Sivan dẫn nhóm của Hiiro đi đến lều của những người Ashura . Căn lều này có vẻ rộng gấp ba lần những căn khác họ thấy. Khi họ bước vào, tất cả đều cau mày vì mùi thuốc sát trùng và máu xộc vào mũi họ.
Mười người đàn ông và phụ nữ đang nằm trên những chiếc giường được làm bởi cỏ và lá. Tuy vậy, họ không đơn giản là chỉ nằm xuống. Dù nhìn theo góc độ nào, một phần cơ thể họ được băng bó bởi băng gạc nhuộm đỏ màu máu. Nhìn kĩ hơn, dường như mặt đất cũng thấm đẫm bởi máu ở nhiều nơi.
Khi những người khác nhìn thấy cảnh tượng này, Shamoe run lên trong khi lấy hai tay che miệng. Liliyn cũng nhăn mày khó chịu.
“Đây là một trong những lý do vì sao chúng tôi không thể di chuyển. ~ja” (Sivan)
Nếu chỉ có một hoặc hai người bị thương, vậy thì việc mang theo họ còn có chút khả thi. Tuy nhiên, bởi vì có đến hơn một tá người bị thương nặng, ai cũng hiểu rằng mang theo họ không phải là một chuyện dễ dàng. Hơn nữa, từ những gì Hiiro đã nghe được, có những người đang trong tình trạng nguy kịch đến mức chỉ di chuyển họ thôi cũng gây nguy hiểm cho họ.
“Đương nhiên, còn một nguyên nhân khác là do <<Grave Tower>> ở gần đây. Đó là nơi những người anh em của dân làng đã khuất được mai tang ~ja” (Sivan)
“Các người không có thuốc chữa sao?” (Hiiro)
Hiiro nói ra nghi ngờ của mình.
“Làng già có. Tuy nhiên, những loại thảo dược có sẵn có vẻ không hiệu quả đối với những vết thương gây ra bởi những con quái vật ở sa mạc này… hơn nữa, tất cả những dân làng ở đây đều cần thuốc chữa. Kể cả nếu muốn tìm thuốc trên sa mạc này, thực sự là quá nguy hiểm khi để những người có khả năng chiến đấu ra đi bây giờ. ~ja~” (Sivan)
Giờ đây khi Hiiro đã suy nghĩ về việc đó, chưa chắc là loại thuốc đó sẽ mọc ở trung tâm sa mạc. Tộc <<Ashura Tribe>> không thể đi vào sa mạc để tìm thuốc chữa khi mà một con quái vật tàn bạo đang nằm đợi ở ngay ngoài phạm vi ngôi làng. Nếu họ để một người thường đi tìm, nó sẽ tốn quá nhiều thời gian. Vì vậy, họ cần một người mạnh đi làm việc đó.
Thế nhưng, những người có đủ tiêu chuẩn trong tộc <<Ashura>> lại rất ít. Đương nhiên, những người hùng mạnh như Camus có tồn tại. Tuy nhiên, họ lại phụ trách việc ngăn cản những kẻ đột nhập đi qua sa mạc, vì vậy họ không thể mạo hiểm giảm số người gác cổng sa mạc được.
“Mặc dù vậy, ở Ốc Đảo này, các loại thảo dược mọc lên và được dùng để trị thương. Tuy vậy, tình hình vẫn vô cùng tồi tệ cho dân làng~” (Sivan)
“Quả thực là vô cùng tệ.” (Hiiro)
Hiiro khoanh tay và nhắm mắt lại. Cậu chắc rằng Liliyn và Silva đang nhìn mình, nghĩ rằng Hiiro có thể chữa cho họ vì họ đã từng chứng kiến ma pháp hồi phục của Hiiro mà cậu đã cho họ xem trước đây. Tuy nhiên, Hiiro phớt lờ họ khi mà cậu không có nghĩa vụ phải cứu chữa cho họ.
