Kou 2 ni Time leap Shita Ore ga Touji suki Datta Sensei ni Kokutta Kekka

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 9

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7417

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 164

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 167

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 173

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2140

Tập 5 - Chương 155: Giáng Sinh (Phần 5)

“Ý em là sao?”

Như kiểu con bé nghĩ tôi đang lừa con bé… ờ thì đúng là khoản đi với Fujimoto là xạo thật.

“Không chỉ mỗi Giáng Sinh đâu.”

“...”

“Mấy hôm thứ 6 với thứ 7, anh thường thức khá muộn, và rời khỏi nhà từ sớm nữa. Có những lúc anh còn không về nhà kìa.”

“...Ừm.”

Con bé biết rồi sao? Con bé đang ngờ vực truyện tôi đã có bạn gái? Không phải là tôi có nghĩa vụ nói ra tôi đã đi đâu, nhưng với một người hướng nội như tôi thì việc hay bỏ ra ngoài chơi cuối tuần sẽ khiến Sana thấy không tự nhiên.

“Thế nên… em chỉ đoán là chắc anh đi chơi với ai đó.”

“Ha, đúng là brocon, em đi tò mò anh trai mình đi chơi với ai sao?”

“K-không có!”

“Trong khi em toàn gọi anh là siscon… buồn cười thật.”

Tôi lắc đầu ngán ngẩm. Tuy nhiên, có vẻ Sana có cảm nhận được phần nào dự cảm của con bé là đúng. Con bé không nói ra rõ ràng, nhưng có thể thấy như vậy.

“...Nếu, anh có bạn gái-”

Sana gật đầu khi tôi bắt đầu nói

“Người đó nên như thế nào thì em sẽ cảm thấy hài lòng?”

Sau khi được hỏi một câu đầy nghiêm túc, Sana cúi xuống nhìn cốc cà phê trong tay.

“Thay vì là hài lòng, quan trọng hơn thì… là ai thì em cảm thấy hài lòng?”

Tôi bồi thêm một câu cho Sana dễ trả lời. Con bé bắt đầu quấy cốc cà phê để bình tĩnh lại.

“Em không biết.”

“Em không biết á?”

“N-nii-san sẽ không kết hôn được đâu. Anh chẳng có cơ đâu, nên cần gì người yêu.”

“Lý luận kiểu gì linh tinh thế… mà đây chỉ là giả dụ thôi mà.”

Con bé nhăn mặt, Sana vẫn tiếp tục nhìn xuống bàn, như thế đang kìm nén điều gì.

Tôi chờ, và chờ, nhưng không có câu trả lời.

Tới lúc kịp nhận ra thì lượng người bên ngoài cửa sổ đang đông dần, nhiều cặp đôi bắt đầu đi qua.

“Ta đi đi.”

Tôi gọi Sana đang yên lặng nãy giờ, và cả hai chúng tôi cùng rời khỏi quán.

Tôi không biết có nên kể Sana nghe về chuyện Hiiragi-chan không. Nếu con bé giống kiểu em gái khoan dung như Natsumi-chan thì có lẽ, nhưng qua những gì tôi vừa chứng kiến thì có lẽ sẽ tốt hơn nếu tôi tiếp tục chờ cơ hội.

...Một đám cưới mà tất cả sẽ chấp nhận tới dự.

Điều tôi tuyên bố khi giải quyết xung đột giữa các thành viên nhà Hiiragi bắt đầu tràn về tâm trí tôi.

Nếu tôi mà thú nhận và con bé khước từ, thì không có chuyện chúng tôi sẽ có một mối quan hệ tồi tệ như thế trong tương lai được. Tôi không nghĩ bản thân sẽ chia tay Hiiragi-chan chỉ vì người khác không đồng thuận.

Cơ mà, năm sau là chúng tôi bắt đầu bị chia cách rồi…

“Mua game xong ta đi ăn trưa nhé. Em muốn ăn gì.”

“...Không sao. Sana sẽ về nhà.”

“A… thật?”

Sau đó chúng tôi tới hàng game thường lui tới. Do có sale Giáng Sinh nên có rất nhiều người ở trong cửa hàng, khá khó để chen qua mà chọn game.

Sana đưa tôi 3 đĩa game đã chọn ban nãy.

Thường thì con bé sẽ còn soi thêm các game khác, lê la chán chê, nhưng hôm nay thì có vẻ xong nhanh hơn tôi tưởng.

Chúng tôi xếp hàng ở để thanh toán. Ngân sách của tôi vừa đủ luôn. May thật. Tuy bảo là đi ăn trưa song tôi chỉ có vừa đủ tiền để mua vé tàu về.

“Của em nè. Chúc mừng Giáng Sinh nhé.”

“Vâng.”

Con bé đáp sau khi nhận được túi game từ tôi.

“Sana về nhà đây. Ta tách ra nhé.”

Rồi con bé bước đi.

Chắc con bé chỉ muốn mau mau về nhà để chơi game.

Mà, đằng nào tôi cũng tới đây rồi, tìm mua quà cho Hiiragi-chan đã, rồi tới trường xem sao.

◆ Sanada Sana ◆

“Seiji-kun nói sao?”

“Sana không hỏi thẳng được…”

“...vậy sao.”

Sau khi về nhà một mình, Sana gọi Kana-chan. Ngoài vụ hôm qua, Sana cũng kể cho chị ấy nghe chuyện hôm nay.

Lúc kể với Kana-chan về tiệc Giáng Sinh hôm trước, Kana-chan cũng hoài nghi.

“Sao Nii-san không thể thẳng thắn được?”

“...Có lẽ vì cậu ấy rất muốn em làm đồng minh.”

“Em, làm đồng minh á?”

“Ừm… Em biết đó. Em biết trong mấy game RPG ấy, một nhân vật có thể thành đồng minh của ta tùy vào lựa chọn của ta không? Nếu họ thành đồng minh thì sẽ rất yên tâm, còn nếu họ thành kẻ thù thì họ sẽ rất mạnh. Nếu phạm sai lầm thì họ sẽ thành kẻ thù ngay. Nghĩ tới những rủi ro đó thì ta sẽ muốn tránh.”

“Em hiểu rồi…”

Dễ hiểu đó. Tuy không hiểu hoàn toàn ý của Kana-chan nhưng có lẽ Nii-san thực sự muốn Sana làm đồng minh của anh ấy.

--Kiểu người nào thì em sẽ vừa lòng?

Chắc đó là cách anh ấy thăm dò mình…

“...Saa-chan, em sẵn sàng chưa?”

“Đã hơn nửa năm trôi quá rồi… nhưng kể cả thế không có nghĩa là em sẽ chấp nhận được.”

“...Fufu. Em đã trưởng thành rồi đó. Tốt cho em.”

“Chị coi em như trẻ con không bằng… thiệt tình…”

Bề ngoài thì nói vậy, nhưng lồng ngực mình như đang thắt lại. Cảm giác thật khó chịu. Nếu đã muốn giấu thì phải giấu cho hẳn hoi chứ...