Chương 6: Slime vô hạn
Sáng hôm sau, cậu bị đánh thức bởi tiếng sủa của Mamezou phát ra từ trong vườn.
"Chuyện gì...?"
Yuuma uể oải ngồi dậy khỏi giường và mở rèm ra. Ánh năng chiếu vào căn phòng xuyên vào đôi mắt ngái ngủ của cậu.
"Ự, thôi nào! Ồn ào quá."
Từ phòng của Yuuma ở tầng hai, cậu có thể nhìn thấy Mamezou ở vườn sau nhà. Khi cậu mở cửa sổ và nhìn xuống dưới, quả nhiên Mamezou đang sủa vào thứ gì đó.
Yuuma không còn cách nào khác đành đi cầu thang xuống tầng một rồi đi đến phòng khách dẫn ra khu vườn sau nhà.
"Này Yuuma, Mamezou ồn ào quá. Không biết nó có bị gì không?"
Mẹ cậu đang làm bữa sáng trong bếp, hỏi cậu một cách lo lắng.
"Để con đi kiểm tra xem sao."
Cậu ra ngoài hiên, xỏ dép vào và đi đến cái hố mà hôm qua cậu đã che lại bằng bìa các-tông. Mamezou đang sủa vào cái lỗ như dự đoán.
"Quả nhiên là vì cái này à..."
Bỏ hòn đá dùng làm vật chặn sang một bên và bỏ tấm bìa các-tông ra. Lúc cậu nhìn vào cái hố thì dường như có gì đó vừa mới chuyển động. Yuuma quay vào nhà một lúc, lấy đèn pin bỏ túi rồi quay lại chỗ cái hố.
Khi cậu chiếu đèn vào chỗ tối thì cái con nhìn muốn ngán ngẩm hôm qua lại xuất hiện ở đó.
"Mày lại xuất hiện lần nữa à, slime kim loại!"
Cậu hình như có nghe qua đâu đó rằng quái vật hầm ngục sẽ hồi sinh trong một khoảng thời gian nhất định nào đó, vậy một hầm ngục bé xíu như này chẳng có gì ngoài một con quái vật cũng giống như vậy à? Cậu không thích chuyện lúc nào cũng có quái vật trong vườn nhà mình cả nhưng đánh bại nó rồi hôm sau nó lại xuất hiện thì có nghĩa lý gì kia chứ?
Yuuma nghĩ rằng chuyện này thật phiền phức, nhưng rồi cậu nhận ra điều gì đó.
"Khoan đã! Nếu mình đánh bại nó một lần mỗi ngày thì chẳng phải lúc nào đó sẽ có 'ma thạch' rơi ra sao? Nếu là 'ma thạch' của quái vật hiếm như này thì không chừng có có thể đáng giá 100 triệu."
Cậu nghe nói tỉ lệ rơi đồ từ quái vật là khoảng 1%. Nếu đúng là như vậy, chỉ cần cậu đánh bại nó mỗi ngày thì cậu có thể nhận được một viên "ma thạch" trong 100 ngày.
Yuuma quay vào nhà trong tâm trạng hơi phấn khích.
"Thế nào? Mamezou có bị gì không?" mẹ cậu lo lắng hỏi, Yuuma trả lời, "Àà, nó vẫn ổn. Mẹ đừng lo lắng." rồi đi về phòng của mình.
Cậu lấy súng khò ga và bình xịt làm lạnh mà cậu sử dụng ngày hôm qua từ trong tủ ra và hân hoan đi ra vườn.
Liếc mắt nhìn Mamezou vẫn đang sủa gâu gâu, cậu thò tay vào trong cái hang.
Khi cậu xịt vào nó bằng bình xịt làm lạnh, con slime kim loại bắt đầu uốn lượn cơ thể và nhảy tưng tưng để chạy trốn nhưng rồi chuyển động của nó đang dần dần chậm lại.
Toàn thân nó bị nhuộm thành màu trắng tinh, bị đóng băng và không thể cử động được nữa. "Được rồi, được rồi" Yuuma gật đầu, sau đó chĩa ống súng khò ga vào con slime và nhấn nút đánh lửa.
Ngọn lửa xanh bùng lên, thiêu đốt cơ thể của slime kim loại. Cơ thể của nó chuyển sang màu đỏ chói, con slime được rã đông bắt đầu di chuyển trở lại.
Khi Yuuma lặp lại quá trình đông lạnh và gia nhiệt thêm lần nữa thì vết nứt bắt đầu xuất hiện trên bề mặt cơ thể của slime kim loại.
"A! Mình quên mang theo cây búa rồi..."
Cậu hoảng hốt nhìn xung quanh và tìm thấy một hòn đá hơi lớn một chút.
Cậu nhặt hòn đá lên rồi đập nó lên con slime kim loại. Trong chớp mắt ―― cơ thể con slime vỡ tan thành từng mảnh.
"Làm được rồi!"
Những mảnh vỡ kim loại biến thành cát đen và cuối cùng biến mất.
Giống như hôm qua vậy, Yuuma nghĩ vậy rồi dùng đèn pin bỏ túi chiếu sáng xung quanh.
"Ừm, quả nhiên không có gì cả…..."
Viên “ma thạch” mà cậu mong chờ không thấy đâu cả. Nghĩ rằng không dễ để có được nó, Yuuma leo ra khỏi cái hố.
"Mamezou, tạm thời con quái vật bị tao giải quyết rồi. Nhưng có thể ngày mai nó sẽ lại xuất hiện thêm lần nữa..."
Yuuma vuốt đầu Mamezou phát ra tiếng “ử ử” rồi vào trong nhà.
Có lẽ may mắn cuối cùng cũng tìm tới mình rồi chăng? Mỗi ngày một con, chỉ cần mình đánh bại slime kim loại thì mình có thể lăn lộn trong một đống tiền.
Nhìn Yuuma cười khúc khích một mình, mẹ cậu tỏ vẻ khó hiểu.