Trong hai người, đặc biệt là Silva đang nhìn Hiiro, và suy nghĩ về việc liệu ông ta có nên nhờ Hiiro giúp những người bị thương. Ông cũng hiểu rằng Hiiro đang che giấu ma thuật của mình. Tuy nhiên, nhiều người đang bên bờ vực của cái chết.
Trên thực tế, Hiiro muốn bẻ cong nguyên tắc của mình một chút và chữa cho những người này. Khi mà Liliyn nhìn chằm chằm vào Hiiro, cô để ý thấy cậu đang tỏa ra một bầu không khí biểu thị rằng cậu sẽ không nói gì thêm nữa. Cô nhún vai trong khi nở một nụ cười châm biếm.
“Oi Sivan.” (Liliyn)
“Cô có chuyện gì muốn hỏi già vậy?” (Sivan)
“Có những nguyên nhân khác phải không? Kể cả nếu đối thủ là một quái vật cấp SSS, tộc <<Ashura Tribe>> cũng sẽ xử lý được nếu các người dồn tất cả cố gắng vào việc đó. Vậy tại sao các người không làm?” (Liliyn)
“……..” (Sivan)
“Còn một điều kì lạ nữa. Mặc dù ngươi không còn mạnh như xưa nữa, ta không tin rằng ngươi bị đánh bại bởi những con quái vật như vậy. Kể cả nếu ngươi đang mang gánh nặng của cả Bộ Tộc. Mặc dù ta không biết chuyện gì xảy ra với chân phải của ngươi, ta không ngờ rằng ngươi bị đánh bại, chưa kể là còn mất đi cả hai mắt… Ngươi đang giấu ta điều gì?” (Liliyn)
Khi Liliyn nói những lời đó, đôi mắt cô lấp lánh trong khoảnh khắc. Camus và người đàn ông búi tóc im lặng khi nghe Liliyn tra hỏi. Nhìn biểu hiện của họ, Liliyn biết rằng giả thuyết của cô đã hoàn toàn chính xác.
Tiếp đó, Sivan hít một hơi thật sâu và cuối cùng cũng mở miệng.
“Quả như mong đợi từ <<Red Rose Witch>> (Phù Thủy Hoa Hồng Đỏ). Già quả thật rất ngạc nhiên bởi trực giác của cô đấy.” (Sivan)
“~fufun, đó là tất nhiên” (Liliyn)
Liliyn tự hào ưỡn ngực, khuôn mặt cô nhẹ giãn ra.
“………Con quái vật trong sa mạc. Nó là…… Tù Trưởng đời trước.” (Sivan)
“Tù Trưởng đời trước ? Ý ông là sao, Sivan?” (Hiiro)
Liliyn chau mày đầy nghi hoặc.
“~unja~ tên nhãi đó. Nó xảy ra khi Camus còn nhỏ.” (Sivan)
Sivan nghiêm nghị nói.
30 năm trước, một biến cố xảy ra ở sa mạc này. Nó bắt nguồn chỉ từ một con quái vật. Con quái vật đó là một loài lấy sa mạc làm nơi cư ngụ. Tiếp đó, con quái vật này đột biến và thay đổi hình dạng.
Tên con quái vật đó là <<Desert Tortoise>> (Rùa sa mạc). Đặc điểm nhận dạng của nó là cái mai khổng lồ trên lưng nó. Một ngày nọ, con <<DesertTortoise>>nhẽ ra có da màu xanh, thì giờ đây lại là một màu tím đậm đầy độc tính.
Hơn thế nữa, con <<Desert Tortoise>> không phải một loài quái vật hung hãn. Song, nó lại bắt đầu đi tấn công những loài quái vật khác. Hơn nữa, con quái vật không chỉ tấn công mà còn cắn nuốt những con mồi bại trận.
Tiếp đó, điều đáng ngạc nhiên là những thuộc tính của con quái vật bị nó ăn mất sẽ thay đổi thân thể con <<Desert Tortoise>>. Con quái vật bị nó cắn nuốt tên là <<Mad Scorpion>> (Bọ Cạp Cuồng Loạn). Thuộc tính mới sinh ra trên <<Desert Tortoise>> là một chiếc đuôi độc.
