Trans : Ichime / CounterMAN
Editor/Proofreader: CounterMAN
___________
Chapter 56: Diễn biến tại Victorias
Một tuần sau khi Hiiro bắt đầu cuộc chu du thứ hai của mình, một lá thư tay từ Chúa Quỷ đã được gửi đến tận tay của Rudolf, vị vua cai trị【Victorias】.
Sau khi kiểm tra bức thư, ông để nó trên bàn làm việc của mình, khuôn mặt lộ vẻ đắng đo. Hiện ông đang ở trong phòng làm việc hoàng gia, cùng với vị tể tướng mà ông tin cậy, Dennis Norman.
“Giờ ta nên làm gì đây…” (Rudolf)
“Thần đã phái người tìm hiểu rõ ràng sự việc, và có vẻ việc Chúa Quỷ đã tự tay phá hủy cây cầu là sự thật.” (Dennis)
“Ừ… là Chúa Quỷ…” (Rudolf)
“Không như tên Chúa Quỷ tiền nhiệm, thần nghĩ vị Chúa Quỷ hiện tại vẫn đang thiếu hụt cả tuổi đời lẫn tư tưởng.” (Dennis)
“Ta cũng nghĩ vậy. Nếu không, cô ta sẽ không cứ xuất hiện như vậy. Nhưng, nó vẫn…” (Rudolf)
“Chính xác. Cứ như thế, giữa『Gabranth』và『Evila』sẽ càng có nhiều hiềm khích hơn. Mặc dù nếu như bên『Gabranth』chịu chập nhận sự việc, thì mọi thứ sẽ yên ổn.” (Dennis)
“… Đúng, nhưng nó sẽ chẳng bao giờ xảy ra đâu.” (Rudolf)
“Vâng, điều đó là không thể.”(Dennis)
Lần này, hành động từ phía『Evila』đã đánh vào lòng tự tôn của cả loài『Gabranth』.Theo lập trường của Chúa Quỷ, thì việc này mang chiều hướng tích cực, nhưng bên thú nhân lại xem nó là một sự bôi nhọ đối với quyết tâm chiến đấu của họ.
Vậy nên, hiện giờ việc『Gabranth』thay đổi định kiến với『Evila』là không thể nào.
“Ta có thể đoán được ý muốn Chúa Quỷ trong việc này. Nếu lá thư cầu hòa này đúng là thật, vậy thì bên đó đang muốn liên minh với ta nhằm ngăn chặn nguy cơ chiến tranh từ bên『Gabranth』.” (Rudolf)
“Đúng ạ. Những chỉ với như thế, thì ta vẫn chưa thể tin vào lá thư đó được. Có thể họ phá hủy cây cầu để rảnh rang tiêu diệt『Humas』chúng ta hơn. Ta nên nghĩ về một số trường hợp khác nữa.”(Dennis)
“… Đau đầu đây. Nếu liên minh, thì chúng ta cũng có được một số lợi ích.” (Rudolf)
“Nhưng người không muốn xen vào cuộc chiến giữa hai phía kia… đúng chứ?”(Dennis)
“Ta cũng muốn thế. Nhưng nếu liên minh, ta có thể thâm nhập tìm hiểu sâu hơn về nội bộ của bên『Evila』.” (Rudolf)
“Nhưng nếu phía kia cũng nghĩ như thế thì sao.”(Dennis)
Nếu cả hai liên minh và giao hảo với nhau, bên Humas có thể tìm hiểu và nắm bắt được thông tin của phía còn lại. Và điểm yếu của bên kia sẽ dễ dàng được phát hiện. Nhưng bên『Evila』cũng có thể làm như thế. Nó vừa có lợi lại nhưng cũng vừa bất lợi.
“Bên đó có đưa ra yêu cầu gì về thời gian và địa điểm gặp mặt không ạ?”(Dennis)
“Như ở đây viết thì, chúng ta có toàn quyền quyết định.” (Rudolf)
“Ôi, ôi. Bên đó tin tưởng ta như vậy sao, hay họ nghĩ có thể giải quyết mọi sắp đặt của chúng ta…?”(Dennis)
“Có thể là cả hai…”(Rudolf)
“Nhưng nếu có thể quyết định cả thời gian và địa điểm, vậy thì nếu ta đi đúng nước cờ này…”(Dennis)
“Fumu, dù sao thì, giờ vẫn chưa nên quyết định việc này. Kể cả nếu ta chỉ liên minh trên danh nghĩa, thì rât nhiều người dân vẫn sẽ không chấp nhận điều đó. Ta đã mất đi con gái mình chỉ vì chúng.” (Rudolf)
(Ichime: thật sự mình có nên nói là việc ổng mất mấy đứa con gái là tại chính ổng không nhỉ?)
Rudolf tỏ vẻ cay đắng.
