì chị sẽ cho em mượn Gấu Yuru nhé」

「Chị hứa rồi đó nha」

Tôi đã hứa với con bé như thế. Tôi không biết chúng ta có còn đi câu cá được nữa không. Tôi đâu cứ thể nhờ các ông chú ngư dân được. Lúc này thì chúng tôi có hai sự lựa chọn: Tự làm một cái thuyền hoặc là đi câu mà không cần thuyền. Hôm qua Noa nói rằng đã có vài người câu cá bên bãi đá, nghe cũng hợp lý phết.

ʕ ᵔᴥᵔ ʔ

Sau đó, khi đang xem chỗ cá Misa và Shia câu được, bọn trẻ trong côi nhi viện cũng chạy tới khoe chỗ cá chúng bắt được, ồ có vài con cá hiếm và cả bạch tuộc nữa này.

「Yuna-oneechan, em câu được con cá to này đó」

「Bạch tuộc-san nè chị, sờ thích lắm」

「Tuy hơi nhỏ nhưng em câu được nhiều cá lắm luôn á」

「Yuna-oneechan, nhìn này nhìn này」

「Yuna-oneechan, chị nhớ ăn chỗ cá em câu được nha」

「Ăn của em nữa」

「Của em nữa nha」

Tụi nhỏ đều muốn tôi thưởng thức chỗ cá chúng câu được. Tuy vui lắm nhưng mình tôi không tài nào ních hết chỗ cá này vào bụng được đâu.

「Cảm ơn các em nhiều lắm. Chị sẽ nhờ Anzu nấu chúng tối nay nên hãy cùng nhau ăn hết chỗ cá này với viện trưởng và Liz-san nhé」

Nghe tôi nói thế, lũ trẻ liền ngoan ngoãn gật đầu. Mình tôi mà ăn hết đống này chắc thành gấu dính ngải heo luôn quá.

Không cần biết Hikikomori cỡ nào nhưng tôi vẫn là một thiếu nữ 15 cái xuân xanh nhé. Dây xấu hổ của tôi vẫn còn hoạt động tốt lắm nha. Mà dù không phải chỗ cá này thì tôi cũng phải ăn tém tém lại vì phần bắp tay của tôi mềm nhũn ra rồi đây này.

Sau khi cảm ơn hội ngư dân đã chở chúng tôi ra khơi bằng thuyền của họ thì nhóm đi câu chúng tôi liền quay lại Nhà Gấu. Các ngư dân sẽ mang chỗ cá mọi người câu được sang sau. Tôi thật sự nợ bọn họ rất nhiều a.

ʕ ᵔᴥᵔ ʔ

Quay về Nhà Gấu, lũ trẻ vội vàng kể lại mọi thứ với viện trưởng. Tôi nghe tụi nhỏ ríu ra ríu rít về chỗ cá đa dạng mọi chủng loại chúng bắt rồi tới việc tôi hơi sững người khi mấy đứa câu được cả bạch tuộc, vân vân và mây mây. Nifu-san cười tươi khi nghe lũ trẻ tranh nhau kể chuyện cho viện trưởng và Liz-san.

Nhìn vào bộ ba trông trẻ, tôi nghĩ Nifu-san đã thân thiết hơn với lũ trẻ rồi. Tụi nhỏ cứ tự động chạy tới chỗ cô ấy thôi. Nhưng quả nhiên viện trưởng vẫn là người bọn trẻ vây lấy nhiều nhất.

Một lúc sau, nhóm du ngoạn thị trấn cũng về tới.

Sau đó, y như đám nhỏ hội câu cá, chúng cũng chạy ngay tới chỗ viện trưởng. Mấy đứa này thích cô ấy thật đó. Ai ai cũng vui vẻ nói chuyện với cô ấy cả. Hình như nhóm đi tham quan thị trấn cũng có nhiều chuyện vui lắm.

Nói thêm là cũng có một đứa nhỏ chạy tới chỗ tôi đó nha.

ʕ ᵔᴥᵔ ʔ

Tiếp đó, sau khi hội ngư dân đã mang chỗ cá bọn trẻ câu được đến, tôi liền nhờ Anzu nấu chúng luôn. Dặn dò xong xuôi, tôi quyết định sẽ đi chuẩn bị nhà tắm trước khi ăn để tôi có thể vào tắm trước.

「Nói mới nhớ, Yuna-san có biết vụ này không?」

Lúc đang ngâm mình trong bồn tắm để rũ bỏ sự mệt mỏi của một ngày đi đi lại lại chào hỏi mọi người thì Noa ôm lấy gấu con Gấu Yuru hỏi. Con bé đã ghen tỵ với Shuri vì đã được ngủ chung với tôi và Gấu Kyuu nên tôi đã cho con bé mượn Gấu Yuru với danh nghĩa tắm táp cho em ấy.

Dù mỗi lần được triệu hồi Gấu Yuru và Gấu Kyuu đều sạch bong nhưng dường như cả hai đều thích được tắm nên tôi đã nhờ Noa và Misa tắm cho hai bé.

Song, kĩ năng tắm gấu của hai em tệ tới mức bọt xà phòng bao phủ luôn hai bé gấu nên tôi phải nhanh chóng dừng vụ này lại.

「Hình như có một hòn đảo tự nhiên xuất hiện giữa biển khơi. Một hòn đào tự dưng xuất hiện từ hư không, thật kỳ lạ làm sao」

Có vẻ Noa đã hỏi các ngư dân về hòn đảo bí ẩn kia.

「Nhưng khi em hỏi họ liệu tụi em có thể sang đó chơi không thì mọi người đều từ chối」

「Có vẻ nơi đó rất nguy hiểm vì có nhiều xoáy nước ở gần đó. Với lại hình như mọi tàu thuyền có ý định tiếp cận hòn đảo đều bị chìm hết nên thành ra cũng không thể trách họ được」

「Nhưng họ nói hòn đảo đó biết đi đó ạ. Có hòn đảo biết đi thật sao chị?」

「Đúng là có những hòn đảo nổi nên nếu có sóng đánh vào thì chúng sẽ di chuyển thôi nhỉ?」

「Nhưng nếu có hòn đảo nào như vậy thì em muốn tới đó thử lắm. Không biết có cách nào để lên đó không nữa」

Ừ, chị hiểu mà, chị đây cũng muốn tới đó chơi lắm nhưng sao tôi có thể nói thế được. Tôi còn không biết có nguy hiểm nào đang tiềm tàng trên hòn đảo có không.

「Noa này, dù em là con gái của lãnh chúa vùng Crimonia có thế lực nhưng em không thể ép các ngư dân làm theo ý em đâu」

「Em không làm thế đâu! Nếu làm thế thì cha sẽ mắng em cho coi!」

Con bé phùng má sau khi không đồng ý với tôi.

「Em ước gì mình có thể cưỡi Gấu Yuru-chan a」

Noa vui vẻ trở lại sau vài cái vuốt ve Gấu Yuru đang thư giãn trong bồn tắm.

Sau đó, khi tôi ra khỏi nhà tắm, Noa và Misa vừa dùng máy sấy sấy khô Gấu Yuru và gấu Kyuu vừa chải lông hai bé.

「Hai em ấy mềm quá đi mất」

Cả hai vui vẻ ôm lấy hai bé Gấu Yuru và Gấu Kyuu lông xù mềm mại.