Chap 79: Giờ thì, lên đường nào !
Liliyn: 「Giờ thì đi nào!」
Hôm sau, Liliyn nhảy tưng tưng giống như một cô bé sắp được đi chơi xa. Cô nàng chỉ sang phía bên kia bờ hồ trong khi ngoái lại nhìn ba người kia.
Đúng như Liliyn dự đoán hôm trước, cơn mua đỏ tạnh hẳn lúc nửa đêm. Bầu trời chỉ mới hôm qua còn xám xịt, mưa xối xả thì hôm nay tạnh không một gợn mây, trời cao, nắng vàng rượi.
Ngay khi thời tiết chuyển nắng đẹp, họ bắt đầu chuẩn bị đi thuyền sang bờ bên kia. Tâm trạng lúc này của Liliyn đang cực kỳ hưng phấn. Mặc dù đây không phải lần đầu cô nàng được đi xa, chỉ là đến giờ cô mới có cớ để được đi xa. Nói cách khác, cô nàng không có gì đủ gây thích thú để bước chân ra khỏi hòn đảo nhỏ này.
Nhưng lần này, sự có mặt của “người khách bất thường” Hiiro đã thúc đẩy Liliyn. Ban đầu, cô nàng tìm mọi cách để tìm hiểu về Hiiro, kể cả đã tính đến giải pháp dùng bạo lực. Nhưng sau cuộc nói chuyện hôm trước, Liliyn bắt đầu nghĩ rằng đi theo và tìm hiểu về Hiiro từng chút một thú vị hơn nhiều.
Liliyn chưa bao giờ có cảm xúc này, nên cô nàng thấy hơi hoang mang, nhưng đồng thời cũng cảm thấy thoải mái theo một cách nào đó. Và để được cảm nhận cái cảm xúc đấy lâu hơn, cô nàng quyết định đi cùng Hiiro để tai nghe mắt thấy mục đích thực của chuyến đi.
Hiiro: 「Cô đi thì cũng được thôi, nhưng nếu thế thì chuyện gì sẽ xảy ra với tòa biệt thự này ? Dù làm thế nào thì cô cũng phải bỏ nó lại nhỉ ?.」
Nhưng Liliyn đáp lại lời nói của Hiiro bằng đôi mắt mở to kinh ngạc.
Liliyn: 「Ngươi nói gì cơ ? Chẳng phải rõ ràng là chúng ta mang nó theo sao ?.」
Hiiro: 「…………ha?」
Hiiro bắt đầu ngoáy tai, nghĩ rằng mình nghe lầm hoặc chính cô nàng nói sai. Rồi cậu hỏi lại.
Hiiro: 「O-Oi, cô vừa nói gì? Cô bảo là…mang tòa biệt thự theo cùng á?!?」
Liliyn: 「Aa, đây là tài sản của ta. Ta đâu có ý định cho bất kỳ ai sờ tay vào nó.」
Vậy là tai cậu không nghe lầm. Nhưng bây giờ cậu lại bắt đầu nghi ngờ đầu óc của Liliyn. Một tòa biệt thự, hay còn gọi là “Bất động sản”. Nó không phải thứ hay đồ vật có thể mang vác đi được. Khi ai đó nói mang một tòa biệt thự đi cùng , đó chắc chắn sẽ là một việc điên rồ.
Hiiro: 「Này, đầu óc cô có thật là bình thường không vậy ?.」
Liliyn: 「Fun, nếu ngươi không biết gì thì im đi. Làm đi Silva.」
Silva: 「Vâng thưa tiểu thư.」
Vừa nói, Silva bước tới trước biệt thự, quỳ xuống và đặt hai bàn tay xuống đất.
Hiiro: 「Ông định làm gì vậy?」
Liliyn: 「Kukuku, cứ xem đi, tiếp theo sẽ hay lắm đấy.」
Liliyn mỉm cười thích thú. Hiiro nhìn theo Silva và theo dõi những hành động của ông ta.
Silva: 「Giờ tôi xin được phép bắt đầu. Dark Gate (Cổng bóng đêm)!」
Ngay khi Silva bắt đầu niệm phép, một thứ gì đó màu đen bắt đầu lan tỏa ra từ tay ông ta. Thứ màu đen đó nhìn kỹ có thể xác định nó là một bóng đen.
*Zuzuzuzuzuzuzuzuzuzuzuzuzuzuu……!*
Cái bóng lớn dần ra rồi bao phủ toàn bộ mặt đất của tòa biệt thự. Và rồi, tòa biệt thự bắt đầu rung động mạnh mẽ.
Hiiro: (Oi, oi. nghiêm túc à…?)
