Kinh Nghiệm Vàng Kim

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

(Đang ra)

Cuộc phiêu lưu của phù thủy cắm sừng

※ Đây là 1 câu chuyện đi cắm sừng

20 124

Chuyện kể của Vô Tận Hồi Quy Giả

(Đang ra)

Chuyện kể của Vô Tận Hồi Quy Giả

Sinnoa (신노아)

Đây không phải một câu chuyện của sự thành công, mà là chuyện kể về những thất bại. Cuốn tự sự của một người đàn ông đã trải qua 1183 vòng lặp, xin được phép bắt đầu.

15 116

Hãy Chỉ Em Cách Để Ghi Nhớ Tình Yêu Này Đi

(Đang ra)

Hãy Chỉ Em Cách Để Ghi Nhớ Tình Yêu Này Đi

冬坂右折

Đây là một tình yêu bí ẩn được viết thành một câu chuyện giữa hai con người mà có vẻ họ bị thần tình yêu đã bỏ quên. Câu chuyện về cuộc khám phá thứ gọi là yêu của hai người.

5 56

Vì Lý Do Nào Đó Mà Hoa Khôi Của Trường Chỉ Uống Rượu Với Mỗi Mình Tôi

(Đang ra)

Vì Lý Do Nào Đó Mà Hoa Khôi Của Trường Chỉ Uống Rượu Với Mỗi Mình Tôi

和歌月狭山

Tuy nhiên, Asato và Mai, hai mảnh trái tim không lành lặng từ cuộc tình trước, đều khó có thể bước tiếp trong tình yêu. Thành ra, một câu chuyện tình nơi hai mảnh tầm hồn bị tổn thương, vun đắp, chữa

1 9

Đại Ngàn - Chap 10: Đi Săn

Trong rừng có một khoảng trống được phủ lên bởi một luồng ánh sáng dịu nhẹ, cũng là nơi có tiếng giao chiến rõ ràng nhất. Rare ẩn mình trong bóng cây quan sát trận chiến. Nơi đó đang diễn ra cuộc chiến giữa ba thế lực: một con sói, một con lợn rừng và băng mèo núi.

“Vãi mèo, bự khiếp! Thứ lợn rừng với sói đếch gì thế này?! Tụi này phải cỡ quái vật rồi chứ thú vật nào đỡ nổi.”

Con sói cao hơn Kerry một chút. Nhìn bằng mắt có lẽ phải dài hơn hai mét. Con lợn rừng thậm chí còn lớn hơn. Nó phải cao ít nhất ba mét. Khoảng trống này vốn dĩ khá rộng rãi, nhưng nhờ có hai con quái vật hung hãn liên tục đốn ngã cây cối xung quanh nên thành ra mảnh đất bị thu hẹp đi hẳn.

Chân con lợn rừng run rẩy không vững, có vẻ như con sói đã tấn công vào phần chân của nó. Kerry vừa giữ khoảng cách với con sói vừa nhắm thanh kiếm vào chân lợn rừng. Một con lợn rừng có kích thước bằng một chiếc ô tô lớn đang lao tới nhưng con bé vẫn có thể đảo người lên và chém lại dễ như không. Kỹ năng [Nhanh Trí] và [Nhào Lộn] của Kerry đã phát huy tác dụng.

Cuối cùng, con lợn rừng lao về phía trước và ngã gục xuống đất. Một mũi tên bất ngờ bay tới xuyên thẳng vào một bên mắt của nó. Con lợn rừng kêu lên một tiếng, thân thể cong lên và đung đưa đầu. Nhắm ngay lúc con vật chỉ vừa dừng lại trong tích tắc trước khi lại bắt đầu vung đầu qua lại— một mũi tên khác liền lao tới đâm thẳng vào con mắt còn lại của nó. Đây hẳn là nhờ có Remy và Riley; cả hai đều có kỹ năng [Bắn Cung]. Nhưng vì thân hình của con lợn quá đồ sộ nên dù những mũi tên đã xuyên qua cả hai mắt của nó nhưng chúng vẫn chưa thể chạm tới não bộ của con vật, thế là nó lại tiếp tục lắc lư. Nhưng giờ đây cả con sói và các cô gái đều đã không còn chú ý đến nó nữa.

“Chỉ xem họ đánh nhau thôi đã khiến tay mình đổ hết cả mồ hôi hột, cơ mà đâu có ai cấm mình không được xen vào đâu.”

Đây là cơ hội hoàn hảo để kiểm tra kỹ năng và chỉ số của cô.