Hơn nữa, một con quái vật khác, <<Mad Golem>> (Golem Cuồng Loạn), có đặc điểm là lớp vỏ ngoài gồ ghề. Cũng bằng cách đó, nó cũng đã bị nuốt chửng. Con <<Desert Tortoise>> bắt đầu biến đổi một cách thần bí.
Tộc <<Ashura>> cho rằng nếu việc này tiếp diễn, không chỉ những con quái vật trong sa mạc bị nuốt hết, mà nó sẽ sớm chĩa nanh vuốt về phía họ. Vì vậy, họ quyết định lợi dụng cơ hội này để giết nó, khi mà nó vẫn còn chưa phát triển.
Tộc Trưởng của <<Ashura Tribe>> lúc đó là Rigund. Ông là cha ruộtcủa Camus. Năng lực của ông nổi tiếng trong cả bộ lạc .Đặc biệt là khi chiến đấu, ông sở hữu sức mạnh phi phàm khiến người khác phải khát khao. Người như thế chính là niềm tự hào của Camus.
Rigund, cùng với những người đồng hành, đi giết con <<Desert Tortoise>>. Nếu là ông ấy, mọi người tin rằng ông chắc chắn sẽ giết được nó và trở về an toàn.
Tuy nhiên, sau khi trở lại, Rigund đang mặc bộ đồ rách rưới. Cả người ông chi chít các vết thương. Những người khác thì choáng váng bởi điều đó. Kể cả Sivan cũng chỉ có thể nhìn vô hồn vào ông trong sự kinh ngạc.
Mọi người đều biết con <<Desert Tortoise>> cực mạnh. Song, họ không thể đoán được những lời tiếp theo của Rigund.
“Đó không phải là một con <<DesertTortoise>>tự nhiên. Có một tên khiển rối ở trên lưng nó.” (Rigund)
Mọi người đều giật mình lại trước lời của Rigund. Song, có một người di chuyển. Sivan hỏi Rigund lại lần nữa với vẻ nghiêm nghị. Tuy nhiên-
*dogogogogon!*
Họ nghe thấy tiếng gầm của con <<Desert Tortoise>> tấn công họ.
Hơn nữa, có thể thấy kẻ thần bí mặc áo choàng đen đang đứng trên lưng nó. Khi mọi người chứng kiến chuyện này, họ hiểu rằng những gì Rigund nói là sự thật.
Camus thấy được rằng cha cậu đã hoàn toàn kiệt sức. Tuy nhiên, nhìn vào đồng đội mình, một cơn giận bùng nổ trong cậu khi Camus đối diện con ác thú. Kể cả khi cha cậu là người mạnh nhất bộ lạc, không có gì đảm bảo rằng Camus có thể chiến thắng. (chỗ này kô hiểu lắm cha nó mạnh nhất thì lq j @@)
Khuôn mặt Rigund trắng bệch khi ông nhìn những hành động của Camus. Ông tuyệt vọng di chuyển cơ thể đau đớn của mình, tuy nhiên, ông không thể che chắn cho Camus khỏi đòn tấn công của con <<Desert Tortoise>>. Những móng vuốt sắc nhọn chụp về phía Camus không khoan nhượng.
Camus, lần đầu tiên trong đời, cảm nhận được sát ý đằng sau một đòn tấn công có thể giết chết cậu. Camus cứng đờ vì sợ. Tất cả mọi người đều nghĩ rằng Camus sẽ chết chắc. Tuy nhiên, ngay lúc đó, Sivan xuất hiện, vừa kịp bảo vệ cậu đúng lúc.
Vì điều này mà chân phải Sivan đã bị thương. Hơn thế nữa, những đòn tấn công của con <<Desert Tortoise>> còn chưa kết thúc. Lần này, con quái vật sử dụng chiếc đuôi độc của mình để tấn công. Sivan sử dụng chút sức lực còn sót lại để mang Camus ra khỏi chỗ đó.
