Kou 2 ni Time leap Shita Ore ga Touji suki Datta Sensei ni Kokutta Kekka

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

3 6

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

147 454

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

228 1950

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

9 51

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

(Đang ra)

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

Shirano Tomo

Và thế là, bữa tối chan chứa những hạnh phúc của 2 người lại bắt đầu thêm một ngày nữa…

5 10

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

67 719

Tập 4 - Chương 133: Ngày X (Phần 3)

“Đã muộn lắm rồi đấy, anh biết chứ?”

Tuy nói vậy nhưng giọng cô nàng có phần hạnh phúc. Lần đầu tiên tôi qua nhà cô nàng cũng quanh giờ này nhỉ, nên giờ có báo trước cũng chẳng để làm gì.

“Anh tới nhé?”

Tôi nhắc lại lần nữa, cô nàng đồng ý ngay.

“Seiji-kun, anh đúng là tuổi trẻ nổi loạn đó.”

Cô nàng trêu chọc, nhưng sau khi đáp lại, cô nàng liền cúp máy. Tôi chuẩn bị rồi rời phòng. Ở ngoài, Sana đã đứng đợi.

“Ah, Nii-san, anh đi đâu đó?”

“Anh ra ngoài chơi đêm thôi”

“Chỉ vì mai là Thứ Bảy ư? Cái đồ hư hỏng! A-anh đi chơi với ai hả?”

“Quan trọng gì đâu em.”

“...Thế còn vụ DVD với Sana--”

“Để sau đi.”

Tôi vẫy tay rồi bước xuống cầu thang và đạp xe đi. Trời này mà đạp xe thì lạnh phải biết, gió mạnh thật…

Khi tôi tới được căn hộ của Hiiragi-chan, Hiiragi-chan cũng vừa về tới.

“Hoan hô.”

Cô nàng vừa thấy tôi cái là lao vào ôm lấy tôi ngay. Hửm, cô nàng đã quàng sẵn chiếc khăn chúng tôi tặng rồi.

“Fuwwa, Seiji-kun… cuối cùng em cũng xong được chỗ việc lớn rồi… giờ em có thể xả hơi rồi.”

“Ra vậy. Tốt quá. Chúc mừng em.”

Chắc tại lâu rồi chúng tôi mới ôm nhau thế này, Hiiragi-chan không chịu buông.

“Nè, chúng ta đang đứng ngoài đó.”

“Ah. Đ-đúng ha…”

Không có ai xung quanh, và tại bãi đậu xe khá tối nên kể cả có người thì họ cũng không nhận ra chúng tôi được.

 Tôi giúp cô nàng mang đồ lên phòng. Tuy bận rộn nhưng phòng cô nàng vẫn gọn gàng ngăn nắp.

“Tuyệt ghê… nếu anh mà bận việc thì thể nào cũng có quần áo bẩn hoặc đĩa chưa rửa khắp nơi. Thế mà không có gì ở đây cả…”

“Ehen. Nhưng mà Seiji-kun nè, không phải anh đang ở cùng gia đình sao?”

Á, chết.

“Ah… ừ… chỉ là anh vừa tưởng tượng cảnh khi anh ở riêng thôi mà.” 

Hiiragi-chan không có vẻ gì là quá chú ý tới chi tiết đó. Sau khi ngồi lên sofa rồi mở TV

“Haruka-san, cảm ơn em vì chiếc khăn. Anh sẽ dùng nó thường xuyên.”

“Ừm, sau khi nghe Rei-chan trình bày, em thấy hơi lo… tại em phấn khích quá… nên mới tự thêu khăn…”

Tôi kể cho Hiiragi-chan nghe về mối quan hệ giữa tôi và Rei-chan.

“Ừm… cũng đáng để tin vào em ý… cô bé có vẻ rất trưởng thành so với tuổi.”

Thì bên trong con bé đã 20 tuổi rồi mà.

“Natsumi cũng định ngăn em lại… rằng tự tay thêu khăn khá là nặng nề….” 

Tôi không hiểu… cái khó khăn mà Hiiragi-chan nói ở đây là sao. Chắc công sức nó sẽ mệt nhọc chứ không phải cái gì nặng nề theo nghĩa đen.

