Sau khi kết thúc cuộc gọi với Fina, tôi thu hồi hai bé gấu và quay trở lại làng Elf.
Tôi nghĩ mình cần phải báo cáo về nơi tôi đặt Nhà gấu và tôi cũng muốn biết liệu họ đã phát hiện ra điều gì về Thiêng Thụ chưa nữa.
Khi về đến làng, tôi trở lại nhà của Sanya-san và gặp được một Ruimin đang giận dỗi.
「Yuna-san, chị đã đi đâu vậy?」
Ruimin phồng má hỏi.
Tại sao em ấy lại tức giận thế nhỉ?
「Chị đã nói với em rằng chị sẽ tìm một nơi để đặt Nhà gấu rồi mà, phải không?」
「Chị có nói thế, nhưng em đã đi tìm khắp làng mà vẫn không thể thấy chị. Em thậm chí đã hỏi tất cả mọi người, nhưng không ai thấy chị đâu hết」
Maa~ tôi đã lẻn ra khỏi làng vậy nên, tất nhiên rồi…
「Chị không thể nào đi quanh làng mà không bị ai nhìn thấy phải không, đặc biệt là khi chị đang tìm một nơi để đặt nhà gấu! Rốt cuộc chị đã đi đâu vậy?」
Mặc dù không làm bất cứ điều gì sai nhưng tôi vẫn đang bị thẩm vấn vì một lý do nào đó.
「Chị đã rời khỏi làng để tìm một nơi thích hợp」
「Chị đã đi khỏi làng sao!?」
Có vẻ như Ruimin nghĩ rằng tôi sẽ đặt Nhà gấu ở đâu đó trong làng.
Maa~ vì tôi chưa bao giờ nói với ai rằng tôi sẽ đặt nhà gấu ở bên ngoài làng hết.
Chủ yếu là để lách luật thôi, nhưng tôi vẫn thực hiện đúng yêu cầu của Mumuroot-san nên chắc không sao đâu.
「Vậy chị đã để nó ở đâu?」
「Ở bên cạnh thượng nguồn con sông, chị nghĩ vậy? Nhưng mà chị vẫn chưa nhận được sự cho phép chính thức từ Mumuroot-san thế nên chị không chắc vị trí đó có ổn không nữa」
「Bên cạnh thượng nguồn? Ý chị là thác nước sao? Tại sao vậy? 」
「Vì nhà gấu quá nổi bật, em không nghĩ vậy sao? Mà thật ra thì nơi đó gần hơn em nghĩ đó」
Nếu tôi bắt đầu chạy từ đó, tôi có thể đến đây chỉ trong vài phút thôi, tất nhiên là nhờ vào bộ đồ Gấu.
Không biết một người bình thường sẽ mất bao lâu ha?
「Nhân tiện thì Sanya-san và những người khác đã quay lại chưa?」
Ruimin lắc đầu trước câu hỏi của tôi.
「Chưa ạ」
Họ vẫn chưa quay lại sao? Không biết có vấn đề gì nghiêm trọng xảy ra không nữa?
Uu, hiện giờ tôi đang rất tò mò về Thiêng Thụ nên tôi thực sự muốn tìm hiểu thêm.
Phải chi tôi có thể nghe nhiều hơn về kết giới bảo vệ làng Elf nữa.
Tôi đoán phải chờ đến lúc xin phép về địa điểm chính thức đặt nhà gấu để nghe lén thêm về những gì đang diễn ra thôi. Khi tôi chuẩn bị vào nhà để đợi Sanya-san trở về thì Ruimin đã chú ý đến chị gái mình ở lối vào làng.
「Onee-san!」
A~ họ trở lại đúng lúc ghê.
Tôi định chạy đến trò chuyện nhưng dừng lại khi nhận ra tất cả bọn họ đều mang biểu cảm chán chường, mệt mỏi.
Tình hình có vẻ tồi tệ hơn tôi nghĩ.
「Onee-chan, chuyện gì đã xảy ra vậy?」
Ruimin cũng nhận thấy có gì đó không ổn và bắt đầu lo lắng.