Tòa biệt thự hơi nghiêng một chút và bắt đầu chìm xuống. Nó đang bị bóng tối nuốt chửng. Trong nháy mắt, cả tòa biệt thự biến mất vào trong cái bóng, để lại một khoảng đất trống.
Liliyn: 「Umu, lão quản gia này vẫn hữu dụng như mọi khi.」
Liliyn đứng khoanh tay, gật đầu ưng ý.
Hiiro: (Hiểu rồi, nếu mình nhớ không nhầm, , Silva là 『Spirit of Darkness』. Minh đoán là chính cái đó tạo nên ma thuật của ông ta. Vậy là họ có thể mang bất cứ cái gì theo cùng nhể?)
Và có vẻ là Silva muốn lấy ra lúc nào cũng được.
Hiiro: (Đúng là một ma thuật tiện lợi, xem ra mình vừa được xem một ma thuật rất hữu ích nhỉ?)
Khi sử dụng 《Word Magic》, Hiiro cần phải tưởng tượng ra tác dụng của từ đó. Khi cậu đã được tận mắt chứng kiến ma thuật của Silva, chắc chắn cậu có thể tạo ra một phép tương tự như vậy với một từ tương đồng.
Hiiro: (Từ ‘storage’ nhỉ……ok, để thử sau vậy.) (Editor : Có ai tưởng tượng ra một cái túi đeo bụng màu trắng hình chữ D huyền thoại không =]]]] )
Cùng lúc đó, Silva vừa làm xong nhiệm vụ của mình, ông ta bắt đầu trao đổi với Shamoe, người vừa quay lại chỗ ba người.
Silva: 「Shamoe à, chú rất tiếc về khu vườn…」
Hoa và các loại cây trong khu vườn của Shamoe cần được chăm sóc cẩn thận, nếu bị bỏ không, chúng chắc chắn sẽ héo úa và trở nên vô dụng. Đúng là ma thuật của Silva rất tiện dụng, nhưng nó thiếu đi chức năng duy trì nhiệt độ hay đông lạnh.
Shamoe: 「Không sao đâu ạ, cháu đã chào từ biệt lũ nhóc đó rồi.」
Có vẻ cô bé đã chào từ biệt những cây hoa mà cô bé chăm sóc.
Silva: 「Vậy à, vậy thì chú yên tâm rồi.」
Shamoe: 「Vâng!」
Liliyn: 「Này hai người! Xong việc rồi thì nhanh lên! Silva, chuẩn bị để đi sang bên kia hồ nào!」
Silva: 「Vâng thưa tiểu thư.」
Nói xong, ông ta lại đến gần mép nước và sử dụng ma thuật giống như lúc nãy. Nhưng khác là lần này thay vì cất trữ đồ vật, ông ta lấy ra một chiếc thuyền. Chiếc thuyền mà lúc trước Hiiro và Silva dùng để đi đến biệt thự đã hỏng hoàn toàn dưới sự tàn phá của cơn mưa đỏ.
Liliyn: 「OK, lên thuyền hết đi nào!」
Liliyn với tâm trạng phấn khởi, nhanh chóng bước lên thuyền, theo sau là Silva. Dù chiếc thuyền khá lớn, nhưng do có cả Mikazuki đi cùng nên 4 người họ chỉ vừa đủ chỗ ở trên thuyền.
Khi Silva xác nhận tất cả đã an vị trên thuyền, ông ta bắt đầu dùng một mái chèo lớn đẩy con thuyền ra khỏi bờ. Người ngoài nhìn vào có thể đó là một công việc rất nặng nhọc. Nhưng Silva – một <Spirit> level 80 không hề đổ một giọt mồ hôi hay thay đổi sắc mặt.
Thông thường, <Pheom> là chủng tộc hòa bình và thường xuyên né tránh các cuộc xung đột. Và quan trọng là, họ sử dụng ma thuật trong công việc hàng ngày là chủ yếu. Vì vậy họ là chủng tộc có thể chất rất yếu so với các chủng tộc khác.
Nhưng Silva đã đạt tới level 80, chắc chắn ông ta phải có được một chỉ số cao đáng kể để tương ứng với level của mình , bao gồm cả <Streng>. Đấy là còn chưa kể việc chèo thuyền trên cái hồ toàn nước nặng từ cơn mưa đỏ. Vậy mà Silva vẫn ung dung chèo thuyền đi như không có chuyện gì xảy ra cả.
Một lúc sau, bốn người và một chim đặt chân lên bờ hồ bên kia mà không có bất kỳ vấn đề gì.
