- Trans: Bút
- Edit: Katori
- Proof: Katsuki
**Góc nhìn từ Hiiro**
“Ta cần một lời giải thích cho sự xuất hiện của con khỉ này?” (Liliyn)
Nhóm Hiiro, được mời tới【Rừng Tinh Linh】, nơi họ khám phá ra rất nhiều điều thú vị, đã quay lại lâu đài của【Xaos】 một cách an toàn. Cùng lúc đó, họ tình cờ gặp nhóm Liliyn vừa mới trở về.
Vì vậy, khi nhìn thấy sự xuất hiện của một con khỉ trong phòng, Liliyn buột miệng hỏi.
“Yo! Lần đầu gặp mặt!” (Tenn)
“Nó nói được!?” (Liliyn)
Liliyn, Shamoe và Mikazuki tỏ vẻ ngạc nhiên, trong khi Silva yên lặng nhìn chằm chằm vào con khỉ nhỏ, không, giờ đây là 『Tinh linh』giao ước của Hiiro. Như thường lệ, cậu để cho học trò Nikki giải thích tất cả. Cùng với sự bổ sung của Camus trong suốt câu chuyện, cuối cùng họ cũng hiểu ra được chi tiết toàn bộ sự việc.
“Mọi người xem ta như một 『Tinh linh giao ước』…umu, làm tốt lắm các thuộc hạ! Kuhahaha!” (Tenn)
Có vẻ con khỉ thấy thích thú với biểu cảm của họ.
“Cho dù vậy, con gì không lấy, sao ngươi lại chọn một con khỉ lùn như thế này? Thật lãng phí. Chẳng lẽ ở đó không còn tên nào mạnh hơn à?” (Liliyn)
“Mu! Cô đang ám chỉ điều gì đấy! Nói cho cô biết, ta là một『Tinh Linh』 cấp cao đó! Và nếu như nói về vấn đề chiều cao, chẳng phải cô cũng…. eh?” (Tenn)
Lời nói của Tenn ngắt lại ngay lập tức. Bởi một hào quang đen tối đang hiện ra phía sau Liliyn, mang theo một sự khát máu đến đáng sợ.
“Ngươi vừa nói gì hả? Có muốn ta lột da và phơi ngươi dưới ánh nắng mặt trời như một con cá chết khô không? Thế nào?” (Liliyn)
“K-k-k-k-k-không, tưởng tượng thôi mà! Ukiii!” (Tenn)
Cơ thể nhỏ bé của Tenn run rẩy, cậu trốn sau lưng và bám lấy Hiiro.
“N-này Hiiro! Có chuyện gì với con nhỏ kia vậy!” (Tenn)
Tenn sợ hãi thì thầm vào tai Hiiro.
“Ta đã cảnh báo ngươi trước đó rồi, cô ta không phải người thường đâu.” (Hiiro)
“Cậu chưa bao giờ nói điều đó với ta! Và thế quái nào, cô ta tỏa ra hào quang giống hệt Hoozuki vậy!? Thật là siêuuuu đáng sợ!? Ukii!!” (Tenn)
Hiiro, đang đọc một cuốn sách trên tay, nhún vai như muốn nói “Đừng hỏi. Ta không biết.”
“D-Ù-SAO-THÌ! Cô ta cũng không phải là loại người mà ta muốn dính dáng tới! Nhìn đôi mắt như muốn giết người kìa… nếu lơi lỏng dù chỉ một chút, ta… ta sẽ trở thành cá khô mất!” (Tenn)
Mặc cho lời phàn nàn ở bên tai, Hiiro làm bộ dạng như thể “Đừng có bám lấy ta và im đi.”. Tuy vậy, Shamoe và Mikazuki có một ấn tượng khác đối với Tenn, họ ôm chầm lấy cậu thủ thỉ “Đáng yêu quá!”
