Konjiki no Word Master

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1282

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Arc 4: Evila VS Gabranth - Cuộc đấu tay đôi định mệnh - Chapter 200 - 招かれざる凶徒 - Tên tội phạm không mời.

“Iyaaaa!?”

Hoảng hốt vì cảnh tượng kỳ quái trước mắt, Mimir núp vội ra sau lưng Thú Vương. Cảnh tượng đó không chỉ khiến mình Mimir, mà toàn bộ mọi người xung quanh kinh hãi.

Nhưng có những ngoại lệ, Chúa Quỷ Eveam, khẽ liếc nhìn sang bên cạnh, các Evila khác cũng đồng thời quay sang nhìn theo hướng đó.

Bọn họ bắt gặp một vũng nước nhỏ xuất hiện từ lúc nào, không ai hay biết. Nó tạo cho bọn họ 1 cảm giác giống như đang nhìn một tờ giấy trắng bị đổ mực ra vậy.

“Mọi người, lùi lại!” (Eveam)

Eveam bất ngờ ra lệnh, toàn bộ các Evila nghe lệnh cô, lùi ra xa khỏi vũng.

Và vũng nước đó bắt đầu mở rộng ra thành một mặt nước với bán kính hơn 3m.

“Ahaha, có vẻ em đã lớn rồi đấy Eveam” (???)

Một giọng nói vang lên từ dưới mặt nước.

Nghe thấy giọng nói đó, Eveam bắt đầu run lên, mặt tái mét đi, và vai cô bắt đầu run lẩy bẩy.

Nhưng Eveam không phải là người duy nhất, kể cả các thành viên của Cruel cũng run rẩy trước giọng nói đó. Tất cả đều như đóng băng khi nghe thấy giọng nói khó tin vừa vang lên.

Trong số những người Gabranth đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang diễn ra, chỉ có duy nhất Thú Vương Leoward nhìn chằm chằm vào mặt nước đó.

Rồi, thứ gì đó bắt đồi trôi lên khỏi mặt nước. Hay chính xác hơn, nhiều bóng người bắt đầu nổi lên trên mặt nước.

10 người hiện ra, đứng trên mặt nước, tất cả đều mặc áo choàng đen, che đi những đặc điểm nhận dạng của họ.

Có những gã to lớn, nhưng cũng có những kẻ có dáng người thấp bé, nhưng tất cả những kẻ mặc áo choàng đen đó đều tỏa ra một cảm giác kỳ lạ.

Và nguồn gốc thực sự của cảm giác đó xuất phát từ một thằng bé đứng giữa những kẻ đó.

Mọi người ngay lập tức nhìn ra danh tính của thằng bé đó. Nó không chùm mũ choàng như những kẻ khác. Eveam bắt đầu toát mồ hôi trán, miệng khẽ run rẩy.

“…..Avoros Grant Early Evening….” (Eveam) (CounterMAN: wtf tên....lão tác giả đặt tên ở lv cao thật)

________________________________________

Hiiro nhìn thằng bé mới xuất hiện. Cậu hiểu là Eveam và thằng bé đó có quen biết nhau.

(Nhưng những kẻ mặc áo đen kia là những kẻ như thế nào nhỉ ? ....chúng quá khác biệt...) (Hiiro)

Cảm giác từ những kẻ đó bất bình thường dù dựa trên bất kỳ tiêu chuẩn nào. Mặc dù bề ngoài của những kẻ đó có khác nhau, Hiiro cảm giác chúng mạnh ngang hoặc mạnh hơn hẳn những người đã tham gia vào cuộc đấu vừa xong.

Mắt cậu tập trung vào thằng bé đó một cách tự nhiên. Một cảm giác khó tin như thể thằng bé đó bước ra từ một bức tranh vẽ hoàn hảo vậy.

Đó là lần đầu tiên Hiiro bị ấn tượng bởi vẻ đẹp hoàn mỹ, mà lại là từ một đứa con trai. Nếu nó lớn lên, chắc chắn nó sẽ trở thành một người đàn ông khiến cả nam giới lẫn nữ giới chao đảo vì vẻ đẹp đó.