Trong tình huống như thế này liệu tôi có nên giúp họ một chút không ha?
Tôi nghĩ nếu tận dụng sức mạnh từ bộ đồ gấu có khi sẽ giúp được gì đó chăng, cơ mà không biết có nên đâm đầu vào vấn đề của họ trong khi tôi chỉ là người ngoài cuộc không nữa.
Vì tôi thuộc một chủng tộc khác, thế nên có thể họ sẽ coi đó là một sự can thiệp không cần thiết.
Tuy nhiên, nếu không hỏi thì tôi sẽ không thật sự biết câu trả lời.
Thế nên cứ dò hỏi trước đã, nếu họ từ chối, tôi sẽ không căn thiệp thêm gì nữa, nhưng nếu họ nhờ tôi giúp đỡ, tôi sẵn sàng giúp một tay nếu có thể.
「Tình hình hiện giờ tệ lắm sao, Sanya-san?」
「Yuna-chan?」
Cô ấy thậm chí còn không chú ý đến tôi trước khi tôi lên tiếng.
「Chắc hẳn là tệ lắm phải không?」
Sanya-san nhìn Mumuroot-san và Arthur-san, rồi gật đầu.
「Ừ, tình hình tồi tệ hơn bọn chị nghĩ; thậm chí đây có thể là điều tồi tệ nhất mà bọn chị từng gặp phải」
「Vậy chị đã tìm ra nguyên nhân của sự việc rồi sao?」
「Chị xin lỗi, Yuna-chan, nhưng chị không biết chị có thể tiết lộ cho em bao nhiêu nữa. A, không phải vì em là người ngoại tộc đâu. Bọn chị sẽ nói với cả làng vào một lúc nào đó」
Sanya-san nói và thở dài.
Bây giờ tôi thậm chí còn tò mò hơn nữa. Rốt cuộc là có chuyện gì đã xày ra ở đó vậy?
「Ruimin, cũng đã muộn rồi, em cùng Yuna-chan về nhà trước đi nhé」
「Vâng, em hiểu rồi」
Sau đó, Sanya-san và hai người còn lại đi về phía nhà Mumuroot-san.
Trong tình huống như thế này, tôi thực sự không nên làm phiền Mumuroot-san về những chuyện liên quan đến Nhà gấu.
Ruimin và tôi bị bỏ lại thế nên chúng tôi quyết định trở lại nhà Sanya-san để thư nghỉ ngơi.
Ở đó, tôi nói với Ruimin và Talia-san về nghe nhà gấu mà tôi vừa thiết lập ban sáng và cho họ biết rằng tôi sẽ qua đêm ở đó tối nay.
「Nếu con muốn vậy thì cô sẽ không cản, nhưng hãy ăn tối với bọn cô trước khi đi, được chứ?」
Tôi chấp nhận lời đề nghị hào phóng của Talia-san, và ngay khi cô ấy nấu ăn xong, Sanya-san và Arthur-san cũng đã trở lại, biểu cảm của họ trông còn chán nản hơn nữa.
「Otou-san, Onee-san, nhất định đã có chuyện gì đó đã xảy ra phải không?」
Ruimin cuối cùng cũng thốt ra câu hỏi giữa bữa tối. Đúng như dự đoán, em ấy không thể nào phớt lờ bầu không khí tồi tệ trong phòng được.
Arthur-san ngừng ăn và từ tốn trả lời.
「Sớm muộn gì bọn ta cũng phải thông báo điều này với dân làng, thế nên ta nghĩ nói cho con biết sớm cũng không sao, thậm chí ta cũng không chắc mình biết rõ về vấn đề này nữa」
Mọi người đều gật đầu với lời nói của Arthur-san.
「Anou, để tôi nghe chuyện này có ổn không? Nếu không, tôi sẽ đi ra ngoài một lát」
「Không sao đâu, con có thể ở lại. Tuy nhiên, những gì ta sắp nói đây không ai được phép tiết lộ ra khỏi căn phòng này, có hiểu không?」
Tôi không có ý định lan truyền sự hỗn loạn đi khắp làng đâu, thế nên tôi chấp nhận yêu cầu của ông ấy với một cái gật đầu.
