Chương 5: Người dùng lửa và khí lạnh
Cậu rướn cổ nhìn vào trong hang, con slime kim loại vẫn đang nằm im lìm ở góc hang.
Mặc dù không muốn đi vào cái hang nhưng nếu xịt từ đây thì lại hơi xa. Rốt cuộc, cậu không còn cách nào khác ngoài việc vươn tay vào trong đó.
Yuuma đi rón rén vào hang và từ từ vươn tay ra, cẩn thận không làm kinh động đến con slime.
Nếu mình mà thấy con slime định tấn công bất ngờ thì phải bỏ chạy ngay lập tức. Đó là những gì Yuuma nghĩ.
Khoảng cách giữa con slime và bình xịt còn khoảng 30 cm.
Khi cậu nhấn nút, một tiếng xì vang lên và một luồng khí lạnh bao bọc toàn thân con slime.
Ban đầu, con slime dường như không hiểu chuyện gì đang xảy ra và cử động cơ thể run run như kiểu cảm thấy vô cùng hoang mang. Tuy nhiên, khi nhận ra mình đang bị tấn công thì nó vội vã bỏ chạy.
"Uwaa!"
Yuuma giật mình rồi cứng người lại nhưng khi cậu nhìn kỹ lại thì thấy chuyển động của con slime không còn nhanh nhẹn như trước nữa. Rõ ràng là bình xịt đã có tác dụng.
"Ngon! Chính là bây giờ..."
Yuuma đưa bình xịt lại gần con slime hơn và xịt ra một luồng khí lạnh.
Toàn bộ cơ thể của slime chuyển sang màu trắng nhạt. Giống như bị sương muối bọc lại vậy.
Sau khi cậu kiểm tra nó đã hoàn toàn dừng chuyển động, Yuuma khom người xuống giống tư thế của rùa và đi vào trong hang. Cậu dùng ngón tay chọt chọt vào con slime, có vẻ như nó không hề nhúc nhích tí nào.
"Cách này có hiệu quả!"
Cậu đặt bình xịt làm lạnh xuống đất rồi chuyển súng khò ga từ tay trái sang tay phải. Khi cậu nhấn nút đánh lửa thì một ngọn lửa màu xanh nhạt bùng lên, nhấn chìm con slime kim loại trong ngọn lửa.
"Waa!"
Ngọn lửa lập tức lan xuống đất và bùng cháy dữ dội. "Gì nữa đây?" cậu nghĩ vậy, có vẻ như khí ga bên trong bình xịt làm lạnh đã bén lửa.
Rồi cậu bắt đầu đọc ghi chú được ghi trên cái bình, nó ghi rằng sử dụng bằng khí ga dễ cháy.
"Hoá ra là vậy... nếu mình mà không cẩn thận thì xém chút nữa là tiêu rồi."
Nói vậy thôi chứ việc nó cháy dữ dội như vậy cũng thuận lợi cho mình. Khí ga dường như bị kẹt lại bên trong cái hang rồi nên ngọn lửa sẽ không lan tới chỗ này đâu.
Yuuma quyết định giữ một khoảng cách với đám cháy và quan sát tình hình.
Một lúc sau, bề mặt của con slime bắt đầu đỏ lên và cơ thể bị đông cứng của nó bắt đầu cử động.
Tuy nhiên―― Một vết nứt đã xuất hiện trên lớp vỏ ngoài của slime kim loại. Mặc dù bây giờ nó đã có thể di chuyển nhưng chuyển động của nó không còn nhanh nhẹn như trước nữa. Rõ ràng là nó đã bị thương rồi.
"Có hiệu quả! Có hiệu quả rồi!!"
Cậu lại xịt bằng bình xịt làm lạnh thêm lần nữa. Con slime kim loại đã bị làm nóng nên không dễ bị đóng băng, nhưng cậu vẫn tiếp tục kiên trì xịt vào nó.
Con slime bắt đầu ngừng di chuyển và toàn bộ cơ thể nó lại bị bao phủ trong lớp sương mỏng.
"Lần này thì――"
Yuuma hướng đầu phun lửa của cây súng khò ga lại gần nó rồi nhấn nút đánh lửa.
Bị đốt cháy trong ngọn lửa bùng phát, con slime kim loại dần chuyển sang màu đỏ. Rắc, một tiếng nứt vỡ vang lên trên bề mặt nó.
Không biết bề mặt đã biến giòn chưa nhỉ? Nếu đánh vào chỗ đó thì chắc chắn mình sẽ hạ gục được nó!
Bị thuyết phục như vậy, nhưng tất cả những gì cậu có chỉ là bình xịt làm mát và cây súng khò ga. Trong lúc cậu đang mò mẫm tìm xung quanh để tìm một tảng đá nào đó thì tay cậu chạm tới vật gì đó cứng cứng.
--Ah, đây này! ?
Đó là cái búa mà lúc trước cậu đã đánh rơi khi chạy trốn khỏi con slime kim loại. Yuuma nhặt cây búa lên rồi chậm rãi vào tư thế nhắm vào con slime kim loại đang nỗ lực chạy trốn.
Bên trong cái hang chật hẹp, cây búa vung xuống tạo ra tiếng vụt nhỏ đập thẳng lên người con slime.
Tách! Một tiếng đập vỡ vang lên, cơ thể cứng rắn của slime kim loại vỡ tan thành nhiều mảnh.
"Làm được rồi!"
Cơ thể của slime vỡ ra thành nhiều mảnh nhỏ, biến thành cát mịn màu đen rồi biến mất trong không khí. Cậu từng nhìn thấy cảnh quái vật trong hầm ngục biến mất này trên TV.
Hoá ra là vậy, điều này giải thích tại sao cho việc nó lại tan biến.
Yuuma chiếu đèn pin bỏ túi vào cái hang và cẩn thận tìm kiếm xem có viên “ma thạch'' nào rơi xuống không. Nhưng tìm khắp nơi mà chẳng thấy nó ở đâu cả. Có vẻ như không có viên nào rơi xuống cả.
"Ừm, đúng rồi nhỉ. Mình nghe nói tỷ lệ rơi đồ của quái vật thực sự rất thấp."
Yuuma nhanh chóng bỏ cuộc và leo ra khỏi cái hố. Mamezou nhìn chằm chằm vào cậu với vẻ mặt ngáo ngơ, cậu cười và nói, "Tao đã tiêu diệt cái con dị hợm đó rồi. Giờ không sao cả!".
Dù thế nào đi nữa thì quái vật cũng đã biến mất. Thế là hết.
Yuuma mang một thùng các-tông lớn từ nhà ra và che cái hố lại. Cậu đặt một hòn đá tìm thấy gần đó lên trên tấm bìa các-tông để đè nó xuống.
Trước hết thì cứ để như vậy đã. Hôm nay mình mệt mỏi quá rồi, chẳng muốn làm gì cả.
"Sau này có thời gian thì tao sẽ lấp cái hố này lại, vậy nên hãy kiên nhẫn cho đến lúc đó nhé. Mamezou."
"Gâu!"
Yuuma quay vào trong nhà để cất cây búa, bình xịt làm lạnh và súng khò ga mà cậu vừa sử dụng.
Lần này cậu nghĩ mọi chuyện cuối cùng cũng kết thúc. Đúng vậy, lần này.