(Dù sao thì...)

Cậu cảm giác có gì đó khó so sánh về thằng bé đó. Những kẻ đứng xung quanh nó rất mạnh, nhưng thằng bé đó thậm chí có thể còn mạnh hơn hẳn.

Nhưng về lý thuyết mà nói, thằng bé đó cũng không khác biệt nhiều.

Nhưng nói thẳng, thằng bé không có vẻ khác biệt lắm.... Hiiro nghĩ cậu hẳn đã đánh giá quá sớm dựa trên những kiến thức chưa đầy đủ của mình về bản chất của thằng bé.

________________________________________

Giữa những người nghe thấy những lời lẩm nhẩm của Eveam, Thú Vương Leoward hỏi lại.

“Avoros….? Vậy thằng nhóc này chính là kẻ đó….?” (Leoward)

“Nghĩ lại thì, đây là lần đầu tiên Leoward-dono gặp hắn trực tiếp nhỉ...Đúng như những gì ông đoán, đó là Avoros. Hoặc ít nhất là khuôn mặt.” (Eveam)

“Ahaha, nói thế phũ phàng quá đấy Eveam. Thật buồn khi anh bị tưởng lầm là kẻ giả dạng chính bản thân mình đấy. Đó là vì..” (Avoros)

Ngay lập tức, một sức ép mạnh mẽ tỏa ra từ thằng bé. Theo phản xạ, các cao thủ của cả 2 phe Evila và Gabarth bước ra đứng trước 2 vị vua để bảo vệ họ.

Nhưng, chỉ những người đã tham gia vào cuộc đấu trước đó là có hành động, còn những người lính bình thường gần như bị đóng băng vì áp lực vô hình đó. Họ toát mồ hôi lạnh và tái mét đi.

Dù thế, chỉ từ áp lực vô hình đó, 2 vị vua của 2 chủng tộc không khỏi nhăn trán, họ hiểu kẻ đang đứng trước mặt họ là hàng thật. Áp lực vô hình mà thằng bé đó tỏa ra, không phải là áp lực của một tham vọng đầy chất quý tộc như của Leoward, mà là sự tham vọng đầy nham hiểm của một ác quỷ hoặc kiểu như vậy.

Nhất là khi kẻ tỏa ra áp lực hoàn toàn xa lạ với hầu hết tất cả mọi người ở đây.

“Thấy chưa, anh là hàng thật mà, nhỉ?” (Avoros)

Thằng bé mỉm cười bình tĩnh như thể tất cả chả là gì với nó cả. Nhưng, Eveam buộc phải tin rằng kẻ đang đứng trước mắt cô là thật.

“Avoros…..” (Eveam)

Nghe thấy giọng gằn lên của Eveam, Avoros làm mặt thoáng tiếc nuối.

“Ừm....không gọi anh là Ani-sama như ngày xưa nữa hả?” (Avoros)

Thằng bé nói ra những điều không ai ngờ tới.

(Ani? Họ là 2 anh em à?) (Hiiro)

Chuyện đó Hiiro chưa bao giờ được nghe kể. Hay đúng hơn là chuyện Chúa Quỷ đời trước là anh trai của Eveam.

Nhưng, vẻ ngoài của thằng bé đó nhỏ tuổi hơn nhiều so với Eveam, nhất là với chức Cựu Chúa Quỷ.

Nhưng, có vẻ nhận xét về thằng nhóc đó của Hiiro trước đó có vẻ là đúng.

Có vẻ Leoward cũng biết điều đó, nhưng mọi người xung quanh ông thì lại đều tỏ vẻ kinh ngạc như Hiiro.

“Đừng có đùa dai! Mi không bao giờ là anh trai của ta nữa!” (Eveam)

Avoros như thể thấy tiếng hét của Eveam thật thú vị, trả lời.

“Em nói cũng không sai, đương nhiên anh cũng không nhớ là anh là anh trai của em....nhưng kể cả thế, chúng ta vẫn có chung 1 dòng máu, phải không?” (Avoros)

“Ku…..” (Eveam)

Eveam nghiến răng với vẻ mặt như thể đang ghê tởm với điều đó

“Ấy, đừng làm mặt xấu như thế. Anh chỉ đến đây để tỏ lòng cảm kích trước nỗ lực của em gái yêu quý của anh thôi mà.” (Avoros)

Rồi Avoros bất ngờ vỗ tay.