“Uwa~ Không ngờ mình lại có sức hút đến vậy, kuhaha~” (Tenn)
Tenn dường như rất hạnh phúc với cử chỉ bất ngờ đó. Mặc dù cậu không có ý thức gì nhiều về việc đang được ôm chặt bởi bộ ngực đầy đặn của Shamoe, nhưng một người đàn ông… không… một tên biến thái đã phản ứng khi chứng kiến cảnh tượng ấy.
“Khôngggg! Được ôm như vậy thật ghen tỵ quá đi!!!!” (Tên biến thái)
Gã đó hét lên với đôi mắt rạng rỡ vì phấn khích và vui sướng. Thật nguy hiểm.
“T-Tenn-dono! Dù có là Tenn-dono, mọi thứ vẫn phải có giới hạn chứ!” (Silva)
“Câm miệng và chết đi, biến thái.” (Hiiro)
Hiiro, không thể đọc sách từ nãy giờ, bực tức nói với vẻ mặt chán ghét.
“Ô? Ồ! Có phải là Silva không! Oha~” (Tenn)
Tenn vẫy tay với Silva như một người quen.
“Ngươi, ngươi biết ông ta này ư?” (Hiiro)
Dường như cử chỉ ấy đã thu hút được sự chú ý của Hiiro. Tenn nhảy ra khỏi vòng tay của Shamoe và ngồi bên cạnh Hiiro.
“À phải. Mặc dù đã rất lâu rồi.” (Tenn)
Liliyn dường như cũng hướng sự tập trung vào câu chuyện, cô chuyển ánh mắt sang Silva. Và Silva, trung tâm của câu hỏi, chỉ nhún vai như muốn than “ôi trời”.
“Để xem nào. Lần đầu gặp Tenn-dono là hồi tôi vẫn còn ở 【Rừng Tinh Linh】.” (Silva)
“Phải, chúng ta đã gặp nhau vào lúc đó mặc dù ngoại hình của ông chẳng thay đổi chút nào. Mái tóc bạc có lẽ là sự thay đổi duy nhất chăng?” (Tenn)
“Nofofofofo! Tôi vẫn còn trẻ mà!” (Silva)
“Dù sao thì, ta rất vui vì ông vẫn ổn.” (Tenn)
“Quả thực. Và ngài có vẻ cũng vậy.” (Silva)
“Ukiki! À, Nội rất mong gặp lại ông lần nữa, ông chưa có ý định quay trở lại à?” (Tenn)
“…….thật đáng tiếc, nhưng không.” (Silva)
Có thể nhận thấy điều gì đó khác lạ với Silva khi ông trả lời câu hỏi của Tenn mà không nở nụ cười như thường lệ. Thành thật mà nói, Hiiro tò mò muốn biết tại sao, nhưng cậu kiềm chế để không tọc mạch quá sâu vào chuyện này.
Khi đó, Tenn lặng lẽ nhìn thấy hết được biểu hiện của Silva, và đáp lại bằng vẻ mặt tươi tỉnh.
“… Là vậy sao! Cũng tốt thôi! Nội vẫn còn sống, và tôi chắc rằng… ông vẫn còn nhiều cơ hội gặp lại ông ấy.” (Tenn)
“…cảm ơn ngài.” (Silva)
Tại sao Silva lại cảm ơn? Vì Tenn không tiết lộ quá khứ của ông? Dù thế nào đi nữa, nó cũng chẳng giúp ông lấy lại được tâm trạng, vì thế…
“Ukiki! À phải, có vẻ ta vẫn chưa giới thiệu! Ta tên Tenn! Từ nay mong được mọi người giúp đỡ.” (Tenn)
…..đúng vậy.
“Tốt thôi, nhưng điều đó còn phụ thuộc vào cách ngươi hợp tác nữa. Kukuku.” (Liliyn)
“Hiiiiiii!” (Tenn)
Một lần nữa Tenn bị Liliyn dọa cho hoảng sợ. Rõ ràng nó đã trở thành một nỗi ám ảnh đối với cậu. Tuy nhiên, Liliyn đang chú ý tới thứ gì đó bên cạnh Tenn, được buộc trên cổ tay của Nikki.
