"Nào, cởi mũ trùm được chưa. "
"... Được rồi. "
Tôi vén mũ áo lên.
Mặc dù đang đeo mặt nạ nhưng chắc chắn bóng dáng lúc xưa của tôi vẫn sót lại đôi chút.
Shia đứng bên cạnh cũng cởi bỏ mũ.
Gương mặt cô đang ẩn sau mặt nạ giống tôi.
"Ngươi là…"
Irina hơi nghiêng đầu thắc mắc.
Chắc đang lục tìm ký ức.
Nhưng tôi đã đổi thay rất nhiều -- từ màu tóc cho đến tứ chi còm nhom đi hẳn.
Cả phong thái nữa.
Nhưng có lẽ ả sẽ nhận ra giọng tôi.
Mặc dù tôi đang dùng công cụ để khiến giọng nói trầm xuống.
"... Các người có việc gì cần tìm tôi? "
Thái độ của Irina y như thể mới gặp tôi lần đầu.
Quả nhiên không nhận ra tôi là ai à.
Hay là -- đã quên luôn rồi?
Thứ đàn bà vì dã tâm, bất chấp ngủ cùng với biết bao nhiêu người.
Đột nhiên -- vẻ mặt của Irina có thay đổi nhỏ.
Bầu không khí thánh thiện và nụ cười vẫn giữ nguyên, nhưng cặp mắt đã hơi hờ khép lại.
Ả đang định làm gì đó.
Tôi cảm thấy ý chí thù địch đang hướng về mình.
Chuyện này chuyện nọ đã xảy ra nhưng chúng tôi cũng đã từng là người yêu.
Ả định làm gì, tôi có thể đại khái đoán được.
-- Mà, mặc dù làm gì cũng vô dụng thôi.
Khoảnh khắc tiếp theo, một ngọn lửa màu đen bùng lên xung quanh che phủ tầm nhìn và tan biến ngay lập tức.
"N…? "
Irima hơi nhướn lông mày.
"Ngài Chrome, mới nãy là…? "
"Chú thuật cấp cao của Irina. Tấn công bất ngờ bằng vô niệm. "
Tôi nhỏ giọng đáp lại Shia.
"Đó là --"
"Ả muốn giết chúng ta bằng nguyền chú giống như tên Banrs lúc này. Ta đoán, chắc giờ trong đầu ả đang tìm lời biện minh thích hợp. "
Tôi khịt mũi cười phì và nhìn chằm chằm Thánh nữ.
"Giả vờ nghe rồi dùng Thuật nguyền rủa tấn công à. Tính tình thân thiện thật đấy, Irina. "
Nhưng tuổi gì có tác dụng.
Kỹ năng Ex [Sát thương chuẩn] của tôi sẽ có hiệu quả lên [Tất cả] những gì mang ý định thù địch.
Ma pháp cũng sẽ bị trung hòa bằng 9999 sát thương và tan biến--
Đúng, Thuật Nguyền rủa của Irina mới nãy cũng đã biến mất vì lẽ đó.
"... Ngươi đang nói gì vậy? "
Thánh nữ để lộ vẻ bối rối.
Tất nhiên chỉ là diễn kịch.
Giả ngu đến cùng à.
Thiệt tình, tính cách ghê thật đấy.
"Có hai điều ngươi cần biết. "
Tôi vẫn nhìn ả và nói.
"Một, những đòn tấn công của ngươi đừng hòng chạm đến đích. Hai, đến gần ta đi rồi ngươi sẽ chết ngay lập tức. "
"Cái, cái gì…? "
"Là lời cảnh báo. Cái chết dễ dàng không dành cho ngươi đâu.”
Tôi nói và đến gần Irina thêm một bước.
Chỉ một bước.
Không nên bước thêm nữa.
-- Nào, bắt đầu màn phục thù thôi --
"Shia, tước vũ khí của toàn bộ lính. "
"Ơ. "
"Đe dọa. Không cần phải giết ai khác ngoài Irina. Còn lại cứ làm theo những gì đã bàn. "
"-- Đã rõ. "
Shia cúi nhẹ đầu tuân theo lời tôi.
Sau đó rút kiếm ra và vào tư thế chuẩn bị.
Hào quang hắc ám bao phủ lấy thân kiếm, [Chia cắt] đã sẵn sàng kích hoạt.