“Chúc mừng em gái. Cuối cùng liên minh với Gabarth cũng được thiết lập. Làm tốt lắm em gái.” (Avoros)

“Làm thế nào...” (Eveam)

“Anh đã dõi theo em từ lâu lắm rồi em biết chứ. Kể cà từ trước khi em kế vị...anh đã luôn dõi theo em.” (Avoros)

“....Vậy là mi thực sự đã làm giả cái chết của mình hồi đó...” (Eveam)

“Ừm...anh đã làm giả cái chết của mình....hoặc là...anh không biết từ “làm giả” có đúng không, nhưng thôi, anh không thể kể thêm cho em được.” (Avoros)

Eveam nắm chặt tay, lườm Avoros với ánh mắt sắc lạnh.

“Mi nghĩ mình đang nói cái gì thế hả?! Mi không hiểu mi chính là kẻ khiến bọn ta khổ sở như thế này không !!” (Eveam)

“Ấy, đừng giận, mặc dù em còn trẻ, nhưng tức giận nhiều là thêm nết nhăn đấy.” (Avoros)

Eveam càng trở nên giận dữ trước thái độ cợt nhả của Avoros.

“Sự thù ghét mi tạo ra cho vương quốc này, đã bao nhiêu lần bọn ra phải khốn khổ với nó, và giờ mi xuất hiện lại ở đây với cái bản mặt và thái độ đó sao!?” (Eveam)

“Nếu em nói thế, thì rõ ràng là anh không hiểu nổi mấy thứ nhỏ nhặt như thế.” (Avoros)

“Guu...đừng ra vẻ mi chả biết gì như thế, tên khốn!” (Eveam)

Khi Eveam hết mức chịu đựng của mình, cô đưa tay chỉ thẳng về phía Avoros, và một quả cầu lửa lớn phóng ra. Nhưng thằng bé đó không hề di chuyển hay có vẻ gì quan tâm đến điều đó.

Tiếp ngay sau đó, một kẻ mặc áo đen từ phía sau bước tới. Quả cầu lửa từ Eveam bị hút vào bên trong chiếc áo choàng hắn đang mặc.

“Làm thế nào!?” (Eveam)

Không chỉ Eveam, gần như tất cả mọi người mở to mắt kinh ngạc trước diễn biến vừa xong.

“Ahaha, đúng là em lớn thật rồi, ngày xưa anh nhớ là em chưa bao giờ giám chống đối lại anh cơ. Nhưng mà anh thấy hơi cô đơn rồi đấy.”

Kẻ mặc áo choàng đen di chuyển về phía sau Avoros. Với không khí nặng nề hiện tại, ai cũng hiểu đó là để ngăn chặn bất kì đòn tấn công nào.

(Ma thật đó là gì nhỉ? Hay đấy là khả năng bẩm sinh của hắn?) (Hiiro)

Hiiro không hiểu làm thế nào chúng chặn được đòn đánh của Eveam. Nên để hiểu được khả năng của kẻ đó, cậu sử dụng 『Tọc mạch』 để kiểm tra.

(............thế này nghĩa là sao?) (Hiiro)

Hiiro nhăn trán. Kí tự cậu dùng có thể kiểm tra thông tin <Status> của bất kì ai cậu muốn. Nhưng, lần này, cậu không thể xem được <Status> của bất kỳ ai trong số những kẻ mặc áo choàng đen kia. Rồi một người trong số đó, Avoros, quay nhìn về phía cậu.

“Vô dụng. Ta không biết ma thuật của mi là loại nào, nhưng đó hẳn làm một loại ma thuật can thiệp phải không? Ta chỉ phán đoán dựa trên nguồn gốc tự nhiên của ma thuật được chuyển tới, nhưng ta e là ma thuật dạng đó không tác dụng với bọn ta đâu.” (Avoros)

Hiiro không biểu lộ cảm xúc lên mặt mình, nhưng thành thực mà nói, thằng bé nói đúng. Tác dụng của từ 『Tọc mạch』chưa bao giờ bị chặn lại có chủ đích cho đến bây giờ.