Mặc dù họ né được đòn quật đuôi bằng cách nhảy lùi lại, khoảnh khắc đó, những chiếc dây leo mọc lên và quấn vào chân họ. Chuyển động của Sivan trở nên hạn chế. Ông già chắc chắn rằng điều này là do ma thuật gây ra. Tiếp đó, ông dò tìm nguồn gốc ma thuật và hiểu rằng người mặc áo choàng là kẻ đã thi triển nó. Hơn nữa, vì lượng ma thuật khổng lồ đã được đưa vào trong dây leo, chúng sẽ không suy chuyển một chút nào.
Sivan giãy dụa trong tuyệt vọng. Theo đó, chiếc đuôi độc bắn một thứ gì đó về phía Sivan. Nọc độc được phóng ra văng vào cả hai mắt của Sivan. Ông cảm thấy cực độ đau đớn từ đôi mắt, dường như chúng đang bị đốt cháy.
Con <<Desert Tortoise>> lại dùng đuôi lần nữa, nhắm đến một đòn sát thủ. Tuy nhiên, ngay lúc đó, đuôi nó đã bị cắt. Những dây leo giam cầm Sivan cũng bị cắt đứt. Người mặc áo choàng nhìn rõ điều này và trầm trồ thán phục.
Người cứu Sivan là Rigund, hơi thở của ông hỗn loạn vì đau đớn và kiệt sức. Một thanh kiếm đen được ghì chặt bởi cả hai tay. Tuy nhiên, ở khoảng cách hiện tại, Rigund tra đôi song katana vào vỏ và ném nó về phía Camus. Rồi ông chụp lấy một thanh kiếm cong bên cạnh mình trong khi ổn định lại thăng bằng.
Ông nói với những người đồng đội, rằng họ hãy đem theo Sivan và chạy đi. Họ tiến đến giải cứu Sivan. Camus thì chỉ đơn giản là nhìn vào bóng lưng người cha mình, lặng im.
“Đi đi!” (Rigund)
“Cha!” (Camus)
Camus không hề muốn đi. Cha cậu đang đầy thương tích đầy mình. Ông không có một chút cơ hội nào thắng cuộc chiến này cả. Camus cũng hiểu rằng cha cậu đang câu chút thời gian để những người khác chạy đi an toàn.
“Đừng do dự!” (Rigund)
“…… !?” (Camus)
“Con là con trai ta! Đó là lý do tại sao con không được do dự về những gì con đang làm!” (Rigund)
“Ch…Cha……” (Camus)
Camus run rẩy trước những lời của cha cậu. Cậu đứng lên và nhặt đôi katana lên trước khi quay đi cùng những bước chân nặng nề.
“Hou~ Ngươi đang bỏ chạy đấy à?” (???)
Một giọng nói mờ mịt, trầm thấp lọt vào tai Camus. Nó thuộc về kẻ mặc áo choàng đang đứng trên mai con <<Desert Tortoise>>.
“Bỏ rơi chính cha của mình, ngươi chọn cách trốn đi trong tủi nhục và sống sót...? Thật thú vị.”
“… Ngươi…” (Camus)
Camus quay đầu lại và nắm chặt nắm đấm. Dù người kia mặc mũ trùm đầu, Camus có thể khẳng định rằng có một vết thương chữ thập trên gò má hắn.
“Camus!” (Rigund)
Camus tỉnh táo lại khi nghe tiếng cha cậu
“Nghe đây Camus… Tộc chúng ta… và đôi katana đó… ta giao chúng lại cho con.” (Rigund)
“Ch…a” (Camus)
Tiếp đó, ông bỏ đi vẻ khó khăn và cười nhăn nhó.
“Đừng bao giờ quên! Con là con trai ta! Vì vậy, con phải làm được!” (Rigund)
“…..” (Camus)
“Không được thất bại, … con phải trở thành một người đàn ông tốt.” (Rigund)
Lệ bắt đầu ướt đẫm đôi mắt Rigund.