“… Tình hình mấy ‘anh hùng’ hiện giờ ra sao?” (Rudolf)
“Họ vẫn phát triển rất tốt. Nhưng theo Vale báo cáo thì, họ đã đề nghị cái người huyền thoại, Judom Lankars huấn luyện cho mình, Nhưng vẫn chưa nhận được câu trả lời thỏa đáng.”(Dennis)
“Judom…”(Rudolf)
Rudolf nhắm mắt lại, thở dài.
“Người đàn ông đó thật là phiền phức. Có vẻ ông ta ảo tưởng rằng một Guild Master có thể có thẩm quyền tương đương như của nhà vua.” (Dennis)
Dennis tức giận than phiền.
“Trong trường hợp khẩn cấp, ông ta là một nguồn lực rất đáng tin cậy, ông ấy cũng có lòng tin của rất nhiều người. Vị vua trước đã đồng ý cấp cho ông ta một số quyền lực,nhưng dù gì ông ta cũng chỉ là thường dân mà thôi.” (Dennis)
“Dennis, đủ rồi.” (Rudolf)
“… Vâng ạ.” (Dennis)
“Kể cả vậy, ông ta là một người bạn cũ của ta. Đừng cứ nói xấu ông ấy như vậy.” (Rudolf)
“Thần thành thật xin lỗi.” (Dennis)
Ôngcúi đầu tạ lỗi.
“Chắc chắn rằng Judom sẽ biết được tin về cuộc gặp mặt sớm thôi, dựa vào đường dây thông tin của ông ấy. Và chắc chắn ông ấy sẽ bảo ta đồng ý gặp mặt cho xem.” (Rudolf)
Ông ấy cũng đã nói điều tương tự vậy trước đây. Về việc Rudolf nên đồng ý mấy lá thư kiểu này lần này qua lần khác. Ông ấy tuyên bố sẽ bảo vệ nhà vua đến cùng dù cho có chuyện gì xảy ra đi nữa.
“Dennis, gọi Judom đến gặp ta.” (Rudolf)
“… Người chắc chứ?” (Dennis)
“Ừ, dù ta đưa ra quyết định nào, thì ta vẫn cần đến sức mạnh. Đúng chứ… Dennis?” (Rudolf)
“… Thần hiểu.” (Dennis)
Dennis cúi đầu xuống vô cùng thành kính, và rồi rời khỏi phòng.
“Có thêm ‘quân’ thì vẫn tốt hơn. Bốn người ‘anh hùng’,và Judom… Vì vậy, ta nên trì hoãn cuộc gặp mắt lại, và bồi dưỡng các ‘anh hùng’.” (Rudolf)
Ông liếc nhìn ra cửa sổ, mặt đầy nghiêm nghị.
__________
“Chiến tranh kết thúc rồi á ? Bên nào thắng ? (Taishi)
Bốn Anh hùng vẫn tiếp tục khóa huấn luyện hàng ngày. Khi nghe tin từ Vale, người con trai duy nhất trong nhóm với mái tóc nâu bù xù - Aoyama Taishi vừa hỏi vừa lau mồ hôi trên trán
“Có vẻ như không có thương vong cho cả hai bên, và chính Chúa quỷ đã kết thúc cuộc chiến” (Vale)
Sau khi nghe làm cách nào Chúa quỷ đánh sập cây cầu chắc chắn và lớn như vậy, 4 anh hùng chỉ biết nhìn nhau
“Vậy là họ mạnh đến như vậy…”(Chika)
Cô gái đang nói là Suzumiya Chika, mặt cô tái nhợt đi. Để phá hủy lập tức một cây cầu dài 30km thì sức mạnh của Chúa quỷ là không phải bàn cãi
(Editor: và Hiiro thì chỉ mạnh hơn Eveam và Arquinas có vài chục lần thôi, GGWP :v )
“Lượng mana họ dùng chắc chắn là lớn hơn chúng ta rất nhiều. Chưa kể lúc đó #1 của <<Cruel>> - Arquinas cũng ở đó” (Vale)
“Là người đứng đầu đơn vị <<Cruel>> anh kể với bọn tôi trước đây hả? “ (Shinobu)
Người đang nói với chất giọng đặc vùng Kansai là Akamori Shinobu
“Phải, họ là những người mạnh nhất của Evila” (Vale)
“Vậy là những người mạnh như vậy có tồn tại, đúng nhưng mình nghĩ…”(Shuri)
Kể cả khi 4 người bọn họ đã mạnh hơn lúc trước, nhưng đứng trước một người có thể đánh sập một cây cầu khổng lồ như vậy trong chớp mắt thì quả là kinh khủng….
“Tôi tự hỏi level của họ là bao nhiêu?” (Taishi)
Câu hỏi của Taishi cũng là câu hỏi chung của 4 anh hùng. Không lạ gì khi thắc mắc với sức mạnh to lớn đó, thì khoảng cách thực tế giữa level của 4 anh hùng và chúa quỷ là bao nhiêu ?