(Thêm nữa, thằng nhóc này còn biết được nguồn gốc của ma thuật. Khả năng cảm nhận tốt đấy) (Hiiro)

Ở góc nhìn khác, đúng là Hiiro dùng ma thuật để can thiệp vào người khác vì từ Tọc mạch có thể check Status của đối phương và hiển thị lên cho Hiiro đọc. Nhưng cậu không hiểu bằng cách nào đối phương có thể cảm nhận và phát hiện về việc đó.

“Cậu nên dừng lại đi, Hiiro-dono.” (Marione)

Marione lên tiếng khuyên Hiiro. Tất nhiên ông không ngừng cảnh giác với tình hình xung quanh, mặt Marione vẫn đăm đăm nhìn về phía mấy kẻ mặc áo choàng đen. Khi Hiiro hỏi lại Marione,

“Cựu Quỷ Vương có <Quỷ Nhãn> giống như Aquinas.” (Marione)

“Ông nói cái gì?” (Hiiro)

“Hơi khác với Aquinas, nhưng Avoros có khả năng quan sát cực tốt. Chỉ cần nhìn thôi là hắn cũng có thể hiểu bản chất của ma thuật rồi.”

“Một khả năng hay ho phết nhỉ?” (Hiiro)

Nói cách khác, từ Hiiro thường dùng như『Tọc mạch』 hay 『鑑定』 | 『Đánh giá』có cùng 1 tác dụng với khả năng đó của Avoros. Mặc dù Avoros có thể không thể xem được Status như Hiiro, nhưng chưa có bằng chứng nào chứng mình điều đó cả. Và quan trọng là, Hiiro vẫn chưa biết được khả năng nào của Avoros cả.

(Ma thuật can thiệp...nếu thế thì 『Đánh giá』 hoặc 『調査』 | 『Điều tra』chắc sẽ có tác dụng để lấy được ít nhất vài thông tin) (Hiiro)

Nếu 《Chuỗi 1 Từ》không có tác dụng, 《Chuỗi 2 Từ》 có thể tác dụng, mà nếu không đủ thì sẽ là 《Chuỗi 3 Từ》mạnh hơn. Nhưng vì Hiiro vừa mới dùng 《Thiên hạ Vô song》xong, cậu chỉ có thể dùng 《Chuỗi 1 Từ》 mà thôi.

“Giờ ta nhớ ra rồi, người là Hiiro Okamura phải không?” (Avoros)

Avoros nhìn Hiiro với ánh mắt thích thú.

“Hừm” (Hiiro)

Chỉ nhìn đôi mắt của Avoros, Hiiro bắt đầu cảm thấy bực mình.

“Vậy ra đây là sự bất thường mà Số 3 nói đến. Và cũng là người đến từ thế giới khác như mấy đứa Anh hùng đó nói đến, nhỉ?” (Avoros)

Ngay khi nghe những lời đáng ngại đó từ Avoros, Hiiro khẽ cau mày. Và Avoros nhìn ra chi tiết đó.

“Ah, vậy ra ngươi đang lo lắng cho mấy đứa nhóc đó à? Ta đảm bảo chúng vẫn ổn vì ta chăm sóc chúng cẩn thận lắm.” (Avoros)

Vậy nghĩa là Taishi và Chika, 2 trong số 4 anh hùng còn đang mất tích hiện đang nằm trong tay Avoros. Mặc dù cậu không hiểu vì sao lại như vậy, nhưng có vẻ 2 người đã rơi vào tay 1 đám nguy hiểm.

(Mấy người đó đúng là đen hết chỗ nói) (Hiiro)

Hiiro thấy Shuri và Shinobu thực sự quá may mắn khi tự nguyện đầu hàng và chỉ bị cấm túc ở Xaos.

“Mấy tên anh hùng đó chả quan trọng với ta. Mi muốn làm gì chúng tùy mi.” (Hiiro)

“Hể? Thế à?” (Avoros)

Hiiro không trả lời câu hỏi của Avoros, cậu chỉ gãi đầu như thể chả liên quan gì đến mình cả.