「Nói cho ngắn gọn thì, Thiêng Thụ đã bị nhiễm Kí Sinh Thảo」
「Thảo...là cây kí sinh phải không?」
Tôi từng gặp mấy con quái dạng cây này trong game rồi thì phải.
Chúng lây nhiễm cho tất cả các cây trong khu rừng, hút hết tất cả chất dinh dưỡng và cuối cùng thay thế chúng luôn.
Khi quá trình đã hoàn tất, không có cách nào để nhận biết một cây bình thường và một cây bị kí sinh nữa, nhưng khi đám cây kí sinh đó hấp thụ hết chất dinh dưỡng, chúng sẽ bắt đầu ăn động vật, quái vật xung quanh và thậm chí cả những người đi lạc nữa. Chúng kéo dài những nhánh cây hoặc sẽ dùng dây leo để bắt con mồi, và sau đó tiêu thụ chúng.
「Những cây xung quanh cũng bị ký sinh rồi phải không?」
Trong trường hợp này thì điều đó rất có thể, cũng có nghĩa là cả khu vực xung quanh Thiêng Thụ bây giờ nguy hiểm hơn bề ngoài rất nhiều. Những cái cây có thể bất thình lình tấn công bất cứ ai đi vào đó.
「Không, theo những gì bọn ta thu thập được thì những cây xung quanh vẫn ổn」
Arthur-san giải thích và Sanya-san gật đầu đồng ý.
「Vậy tại sao Thiêng Thụ lại bị nhiễm ký sinh?」
「Bọn ta không biết. Có lẽ một hạt giống từ một nơi khác xâm nhiễm vào khu rừng và bám rễ vào nó. Có thể là do chim hay vô vàng nguyên nhân khác. Thay vì cố gắng tìm hiểu nguyên nhân, bọn ta nghĩ tốt hơn nên tìm cách đối phó với điều đó càng sớm càng tốt, nhưng cho đến tận bây giờ vẫn không có cách nào hết」
Trong game thì làm thế nào để đối phó với nó nhỉ?.
Tiêu diệt nó bằng lửa là hợp lý nhất, cách tốt nhất để đối phó với đám quái dạng thực vật là đốt chúng thành tro.
Đáng buồn thay, làm thế cũng đồng nghĩa với việc đốt trụi Thiêng Thụ luôn.
「Nhưng mà vì sao không ai nhận ra điều đó cho đến tận bây giờ?」
Thiêng Thụ rõ ràng là một cái cây khổng lồ phải không?
Quá trình xâm nhiễm của cây kí sinh tốn rất nhiều thời gian nên nếu ai đó nhận ra sớm hơn thì có lẽ đã ngăn chặn được điều đó rồi.
「Để vào được bên trong kết giới bảo vệ Thiêng Thụ, bọn ta cần ba người có cùng huyết thống với trưởng làng; Đó là lý do bọn ta quyết định chờ Sanya trở về trước. Nhưng điều đó giờ lại phản tác dụng. Đáng lẽ bọn ta nên đưa theo Ruimin, hay thậm chí cả Luca để đi kiểm tra ngay lập tức」
Maa~ nếu vậy chỉ có thể trách là họ kém may mắn thôi, hành động của họ vào thời điểm đó là hợp lý.
Thiêng Thụ đã bảo vệ Làng Elf và chính nó trong hơn một nghìn năm rồi, thế nên đâu ai nghĩ rằng nguyên nhân khiến sức mạnh của nó suy yếu dần là do bị nhiễm cây ký sinh đâu.
Trưởng làng Mumuroot-san, cũng chỉ nghĩ rằng đây là một trường hợp thiết lập kết giới thất bại và nó trở nên suy yếu nhanh chóng thôi, dựa theo lịch sử thì kết luận đó là hợp lý nhất.
「Onee-chan, vậy chuyện gì sẽ xảy ra với Thiêng Thụ?」
「Cứ thế này thì Thiêng Thụ sẽ mất hết sức mạnh và khi đó kết giới cũng sẽ biến mất theo」
Sau câu nói đó, một khoảng im lặng kéo dài.
