Konjiki no Word Master

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1282

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Arc 1: Phép thuật OP như hack - Chapter 36 - 魔王の決意 - Quyết định của chúa quỷ.

Mắt Hiiro mở to ra sau khi thấy phần mới trong cửa sổ trạng thái của mình.

Double Word Chain (Đã mở)

Nhìn dòng chữ đó, người cậu rạo rực. Cậu muốn thử nghiệm nó ngay lập tức. Tuy nhiên, trước tiên phải đọc bảng giới thiệu của nó cái đã.

Double Word Chain (Đã mở) MP tiêu hao: 300

Giờ Hiiro đã có thể viết những chữ kép. So với việc chỉ dùng chữ đơn, chữ kép sẽ cho có hiệu ứng quả mạnh hơn.Phạm vi; Ảnh hưởng; Tốc độ; mặc dù những khía cạnh này đều được tăng cao, nó vẫn có mặt hạn chế. Tùy thuộc vào việc dùng chữ nào, sẽ xuất hiện những chữ có thời gian hiệu quả vô cùng ngắn. Và hình ảnh của chữ muốn viết phải được hình dung rõ ràng trong đầu người dùng, nếu không sẽ không thể nào viết được chữ đó.

Ngoài ra, nếu trong khi đang viết mà bị gián đoạn, thì rebound (phản phép)sẽ khiến mọi chỉ số bị giảm đi 50%, và khiến cho người dùng không thể sử dụng phép thuật. Mọi thay đổi sẽ trở về bình thường sau 6 giờ.

(Phép thuật này hiệu quả khủng thật, và cái rebound cũng khủng không kém…)

Nếu trong khi viết mà bị gián đoạn,thì sẽ lập tức bị rebound.

(Nó giảm mọi thứ xuống còn một nửa à… Viết những chữ kép sẽ tốn thời gian hơn.Mình có nên dùng nó không? xem ra mình sẽ phải xem xét xung quanh thật kĩ trước khi dùng.)

Thật, nếu Hiiro đang viết mà lại bị gián đoạn nửa chừng bởi ai đó, và nếu đó còn là một đối thủ cực mạnh, sẽ không ngạc nhiêu rằng cậu sau đó sẽ thăng luôn.

(Tuy vậy, nó cũng chỉ nhiêu đó thôi. Hiệu quả từ phép này thật sự đáng giá so với vụ rebound.)

Hiện giờ, Hiiro vô cùng hào hứng. Cậu muốn dành thời gian để dùng thử phép này ngay lập tức.

“Này~ Hiiro, mi có nhận được danh hiệu hay biệt hiệu nào không?”

“Ai biết.. Còn ông?” (Hiiro)

“T-thì, ta nghĩ vài cái biệt hiệu của mình là do mi mà ra, ta sẽ xử lý mi về vụ đó sau. Ta có biệt hiệu mới, là Blade of the Wild”

“Hô~”

“Có vẻ mi có thể chỉnh sửa lại Status với nó.Con thì sao, Muir?”

“Ah, un. Nó thật sự… con không biết nói thế nào nữa”

Sau khi Muir đọc status của mình, Arnold rớt quai hàm, không thể giấu đi vẻ ngạc nhiên.

“N-nó… nó thật sự tăng rất cao… nhỉ… level của con...”

“U, un. Con cảm thấy vui… nhưng cũng hơi buồn…?”

Giờ cô chắc là hơi hoang mang. Level 34 có nghĩa là người đó là một nhà du hành có đầy kinh nghiệm. Tuy nhiên, cô bé này chưa từng một lần đứng trên tuyến đầu và chiến đấu. Vì vậy, việc cô đạt đươc level đó đột nhiên khiến hiện thực trở nên nhạt đi.

Tuy nhiên, cô bé bình tĩnh hơn khi có thể cảm nhận được rằng cơ thể mình giờ nhẹ hơn, với một luồng sức mạnh ẩn bên trong.

“Nó không tốt sao? Một level thì vẫn là level. Không quan trọng level cao bao nhiêu, chú nghĩ như Muir là tốt, nên nghi ngờ vào năng lực của mình, còn hơn là tự cao rồi lại ảo tưởng sức mạnh.”

“Th-thật ạ?”

“Ừ, thì, ta không nghĩ Muir có thể trở nên tự cao, nhưng giờ cứ tin vào thực tế đi. Nếu con cố gắng, con sẽ thấy mình hữu ích thôi. Mọi thứ sẽ bắt đầu từ bây giờ, đó là những gì ta muốn nói.”

“U, un!”

Đáp lại Arnold, Muir gật đầu mạnh một cái. Vậy là đã quyết định, từ giờ cô bé sẽ chiến đấu. Cô cần phải nghĩ cách để trở nên mạnh hơn cho tương lai.

“Chúng ta cũng nên mừng là Guild Rank của mình cũng đã tăng. Của mi cũng vậy, nhỉ?”

“Aa”

“Un!”

