Lề: Farah.
Farah đã được triệu tập đến tòa lâu đài của Công quốc Riju.
Để dự buổi tiệc chúc mừng chiến thắng Nagios -- Ma tộc cấp cao đã chỉ huy tàn dư của Quân đoàn Ma vương.
Mái tóc bạch kim thông thường để kiểu đuôi ngựa của Farah giờ đang cuộc cao hơn.
Bộ váy trắng thuần khiết cô đang mặc làm nổi bật nước da bánh mật.
Hiện tại đang trong bữa tiệc.
“Đó là thành viên trong Tổ đội Anh hùng, ngài Farah sao…”
“Thật mỹ lệ…”
Con gái các nhà quý tộc đang nức lời cảm thán.
Farah cũng cúi nhẹ đầu chào lại khiến cho những cô gái đó đỏ mặt thẹn thùng.
Họ đều là những thiếu nữ ngây thơ.
Muốn dụ lên giường mần quá--
Dục vọng của ả nhói lên.
“Đánh bại được Ma tộc mạnh nhất sau khi giết Ma vương. Không hổ danh ngài Farah.”
“Thành viên của Tổ đội Anh hùng cứu thế mà.”
“Lại còn trẻ, và xinh đẹp nữa.”
Từ hướng khác, các quan chức cũng hết lòng tán dương.
-- Vài ngày trước, ả đã cùng Anh hùng Yuno và Hiệp sĩ Margo đánh bại Ma tộc chỉ huy tàn dư của Quân đoàn Ma vương, Nagios.
Thế nhưng bản thân ả đã bị đẩy lùi, đành phải núp sau Yuno và sau đó là Margo cho đến cuối trận đấu.
Chính vì thế nên Farah không hề thỏa mãn.
Những lời tán dương đó không khác gì sỉ nhục.
Và.
“Chậc. Tổ đội Anh hùng gì, bám đít Yuno thì có.”
“Chắc ngồi liếc mắt đưa tình với Anh hùng chứ gì.”
“Cơ thể ngon lành thế kia, chắc Anh hùng giữ lại cũng vì thế.”
Lần này là những lời thì thầm chửi rủa.
Là từ những quan chức đem lòng đố kị và ghen tuông với Farah bởi vì ả được người đời tôn kính vì là người trong Tổ đội đã đánh bại Ma vương.
Không phải một mà cả một đám tụ tập lại.
Chúng nhìn chằm chằm lại đây mà xả lời ghen tuông đố kị.
Rồi cả dục vọng.
(Mình biết chúng nói thầm để mình không nghe thấy nhưng… tiếc là đôi tai này lại thính quá.)
Farah cười thầm trong lòng và đáp lại ánh mắt của chúng.
Ả cảm thấy tâm trạng hơi xấu đi.
Thế nên muốn chơi đùa với chúng để xóa tan buồn phiền.
Ả tiến đến gần và bắt chuyện.
“Mấy ông bàn chuyện thú vị đấy.”
“Hi, hii.”
Đám quan chức đồng loạt run lên bần bật.
“Ngài… Farah…”
“Yuno đúng là đồng đội thân thiết nhưng nếu xem quan hệ nam nữ thì, có chút… đấy.”
Farah khịt mũi.
“Cậu ta không quen mùi gái, ăn nói và hành động cứ như trai tân. Thế nên không trong tầm ngắm của tui đâu. Thế nên chẳng thiết phải đưa tình.”
Đúng, ả chẳng xem hắn là đàn ông.
Farah không nghĩ Yuno có đủ tay nghề để khiến một người kinh nghiệm đầy mình như ả thỏa mãn.
“Vâ, vậy à…”
“Thật sự thất lễ với ngài rồi…”
Đám quan chức hoàn toàn bị áp đảo.
“Thế nên.”
Farah vẫn giữ khuôn mặt tươi tắn và đến gần hơn nữa.
“Mấy ông nói tui liếc mắt đưa tình với Anh hùng, thật sự buồn lắm đó. Động chạm đến danh dự của tui--”
Ả nâng khóe miệng lên.
Cười bạo dạn như thú săn mồi.
“Là phải lên sàn quyết chiến.”
“Ơ, khoan, chuyện đó…”
Thông thường thách đấu quan chức là điều không thể chấp nhận.
Nhưng Farah lại đặc biệt.
Là Anh hùng cứu thế sinh ra tại Công quốc Riju này.
Ả được nhận tất cả những đặc quyền có thể nghĩ đến.
Đám quan chức biết điều đó.
“Hi, mo, mong ngài tha thứ!”
Mặc dù họ biết tính cách Farah tàn nhẫn đến mức nào nhưng không ngờ lại bị gạ kèo.
Ả khinh miệt trong lòng, rằng đám này quá lạc quan.
“-- Mấy ông nghĩ, sẽ được tha?”
Farah đáp lại bằng ánh mắt lạnh lùng.
Máu bạo ngược của ả lại bùng cháy.
Cảm giác si mê dấy lên trong lồng ngực.
---
“Gyaaa...aa!
-- Tầm mười phút sau, đám quan chức đã thét lên khổ sở trên quảng trường ngoài lâu đài.
Họ đã bị Farah đánh đập, giày xéo và xẻo hết tứ chi.
“Chuẩn bị Linh mục cao cấp trước đúng là quyết định đúng đắn. Lát nữa sẽ chữa trị cho các ông nên ít nhất sẽ giữ được cái mạng. Nhiều nhất, cũng chỉ là cái mạng thôi.”
Ả nhìn xuống họ bằng ánh mắt khinh miệt.
Phẩy máu dính trên kiếm, sau đó đút lại vào bao.
Ả không bận tâm thêm, quay gót rời đi.
--
“Đánh với bọn tôm tép đó chẳng vui gì hết. Haizz.”
Sau khi quay về dinh thự, ả vẫn không thấy phấn chấn lên tí nào hết.
Đánh đập, bắt chúng trả giá vì đã sỉ nhục mình đúng là có hưng phấn nhưng chỉ là lúc đó.
Quả nhiên trận chiến Farah muốn phải hồi hộp căng thẳng hơn.
Trận chiến với Nagios vài ngày trước, dù thua nhưng ả vẫn thấy sướng cho đến ngày hôm nay.
Nghĩ đến thôi đã khiến ả hưng phấn, phần dưới cháy lên ngọn lửa cay nồng.
“Phù, bỗng dưng nứng quá.”
Farah liếm mép.
Nếu không giải quyết được bằng chiến đấu thì dùng cách khác thôi.
Trong cơ thể ả dần nóng lên bất thường.
Farah có tổng cộng bảy phòng ngủ.
Bước vô một phòng và nhấn chuông gọi ba người ưng ý vào.
Một thiếu niên đẹp trai khó cưỡng.
Một cô gái gần ba mươi có ngoại hình mộc mạc nhưng trên giường lại điên cuồng bất thường.
Một ông chú đô con lực lưỡng mạnh bạo.
Đồng loạt nhìn những kẻ yêu mến cuối cùng cũng đến, Farah cười đắm đuối.
“Cám ơn ngài đã gọi mời, thưa ngài Farah.”
Ba người cúi chào và tiến tới.
Từng người một hôn lên bàn chân của Farah.
“Nào, hôm nay ta cho phép các ngươi cống hiến hết mình đấy. Cố gắng khiến ta sướng đi.”
Nữ kiếm sĩ nở nụ cười ngây ngất--