Kokou na Kanojo to, Kanojo no Heya de Shiteru Koto

Truyện tương tự

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

(Đang ra)

Tôi, anh hùng, đã quyết định từ bỏ những kẻ phản bội có ý định lợi dụng mình đến cùng vào thời khắc quyết định

サドガワイツキ

Chẳng liên quan gì đến bố mày cả!!!! Giờ còn cách nào cứu vãn tính thế không á? Đương nhiên là không rồi hahaha. Thế nên, cứ mau mau mà đi chết đi nhé!!!

4 16

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Kurasumeito wo Kau Hanashi

Haneda Usa

Một buổi tan trường nọ, Miyagi mời Sendai vào phòng mình như thường lệ và đưa ra một lời sai bảo cực kì bất thường.

26 465

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

235 1145

Web Novel - Chương 3

“...Cậu biết mà, đúng không? Cái vụ tỏ tình giả hồi cấp hai ấy. Cả lớp cười phá lên xong còn bảo ‘Phẳng lì như nó ai mà hứng nổi chứ.’ Thế nên mỗi lần cậu ra nhiều như vậy… tớ cảm thấy mình cũng còn có giá trị…”

Vẻ mặt Kotori chợt tối sầm trước những ký ức đó.

Giờ đây cô đã là một phần của một nhóm hoa khôi trong trường, nhưng trước khi lên cấp ba, Kotori cũng giống với Takumi—chỉ là cái bóng mờ lặng lẽ ngồi ở góc lớp.

Diện mạo hiện tại là kết quả của một cuộc lột xác khi chuyển cấp.

Song dù thay đổi vẻ ngoài đến mấy, sâu bên trong cô không thể biến đổi ngay được.

Chính vì thế mà Kotori luôn cần cái nghi thức kia trước khi làm bất cứ chuyện gì.

Như cái vụ đi bấm lỗ tai được bàn tán sôi nổi trong lớp sáng nay, cô ấy cũng thực hiện nghi thức ấy trước tiên.

Ban đầu định bấm cả hai bên, nhưng rốt cuộc chỉ dám làm một bên mà thôi.

Rồi lần đầu đi mua mỹ phẩm, hay lúc đổi kính cận sang kính áp tròng, lúc xắn ngắn váy đồng phục… thậm chí cả buổi sáng ngày đầu tiên đến trường với vẻ ngoài mới, cô ấy phải vội làm nghi thức ấy vì sợ đến phát hoảng.

Quan hệ giữa hai người đã trở nên kỳ quặc đến mức này rồi.

Takumi khẽ nhếch môi cười gượng, giả vờ nói đùa với giọng vui vẻ.

“Thật luôn, phải cần cái nghi thức này thì Kotori đúng là biến thái chính hiệu.”

“Thôi đi!”

“Rồi, còn không mau đi Futaba đi? Bọn họ đang đợi đó. Để tớ dọn dẹp cho.”

“À đúng rồi ha. Xin lỗi, mà cảm ơn cậu nữa nha.”

“Ừ, đi lẹ giùm.”

“Thêm một thành tựu nữa, một phần tuổi trẻ được chinh phục. À chìa khóa vẫn để chỗ cũ nhé.”

“...Biết rồi.”

“Tớ đi khám phá tuổi thanh xuân đây.”

Nghe cụm từ đó, gương mặt Takumi thoáng nhăn lại.

Kotori mặc lại quần lót, xách túi lên rồi rời khỏi phòng.

Chỉ còn một mình, Takumi thở dài mệt mỏi, đoạn thả người suy ngẫm tại sao mối quan hệ giữa hai người lại thành ra thế này.

Đó là vào mùa đông hồi năm ba cấp hai, khi Kotori được người ta tỏ tình.

Đối phương nổi tiếng là kẻ hay bông đùa trong lớp nhưng bề ngoài vô cùng điển trai.

Và tất nhiên, với một người chưa từng trải qua chuyện tình cảm như Kotori, cô nàng đã bị xáo trộn dữ dội.

Dù bị cuốn vào những cảm xúc lạ lẫm, Kotori vẫn nghiêm túc suy nghĩ về cậu con trai ấy và cố gắng nghĩ tích cực về chuyện cả hai. Song rốt cuộc, lời tỏ tình đó chỉ là một trò đùa.