“Đúng như ta nghĩ, lập đội là một quyết định đúng đắn… ”

Nói cho đơn giản, kể cả khi một người chiến đấu, còn người còn lại chỉ đứng nhìn, thì kinh nghiệm của người đó vẫn sẽ tăng.

“Mặc dù hạ được con Clay Viper là nhờ công của Hiiro và Muir… Việc lập đội thật sự là đúng.”

Mặc dù Arnold là người ra đòn kết liễu, anh tin rằng nếu lúc đó chỉ có mình anh, anh sẽ bỏ chạy ngay. Vì vậy, anh trao công cho hai người còn lại.

“Dù sao thì, tôi cũng đi trước đây. Nó là… “nó”, đúng chứ?”

Hirro chỉ tay vào cánh cổng lớn ở khu rừng phía trước.

“Aa, Đó là cổng vào [Beast Kingdom: Passion].”

__________________________

Vài ngày trước khi Hiiro và hai người kia đến [Passion], không khí ở [Demon Kingdom: Xaoc] (Quỷ quốc) đang vô cùng căng thẳng. Lý do là vì lá thư được gửi vài ngày trước từ bên [Gabranth] (Beast Kingdom – Nhân thú quốc).

Nội dung của bức thư thông báo về việc một cuộc chiến sẽ nổ ra. Nói cách khác, đó là một lời tuyên chiến.

“…………….”

Trước lâu đài quỷ Terrace, hàng quân đoàn Evila xếp hàng nghiêm chỉnh. Đứng trên lâu đài, một cô gái với mái tóc vàng óng nhìn xuống, thở dài… Cô gái đó chính là chủ nhân của tòa lâu đài, người trị vì [Demon Kingdom: Xaoc]: Eveam. Một giọng nói vang lên phía sau cô

“Người có chắc không ạ?”

Người vừa nói là Kiria, hầu cận của chúa quỷ Eveam

default.jpg

“…………..”

“Nếu tiếp tục, nó chắc chắn sẽ trở thành một cuộc chiến tàn khốc.”

“Ta biết!”

Eveam lớn tiếng trả lời. Tuy nhiên, sau khi mọi việc đã đi đến mức này rồi, cô thật không biết nên tiếp tục thế nào.

“Không tin được là bên Gabranth lại tiến nhanh như vậy….”

“Không, nó đúng như thần đã dự liệu”

“Ku…..”

Đúng, cô không ở đây vì không thể làm gì khác. Cô cũng đã gửi cho họ thư cầu hòa, như đã làm với bên Humas.

Tuy nhiên, họ còn không thèm đếm xỉa đến chúng. Cô còn nghĩ đến việc sẽ lấy đầu mình ra để chấm dứt cuộc chiến, tuy nhiên, Kiria nói rằng dù cho vậy thì bên người thú cũng sẽ không ngưng lại.

Vì thế, cô đã nghĩ và tìm rất nhiều cách để có thể ngồi xuống nói chuyện với họ. Tuy nhiên, có vẻ nó chỉ tốn thời gian. Đúng là làm việc dư thừa mà.

Ngạc nhiên thay, có một thông điệp được bên kia nhận. Evile :‘Bên Garanth đang có mục đích gì?’ Và câu trả lời của phía bên kia :”chúng ta quyết sẽ tiêu diệt toàn bộ loài Evila.’ Chỉ có thông điệp về việc hủy diệt loài Evila là vô cùng rõ ràng.

“Tại sao… nó lại thành ra một cuộc chiến chứ?”

“Có vẻ là vì đây là cách “nói chuyện” thuyết phục nhất.”

“Như nào!? Sao chúng ta phải giải quyết mọi thứ với sức mạnh chứ?! Sức mạnh theo lẽ thường là không thể nào như nhau được! Nó không phải tốt hơn khi dùng từ ngữ, thứ mà tất cả đều như nhau, thay vì dùng sức để đàn áp bên còn lại sao? Nếu chúng ta đàm phán, sẽ không ai phải đổ máu cả.”

“…nó thật là như vậy sao?”

Eveam: “Ý..ngươi là sao?”

Sau lời nói của Kiria, Eveam ngạc nhiên nhìn thẳng vào Kiria.

“Từ ngữ… rất mong manh”

“chậc!”

“Đúng là, ngôn từ là thứ mọi người đều sở hữu một cách bình đẳng. Tuy nhiên, cho tới cùng, bản chất tự nhiên của nó chỉ là hư không.”

Eveam: “Hư không…?”

Kiria: “Đúng vậy. Những ngôn từ trống rỗng đó có thể đưa ra một thứ đầy thuyết phục. Những từ đó không chỉ đi qua tai một người, nó còn có thể được khắc sau vào tâm trí một người khác. Tuy nhiên, Eveam-sama, người có nghĩ những ngôn từ không có sức nặng như vậy có thể ngăn chiến tranh?”

“Cái- cái đó….”

