Cơn mệt mỏi choáng váng dấy lên trong Hiiro khi cậu về trạng thái ban đầu.
(……fuu, lâu rồi mình mới dùng 《Chuỗi 4 Từ》, vẫn tốn năng lượng thật…)
《Chuỗi 4 Từ》 MP tiêu hao: 30% max Mana.
Có thể viết bốn ký tự cùng một lúc. Tương tự 《Chuỗi 3 Từ》, phạm vi, sức mạnh, và sự lợi hại, được cải thiện nhiều hơn. Khi mở khoá kĩ năng này, dù thời gian tác dụng vẫn phụ thuộc vào ký tự sử dụng, hạn chế của 《Chuỗi 3 Từ》 được gỡ bỏ. Các phân mục giống như 《Chuỗi 2 Từ》. Tuy nhiên lần này, số lượng 《Điều khiển Kích hoạt》được tăng lên, khiến việc cài trước tổng cộng 7 ký tự trở nên khả thi. Có thể dùng 《Chuỗi 4 Từ》ba lần một ngày, và những ký tự cùng chức năng không thể dùng đồng thời. Sau khi dùng một lần, chỉ có thể dùng 《Chuỗi 1 Từ》mà không được hồi MP. Đồng thời, khi quá trình kích hoạt 《Ma Tự》bị gián đoạn,《Phản nguyền》sẽ đưa mọi chỉ số về Level 1, và không thể luyện ma pháp được. Thêm vào đó, người sử dụng sẽ phải nhận một trạng thái dị thường bất kỳ: các cơn đau, tê liệt, hôn mê, mù, và chóng mặt. Các chỉ số bị giảm, trạng thái bất thường ngẫu nhiên và mất ma pháp sẽ trở về trạng thái ban đầu sau 1 tiếng.
(Vẫn vậy, mỗi lần mình dùng 『Thiên hạ Vô song』, màu sắc thực sự rất khác.)
Thực sự, 4 ký tự 『天下無双』 | 『Thiên hạ Vô Song』 đã được thêm một hiệu ứng đặc biệt khi sử dụng, và đó là thứ cậu nhận được sau khi mở khoá 《Chuỗi 4 Từ》.
Đầu tiên, để viết được các ký tự 『Thiên hạ Vô Song』, cậu phải tạo ra 《Hồng Năng》 bằng cách trộn lẫn ma thuật với sức sống, và một khi làm được điều đó, ánh sáng màu đỏ sẽ được tạo ra.
Mặc dù ma thuật thường dùng của Hiiro có màu xanh nhạt, 『Thiên hạ Vô Song』 không thể kích hoạt được mà không có 《Hồng Năng》.
Khi đã kích hoạt, cậu sẽ ở 《Trạng thái Vô Song》, có thể tự do điều khiển ánh sáng đỏ để kiến tạo các《Từ》cậu muốn dù chúng không được viết ra.
Hơn nữa, khi ánh sáng đỏ đã bao trùm cơ thể, sức mạnh vật lý của cậu sẽ tăng lên, đặc biệt là khả năng kháng ma thuật, tăng vọt cực nhanh.
Theo như chỉ dẫn, trạng thái này duy trì được nhiều nhất là 5 phút, vì thế mà từng ký tự trên đầu Hiiro 『天下無双』 biến mất dần. Và khi tất cả các ký tựa biến mất, trạng thái cũng sẽ biến mất.
Khi trạng thái hết tác dụng, HP & MP của Hiiro sẽ giảm 10% max, và cậu chỉ còn dùng được 《Chuỗi 1 Từ》 trong khoảng 1 tiếng. Hơn nữa, nếu di chuyển quá nhiều trong trạng thái đó, thì khi trở về ban đầu, cậu sẽ phải chịu những cơn đau cơ và khớp khủng khiếp. Cuối cùng, MP sẽ không được phục hồi trong suốt thời gian đó. Cậu không thề làm gì ngoài chờ nó hồi phục bình thường.
Đồng thời, vì Hiiro đã dùng 『Cường Lực』, một đợt đau cơ khác sẽ hành hạ cậu. Chưa hết, ở trận cuối, cậu không chỉ dùng mỗi 『剛力』 | 『Cường Lực』 mà còn『金剛力』 | 『Kim Cang Lực』nữa, thêm cả 『洞察』 | 『Thấu tỏ』để đoán trước bước đi của đối phương, 『韋駄天』 | 『Vi Đà Thiên』để nâng sức mạnh vật lý đến tầm cao nhất.
Nhờ những từ này, Hiiro có thể đoán được chuyển động của Leowald, nhanh nhẹn né quyền của ông ta, và tấn công trực diện, dù rủi ro sau đó là lớn.
Khi nhìn thấy Leowald rơi từ trên trời xuống, và thấy ngực ông ta vẫn còn phập phồng, Hiiro cảm thấy nhẹ nhõm.
Thực sự, Hiiro không hề nương tay trong suốt trận đấu cuối đó. Cậu đã nghĩ Leowald có thể sẽ chết sau khi lãnh đòn tấn công mạnh nhất của mình, nhưng có vẻ ông ta chưa phải lên bảng đếm số.