“Mu? Nikki, ngươi buộc gì ở cổ tay vậy?” (Liliyn)
Tay áo của Nikki được xắn lên, làm lộ ra một dải ruy băng.
“Ta cảm nhận được ma thuật ẩn trong đó…” (Liliyn)
Hiiro thực sự ấn tượng khi Liliyn phát hiện ra điều ấy. Đó là dải ruy băng mà Công chúa『Tinh linh』Bạch Xà đã tặng cho Nikki khi họ chuẩn bị rời khỏi『Rừng Tinh Linh』. Hiiro cũng nghi ngờ dải ruy băng này không chỉ là một mảnh vải thông thường.
Liliyn nhìn thấu tất cả chỉ qua một cái liếc mắt. Thật đáng kinh ngạc.
“Ồ ồ? Ý cô là dải ruy băng này sao? Mufufu.” (Nikki)
Nikki vui vẻ giải thích về nó một cách tỉ mỉ. Và lý do cô thấy hạnh phúc về nó, cô đã nghe lại từ Camus sau khi bị ngất đi.
Thời điểm Công chúa chuẩn bị bước lên con đường mà chính cô sẽ phải hối hận, Nikki đã giúp đỡ cô. Điều đó khiến công chúa vô cùng biết ơn, và dải ruy băng mà cô tặng Nikki là minh chứng cho điều ấy.
Dường như có một dòng chảy ma thuật ẩn chứa sâu bên trong dải ruy băng này. Và đối với Nikki, hơn bất cứ thứ gì, cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì bản thân đã được Công chúa công nhận.
“Hou, nhưng có thể thừa hưởng một thứ gì đó từ『Tinh Linh』 … Chậc, đáng lẽ ta nên đi cùng ngươi mới phải.” (Liliyn)
Mặc dù Liliyn giận dỗi bĩu môi như một đứa trẻ, nơi mà nhóm Hiiro vừa đến chỉ dành cho những người được『Tinh Linh』chấp thuận. Với một bà chằn như Liliyn, việc cô được phép vào đó có lẽ là không thể.
“Mà nhân tiện, nhóm của Liliyn-dono đã đi đâu vậy?” (Nikki)
Khi Nikki hỏi câu đó, “Ồ, tôi nhớ ra có chuyện quan trọng chúng ta cần bàn đến”, Silva lẩm bẩm.
(Vài phút sau)
“Phiền phức.” (Hiiro)
Đó là nhận xét cộc lốc của Hiiro sau khi nghe xong câu chuyện của Silva.
“Haa, ta biết ngươi sẽ nói thế mà.” (Liliyn)
Liliyn lắc đầu như thể dự đoán được phản ứng của Hiiro.
“Dựa trên câu chuyện Silva kể lại, tôi không nghĩ việc tôi tới hang Shanjumon là cần thiết.” (Hiiro)
Có vẻ một người bạn cũ của Liliyn sống ở hang động ấy, tuy nhiên, mục đích họ muốn Hiiro tới gặp người đó là gì?
Chưa kể, hắn ta dường như không có ý định từ bỏ lối sống thế tục của mình, và muốn gặp hắn thì phải tới tận nơi hắn sống. Đùa chắc?
“Cho ngươi biết, Hiiro, gặp người ấy cũng là một phần trong kế hoạch thực hiện hoài bão của ta.” (Liliyn)
“…” (Hiiro)
“N-ngươi đã hứa là sẽ gi…giúp ta hoàn thành ước mơ. V-vì thế… ngươi phải làm theo những gì ta nói!” (Liliyn)
“Ah… Tiểu thư phá hỏng nó rồi…” (Silva)
Tại sao Liliyn lại đỏ mặt chỉ tay vào Hiiro?.....Và Silva mong đợi gì từ cậu sau khi nói điều ấy?
Ngay cả Silva vì lý do nào đó thõng vai xuống như từ bỏ.
“T-tiểu thư! Nếu định cầu xin người khác… chí ít, chí ít hãy làm điều đó! Hãy ngước lên với đôi mắt đáng thương không thể chối từ!” (Shamoe)
Bé hầu gái… Liệu có ổn không khi nói điều ấy trước mặt mọi người?
