Trans: Karu
Edit: Katori
Proof: Katsuki
***
Một bi kịch đã xảy ra. Trong khoảng thời gian khủng hoảng ấy, vài tên trộm đã ăn cắp phát minh của anh, và với đống vũ khí do chính tay mình tạo ra, gia đình anh đã bị chúng giết chết.
Dù một kẻ có tầm thường thế nào, kể cả khi hắn chỉ là tên trộm thấp kém, nếu được giao cho sử dụng một vũ khí như vậy, tai họa có thể đến bất cứ lúc nào.
Cha mẹ của Cruzer, những người không mong muốn điều đó xảy ra đã bị giết chết, và cũng bởi chính thứ vũ khí ám sát đó, vợ anh cũng…….
Điều còn lại duy nhất là đứa con, kết tinh từ tình yêu giữa anh và người vợ. Anh cảm thấy rất tuyệt vọng. Những vũ khí mà anh tạo ra từ niềm yêu thích đơn thuần đã tước đi những người anh yêu quý.
Kể cả vậy, vương quốc vẫn ép anh chế tạo thêm những vũ khí mạnh hơn nữa. Nếu không, cả anh và đứa con đều sẽ gặp nguy hiểm. Anh nghĩ vậy và đã đưa đứa nhỏ cho người em vợ, quyết định sẽ rời xa nó. Để bảo vệ đứa trẻ đến khi nó trưởng thành, anh đã tạo ra một cây thương.
Sau đó, anh đi khắp thế giới và thu thập lại những vũ khí mà anh đã chế tạo. Tuy nhiên, số người muốn có được chúng cứ tăng dần lên, và sau một thời gian dài, anh đã định cư tại hang Shanjumon này.
Cô đã từng nghe câu chuyện từ anh lúc trước, nhưng mọi người cảm nhận được nỗi đau mà anh phải gánh vác và im lặng lắng nghe.
“Cruzer-dono, đúng không? Như vừa đề cập đến, có một chàng trai mà chúng tôi cảm thấy rất thú vị.”
“Eh? ……À, đúng vậy, ông đã nói vài điều tương tự như thế, Silva-san.”
Trong bầu không khí u ám, Silva mỉm cười nói tiếp.
“Đúng vậy, một người rất thú vị mà tiểu thư đây đã phải lòng.”
“P-p-p-p-ph-phải lòng!? N-n-n-ng-ngươi đang nói cái gì vậy tên biến thái này!”
Cuộc trò chuyện khiến cô ngạc nhiên và cố gắng phủ nhận.
“T-ta với tên đó không phải vậy! Thứ như là phải lòng đó! S-sao ta lại có cảm giác với tên ngốc thiếu nhạy cảm như Hiiro được chứ?!”
“Ố? Nhưng tôi chưa nói đó là Hiiro-sama mà.”
Khi Silva cười thô bỉ, ngay lập tức Liliyn đỏ mặt giống như toàn bộ máu dồn lên não vậy.
“Eei! Nói lại coi! Nghe đây Silva. Tên đó là người hầu của ta, không hơn, không kém. Hiểu chưa!?”
Cô túm lấy cổ ông và bóp chặt, nhưng có vẻ ông không quan tâm, nói đúng hơn, trông ông khá vui.
“Nofofofofofo! Có vẻ tiểu thư, người luôn không thành thật với cảm xúc của bản thân giờ đã có tiến bộ hơn rồi~ Nfofofofofo!”
“Này, đừng có hiểu lầm, tên quản gia biến thái!”
“Nofofofofofofo!”
Cruzer ngạc nhiên với tình huống trước mắt, Shamoe la lên “Fueeeee!” như thường lệ, và Mikazuki đã trở lại hình dạng con người trước khi mọi người chú ý đến, nghiêng đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Silva vẫn không thay đổi thái độ dù có thuyết phục thế nào đi nữa, mặc cho bị lườm trong khi đang hụt hơi, biểu cảm của ông cũng không hề biến mất.
“Thật đáng sợ, thưa tiểu thư.”
“Hmph! Sao một tên biến thái như ngươi lại suy nghĩ về người khác như vậy chứ……?”
“Nhưng tiểu thư…”
“Ta sẽ cho ngươi một trận sau……Hử?”
Bị ngắt lời giữa chừng, cô buột miệng.
“Nhưng nếu điều đó xảy ra?”
“Hử? Ngươi nói cái gì……?”
“Nếu như, Hiiro-sama đang ở cùng một người phụ nữ khác ngay bây giờ, và tản bộ với cô ấy đầy âu yếm?”
“Fuu, ngươi đang nói gì vậy? Một người phụ nữ có thể đi bên cạnh Hiiro như thế không tồn tại!”