(Sau cùng, dù là đối thủ ‘chính thức’ của mình, ông ta mà chết thì sẽ rắc rối lắm.)
Trong khi nghĩ vậy, cậu thấy nhóm Muir và Mimiru chạy đến chỗ Leowald. Tất nhiên, có vẻ tất cả『Gabranth』cũng đến nữa.
“Cha!”
Đại Hoàng tử Leglos gọi Leowald. Dù đã bị thương nặng từ trận đấu trước, anh vẫn vội vã chạy đến chỗ cha.
Xác nhận Leowald vẫn còn thở, anh thấy nhẹ nhõm.
“Aniki! Cha không sao chứ!”
Nhị Hoàng tử Lenon lo lắng hỏi. Thấy Leglos mỉm cười gật đầu, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.
“Cha!”
“Otou-sama!”
Kukklia và Mimir cũng đẫm lệ lao đến chỗ Leowald.
“Legu-nii, Cha đang chảy máu!”
“Ta biết rồi! Nhóm chữa trị! Mau đến đây!”
Khi Leglos nói vậy, vài thú nhân lại gần Leowald mang theo một cái hộp lớn, và nhanh chóng nắm bắt tình trạng của ông. Tuy nhiên, họ trở nên tái nhợt.
Rõ ràng tình trạng của Leowald còn tệ hơn vậy.
“C-các ngươi sẽ cứu được cha, phải không?”
Leglos cầu mong điều đó.
“…chúng thần sẽ cố gắng hết sức. Nhưng, với mức độ sử dụng 《Kĩ thuật Binding》 sau mỗi trận như thế, sự mệt mỏi đã tích tụ bên trong cơ thể ngài ấy, và ngài ấy đã phải chịu những tổn hại đến xương, nội tạng. Chưa kể, mất máu nhiều thế này…”
“Ý-ý ngươi là…”
Kukulia run rẩy, sự sợ hãi bao trùm lấy cô.
“Đừng có đùa! Làm gì đó đi chứ! Không phải đó là bổn phận của bác sĩ các ngươi sao!”
“Dừng ngay Lenon! Họ đã nói sẽ cố hết sức rồi mà!”
“Nhưng Aniki!”
“…..Rarashik-dono!”
Dù Leglos yêu cầu Rarashik giúp đỡ, ngay cả người này cũng trở nên u ám. Nhìn vào Leowald là đủ thấy tình trạnh của ông thế nào rồi. Leglos hiểu điều đó, nghiến răng lại, đau khổ bất lực.
Cũng vậy, Mimir đang bám chặt vào Leowald với hàng nước mắt tuôn dài.
“Otousama….Otousama… Làm ơn…đừng chết mà…”
Leglos và những người khác nhìn thấy cảnh tượng đó, dừng cãi vã và trở nên im lặng.
Khi họ đang tuyệt vọng, có tiếng bước chân tiến lại gần.
“…..Hiiro-san.”
Mọi người nhìn lại khi Muir khẽ cất lên cái tên đó.
“Tên khốn, sao ngươi dám làm thế với Cha!”
“Ta bảo em dừng lại Lenon! Cậu ta đã chiến đấu với Cha một cách công bằng! Chẳng có lý do gì để đổ lỗi cho cậu ta cả!”
Leglos ngăn Lenon nổi giận, giữ tay cậu lại. Hiiro bơ đẹp cảnh đó, và nhìn xuống chỗ Leowald.
“…..Hiiro….sama….”
Mimir đưa mắt lên nhìn Hiiro. Cậu khẽ thở dài, và
“Tránh ra đi Ruy băng Xanh.” (Katsu: đứng sang 1 bên, a còn chưa thể hiện xong)
“H…..Hiiro-sama….”
“Tin anh đi.”
Mimir miễn cưỡng tách khỏi người Leowald.
(Lúc này, mình chỉ dùng được 《Chuỗi 1 Từ》… Chẳng còn cách nào khác, huh?)
Thực vậy, cậu chỉ dùng được《Chuỗi 1 Từ》 do tác dụng phụ của 《Trạng thái Vô song》. Nhưng, cần phải cải thiện tình hình của Leowald thì mới chữa được vết thương chí mạng đó.
Vì thế, trên trán, ngực, tay trái, tay phải, chân trái, chân phải, cậu đã viết và kích hoạt ký tự 『治』 | 『Hồi phục』. Theo đó, một luồng sáng nhạt ấm áp bao trùm cơ thể Leowald.
Khi Mimir và những người khác thấy tình trạng của Leowald đang dần được cải thiện, họ cảm thấy nhẹ nhõm.
“Có thể làm được những điều này… cả luồng sáng ấm áp đó nữa…”
Kukklia chứng kiến cảnh tượng này, đã bị mê hoặc bởi luồng sáng dịu dàng như đang xoa dịu con tim với cảm giác được bao bọc chở che. Ngay cả những người xung quanh cũng cảm nhận được điều đó, tất cả đều nhìn Hiiro như thể cậu đã làm một điều không tưởng.
Đặc biệt là, nhóm chữa trị, họ quan sát cảnh tượng bất ngờ đến rớt hàm.