"Lũ các ngươi! "
"Tính làm gi Thánh nữ! "
Vài Hiệp sĩ lao đến chắn trước mặt Irina.
"Chúng lao lại phía này thì sẽ chết mất. Nếu có thể thì đánh ngất chúng đi. Được không? "
"Theo ý ngài. "
Ra dáng hiệp sĩ của ta rồi đấy, Shia.
“Đừng cản đường."
Nữ Hiệp sĩ nhỏ tuổi cảnh báo và dồn lực vào chân.
Tiếng nổ lớn vang lên đồng thời một tia chớp bắn xuyên qua giữa các lính cánh.
Tôi tờ mờ thấy cặp cánh màu đen đã mọc ra trên đôi chân ấy.
Nhớ vào [Bóng tối], cô đã có kỹ năng kiếm kỹ [Chia cắt và năng lực di chuyển [Gia tốc].
Siêu Hiệp sĩ Shia, chỉ trong một khoảnh khắc đã chém ra không biết bao nhiêu đường kiếm.
Vũ khí của đám Thánh hiệp sĩ bị cắt cụt đến tận tay cầm.
"Cái… !? "
Ngơ khác không biết chuyện gì xảy ra, chúng á khẩu đứng yên bất động.
Một vài lưỡi kiếm văng tứ tung, trong số đó có cả những lưỡi bay về phía tôi -
Phặc--!
Nhưng ngay khi vào phạm vi [Sát thương chuẩn] đã hoàn toàn biến mất.
"Thấy chưa. Mọi thứ đến gần ta đều bị hủy diệt. Đó là kết cục của những kẻ dám đối đầu. "
Tôi nhìn quanh.
"Ư… "
"Quỷ gì thế…!? "
"Đồ quái vật…!? "
Binh lính bị áp đảo hoàn toàn, vô thức bước lùi lại.
"Muốn giữ mạng thì đừng lại gần. "
Cảnh cáo xong, tôi ra lệnh cho Shia.
"Làm theo kế hoạch. Ta sẽ đến sau. "
"Vâng. "
Shia tức khăc gật đầu và áp sát Irina.
"Kya…"
Thánh nữ hét lên khổ sở.
Không biết từ lúc nào, Shia đã đã vòng ra sau và chế ngự ả.
Ngoài ra còn ép sát thanh kiếm vào cổ.
"Nếu làm gì kỳ lạ thì… biết rồi chứ? "
"Ư…"
Irina nhăn nhó gật đầu.
Dù muốn sử dụng Vô niệm nhưng sợ bay đầu trước khi kịp làm gì rồi.
Mặc dù tôi không muốn thế đâu.
Trong khi không cho Irina kháng cự, Shia đẩy ả ra khỏi khu vực này.
"Các ngươi cũng vậy. Đến gần là chết. Nhanh cút đi mà giữ lấy mạng. “
Nãy giờ xung quanh đã rất hỗn loạn nhưng sau lời cảnh báo của tôi, toàn bộ đều tỏ ra sợ hãi.
Thấy lưỡi kiếm biến mất khi bay đến gần tôi chính là minh chứng cho câu "đến gần là chết".
Đám đông hoảng loạn giẫm đạp lên chau chạy toán loạn.
---
Shia đã dẫn Irina theo và rời khỏi đây bằng ngựa chuẩn bị từ trước.
Và tôi cũng xuất phát theo sau trong khi đe dọa đám lính hộ vệ.
Phi trên ngựa tầm mười phút, tôi đã đến nơi đã đề ra trong kế hoạch.
Giáo đường bỏ hoang cũ kỹ.
Phán xét Thánh nữ của Larva ở Giáo đường của Larva chính là điều mỉa mai không thể nhịn cười.
"Với lại nơi này sẽ không bị ai làm phiền. "
Tôi bước vào Giáo đường.
Phía bên trong phòng thờ cúng, Shia và Irina đang đứng trước Tế đàn.
Tôi dừng bước tại khoảng cách 15 mét và đứng nhìn.
Xem khuôn mặt khó chịu của ả kìa.
"C, các người định làm gì tôi…! "
Giọng con ả run rẩy.