“Có lẽ trong một thế giới không có chiến tranh, nếu nó là cuộc đàm phán từ những doanh nhân, thì cách làm của Eveam-sama có thể sẽ thành công.”

“…….”

“Tuy nhiên, đây là chiến tranh. Sẽ luôn có người chết. Chiến tranh không phải vấn đề có thể so sánh như một cuộc đàm phán thương mại. Nó dường như là trở nagị lớn nhất mà Ngài phải đối mặt bây giờ. Ngài có thể đối mặt với nó, và chấp nhận mọi kết quả mà quyết định của mình đưa ra?”

“Cái này…..”

“Có vẻ Ngài còn quá ngây thơ để có thể trở thành một nhà lãnh đạo. Ngoài ra, ý chí của vị vua trước được rất nhiều người ủng hộ. Dù sao, sức mạnh của loài Evila là vô cùng lớn; một loài vô cùng thiện chiến. Sự yếu đuối của Ngài không thể dập tắt được cơn thịnh nộ của cả loài. Xin hãy cân nhắc về điều đó…”

“Đủ rồi.”

“…”

Eveam nghiến răng và nắm chặt bàn tay đến mức tóe máu.

“Ta… chỉ không muốn làm hại bất cứ ai. Tất cả đều là gia đình ta.Nếu cả nhà bỗng dưng lại đánh nhau… thì người nào lại vui được chứ? Nhưng ta… không thể làm gì cả…”

Từ đôi mắt mạnh mẽ đó, một giọt nước mặt chảy nhẹ xuống. Cô là người cai trị mảnh đất này, và cô lại đang chìm trong tuyệt vọng. Nỗi giận của cô với thế giới này còn lớn hơn nhiều so với cảm giác thất vọng của cô về sự bất lực của mình.

“Vậy, chúng ta có nên hạ vũ khí xuống và đầu hàng?”

“..eh?”

“Có thể bên Gabranth sẽ hiểu được mục đích của chúng ta.”

Mặc dù đề nghị đó có vẻ chấp nhận được, Eveam chỉ có thể cau mày lo lắng. Nhìn biểu hiện đó, Kilia vẫn không thay đổi giọng, tiếp tục nói.

“Tuy nhiên, trong tình hình hiện tại, loài Evila có thể sẽ bị tiêu diệt mà không có cơ hội phản kháng nào.”

Nếu đầu hàng, Chúa Quỷ chắc chắn sẽ bị đem ra để đánh dấu cho chiến thắng của bên kia. Bị tước bỏ hết sức mạnh và quyền lực, Chúa Quỷ sẽ bị cầm tù và phong ấn lại, để rồi bị đưa ra hành quyết và bêu đầu thị chúng.

Trong trường hợp tốt hơn, Evila có thể tránh khỏi bị tuyệt diệt. Tuy nhiên, việc những người bị cầm tù bị án tử là rất cao.

Hơn nữa, vì sức mạnh của [Cruel Brigade] khó có ai bì được, việc có nên để họ sống hay không là một câu hỏi lớn. Để phòng ngừa, họ có thể cũng sẽ bị tử hình để làm gương cho cả thế giới.

Nhưng nếu cô không đầu hàng, máu sẽ chảy thành sông. Kể cả nếu như Evila chiến thắng, khả năng rất cao rằng bên còn lại sẽ không chịu đầu hàng, và sẽ chiến đấu tới chết.

Khi cân nhắc về những tình huống như này, thì dù cho cô có tiến hay lùi, thì máu vẫn sẽ chảy. Mặt Eveam chau mày. Nhìn thấy vậy, Kiria, cúi đầu kính cẩn.

“Thần, Kiria, đã đưa ra một lời nhận xét nhạy cảm. Xin hãy trừng phạt thần vì hành vi xấc láo này.”

“Không sao. Thứ Kiria đề cập đến là đúng, không thể phủ nhận điều đó được. Không cần phạt gì cả.”

“…vâng. Nếu vậy, thần xin nói thêm một điều cuối cùng.”

“Eh?”

“Hãy yên tâm rằng thần, Kiria, sẽ đi theo Eveam-sama dù ngài có đi đâu chăng nữa.”

“Kiria…tha lỗi cho ta.”

Trong một thời gian ngắn, không khí bao quanh trong sự yên lặng. Tuy nhiên, đáp lại lời nói của Kiria, bộ mặt ảm đạm của Eveam ngẩng lên.

“Ngài đã quyết định?”

“Aa, Ta sẽ bảo vệ [Evila]! Kiria, hãy cho ta ượn sức mạnh của ngươi.”

“Như ngài muốn”

Một ý chí mạnh mẽ tỏa ra từ đôi mắt đó. Không còn thời gian để mà cân nhắc và do dự nữa. Vì vậy, những gì cô có thể làm bây giờ là sử dụng khoảng thời gian còn lại để hoàn thành mục đích của mình.

“Ta sẽ không cho phép ai giết gia đình mình cả!”

Bước trên bờ thành Terrace, Eveam đi ra ngoài, với Kiria theo sau.