Jinno tới chỗ của mình, ngồi phịch xuống ghế một cách nặng nề rồi gác thẳng chân lên bàn. Những học sinh khác xung quanh cậu ta chỉ biết lờ đi hoàn toàn.
Để đến lúc Narumi sensei nhắc nhở vài lần rồi cậu ta mới chịu bỏ chân xuống.
“Tiết học kết thúc tại đây! À, cuối tuần này chúng ta sẽ có buổi chủ nhiệm để bầu ra một nam, một nữ lớp trưởng, ai định ứng cử thì cân nhắc từ giờ nhé.”
Narumi sensei dặn dò xong và rời khỏi lớp.
Không biết vì sao, nhưng có vẻ Aiba ngồi phía trước tôi đang bị tê lưng.
Tôi lấy trong cặp ra một gói giấy bạc, rồi dùng nó chọt vào vai Aiba.
“Igarashi-kun…..?”
“Sô cô la đó, cậu thích không?”
Sáng nay lúc ra khỏi nhà, tôi có ghé qua căn hộ dì, thì dì ấy đã đưa nó cho tôi.
“Ừn… cảm ơn cậu. Cả chuyện lúc nãy nữa, cảm ơn cậu đã giúp tớ.”
Aiba nhắc tới vụ tôi đạp cái bàn.
“Fufu, Junji-kun tốt bụng ghê ta.”
“Có gì đâu… tôi được người khác cho, nhưng lại không thích đồ ngọt. Nếu Aiba-san ăn được thì cũng tốt.”
Umibara sau lưng tôi bắt đầu cười đểu, nên tôi đành bịa ra cái cớ nào đó rồi cũng bẻ một miếng sô cô la cho vào miệng……….. ngọt quá.
“Mà nè-è…. Hướng di chuyển của mấy cái bàn đó, là cậu cố tình đúng không?”
Umibara đột nhiên hạ giọng, thủ thỉ vào tai tôi để không ai nghe thấy.
Lưng tôi lạnh toát giống hệt ngày hôm qua.
“Tớ cảm giác hai chiếc bàn va vào nhau rồi bật ra mà không trúng ai một cách hoàn hảo.”
“Không có đâu… tôi đạp bừa vậy trúng đâu thì trúng thôi.”
Chúng tôi bắt đầu giữ im lặng…. sau cùng, Umibara cũng chịu trở về giọng nói thường ngày rồi ngây ngô mỉm cười đáp: “Phải ha”.
Tiếp đó chúng tôi trở về những cuộc đối thoại hằng ngày.
“Cuối tuần bầu lớp trưởng nhỉ? Chắc sẽ là Gatou-kun và Nagikawa-san thôi.”
Tôi cũng nghĩ như Umibara…. Nếu mọi thứ cứ như hiện tại thì không lẫn đi đâu được.
Thế nhưng, để như vậy có ổn không?
Tôi thầm nghĩ.
Sẽ ra sao khi cứ để nhóm hướng ngoại với Gatou làm tâm điểm ấy, tiếp tục cầm trịch ở năm nhất này?
Dĩ nhiên với đa số mọi người trong lớp, sự cố ban nãy chỉ là chuyện nhỏ, với cả mọi người sẽ nghĩ Gatou là người tốt bụng khi đã mắng đám bạn của mình và quan tâm, hỏi thăm Aiba.
Vậy nhưng, tôi thấy điệu cười của cậu ta thật giả tạo. Có thể do trước đây tôi quá quan tâm tới việc đọc biểu cảm người khác, nên giờ tôi có thói quen đánh giá bản chất một người thông qua thái độ của họ. Chưa kể những trực giác đó của tôi lại thường đúng.
Nếu có một người không tham gia buổi giao lưu, cũng như không được lòng mọi người như Aiba lên dẫn dắt cả lớp thay vì Gatou, thì lại khiến cả lớp cảm thấy bất mãn mất.
Còn nếu là Umibara…. Tôi nghĩ dù thế nào cô ấy cũng sẽ xử lí được hết thôi.
Với cả tôi cũng không thấy thoải mái khi để cho một đứa như Gatou đứng đầu lớp suốt một năm trời.
……. Có nên can thiệp chút không nhỉ?