"Các người là ai. Mục đích là gì!? "
"Ta? Ta là ai, chẳng phải ngươi là người biết rất rõ sao? "
Hay để thay đổi cách xưng hô lại nhỉ, như hồi xưa.
Tôi tháo mặt nạ.
Đối diện người yêu cũ bằng mặt mộc sau hai năm xa cách.
Irina và tôi, mặt đối mặt nhìn nhau đắm đuối.
Tôi mỉm cười nhẹ nhưng đôi mắt vẫn vô cảm
“Nhớ không, em yêu của anh.”
Áp lực đè nén xung quanh.
Bầu không khí ngày càng nặng nề, ngày càng lạnh lùng và đanh cứng lại.
"Lẽ não. "
Irina nuốt ực một hơi như đã rõ.
"Lẽ nào, anh là--"
Giọng nói ấy rung động đến mức khàn lại.
"Chrome…!? Không thể nào, nhưng, đáng lẽ lúc đó… "
"Nhưng anh vẫn còn sống đây này. Thấy không, thấy rõ không.”
Tôi giang hai tay ra chứng minh cho tồn tại của mình.
“Nhờ ơn ai đó nên anh đã có được [Sức mạnh]. Đổi lại phải chìm trong uất ức. Còn nỗi thù hận cứ âm ỉ không thôi. "
Cố sống bằng cách bám víu vào tuyệt vọng để trưng cầu phục thù.
"Mà thôi, quá khứ cả rồi nhỉ. Quan trọng hơn, đến thời khắc phán xử rồi -- thưa Thánh nữ đáng kính. "
"Chrome, xin anh… đừng làm hại em mà.”
Irina run rẩy van xin.
Nhưng thanh kiếm của Shia đang kìm chế khiến ả không thể cử động.
"Xin anh hãy nghe em”
"Được thôi. Vậy anh sẽ dành một chút thời gian nghe em nói. "
Phải rồi, tôi đã từng tự hỏi rất nhiều, giờ có cơ hội nên truy cầu sự thật luôn cũng được.
"Chrome…? "
"Trước hết hãy trả lời thành thật nhé. Tại sao lại chọn anh làm Vật tế. Và còn, ngày hôm đó, em đã nghĩ gì về anh? "
"Ch, chuyện đó… "
Irina xuống sắc.
"Em hiểu sức mạnh của anh mà? Nếu còn chưa thì sau này gặp Riot sẽ rõ. "
"...! "
"Em là Tu sĩ bậc nhất. Chắc phải cảm nhận được [Bóng tối] xung quanh anh chứ? "
Tôi nhìn thẳng vào mặt ả.
"Irina, em cứ dùng năng lực cảm nhận lên anh đi. Nhưng dùng những thứ khác thì coi chừng -- chết đấy. "
Ánh mắt của tôi như muốn xiên Thánh nữ.
"... V, vâng. "
Irina niệm phép cảm nhận.
Để đo lường nỗi hận thù và tuyệt vọng, và cả [Bóng tối] trú ngụ trong tôi.
"Đó…!? "
Mặt Irina dần cắt không còn giọt máu.
"Chỉ một người mà lượng [Bóng tối] đã khủng khiếp thế này… Chrome, anh… "
"Sức mạnh [Ánh sáng] đã nằm trong tay các người, thế còn sức mạnh [Bóng tối] thì sao. Sẽ, nằm lại đây, trong con tim này.”
Tôi đưa tay chạm vào ngực mình, cảm nhận đau khổ và tuyệt vọng đang quyện lại bằng hận thù sục sôi trong này.
“Thứ [Ánh sáng] đó giúp Yuno đánh bại cả Ma vương, thế nên chắc em đoán được độ mạnh và sâu thẳm của [Bóng tối] chứ nhỉ? "
"Vâng, Chrome… em sai rồi. Tất cả đều bị bọn họ--"
"Biện minh vô dụng. Thứ anh muốn biết là sự thật. "
Tôi lạnh lùng chắn ngang những lời hoang mang của Irina.
Ả ngay lập tức ngậm mồm vào.
"Nói đi nào. "
Im lặng vẫn ngập tràn.
Con ả chắc chắn biết kháng cự vô dụng.
Và hiểu kháng cự là sẽ bị giết.
"Đư, được rồi… "
Irina mở miệng trong khi nhăn nhó vì miễn cưỡng.