“Này Hiiro, mặt mi bị sao vậy?”
”Nghiêm túc à…”
“Mi làm sao thế ? Sao lại có vết thâm đen dưới mắt mi thế kia?”
“Im đi.”
Hiiro càu nhàu, cậu đã không thể chợp mắt cả đêm, hay luyện tập <<Word Magic>>.
Đúng là cậu đã có một trải nghiệm đáng giá. Nhưng đầu cậu như bị nhồi quá nhiều thứ cùng lúc, cảm giác vô cùng khó chịu. Hơn hết, giờ Hiiro đã mệt rã rời.
“Đúng rồi Hiiro. Tối qua, cậu nói chuyện với ai à? Có gì quan trọng không?”
“Ông còn nói nữa, tôi xiên ông thật đấy.”
“… Xùy”
Hiiro nghĩ.
(Thành thật, ông thật thà quá. Ông sống được tới giờ đã là một kỳ tích rồi.)
“Dù sao thì, giờ tôi đánh một giấc đây. Nếu không có gì xảy ra, đừng làm phiền tôi.”
Tôi leo lên trên con Raidpic và bắt đầu ngáy.
“… Thật là! Chúng ta sẽ đi chậm lại vậy.”
“Đương nhiên rồi!”
Cả nhóm hướng đến<<Passion>>trên Raidpic. Họ có đi ngang qua một thị trấn, nhưng vì đã có đủ lương thực, và vì Hiiro còn đang ngủ, họ không tạt vào.
“Cứ tốc độ này, ta sẽ đến <<Passion>> sớm thôi.”
Tốc độ bọn Raidpic nhanh hơn họ tưởng, nhờ thế họ có thể đến sớm hơn dự tính. Tuy nhiên, mông Arnold vẫn ê ẩm.
“Woah! Một con quái?”
Một con quái hình dáng như tê giác xuất hiện.
“Một con Funsai. Chậc, mất công quá, nhưng thôi, có còn hơn không.”
“Mọi..mọi chuyện sẽ ổn chứ ạ?”
“Nếu có chuyện gì, cứ đánh thức người đẹp đang say giấc ở đằng kia dậy.”
“D… dạ…”
Arnold tuột xuống khỏi con Raidpic. Với thanh trường kiếm trên vai, anh ta tiến tới. Con Funsai cũng nhào đến.
“Nào! <<Wind Fang>>”
Gió bắt đầu cuộn quanh thanh kiếm. Đưa thanh kiếm lên cao quá đầu, anh chém xả xuống con Funsai.
SFX: Bushaaaaa-tsu!
“Haha! Đó là <<Binding>> của ta đấy! Xuống địa ngục đi!”
Arnold vẩy máu ra khỏi thanh kiếm, rồi quay về chỗ Muir.
“Mừng chú trở về.”
“Quá dễ!”
“Nhưng chú vẫn rất tuyệt…”
Muir đã hơi lo…
“Chú rất mạnh, và có thể dùng cả <<Binding>>. Không như con…”
Arnold vỗ nhẹ đầu Muir.
“Đừng nghĩ thế chứ! Khi ta như con, ta cũng không biết sức ta đến đâu.”
“…”
“Tuy nhiên, khi mạnh rồi, thì đừng quá tự mãn đấy!”
“Chú…”
“Mới đầu ta cũng chỉ là một nô lệ thôi, chỉ sau này ta mới bắt đầu mạnh hơn.”
Theo lẽ đây phải là một câu chuyện buồn, nhưng anh ta nói với một nụ cười trên môi.
“Ta đã từng chỉ biết ngồi khóc và chờ giúp đỡ, nhưng giờ ta muốn mạnh mẽ hơn. Như con vậy… !”
“…”
“Con nghĩ là con yếu hơn những <<Gabranth>> khác ư? Thật là! Con có dòng máu “đó” chảy trong người mà. Hơn nữa, còn là con gái của “hắn”.”
“… Vâng”
“Cùng trở nên mạnh hơn nhé. Sau khi ổn định lại ở <<Passion>>, chúng ta sẽ cùng nhau tập luyện!”
“Th.. thật ạ?”
Khuôn mặt Muir sáng lên, cô bé gật đầu.
“Ah! Đừng trở nên quá mạnh! Ta không thể để mình bị con đánh bại được, nhỉ !?!”
”Con cảm ơn.”
Khi nhìn cảnh Arnold vỗ đầu cô bé, người ta có thể lầm rằng hai người là cha con.
“Nhân tiện, người đẹp vẫn còn ngủ à?”
“Vâ… vâng… ”
Cả hai đều ngạc nhiên khi anh ta vẫn có thể ngủ say đến như thế.
Vài ngày sau.
“Sớm thôi! Chúng ta sẽ đến <<Rintenbu>>”
Arnold giải thích.
“<<Rintenbu>>là một thị trấn gần <<Passion>>”
“Là nơi tộc <<Werecats>> sống.” ( Werecats = người mèo )
Ba người sẽ qua đêm ở đây rồi đi đến <<Passion>> vào ngày mai. Thực tế họ đã ở rất gần, và với tốc độ của bọn Raidpick, thì sẽ chỉ mất khoảng một ngày đường.
“Đã lâu rồi mới được ngủ trên một chiếc giường đúng nghĩa.”
Hiiro đã chán cảnh ngủ lều ngoài thiên nhiên. Cậu cũng không được đọc sách một thời gian rồi, và rất muốn tìm được một vài cuốn.
Thị trấn dần hiện ra trước mắt họ. Arnold giới thiệu:
“Đó là thành phố <<Rintenbu>> của tộc <<Werecat>>!”