Cô áp tay lên bộ ngực phẳng của mình đầy kiêu hãnh, có thể tưởng tượng một vụ nổ vừa xảy ra phía sau cô.
“Tôi e là không phải vậy, thưa tiểu thư. Thực ra, hôm trước tôi đã bắt gặp Hiiro-sama bị kẹp giữa Eveam-dono và Shublarz-dono, và có vẻ họ đang hưởng thụ ……”
“Cái gì!? Làm điều như vậy! Là do ngực, hử! Cuối cùng thì tên đó cũng không thể cưỡng lại chúng!”
Cô lại túm lấy cổ Silva và bóp chặt,
“Nofofofofofo! Ồ vâng, Aquinas-dono và Marione-dono cũng đi cùng.”
“……………”
Sự tĩnh lặng bao trùm xung quanh.
“Chết đi!”
“Buhaaa!?”
Silva bị thổi bay với một cú đấm.
“Haaaa haaaah…… Chết tiệt, ngươi đúng là ngu ngốc! Eei! Chết đi, chết đi!”
Chủ nhân đang đá mạnh người hầu mà đã lấy cô ra làm trò cười. Cruzer chỉ có thể mở to mắt nhìn chằm chằm vào cảnh tượng này.
“T-thật là bất ngờ. Liliyn-san, cô trông khá khó chịu……”
“Hử? Cái gì? Nhà ngươi cũng muốn như thế à?”
Với đôi má đang co giật và cái liếc sắc bén, cô quơ nắm đấm trước Cruzer.
“K-không cảm ơn. Tuy nhiên……Trông ông có vẻ khá thoải mái, Silva-san.”
“Tất nhiên rồi, nỗi đau này chính là niềm vui cho người như tôi.”
Về việc ông vẫn dễ dàng nói được như vậy trong khi mắt và mũi đang chảy máu, Liliyn chỉ có thể buông thõng vai trong kinh ngạc.
“Thật là, phải mất bao lâu mới có thể giết được tên đần này……”
Dù cô có làm gì, ông cũng phục hồi ngay lập tức. Ông ta đúng là hiện thân cho sự bất tử.
“Chà, bởi vậy, việc này đã trở thành điều bình thường với tôi.”
“Bình thường? Ngươi đang nói gì vậy tên máu M ngu xuẩn? Cuối cùng, thậm chí cả đầu ngươi…… khoan đã, không phải ngay từ đầu đầu óc ngươi đã có vấn đề rồi sao?”
“Nofofofofofo! Thật ác độc, thưa tiểu thư! Nhưng một chủ nhân hung dữ là điều tôi muốnnn~!”
“Này, đừng đến gần ta! Tởm quá!”
Cô đá vào Silva đang cố bám lấy cô.
“Fufufu…… đúng như mong đợi từ Silva-sama.”
“Mu? Ngươi vừa nói gì sao, Shamoe?”
“K-không, không có gì! E-e-e-em không nói gì cả!”
Bầu không khí u ám lúc trước đã dần biến mất. Đây cũng chính là mục đích của Silva. Ngoài ra, dù không chắc chắn, Liliyn có lẽ cũng nhận thấy điều đó và tham gia vào. Bởi đã ở cùng họ một thời gian dài, cô có thể hiểu được. Không, cô đã hiểu ý của ông ngay từ lúc đầu.
Sau một hồi trao đổi, họ lại tiếp tục thưởng thức trà cùng nhau,
“Uhmm…… vậy chúng ta đang nói về vấn đề gì nhỉ?”
Đó là điều đương nhiên khi Cruzer hỏi vậy. Cuộc trò chuyện đã đi quá xa rồi.
“E hèm! Chà, đó là câu chuyện về chàng trai tên Hiiro.”
“À, đúng vậy.”
Anh gật đầu đồng ý khi nhớ lại. Bởi đôi tai thú của anh hơi co giật, Liliyn cảm thấy nó khá dễ thương.
“Một chàng trai tên Hiiro. Ông đã nhắc đến cậu ta vào lần trước, phải không?”
Đúng vậy. Ngay khi Liliyn vừa tới Quỷ Quốc Xaos, cô đã ngay lập tức đến nơi ở của Cruzer. Khi đó, Hiiro nói rằng cậu không muốn đi bởi rất rắc rối nên cô không còn lựa chọn nào khác ngoài để cậu ở lại một mình nguyên tuần.
“Có việc gì về cậu ta sao?”
“Nói thật, đó là về thứ trong tay cậu ấy.”
“Ý ngài là sao?”
“Nó là……một trong những phát minh của ngài.”