Trong tương lai chắc chắn họ sẽ chiến đấu với nhau, nên chắc chắn đó là một thông tin quan trọng. Nhưng Vale lại không biết về những thông tin như thế
“Anh không biết level của họ cao bao nhiêu, nhưng Judom-sama, một cựu thám hiểm gia Rank SSS từng đánh tay đôi với Arquinas, và lúc đó ông ấy đã suýt chết”
“Ah, là Guild Master mà anh luôn nhắc đến đó hả ? Mới lần trước anh đi gặp ông ấy, ông ấy còn từ chối không tiếp. Có vẻ như ông ấy thực sự ghét chúng ta” (Chika)
“Không, anh nghĩ thứ ông ấy ghét duy nhất là hệ thống cai trị của đất nước này.. chắc chắn đấy” (Vale)
Vale vừa nói vừa nở một nụ cười đắng. Thấy vậy, Shinobu vỗ vai Vale từ phía sau và nói
“Thôi nào anh Vale, vui lên nào, đừng quên vị trí của anh ở đây nhé” (Shinobu)
Nhìn nụ cười rạng rỡ của cô, Vale cũng cảm thấy tốt hơn một chút
“Đúng vậy, nếu chúng ta cố gắng, chúng ta có thể làm được”(Shuri)
“Đúng rồi đấy.” (Shinobu)
Shuri và Shinobu mỉm cười với nhau. Nhìn cuộc đối thoại của 2 cô gái, Vale hắng giọng, và bắt đầu nói tiếp
“E hèm, giờ anh nghĩ Judom-sama mới vượt qua mốc level 90 thôi”(Vale)
“90!?”
Taishi đột nhiên cao giọng . Tất nhiên rồi, vì cả 4 người bọn họ mới lên đc một nửa của con số đó mới đây thôi. Và mọt người với level cao như vậy đã suýt chết khi giao chiến với Arquinas
“Vậy là gã Arquinas đó là dạng trùm cuối rồi à”
“Và đó chưa chắc đã là hình dáng thật của hắn đâu”
Chika nói tiếp câu nói của Taishi. Nhưng Vale không hiểu câu nói đó và chỉ biết nghiêng đầu thắc mắc
“Chúng ta thực sự có thể thắng những người mạnh như vậy không ?”(Shuri)
“Shuri ơi là Shuri, chỉ cần chúng ta cố gắng, chúng ta sẽ thắng, và chúng sẽ không tấn công chúng ta ngay đúng không?” (Shinobu)
“Có vẻ sẽ như vậy” (Vale)
“Vậy thì từ giờ đến lúc đó, chúng ta chỉ cần tập trung vào việc tăng level của chúng ta thôi, phải không nào, và đến lúc đó chúng ta có thể đạt level max và đá đít chúng rồi” (Shinobu)
Shinobu hăng hái giơ nắm đấm lên trời, nhưng Vale lại một lần nữa không hiểu 4 người kia đang nói cái gì, một dấu hỏi trôi lềnh bềnh trên đầu anh (?) .
“À, mà level max là 99 hả anh Vale ?”(Shinobu)
“Không, anh không chắc lắm, nhưng người có thể đánh cho người level 90 suýt chết thì chắc cũng phải hơn 100 nhỉ?” (Vale)
“Còn nữa, thế level cao nhất là bao nhiêu?” (Shinobu)
“Theo nhũng gì anh được nghe thì có những người đã vượt qua mốc level 100 rồi”
“Em hiểu rồi, vậy là ta không có level max”(Shinobu)
“Không phải thế càng tốt sao, chúng ta có thể mạnh hơn nữa, phải không? Nó làm cho việc tập luyện như thế này bõ công hơn đấy” (Taishi)
Taishi vừa nói vừa cười, nhưng Chika chỉ biết thở dài
“Cậu thật sự là quá vô tư đấy Taishi”(Chika)
“Này, tớ không muốn nghe những lời đó từ cậu đâu nhé” (Taishi)
“Cái gì, cậu mới là kẻ suốt ngày thong dong ấy!”(Chika)
“Ý cậu là sao hả đồ ngốc ?!” (Taishi)
“Rồi rồi, nếu hai người thừa thời gian để cắn cấu nhau như vậy, thì tốt hơn hết là đi tập luyện tiếp đi”(Shinobu). Shinobu vừa cười vừa xua tay
“Đ.đúng rồi đấy, chúng ta sẽ cố gắng để không thua”
Nghe 2 người kia nói, Chika và Taishi chỉ biết cúi đầu và thủ nhỏ người lại vì xấu hổ
“Haha, làm việc nhóm tốt lắm. Từ giờ anh sẽ dựa vào các em vậy, hahah” (Vale)
Và ngay khi Vale nói thế, 4 người kia nhao nhao lên đáp lại theo nhiều cách khác nhau
Nhưng Vale không biết rằng, guồng quay của chiến tranh đã bắt đầu, và những trận chiến sẽ sớm xảy ra thôi. Và không một ai biết chiến tranh sẽ gây ra cái gì cho họ. Và cũng không lâu sau đó họ sẽ hiểu ý nghĩa thật sự của chiến tranh
(Editor: cảm giác 4 đứa này như 4 đứa sống nhờ niềm tin là chủ yếu ấy)
–