Nhưng ít nhất thì bây giờ chúng tôi đã biết rằng lý do kết giới bị suy yếu là vì bản thân cái cây.
「Otou-san, có thể loại bỏ Ký Sinh Thảo khỏi Thiêng Thụ được không?」
Arthur-san trả lời bằng cách lắc đầu.
「Bọn ta đã thử mọi cách: từ sử dụng ma thuật đến cắt nó bằng kiếm… Nhưng không có gì hiệu quả cả. Ký Sinh Thảo chỉ cần hấp thụ ma thuật của Thiêng Thụ rồi tái sinh trong chớp mắt thôi」
Nếu nó có thể tái sinh dễ dàng như vậy có nghĩa là không thể làm gì để tiêu diệt nó sao?
「Bọn ta đã vắt hết trí óc ra để tìm giải pháp nhưng vẫn không thể đưa ra bất cứ thứ gì thực tiễn」
「Chỉ không thực tế thôi phải không? Tức là chúng ta vẫn có cơ hội? 」
Ai đó nổi tiếng đã từng nói: Nếu xác suất không phải bằng 0, có nghĩa là vẫn có cơ hội.
(Không biết ai nói câu trên nhưng Shiro từng nói: Miễn đó không phải một game không thể thắng trên lý thuyết, Kuuhaku sẽ không thua bất kì ai :))
「Kết giới bảo vệ của Thiêng Thụ bây giờ lại là vật cản lớn nhất. Những người duy nhất có thể đi vào bên trong kết giới là gia đình chúng ta, điều này giới hạn số lượng những người có thể giúp đỡ」
Điều đó cũng giới hạn luôn cả các lựa chọn có thể đưa ra.
「Hơn nữa, mặc dù Ký Sinh Thảo yếu với lửa, nhưng Elf bọn ta vốn không thể sử dụng ma thuật lửa, thế nên…hiện giờ bọn ta hết phương án rồi…」
Có vẻ như bọn họ đã bị chiếu bí. Không ai có thể giúp đỡ từ bên ngoài cũng như ma thuật gió của họ không đủ mạnh để đối phó với cây kí sinh.
Họ thậm chí còn không thể khai thác điểm yếu của nó nữa.
Nếu tôi bằng một cách nào đó có thể đi vào trong kết giới, tôi có thể dùng gấu lửa để đốt nó… Hoặc không, làm thế Thiêng Thụ đi theo luôn mất.
「Chờ chút, nếu kết giới của Thiêng Thụ đã bị suy yếu thì chẳng phải bây giờ người khác cũng có thể vào bên trong được sao?」
Nếu kết giới bên ngoài đã cho quái vật đi vào thì đáng lẽ phía bên trong cũng sẽ cho phép mọi người vào chứ, đúng không?
「Theo những gì bọn chị thấy thì nó không yếu hơn so với lúc trước bao nhiêu hết」
「Hm? Tại sao vậy?」
「Nói sao nhỉ, Thiêng Thụ ngay từ đầu đã tạo ra một kết giới để bảo vệ chính nó khỏi môi trường xung quanh. Elf bọn chị chỉ mượn sức mạnh đó để xây dựng nên kết giới của riêng mình thôi. Ký Sinh Thảo dường như cũng đã chiếm hữu cả kết giới rồi. Cả ông nội và bố đều kêt luận rằng sau này ngay cả gia đình bọn chị cũng không thể vào bên trong được nữa」
Mọi thứ đang ngày càng trở nên rắc rối hơn ha?
「Bọn chị dự định sẽ đến đó một lần nữa vào ngày mai để thử các phương án khác, như dùng dầu và những mũi tên lửa chẳng hạn」
Dùng tên lửa bắn lên Thiêng Thụ nghe hơi thô bạo đó, chưa kể còn dùng dầu nữa? Thiêng Thụ có sống sót qua nổi không?
Mời các bạn xem tiếp phần sau.
________________________________________________________________________________
Lời tác giả:
Hmm, nghe có mùi kịch bản nhỉ?