“Đi đi… mọi người… ta giao họ cho con.” (Rigund)
Camus không còn quay mặt lại nữa. Cậu ra đi, tuyệt vọng chạy đi cầm theo hai thanh katana trong tay.
Ốc đảo họ sống đã bị bỏ lại và khá xa với ốc đảo họ mới tìm được. Vì vậy, họ bắt đầu sống ở đó. Mọi người đều chờ đợi Rigund trở về. Tuy vậy, họ đã bị sốc bởi thông tin họ nhận được từ những người đồng đội đi tuần khu vực xung quanh.
Một sinh vật giống với Rigund được phát hiện. Mọi người đều vui mừng khi nghe được rằng ông còn sống, nhưng rồi, niềm vui sớm dập tắt bởi những lời tiếp theo.
“Có một chiếc đuôi độc mọc trên người Rigund.” (Trinh sát)
Khi họ điều tra vấn đề này, họ chắc chắn rằng Rigund đã bị nuốt bởi con <<Desert Tortoise>>. Hơn thế nữa, vẻ ngoài của nó đã bị thay đổi cực lớn. Mặc dù nó vẫn có làn da màu tím đậm, có vẻ như nó đã biến đổi thành vẻ ngoài của Rigund cùng chiếc đuôi độc và móng vuốt sắc nhọn.
Những ai nghe được sự thật này đều không thể giấu nổi cơn sốc của họ. Khi những người khác phát hiện ra ông, có vẻ như ông vẫn còn giữ được một chút lí trí còn lại trong mình. Họ nói với Rigund rằng họ đã tìm ra một nơi an toàn cho Bộ Tộc.
Tiếp đó, Rigund có vẻ như đã ép chút sức lực còn lại để giới hạn khả năng hành động của con <<Desert Tortoise>>. Nhờ vào phép thuật của mình, ông đã đặt một rào cản mà con <<Desert Tortoise>> không thể vượt qua.
Camus và những người khác không biết rằng nó sẽ tồn tại bao lâu, khi mà có rất nhiều quái vật để hấp thu ở nơi đó. Tuy nhiên, họ không tìm thấy thứ mà họ muốn tìm. Tên mặc áo choàng. Tuy vậy, theo như báo cáo, hắn có nói “ Việc của ta ở đây đã hết.” trước khi biến mất. Hiện giờ, có vẻ như họ có thể thở phào một chút.
Tuy nhiên, kể cả nếu họ không tìm những con quái vật ở trong kết giới, những con quái vật cũng sẽ tìm cách thoát ra. Có khả năng là bản năng sống sót của chúng đã bị kích thích bởi con <<Desert Tortoise>> và khiến chúng trở nên hung tợn. Song, Rigund nói rằng họ nên để kệ nó.
Sivan xem xét câu chuyện của Rigund. Họ cố gắng không giết con <<Desert Tortoise>>. Tuy nhiên, chỉ đơn giản là không thể phớt lờ nó trong một thời gian dài được. Họ quyết định tìm cách để cứu ông.
Song, các nhà thám hiểm bắt đầu xuất hiện sau một thời gian. Kết quả là, họ đi vào kết giới của con <<Desert Tortoise>>, và họ phải hứng chịu cơn thịn nộ của nó. Người bộ lạc <<Ashura>> đang đi tuần lúc đó nhìn thấy con <<Desert Tortoise>> giết những nhà thám hiểm.
Sau sự kiện đó, họ ngăn cản những người ngoài khỏi việc đi vào sa mạc. Giả sử như họ làm con <<Desert Tortoise>> tức giận, kết giới sẽ trở nên không hiệu quả. Kết quả là, có khả năng con quái vật sẽ chĩa nanh vào họ càng sớm hơn.
Vì lý do này mà tộc <<Ashura Tribe>> tạo ra chức vụ canh cổng. Họ tin rằng Rigund sẽ trở lại như ban đầu một lần nữa. Vì vậy, họ tiếp tục tìm cách để biến ông trở lại như xưa.