Liliyn: 「Được rồi, đích đến là kinh đô Evila – Xaos phải không, vậy ngươi đã quyết định đi đường nào chưa ?」
Hiiro: 「Không có, tôi cũng chả quan tâm là đi đường nào. Mục tiêu của tôi là đi khám phá vòng quanh Quỷ giới. Thêm nữa, Xaos không phải là điểm đến cuối cùng, nó đơn giản chỉ là một nơi dừng chân tôi muốn đến trong cuộc hành trình thôi.」
Liliyn: 「Èo, vậy là ngươi đi không có kế hoạch gì à ? Chán chết.」
Hiiro: 「Ngay từ đầu đây là đi thám hiểm tự do rồi, cái gọi là “Kế hoạch” không tồn tại ở đây nhé.」
Cái thái độ của Liliyn khiến Hiiro bực mình. Cậu thật sự muốn vặn vẹo lại Liliyn, nhưng cậu tạm nhẫn nhịn vì cậu hiểu cô nàng rất thích chọc tức mình.
Liliyn: 「Fumu. Vậy nói cách khác ngươi không vội phải không ? … Có vài nơi ta muốn đến, hay là chúng ta cùng đi đến đó đi?」
Hiiro cũng không định bác bỏ ý kiến đó. Vì Quỷ giới là nơi hoàn toàn bí ẩn với cậu, Hiiro muốn được đi và tìm hiểu về lục địa này càng nhiều càng tốt.
Nhưng, khi cậu tò mò và lên tiếng hỏi Liliyn định đi đâu, cô nàng cười ranh mãnh và nói.
Liliyn: 「Làng của tộc 『Imp 』 .」
Hiiro: 「…………」
(Con nhóc này tính chơi mình chắc ?!). Hiiro bắt đầu khó chịu. Mặc dù hiện tại cậu đang mang hình dáng của tộc <Imp>, cậu bản chất là con người. Nếu đến làng của tộc <Imp>, không sớm thì muộn cậu cũng sẽ dính vào rắc rối.
Chắc chắn là Liliyn biết về việc này và gợi ý như vậy. Hiiro lườm Liliym với ánh mắt đầy sát khí. Nhìn Hiiro như vậy, Liliyn phá lên cười.
Liliyn: 「Kukuku, đùa thôi, đùa thôi, chỉ là một trò đùa nhỏ của thiếu nữ nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu mà .」
Hiiro: 「Thiếu nữ á, ta đang nói đến ai vậy? 」
Mặc dù Hiiro đã cố gắng không gọi Liliyn là “lão bà”, nhưng cô nàng hiểu Hiiro định ám chỉ cái gì.
Liliyn: 「Nhà ngươi vừa phát ngôn cái gì cơ !?」
*dấu nhăn trán bực mình.
Silva: 「Được rồi hai người, hay chúng ta lập một giao kèo ?」
Hiiro | Liliyn: 「「Nn?」」
Cả hai quay sang nhìn Silva.
Silva: 「Đầu tiên, chúng ta sẽ đi đến vùng dân cư gần đây nhất. Rồi cứ thế đi đến các làng mạc gần với vị trí chúng ta dừng chân nhất. Cứ thế đến khi đến được Xaos.」
Hiiro và Liliyn lườm nguýt nhau, rồi cả 2 cùng thở dài và nhún vai.
Hiiro: 「Vậy cũng được.」
Liliyn: 「Kora ! Đừng có ra lệnh cho ta ! Ta là chủ nhân của ngươi cơ mà !」
Hiiro: 「Đừng có mơ, Aka-Loli. cô mà là chủ nhân của tôi á?」
Liliyn: 「Không phải quá rõ ràng sao?」
Hiiro: 「Cô đang nói cái quái gì thế hả đồ lùn ??」
Liliyn: 「Eei?! Ngươi nói ai lùn!?」
Shamoe: 「Feeeee~(19)!」
Silva: 「Nofofofofo(20)!」
Mikazuki: 「Kui kui kui(21)!」
Nhìn hai người kia cãi nhau ỏm tỏi, Shamoe chỉ biết bối rối lắp bắp ’Awa Awa’, và Silva thì tiếp tục cười vui vẻ. Cộng thêm cả Mikazuki đang rất vui mừng vì được đi tiếp sau hơn một tuần chôn chân trên đảo.
Hiiro, sau khi tiếp nhận thêm những người bạn đồng hành mới, cậu tiếp tục hành trình với đích đến là kinh thành Xaos của Quỷ giới. Nhưng cậu chưa biết rằng, thành phố đó sắp sửa xảy ra một tấm thảm kịch. Và cậu sẽ trở thành nhân tố quyết định để giải quyết điều đó.