CHƯƠNG 11 : THU THẬP TICKET VÀ 11 LẦN RÚT THƯỞNG
~ Translator : All For Love
~ Edit : Khịt
Hiện tại đang tìm Translator chạy tiếp bộ này. Nếu ai thấy mình ổn thì liên hệ bên ngoài nha.
_______________________________________________________________
…Quả đúng như mong đợi, nhưng tôi nên làm gì với thứ này đây?
Tôi nắm chặt tờ sổ xố, và cố tưởng tượng mình đang đi đến phòng xổ số.
「……」
Tờ vé xổ số bị nhàu nát.
Tôi vội vã nhìn lại, vẫn không có chuyện gì xảy ra.
「Eh ~ Mình nên làm gì với thứ này đây? Đừng nói là nhầm lẫn gì nhé? Rốt cuộc chỉ là một mẩu giấy vô dụng thôi sao?」
Nếu đúng là thế thì thật là xấu hổ…
Nỗi xấu hổ ngày càng lớn hơn, nếu như có một cái lỗ, thì tôi muốn chui xuống đó cho rồi.
May mà không có ai nhìn thấy…
Tôi quyết định rời khỏi nơi này. Tôi trở lại phòng nhưng mặc dù rẽ bao nhiêu lần tôi vẫn quay lại chỗ cũ.
Trường hợp này…
「…Đây là đâu?」
Khung cảnh trước mắt tôi chợt thay đổi.
Đáng ra giờ tôi phải đang ở hành lang của lâu đài chứ, nhưng tự nhiên mình lại ở trong căn phòng này?
Bên trong căn phòng có một cái bàn dài, hình như có người đúng ở đó.
Và trên bàn là một cái máy xổ số.
「Chào mừng cậu đã đến đây.」
「Nó thực sự tồn tại!!!」
Tôi hét lên và ngã xuống.
Chính là căn phòng đó. Cái căn phòng mà tôi đã quay xổ số trước khi đến thế giới giả tưởng này.
Ngoài ra, nhìn kĩ thì những người đứng ở đó đều là đám nhân viên hồi tôi quay số.
「Cũng được một thời gian rồi nhỉ.」
「Cái này…」
Tôi đưa cho người nhân viên vé xổ số mà tôi đã có được.
「Tôi có thể rút xổ số bằng tấm vé này à?」
「Đúng thế, cậu có thể rút được một lần. Nhưng cậu chắc chắn sẽ rút chứ?」
「Bộ có chuyện gì sao?」
「Không, không có gì cả.」
「Chúc vui vẻ nhé.」
Hình như tên nhân viên ấy đang cố che giấu gì đó, nhưng tôi cũng không quan tâm cho lắm.
Nên thay vì quay lưng lại người nhân viên đó, tôi nhìn vào danh sách giải thưởng.
. Giải Cho Người Tham Gia : Bóng Ma Thuật (Đen)
. Giải 5 : Bóng Ma Thuật (Trắng)
. Giải Tư : Giảm 50% Thẻ Mua Sắm
. Giải Ba : Túi Thần Kỳ Của Doremon ( Kho Thần Kì )
. Giải Hai : Dịch Chuyển Cổ Học
. Giải Nhất : ???
Nó có vẻ khác khác so với lần đầu tiên mà tôi rút thưởng. Danh sách trúng thưởng ở lần đầu tiên thì có “kiểu điện thoại mới nhất và chuyến đi suối nước nóng”, toàn là những món đồ ở thế giới thật, nhưng lần thứ 2 này danh sách đã thay đổi phù hợp với thế giới giả tưởng hơn.
Có vẻ như tên nhân viên nhận thấy được những gì mà tôi đang thắc mắc, gã liền hỏi tôi.