“Ế? Thêu khăn, nặng á?”

Thì cứ tặng cho người yêu thôi? Hửm? Hay có gì ở đây mà cả hai đang không hiểu nhỉ?

“Đ-đúng ha! Không nặng nề gì cả. Lần sau em sẽ bảo Natsumi.”

“À, ưm… Sensei!”

“V-vâng!?... Mà không phải là Sensei, là Haruka-san chứ.”

Cô nàng thọc má tôi.

“Ưm… đây! Anh quên tặng em…”

Tôi rút hộp quà từ trong cặp ra. Nó là một chiếc hộp màu đen sang trọng, đủ bé để tay tôi có thể cầm gọn nó.

Hiiragi-chan tròn mắt.

“Ế!? Nhưng hôm nay em đã nhận được khăn rồi mà…”

“Phải. Đó là quà chung của 3 người. Đây là quà của riêng anh…”

Hiiragi-chan nhìn vào chiếc hộp. Khi tôi mở ra, một chiếc nhẫn bạc thương hiệu xuất hiện.

Nếu ngẫm lại, sinh nhật của một người quan trọng với tôi thì đây không phải là một món quá đắt. Suy xét từ góc độ trưởng thành của tôi thì là thế. Cơ mà đây lại là từ nam sinh cao trung, nên chắc họ sẽ nghĩ là nó đắt đỏ.

“Đây là…”

Hiiragi-chan không nói nên lời. Tôi khá là sợ phải nhìn phản ứng của em, nên không dám nhìn trực tiếp. Truyện này quan trọng mà, nên chí ít phải mua món nào đắt cỡ này! Với con gái thì… kể cả có là Hiiragi-chan thì hẳn cũng sẽ biết thương hiệu của chiếc nhẫn này. Tôi không biết rõ kiểu thiết kế nào mà con gái thích cả, nên có khả năng cô ấy sẽ không thích nó… Tôi có trò chuyện với đồng nghiệp khá nhiều… nhưng có nhiều gu khác nhau lắm…

“Tuyệt quá…”

Tôi nhìn Hiiragi-chan, đang rưng rưng nước mắt.

“...Ngón nào?”

Tôi nhấc chiếc nhẫn lên rồi nắm lấy tay trái của Hiiragi-chan. Tôi liền đeo nó vào ngón áp út của em.

“Mừng sinh nhật em, Haruka-san.”

Buwah, Hiiragi-chan bắt đầu òa khóc.

“Bất ngờ ghê…”

Cô nàng ôm tôi và xoa đầu tôi. Hiiragi-chan vẫn đang khóc, nước mắt rơi ướt vào tai tôi.

“May là em thích nó.”

“Dĩ nhiên rồi… em vui lắm… kể cả có mỗi chiếc khăn thôi là em đã vui lắm rồi…”

Tôi lấy tay gạt nước mắt em rồi hôn nhẹ.

Hiiragi-chan liên nhảy dựng lên sau nụ hôn đầu đó. Căn phòng tuy lạnh nhưng mặt tôi như thể đang cháy rực.

Sau khi hôn nụ hôn khiến môi cả hai như bị thâm tím, Hiiragi-chan khẽ thì thầm vào tai tôi.

“Em muốn khiến hôm nay… thật đặc biệt… Seiji-kun, em muốn…”

Tôi nhìn thẳng mắt em, thì em ấy liền chuyển ánh nhìn.

“Anh hiểu rồi.”

Chúng tôi không cần nói gì thêm. Tôi liền bế Hiiragi-chan vào phòng ngủ.

“E-em nặng lắm đó. Bỏ em xuống đi Seiji-kun…”

“Không sao đâu.”

Tôi nhẹ nhàng đặt em xuống giường, rồi lại hôn.

“Anh cởi nó ra nhé.”

“~”

Hiiragi-chan nuốt ực.

Ánh đèn mờ ảo, nhưng tôi có thể thấy mặt em đang đỏ rực. Và cũng thấy được em đã gật đầu đồng ý.