“…………”
Nụ cười trên khuôn mặt Silva biến mất, và thay vào đó là sự nghiêm túc.
“Thành thật mà nói, dù nó trông không giống hình dáng ban đầu bởi vài lí do, đó chắc chắn là thanh Xuyên Kiếm・Tsuranuki.”
“Ồ……là thanh kiếm đó sao……”
Anh nhắm mắt lại suy nghĩ, và rồi mở ra nhìn chằm chằm vào Silva.
“Đó là nguyên mẫu tôi tạo ra để làm nên những thanh kiếm khác. Dù gọi là nguyên mẫu, nhưng nói đó là một thanh kiếm tuyệt vời cũng không ngoa. Vậy, có chuyện gì về nó?”
“Bây giờ, nó được gọi là Tuyệt Trảm・Zangeki.”
“…..Eh?”
Anh mở to mắt trong ngạc nhiên, không thể hiểu được điều đó.
“C-chờ một chút. Từ Tsuranuki (Xuyên thấu) thành Zangeki (Trảm)? Tên gọi bị thay đổi? Không thể nào. Theo tôi biết, hai thanh đó hoàn toàn khác nhau, và tôi đã giao phó thanh Zangeki cho một người khác. Chuyện gì đã xảy ra ở Edea?”
Ngừng lại một lúc, Silva nói tiếp.
“Chà, chúng tôi đã đi khắp Quỷ Quốc trong nửa năm nay.”
“Vâng, tôi có nghe về việc đó. Nói thật, tôi khá ngạc nhiên khi biết mọi người rời khỏi lâu đài……”
“Đúng nhỉ? Nó cũng làm tôi nhớ lại, lâu đài đó là nơi tiểu thư và Cruzer gặp nhau lần đầu tiên.”
“Hmph, ngươi còn từ chối lời mời của ta lần đó…”
Cô bĩu môi không hài lòng, Cruzer chỉ có thể nở nụ cười cay đắng. Chà, việc họ không hỏi quá nhiều về lí do anh đang chạy trốn mà vẫn mời anh ở lại chắc chắn sẽ khiến anh thấy không an toàn.
“Quay lại vấn đề chính, chúng tôi đã gặp một người trong khoảng thời gian đó.”
“Một người?”
“Đúng vậy. Zaft-dono, một thợ rèn bậc thầy.”
“Z-zaft-Zaft, ông nói sao!?”
Anh hỏi lại lần nữa để làm rõ, và Silva gật đầu xác minh.
“Đúng vậy. Tôi nghe nói ông ấy là đồ đệ của ngài.”
Cruzer nheo mắt lại và nhìn xuống dưới.
“Đồ đệ……đồ đệ sao? Đúng thật là tôi có dạy cho cậu ta vài thứ, nhưng đó cũng chỉ là những điều cơ bản.”
Cruzer hồi tượng lại câu chuyện.
Khi đang đi vòng quanh thế giới, anh đã đến Quỷ Quốc. Ở đó, anh bắt gặp một người trẻ tuổi tên là Zaft. Cậu ta đang cố trở thành thợ rèn bậc thầy, nhưng đã thất bại thảm hại và cảm thấy tuyệt vọng, đó là những gì cậu ta kể lại.
Với Cruzer, một thợ rèn bậc thầy cùng niềm yêu thích đã lạc lối, bị thu hút bởi sự đam mê của người này, nên anh đã dạy cho cậu những điều cơ bản về kĩ thuật rèn.
Cậu ta như miếng bọt biển khô, và chỉ trong khoảng một tuần, bây giờ cậu ta đã ở trình độ của một trong những người giỏi nhất.
“Cậu ta nói những điều cơ bản ngài dạy rất dễ hiểu, và nó góp phần to lớn vào con người hiện tại của cậu ấy.”
“………vậy sao?”
Anh như đứa nhỏ đang ngại ngùng gãi nhẹ đôi má. Dù Zaft không phải học trò chính thức, anh cũng cảm thấy vui mừng.
“Zaft-dono chính là người biến thanh kiếm thành Zangeki.”
“Tôi hiểu rồi. Tôi đã đưa nó cho cậu ta khi chúng tôi chia tay nhau. Đó là phần thưởng cho sự nỗ lực của cậu ấy trong một tuần. Tôi đã nghĩ rằng nếu là cậu ta, chắc chắn sẽ biết cách sử dụng nó. Nhưng nếu tôi không lầm, Zangeki đáng lẽ đã hoàn thành nhiệm vụ của nó và không thể sử dụng được nữa.”
Như anh nói, thanh Tuyệt Trảm・Zangeki đã bị gãy, nên nó không thể sử dụng như một thanh kiếm nữa.