「Có cần tôi giải thích phần thưởng không?」
「Ít nhất lần này tôi có hiểu được 1 nửa phần thưởng trong số chúng, nhưng cái gọi là Bóng Ma Thuật (Đen) và Bóng Ma Thuật (Trắng) là gì thế?」
「Cái màu đen dùng để tấn công còn màu trắng thì dùng để trị liệu. Cả hai đều phải tung lên mới phát huy tác dụng.」
「À~」
「Thêm vào đó, ai cũng có thể sử dụng được.」
「Thật sao.」
Tôi thấy hơi thích thú và bắt đầu muốn có chúng. Ngay cả khi bạn bắt đầu tham gia thì đã nắm chắc trong tay Bóng Phép Thuật (Đen) rồi, nếu tôi đưa thứ đó cho Miu, có thể em ấy sẽ sử dụng nó để tự vệ được.
「Thẻ Mua Sắm Giảm 50% là sao?」
「Nghĩa là khi cậu mua bất kì thứ gì, nó đều giảm cho cậu 50%. Ngoài ra nó không có giới hạn ngày sử dụng!!」
「Tuyệt thật đấy!」
「Nhưng thẻ này chỉ có thể sử dụng được bởi người rút thăm trúng nó.」
「Tôi hiểu rồi, thế còn Kho Thần Kì?」
「Vật phẩm này chứa một không gian lưu trữ khác bên trong, cái này cũng giống như Thẻ Mua Sắm Giảm Giá 50%, chỉ có thể sử dụng bởi người rút trúng nó. Ngoài ra vật phẩm này còn giúp cậu bỏ vật phẩm vào hoặc rút ra bất cứ lúc nào cậu muốn.」
「Dịch Chuyển Cổ Học là gì thế?」
「Tức là cậu có thể sử dụng Dịch Chuyển bất cứ khi nào cậu muốn. Tuy nhiên nó cũng có giới hạn của riêng nó, cậu chỉ có thể Dịch Chuyển đến nơi mà cậu đã từng đến.」
Tôi nhận được lời giải thích từ nhân viên.
Phần thưởng lần này cái nào cũng ngon cả, nó khiến tôi cảm thấy hào hứng hơn.
Nhưng, có một thứ khiến tôi còn phấn khích hơn nữa.
Đó là Giải Nhất 「???」. Khi nhìn vào đó, tôi chợt suy nghĩ.
「Giải Nhất ?」
「Tôi xin lỗi, cái này xin vui lòng tự khám phá…」
「Không phải thế. Tôi đang tự hỏi liệu có giải đặc biệt không.」
「Sao cậu lại biết chuyện đó?!! Chờ đã, ra vậy, quý khác là người đã trúng được giải thưởng đặc biệt và đến đây à?」
「Đúng thế.」
Tôi gật đầu.
Đúng vậy. Vào lúc xổ sổ tại khu mua sắm, sau khi người đó trúng được giải nhất, thì tôi đã trúng giải đặc biệt.
Cũng giống lúc đó, phần thưởng giải nhất ở đây cũng không được tiết lộ.
「???」
Ở lần trước, giải nhất chỉ có thể rút skill được 1 lần duy nhất. So với giải đặc biệt mà tôi trúng, thì tôi có thể rút bao nhiêu tùy thích và chọn bất kỳ skill nào mà tôi muốn.
Thế nên…
「Có giải nhất thì chắc hẳn sẽ có giải đặc biệt. Và phần thưởng của giải đặc biệt ngon hơn giải nhất, tôi nói đúng không?」
「Vâng, đúng thế! Chắc chắn cái đó sẽ rất kinh ngạc, thế nên vui lòng hãy thử và tự khám phá.」
「Tôi hiểu rồi.」
Tôi vui mừng vì mình đã đúng. Tôi tò mò liệu lần này tôi sẽ nhận được cái gì.
Cho nên tôi lấy vé xổ số ra.
「Cậu chắc chắn chứ?」
Tôi cũng đã nhận được cùng một câu hỏi thế này hồi nãy.
「Lúc đầu ông cũng nói thế, bây giờ cũng nói thế, ý ông là gì?」
「Cậu có thể rút phần thưởng với 1 tấm vé xổ số, nhưng thực ra, nếu cậu đem đến 10 tấm vé 1 lần, thì cậu có thể rút 11 lần. 10 lần tấm vé và 1 lần miễn phí.」
「Hệ thống xổ số có vụ đó nữa à?」
Mặc dù tôi có nghe đến nó từ mấy thể loại gacha nhưng tôi không nghĩ là bên xổ số cũng có.