Đúng như những gì Hiiro tưởng tượng, thị trấn nằm ngay giữa rừng, với một diện tích đáng kinh ngạc. Họ buộc những con Raidpic ở vìa thị trấn. Muir nhắc cậu cho chúng ăn. Arnold bảo 2 người hãy đến tiệm tạp hóa trước.
Khi vào thị trấn, chúng tôi gặp một đám đông <<Werecats>>. Đương nhiên, vẫn có những tộc người thú khác lẫn vào. Những nhà du hành như chúng tôi, thương nhân,… rất nhiều người đến thị trấn của tộc <<Werecats>>.
(Tuy nhiên, mình không thích vụ này lắm, nó làm mình nhớ đến Nekomimi và Nhật Bản. Mình không hợp với mấy thứ này. Mình không phải là ông chú già. À mà. Ông chú già và nhóc lùn thuộc tộc nào nhỉ? Mình đoán là…)
(Edit note : Nekomimi (猫耳 miêu nhĩ?), tên tiếng Anh là catgirl, là một dạng nhân vật nữ mang đôi tai mèo, đuôi mèo, hoặc có những đặc điểm giống như mèo khác, nguồn wiki).
Tai và đuôi động vật, mấy cái đó khá cơ bản. Mặc dù cũng có vài tộc có đệm thịt ở tay chân.
Quan trọng hơn, Hiiro có chút lo lắng. Mặt cậu tỏ vẻ khó chịu. Có vẻ như Arnold cũng cảm thấy thế. Arnold băn khoăn không biết có nên hỏi sau khi vào cửa hàng không.
“Cá.. cái gì !?!”
Sau khi bước vào, anh nghe tin. Cảm giác như một vết thương cũ lại tái phát.
“Cái gì …CHIẾN TRANH !?!”
Arnold như đứng hình. Người bán hàng gật đầu.
“À, dù tôi không nghĩ họ sẽ tiến quân ngay ngày mai. Có vẻ là tiến đến biên giới.”
Hiiro kinh ngạc. Cậu chỉ mới nghe tin đồn. Mặc dù giữa các chủng loài có rắc rối với nhau, nhưng chiến tranh không phải là chuyện đùa. Cậu không nghĩ rằng <<Passion>> sẽ hành động trước.
“Rất nhiều người trẻ tuổi đã tình nguyện tham gia.”
Những tình nguyện viên vô cùng nhiệt huyết khi tham gia. Nhưng đa số họ không biết mùi vị của chiến tranh là như thế nào.
“Mọi người chưa nghe tin đồn về thị trấn này à?”
Trên đường tới đây, đúng là có vài làng và thị trấn, nhưng chúng tôi đã bỏ qua vì đã có đủ lương thực. Có vẻ chúng tôi đã bỏ qua vài thông tin quan trọng.
“Nh… nhưng! Một cuộc chiến… bọn Evila sẽ đánh chứ? Để cả đất nước trong tình trạng không phòng bị sẽ không sao chứ?”
Arnold băn khoăn. Dù là 1 vương quốc rộng lớn, <<Passion>> không có nhiều lợi thế về chiến tranh. Tiến công đánh địch là lựa chọn tốt nhất.
“Không, dù chỉ là lời đồn, không phải tất cả quân lính đều được điều đi”
“Tôi hiểu… Họ sẽ tuyển thêm lính trên đường đi.”
Hiiro gật đầu.
“Tôi chỉ có thể cầu mong họ sẽ bình yên.”
“N.. nó…”
Arnold vô cùng sốc. Anh đã vượt qua một chặng đường dài để về lại quê nhà, chỉ để biết rằng nó đang trên bờ vực chiến tranh.
“Ông sẽ làm gì?”
“Ta nên làm gì… tôi sẽ đi tới <<Passion>>. Có một người ta cần gặp”
“Hiểu, Tôi sẽ đến nhà trọ và mua vài thứ.”
(Arnold sẽ đến<<Passion>>để thu thập thêm thông tin. Chắc chắn lão sẽ đạt được mục đích. Còn mình nên làm gì đây?)
“Đúng rồi, có Guid Hall nào ở đây không?”
Chúng tôi tiến đến Guild Hall đăng ký một nhóm 3 người. Ngoài chức năng chia sẻ EXP ,bạn còn có thể nhận những nhiệm vụ cao cấp hơn.
Tuy nhiên, có một bất ngờ lớn dành cho Hiiro. Khi nhận lại thẻ của mình, cậu nhận ra rằng tấm thẻ đã chuyển sang màu hồng, tương đương với B-Rank.
Hiiro, Arnold, và Muir đều ngạc nhiên. Tôi nghĩ nhờ việc cậu đánh bại Red Boar? Bởi cậu đánh bại một con quái S-Rank một mình, thứ hạng của cậu đã tăng lên.
Dù thế, để nhảy từ D-Rank lên B-Rank, Arnold buồn kinh khủng khi biết rằng anh ta đã bị vượt một hạng. Hiiro khoe tấm thẻ mới một cách vui mừng
Con Red Boar cũng cho một số tiền thưởng không nhỏ. Thẻ của Hiiro đã được cập nhật mới.
Tên: Hiiro Okumura
Giới tính: Nam
Tuổi: 17
Xuất xứ: Không rõ
Hạng: B
Nhiệm vụ:
Trang bị:
Vũ khí: Thorn Sword – Piercer
Phòng hộ: Red Robe
Phụ kiện: Fairy Ring
Rigin: 3 869 000
Cậu vui mừng khi bỗng dưng trở thành triệu phú.
Cả ba rời khỏi Guild Hall và đi về nhà trọ. Họ sẽ trọ lại đây đêm nay và đi đến <<Passion>> vào ngày mai.