“Khi tôi tìm thấy, nó đã ở trong tình trạng như vậy. Tôi định mang đi và chôn ở một nơi an toàn, nhưng Zaft muốn giữ nó lại.”
Vậy nên anh đã đưa nó cho cậu ấy như là một phần thưởng, để không làm tổn thương cậu ta.
“Nó giống những gì Cruzer-dono đã nói. Nhưng cũng bởi vậy, Zaft-dono càng muốn hồi phục nó.”
“Eh?”
“Tôi muốn bắt kịp sư phụ mình và khiến người phải công nhận tôi. Vậy nên bằng đôi tay này, tôi sẽ làm cho thanh kiếm sống lại lần nữa.”
“……Zaft đã nói vậy sao? Không, việc đấy sẽ rất khó. Thanh kiếm đó là nguyên mẫu mà tôi đã nói lúc trước. Dù tài nghệ có giỏi đến đâu, cậu ta cũng không thể nào hồi phục nó được. Sử dụng chất liệu để làm những thanh kiếm bình thường……à.”
Khi nhìn vào biểu cảm của Silva, anh đã nhận ra. Ông gật đầu một lần nữa thay cho câu trả lời.
“Hiiro-sama cũng đi cùng chúng tôi. Và trong tay cậu ấy là nguyên mẫu Tsuranuki mà ngài tạo ra.”
“…………chúng thực sự được kết nối với nhau sao?”
Anh tự đưa ra câu trả lời, không giấu nổi sự ngạc nhiên.
Đúng vậy. Họ đã tình cờ đi qua khu vực đó, và Zaft đã nhìn thấy thanh Xuyên Kiếm・Tsuranuki rồi yêu cầu Hiiro sửa lại thành Tuyệt Trảm・Zangeki bằng bất cứ giá nào.
Tuy nhiên, Hiiro không muốn đưa thanh kiếm cho một người mà cậu không biết rõ và đã từ chối lúc đầu. Nhưng sau khi cầu xin nhiều lần, Hiiro đã đồng ý với một điều kiện.
Sau đó Zaft đưa Hiiro đến xưởng của anh, nơi mà có vô số thanh kiếm đã làm cậu ấn tượng. Đủ loại kanata được trưng bày ở đó.
Dù Hiiro đã thấy qua không ít những loại kiếm, cậu chưa bao giờ được cho xem nhiều thanh kanata đến vậy, và đối lập với Liliyn không quan tâm gì, Hiiro bị thu hút bởi các kiểu dáng khác nhau của chúng, vì thế, cậu gật đầu hài lòng với các loại kanata được trưng bày tại đây.
Những thanh kiếm được làm rất tốt. Tuy vậy, chúng cũng không phải là thứ Hiiro đang tìm. Nhưng, chỉ đến khi Zaft mang thanh Tuyệt Trảm・Zangeki ra.
Hiiro bị cuốn hút ngay dù nó đã hỏng. Điều này chỉ cho thấy cậu thích nó đến mức nào.
Cậu muốn nhìn thanh kiếm lúc được hồi phục lại bằng mọi giá. Khi Zaft nói ông có thể sửa thanh kiếm nếu cậu đưa nó cho anh ta, Hiiro đã lập tức đồng ý.
Thời gian đáng kể là cần thiết để tạo ra một thanh kanata. Nhưng hai thanh kiếm đã hợp nhất thành công, và bởi vậy, Tuyệt Trảm・Zangeki được tái sinh.
Silva đã hỏi anh có thực sự ổn khi đưa họ thanh kanata, nhưng anh chỉ đưa ra một điều kiện. Bên cạnh đó, anh bảo đã cảm thấy thỏa mãn khi có thể tạo ra một thanh kiếm như vậy.
Và điều kiện duy nhất là: Nếu có thể gặp được Cruzer, anh muốn họ đưa thanh kiếm cho anh ta xem.
“Và đó là lý do chúng tôi ở đây, Cruzer-dono. Cảm ơn rất nhiều, anh ấy đã nói vậy.”
“…………Vậy là cậu ta đã trở thành một thợ rèn tuyệt vời, eh.”
Anh thấy cảm động? Cruzer nhìn vào khoảng không. Tuy nhiên, biểu cảm đó cứng lại sau khi nghe Silva nói tiếp.
“Nhờ thanh kanata đó, Hiiro-sama đã giành chiến thắng trong trận đấu với Gabranth.”
“Zangeki………… được sử dụng cho chiến tranh ư?”
Không khí hoàn toàn thay đổi và giờ, anh liếc mắt nhìn Silva đầy khó chịu.