“….fuu. Thế này thì ông ta sẽ ổn thôi. Ông ta mà chết thì tôi cũng sẽ cắn rứt lương tâm lắm.”
“Hiiro-sama….”
“Nhưng đây coi như một món nợ, hiểu chứ?”
Nói xong Hiiro quay đi.
“Đi thôi Jii-san.”
“Theo ý ngài.”
Silva trịnh trọng cúi đầu và im lặng theo sau Hiiro. Mimir thấy vậy, đứng dậy, và
“Cảm ơn anh rất nhiều Hiiro-sama!”
Dù Hiiro không phản ứng lại, Mimir vẫn hạnh phúc cúi người.
“Ngài nên nghỉ một chút đi Hiiro-sama.”
Silva đánh giá tình hình trong lúc đi.
“Mệt thật. Tôi muốn ngâm mình trong bồn tắm và nghỉ ngơi.”
“Nofofofofo! Nhưng mà, sau trận này, có vẻ họ hơi xuống tinh thần rồi.”
“Điều gì khiến ông nghĩ vậy?”
“Có nhất thiết phải dùng đến sức mạnh đó không?”
“…….”
“Bình thường nếu là Hiiro-sama, ngài sẽ dùng các ký tự khác mà vẫn giành chiến thắng.”
Silva nhìn cậu với nụ cười vui vẻ thường ngày.
“……chỉ là nhất thời làm vậy thôi.”
“Hou, ngài nói nhất thời?”
“Yeah.”
Trước câu trả lời cộc cằn của Hiiro, Silva chỉ cười lớn.
“Vậy thì, cứ kệ nó đi.”
Tiếp tục tiến ra khỏi miệng núi lửa, họ thấy những đồng đội『Evila』 đang tập hợp với nhau.
Chắc không cần phải đi cả đoạn đường để trở về với họ nữa.
“Sư phụụụụụụụ!”
“Chủ nhâââââân!”
Nikki và Mikazuki chạy full speed và lao về phía họ. Cứ thế này, cậu chắc chắn sẽ bị 2 đứa nhóc ôm lấy. Thế nên,
Hyo!
Bất ngờ, Nikki và Mikazuki trượt mất mục tiêu,
“Fupi!?”
“Funyu!?”
Đâm, và lăn quay trên mặt đất.
“Fueeeeee! H-hai người không sao chứ!”
Shamoe lo lắng chạy đến,
“Fuooooo! Đau quááááááá!”
Họ có lẽ bị dập mũi khá nặng. Nikki lăn lộn trên mặt đất và cố dùng tay xoa dịu cơn đau.
“Kuiiiiiiii! Shamoe-chaaaaan!”
Mikazuki có lẽ cũng bị đâm khá thấm, và bám dính vào Shamoe với khuôn mặt đỏ ửng.
“Mấy đứa này vẫn ồn ào như thường.”
Liliyn tiến lại gần lẩm bẩm và thở dài, nhún vai.
“Dù chỉ là chuyện nhỏ, nhưng lâu hơn tôi nghĩ.”
“Ta chẳng bận tâm lắm. Vả lại, mi đã thắng như ta nói.”
“Hmm, lần tới tôi muốn đấu một kẻ mạnh hơn.” (Katsu: ghêêêêêêê)
Dù nói thế, không phải Hiiro muốn lúc nào cũng đấu với kẻ mạnh như Leowald. Ít nhất thì, những gì cậu đang nghĩ đến là được ngâm mình trong bồn tắm, và đánh một giấc thật ngon.
“….Hiiro.”
Chúa Quỷ Eveam lọt vào tầm mắt cậu, Hiiro thẳng thừng nói.
“Đừng quên những gì cô đã hứa đấy?”
Nhưng, Hiiro đã mất cảnh giác. Cô gái này đã làm điều cậu không ngờ tới, và cũng vì cậu đang khá mệt mỏi……
……….. Hiiro không tránh được cái ôm của Eveam. (Katsu: chơi luôn)
“Aaaaaaa!? C-cô đang làm c—fuga!?”
Nhìn hành động bất ngờ của Eveam, Silva, ngay lúc đó, bịt miệng Liliyn lại từ đằng sau.
“Nofofofofo! Ojousama, nên đọc bầu không khí một chút chứ?”
“Fugaaaa! (Thả ta raaaaa!)”
Dù Liliyn vùng vẫy, ông vẫn một mực không thả ra, mọi cử động của cô đều bị ngăn lại hoàn toàn.
Nhưng, không chỉ mình Liliyn, Hiiro cũng muốn nói gì đó về chuyện này. Cậu bối rối trước hành động bất ngờ của cô và không hiểu nó có ý nghĩa gì, đặt tay lên vai cô cố tách ra.
“Oi Maou! Sao lại bám lấy tôi thế này! Thả ra đi!”
Nhưng khi cậu cố đẩy cô ra,
“……Em mừng lắm…”
Hiiro nghe thấy một giọng nói nghẹn ngào trong nước mắt. Và cậu ngừng di chuyển, khi chợt thấy người Eveam run lên.