“Em đang nói cái quái gì thế! Làm như ta định thực hiện điều ngớ ngẩn ấy vậy! B-bên cạnh đó, em học từ đâu ra đấy hả! Em đã nghe nó từ ai!?” (Liliyn)
“Err… Em nghĩ là từ Silva-sama.” (Shamoe)
Shamoe mỉm cười ngây thơ đáp lại, Silva thì thầm, “Thôi rồi” và bắt đầu cầu nguyện.
“Ngươi! Sao ngươi dám dạy những thứ như vậy cho Shamoeeeeee!” (Liliyn)
“Gaffun!?” (Silva)
Silva đâm thẳng vào tường sau khi lãnh trực tiếp một cú xoay người đá hậu vô cùng đẹp mắt của Liliyn.
“D-dù sao đi nữa, ngươi sẽ biết tay ta nếu không chịu đi!” (Liliyn)
“Mặc dù vậy. Nếu muốn nói chuyện, sao hắn không đích thân đến đây?” (Hiiro)
“Ta đã nói rồi, hắn không thể tới được! Tên ấy có vài rắc rối với thế giới bên ngoài!” (Liliyn)
“Có phải vì hắn là thú nhân không? Nếu như thế, chỉ cần có sự cho phép từ Chúa Quỷ sẽ xong chuyện.” (Hiiro)
“Đó không phải là lý do! Hắn đang bị một vài người đang săn lùng, nếu chúng ta đem hắn tới đây, một cuộc bạo loạn không chừng sẽ xảy ra, và điều ấy khiến mọi thứ thậm chí còn rắc rối hơn ban đầu!” (Liliyn)
“………vậy thì đừng giới thiệu tôi với kiểu người đó.” (Hiiro)
Hiiro suy nghĩ theo bản năng. Đối với một người dễ bị cuốn vào rắc rối như cậu. Việc tới gặp kẻ mà Liliyn nói quả thực rất giống tiếp cận một quả bom vậy. Và thế là,
“Tôi nói lại lần nữa, tôi sẽ không đi.” (Hiiro)
“N-nhưng điều này là vì ước mơ của ta mà!” (Liliyn)
“Mu….” (Hiiro)
Quả thực, Hiiro đã hứa rằng sẽ ủng hộ hoài bão của cô, vì vậy giờ cậu chẳng thể chối bỏ những lời nói khi xưa của mình. Cậu mong muốn được nhìn thấy giấc mơ của Liliyn trở thành sự thực. Nhưng Hiiro không tin rằng việc gặp người đàn ông kia sẽ giúp cô tiến gần hơn tới ước mơ của mình. Đó là suy nghĩ của cậu về vấn đề này.
“B-bên cạnh đó, thanh《Zangeki》 ngươi đang cầm trên tay hiện giờ, đã được rèn từ Cruzer đấy!” (Liliyn)
…hm?
“Chính vì thế, dù chỉ một lần thôi…” (Liliyn)
“Này.” (Hiiro)
“Hãy nói chuyện với…eh?” (Liliyn)
“Cô vừa nói gì cơ?” (Hiiro)
Liliyn bị bất ngờ trước sự phấn khích đột ngột của Hiiro.
“Eh…ah. Chí ít, hãy nói chuyện với hắn một lần.” (Liliyn)
“Không, câu trước đó kìa.” (Hiiro)
“Thanh《Zangeki》 ngươi đang cầm trên tay hiện giờ, được rèn từ Cruzer?” (Liliyn)
Quả thực cậu không hề nghe nhầm, một ký ức đẹp được tái hiện lại trong đầu cậu. Hiiro nhìn sang thanh kiếm đang dựa vào giường,
“Cô nói tên hắn là … Cruzer, đúng chứ?” (Hiiro)
“P-phải.” (Liliyn)
“Trước tiên để tôi xác nhận vài thứ. Có phải tên hắn là Cruzer Jio?” (Hiiro)