「Xổ số của chúng tôi thì có.」
「Ra vậy.」
Thì ra tất cả đều như nhau cả, thế nên cũng không lạ gì khi họ có dịch vụ như thế cả.
Nếu đúng là như thế, thì việc hỏi tôi có chắc hay chưa, là một điều hợp lý.
Giờ thì sao đây, có nên quay phần thưởng không, hay là kiên nhẫn chờ đợi 10 tấm vé?
「Tôi hiểu rồi, thế tôi sẽ tích chúng lại và sẽ đến rút phần thưởng 1 lượt.」
「Được rồi, tôi hiểu rồi.」
「Thế làm sao tôi mới có được vé xổ số?」
「Chỉ cần sống trong thế giởi giả tưởng như cậu thích, với trực giác của mình, thì cậu sẽ biết đến khi nào cậu có nó thôi.」
「Trực giác sao?」
「Đúng, trực giác của cậu.」
「Tôi hiểu rồi.」
Lần này cũng thế, bằng cách nào đó tôi nghĩ chuyện này khá hợp lý.
Y như cảm giác khi mà tôi tìm thấy được tấm vé xổ số.
「Tôi hiểu rồi, gặp lại ông sau.」
「Vâng, chúng tôi sẽ chờ cậu.」
Tôi rời khỏi phòng xổ số, và trở về lâu đài.
Tôi đang đứng giữa hành lang lâu đài.
Sau khi rẽ vào chỗ đó, thì tôi đứng trong phòng xổ số.
Có thể đó là một cách để đi đến đó.
Sao cũng được, tôi sẽ suy nghĩ về nó khi tôi muốn đi. Có vẻ như, tôi có thể đi đến nơi đó bất cứ lúc nào tôi muốn.
Tôi đi về phía hành lanh, và trở lại.
「A! Chủ nhân.」
Miu chạy đến. Nhìn em ấy chạy đến, tôi bắt đầu muốn *MofuMofu* em ấy rồi. Khi nghĩ về nó, cũng bởi vì do con ma kia gây ồn ào, tôi còn chưa *MofuMofu* em ấy nữa.
Trước tiên, tôi nên làm cái *Mofumofu* Mừng Về Nhà, đó là những gì mà tôi đang nghĩ, nhưng…
「Chủ nhân, ngài có khách.」
「Khách? Của ta?」
「Vâng. Em vẫn chưa cho họ vào, em nên làm gì ạ?」
「Ta hiểu rồi.」
Những người mà tôi quen biết ở thế giới này rất ít, thế nên tôi băn khoăn liệu người đó là ai?
Khi tôi đến nơi, người đang đợi tôi là một cô nhân viên phục vụ ở quán ăn.
Đó là người mà tôi quen biết, nhưng tôi vẫn chưa hiểu có chuyện gì.
Tôi có chút bất ngờ.
Cô gái ấy cũng rất ngạc nhiên.
「Sao cô lại ở đây?」
「Tôi đã đến đây ngay sau khi hỏi Công Ty Tư Nhân Andreu về người chuyên nghiệp… Là khách hàng ư?」
「Công Ty Tư Nhân Andreu… chuyên nghiệp sao? Ừm, có lẽ đúng là tôi.」
Công Ty Tư Nhân Andreu là nơi buôn bán bò núi. Sau khi xác nhận không nhầm lẫn, cô ấy nói với tôi.
「…Xin hãy cứu chúng tôi.」
Cô ấy nói.
Đôi mắt cô ấy đầy sự tin tưởng và hy vọng.
Nhận được cái nhìn ấy, tôi chợt giật mình.
Cảm giác này…. ra vậy.
Tấm phiếu rút thăm của tôi nằm trong túi đã bị nhàu nát, tôi lén vuốt thẳng nó lại.