Takumi không biết rõ chi tiết, chỉ nghe đồn rằng người đó đã nói những điều rất tàn nhẫn. Có cả tin đồn cậu ta đã sỉ nhục Kotori trước mặt mọi người.

Từ xa nhìn lại, Kotori khi đó trông buồn bã đến mức khiến người khác cũng thấy đau lòng thay.

Ngay cả Takumi vốn chỉ là hàng xóm và không thích dính líu tới người khác, cũng không thể ngó lơ. Chính từ lần đó mà mối quan hệ hiện tại giữa hai người bắt đầu.

“Cậu quan tâm làm gì chứ? Tớ là đứa u ám, xấu xí chẳng ai muốn dính vào, không ai hứng lên nổi đâu. Chắc trong lòng cậu cũng đang khinh tớ thôi!”

Kotori lúc đó đã hoàn toàn mất niềm tin vào người khác nên chẳng thèm nghe lời an ủi của cậu.

Còn Takumi khi ấy vừa bị chấn thương khiến cậu phải từ bỏ điền kinh, tâm trạng vốn chẳng khá hơn.

Hai người tranh cãi dữ dội, cảm xúc dâng trào, hai bên đều không chịu nhún nhường. Và rồi, trong khoảnh khắc không thể kiềm chế, họ đã trao lần đầu cho nhau.

Giờ nghĩ lại, Takumi vẫn thấy đó là điều kinh khủng.

Thậm chí một thời gian dài sau đó, cậu còn chìm trong cảm giác ghê tởm bản thân.

Chính sự trốn chạy khỏi thực tại đó đã khiến cậu lao vào học hành như điên, và bất ngờ nâng mục tiêu thi vào trường cao hơn hai bậc.

Rồi đến một ngày gần kề kỳ thi cấp ba, khi giữa họ bắt đầu nảy sinh khoảng cách vì sự ngượng ngùng, Kotori xuất hiện trước cửa nhà cậu với gương mặt đỏ bừng đến tận mang tai.

“Giúp tớ chinh phục tuổi trẻ đi!”

Và cái phương pháp để thực hiện điều đó chính là cái nghi thức do cô nàng đưa ra kia.

Thoạt đầu cậu đã từ chối. Đó là điều hiển nhiên bởi nó hoàn toàn trái với luân thường đạo lý.

Hơn nữa, Takumi vốn có suy nghĩ rõ ràng rằng những chuyện như vậy không nên diễn ra giữa những người không phải là người yêu.

Cũng chính vì lẽ đó mà cậu luôn day dứt vì đã đi quá giới với Kotori vào hôm ấy.

Thế nhưng khi Kotori nói rằng chính cậu đã lấy mất lần đầu của cô ấy, cảm giác tội lỗi đã khiến Takumi không thể từ chối lời đề nghị.

Từ đó, cậu đã bắt đầu giúp cô ấy thực hiện nghi thức ấy thường xuyên.

Dọn dẹp xong hậu quả, Takumi rời khỏi nhà Nabata.

Cậu khóa cửa, đặt chìa khóa vào hòm thư rồi hướng mắt về phía trung tâm thương mại Kingyo, đoạn lẩm bẩm.

“Trở thành người nổi bật, có bạn trai tuyệt vời, kết thân với nhiều bạn tốt, sống một tuổi trẻ rực rỡ… là mục tiêu của cậu nhỉ…”

Mục tiêu mà Kotori đặt ra để chứng minh với kẻ từng chơi đùa tình cảm của mình.

(Vậy mà cô ấy còn nói muốn chủ động bắt chuyện và khuấy động bầu không khí nữa cơ đấy…”

Cô đang cố tiến về phía con người mà bản thân luôn mong muốn trở thành, thế nhưng ngay cả khi bước đầu là kết bạn kết bè để có thể thoải mái chia sẻ, cô nàng vẫn còn loay hoay mãi chưa vượt qua nổi.

Takumi có thể dễ dàng hình dung ra cảnh Kotori đang ngồi ở quán cà phê Futaba, không nói một lời nào, chỉ lủi thủi ngồi nhấm nháp cốc nước.

Cậu lê đôi chân về nhà, trên mặt nở một nụ cười nhạt chẳng rõ là buồn hay vui.