Dĩ nhiên tôi sẽ không bao giờ làm gì đó khiến mình nổi bật. Một cấp ba yên bình vẫn là mục tiêu của thằng này.
“Ủa…. Igarashi-kun định đi đâu à?”
Tôi vừa đứng dậy thì Aiba, đang đưa sô cô la vào miệng liền hỏi.
“À, đi mua trà ô long, ăn đồ ngọt vào buổi sáng khiến tôi bị đầy hơi.”
Lấy cớ để tới máy bán hàng tự động, tôi rời khỏi lớp và rút ra từ túi chiếc smartphone.
Tôi mở app tin nhắn ra thì thấy có người liên hệ với mình.
**********************
(Độc thoại của Gatou Katsuji)
Vài hôm sau đó.
“Nào nào! Giờ sẽ bầu lớp trưởng nha. Bắt đầu với các bạn nữ trước nè! Có ai xung phong không nhỉ?”
Tới lúc quyết định ai là lớp trưởng. Gatou Katsuji tôi đang đắm chìm trong niềm hoan hỉ. Phải, chốt lớp trưởng là tôi với Mei chứ còn gì nữa.
Không đời nào những thiện cảm tạo dựng cả tuần vừa qua lại phụ lòng được. Cả cái lớp này chẳng khác nào đã bị tôi thống trị.
“Rồi nha! Vậy là ứng cử viên nữ có Nagikawa-san và Umibara-san. Được không cả lớp? Cô chốt nha?”
Koharu ứng cử sao?
Ừ thì cũng bất ngờ đấy, nhưng đa số sẽ bầu cho Mei thôi. Dù sao Mei cũng là trung tâm của hội con gái trong lớp.
“Giờ cô sẽ phát giấy cho cả lớp, điền xong thì bỏ vào hộp này nhé! Dù ai được chọn cũng không được cay cú nhau đó nha!”
Sau đó những lá phiếu được thu lại và được đếm bởi giáo viên chủ nhiệm Narumi.
“Rồi, vậy lớp trưởng nữ là Umibara Koharu. Vỗ tay, vỗ tay! Cảm ơn Nagikawa-san đã ứng cử nha!”
Cái gì?
Làm sao mà… sao Koharu đột nhiên nhảy vào lại có thể được chọn?
Đúng là Koharu có hòa đồng với mọi người hơn so với ngày đầu tiên thật….. nhưng mà tại sao Mei lại thua thì chịu.
Thôi không sao, hai lớp trưởng sẽ là tôi và Koharu.
Tự Mei tiếp cận tôi mà? Dù sao tôi cũng sẽ không quên lần chiêu đãi của cô ta ở buổi giao lưu hôm khai giảng đâu.
Chờ đấy, tôi sẽ khiến vẻ mặt tự mãn kia của Koharu tan chảy thành “em yêu anh” sớm thôi.
Tiếp đó là bầu lớp trưởng nam.
Chả hiểu sao, cái thằng Yagami Makoto lúc nào cũng lầm lì ấy lại xung phong ứng cử…. phì, thích thua hay gì.
Không đời nào một thằng luôn dí đầu vào đọc sách như mày lại được chọn.
Dĩ nhiên tôi cũng xung phong ứng cử rồi. Cuối cùng thì việc đếm phiếu đã xong………
“Lớp trưởng nam của chúng ta là Yagami Makoto!”
HẢ? ………HẢ-AAAAA!?
Tôi không thể tin nổi thứ diễn ra trước mắt mình. Đầu óc bỗng trở nên trống rỗng, mọi thứ trước mắt thì sụp đổ và tan vỡ.
*************
Một Gatou Katsuji đang sụp đổ, sao hòng ngờ được.
Igarashi Junji đang cười khoái chí trong lòng.
Còn về cuộc chiến tâm lý âm thầm diễn ra khốc liệt trong suốt một tuần vừa qua.
Lý do mà Yagami và Umibara lại được bầu thay vì những cá nhân nổi trội hơn như Gatou và Nagikawa……
Để biết được chuyện này, chúng ta cần quay ngược thời gian về buổi sáng sau hôm khai giảng….. thời điểm những đứa hướng ngoại chơi đấu vật và xảy ra náo loạn. Chúng ta cần theo dõi hành động của họ từ buổi sáng ngày ấy.