“Vậy thì, ngươi có muốn tham gia với ra không?” (Avoros)

“Ha?”(Hiiro)

Không khí xung quanh lập tức trở nên căng thẳng tột độ trước lời mời của Avoros.

“Tại sao ngươi lại hỏi thế?” (Hiiro)

“Người thấy đấy, ta thấy rất hài lòng khi theo dõi trận đấu, nhất là trận có ngươi tham gia, người thật sự rất thú vị đấy.” (Avoros)

“………….” (Hiiro)

“Về khả năng của ngươi... để ta xem nào, nếu người làm việc chăm chỉ, ngươi có thể trở thành cánh tay phải của ta. Thế nào? ngươi không nghĩ sẽ thông minh hơn nếu làm việc cho ta thay vì cho em gái bé bỏng của ta chứ?” (Avoros)

“Đừng có đùa! Ta không để Hiiro đi theo ngươi đâu!” (Eveam)

“Em có thể im lặng 1 chút được không Eveam?" (Avoros)

Một sát khí khổng lồ phát ra từ Avoros kể cả khi hắn vẫn đang mỉm cười. Eveam nhăn trán, người cô run lên vì sát khí đó.

“Ngoan lắm. Rồi, Hiiro-kun, thế nào? Ngươi có muốn tham gia với bọn ta không?” (Avoros)

Eveam liếc nhìn Hiiro với khuôn mặt lo lắng. Rồi Hiiro thẳng thừng khoanh tay trước ngực.

“Không, cảm ơn.” (Hiiro) (CounterMAN: hay nói đúng thuần Việt “Đéo!”)

Cậu ngay lập tức gạt đi.

Avoros hơi bất ngờ, nhưng ngay lập tức hắn mỉm cười, nhưng vẫn có nét của sự tức giận.

“Ta có thể biết lí do không?” (Avoros)

“Ta không có ý định làm tay sai cho ai cả. Lại còn làm cánh tay phải cho kẻ mà ta chả quen biết gì hết. Và quan trọng nhất là làm tay sai cho một thằng ranh con miệng còn hôi sữa.” (Hiiro)

Ngay khi Hiiro vừa dứt lời, một kẻ mặc áo choàng đen đứng đó biến mất, hiện ra ngay cạnh Hiiro và đánh vào ngực Hiiro.

Hiiro chỉ có thể cảm nhận thấy kẻ đó nhờ trực giác. Cậu né được đòn đó, nhưng khá khó khăn vì bị ảnh hưởng từ trận đấu trước.

Rồi sát khí lại ào tới, hắn sẽ tấn công lần nữa bất cứ lúc nào.

Chắc chắn nếu cứ tiếp diễn, Hiiro sẽ bị đánh trúng.

Khi Hiiro đang nghĩ vậy, cậu ngửa mặt lên trời và nhận ra thứ gì đó. Ngay lập tức cậu lùi xa ra phía sau.

Rồi, thứ gì đó xé gió lao xuống, cắm ngập ngay vị trí Hiiro vừa bước khỏi. Đó là một thanh kiếm đen, thanh kiếm khiến Hiiro có cảm giác quen quen, hình như cậu đã từng gặp trước đó. Rồi bất ngờ gã mặc áo đen đứng khựng lại, một bãi cát như một sinh vật sống quấn lấy chân hắn.

Khi mọi người còn đang ngơ ngác, một bóng người từ trên cao đáp xuống trước mặt Hiiro.

Người đó quàng một chiếc khăn quàng cổ mầu xanh, mái tóc tím buộc sau lưng, và miệng người đó quấn băng che gần hết mặt.

Diện mạo người đó giống y như những gì Hiiro nhớ. Người đó rút thanh kiếm cắm ngập đất lên, tra vào bao kiếm trên lưng.

Rồi người đó cúi xuống, đặt tay xuống đất. Một bàn tay lớn bằng cát trồi lên, giã mạnh xuống gã áo đen, rồi lên tiếng.

“Ta không để ngươi...đụng vào Hiiro.”