“Được rồi, đầu tiên sẽ là [Gây Choáng].”

Trong giây lát, cô cảm giác như bị thứ gì đó cản lại nhưng rồi cảm giác đó rất nhanh liền biến mất và con sói ngừng di chuyển. Đôi mắt nó nheo lại thiếu tập trung. Bây giờ nó đang bị ảnh hưởng bởi trạng thái Gây Choáng.

“Chủ nhân, chị vừa mới làm gì nó ạ?”

"Ừ. Kerry, em đừng tấn công. Tiếp theo là, [Quyến Rũ].”

[Gây Choáng] chỉ làm suy yếu mục tiêu trong vài giây. Vậy nên trong khoảng thời gian mục tiêu bị choáng, cô cần phải dùng một kỹ năng theo sau như [Quyến Rũ] hoặc [Sợ Hãi]. Lần này cô không cảm thấy bất kỳ sự phản kháng nào cả. Dù sao những mục tiêu bị ảnh hưởng bởi Gây Choáng đều sẽ bị giảm khả năng chống lại [Quyến Rũ] và [Sợ Hãi]. Đôi mắt của con sói khép hờ, nó cúi đầu và bước về phía Rare. Nó đang làm theo ý muốn của người thi triển [Quyến Rũ], ở đây chính là Rare.

“Xem ra là có tác dụng rồi. Tiếp đến là [Kiểm Soát].”

Lúc con sói còn đang vừa gục đầu vừa bước về phía Rare có xuất hiện một sự phản kháng nhẹ.

“Giờ là đòn kết thúc. [Thuộc Cấp].”

Con sói nằm xuống đất, sau đó ngửa người để lộ ra phần bụng của nó. Không hề có một sự kháng cự nào cả.

“Ừm. Thành công rồi. Dù đối mặt với những kẻ thù có thái độ thù địch cao mình vẫn có thể dễ dàng khuất phục chúng.”

Sau khi quan sát Kerry và những cô gái còn lại chiến đấu, cô có thể đoán ra con sói này mạnh hơn họ. Nếu đánh theo đội thì họ có thể đánh bại con sói này dễ dàng, nhưng nếu phải đánh một chọi một, kẻ phải bỏ chạy chính là các gái của cô.

Lý do khiến Rare có thể dễ dàng dùng [Thuộc Cấp] một phần là do cô đã sử dụng kỹ năng trong lúc nó đang bị phân tâm giữa trận chiến, nhưng yếu tố cơ bản lớn nhất chính là chỉ số MND khổng lồ của cô. Chỉ số tổng thể của cô thấp hơn rất nhiều so với Kerry và các gái khác, đáng lẽ ra cô nên sử dụng XP của mình để thu hẹp lại khoảng cách đó, nhưng không, cô dốc hết số điểm đó vào chỉ số MND. Nói cho khách quan là cô đã vô tư xài hết 200 XP, con số gấp đôi số điểm mà một người chơi mới bắt đầu nhận được. Không người chơi tỉnh táo nào lại lãng phí 200 XP vào chỉ số MND và bỏ qua các kỹ năng khác cả. Dù về sức mạnh tổng thể Kerry có thể hơn Rare, nhưng chỉ số MND của Rare lại cao gấp ba lần so với Kerry. Những con quái vật chỉ hơi mạnh hơn Kerry sẽ không có đủ MND để kháng lại kỹ năng của cô.

“Cơ mà cả con sói lẫn lợn rừng ở đây chỉ yếu hơn một chút so với tổ đội bốn cô nàng boss độc nhất này thôi. Đem chúng đi làm quái đầu game thì có hơi bá quá rồi đó. Rốt cuộc khu rừng này bị cái quái gì vậy?”

Rare bắt đầu tự hỏi bản thân rốt cuộc đã bắt đầu trò chơi này kiểu gì. Cô không hề hối hận về lựa chọn của mình, nhưng giờ cô lại thấy hơi tội nghiệp cho những người chơi Skeleton vô tội kia khi phải bắt đầu ở những địa điểm như thế này.

“Mà thôi, buổi săn thế này là tốt lắm rồi. Mang con lợn rừng này về thôi.”

“Chủ nhân ơi, em nghĩ mình nên chặt xác nó ra ở đây trước thì hơn đấy ạ. Nếu con lợn vừa mới chết mà không cắt tiết thì thịt sẽ dở lắm.”

“À ha, em nói phải. Vậy các em làm đi. Remy và Riley, các em đi giám sát xung quanh… À khoan, từ từ đã.”

Cô nên để người đồng đội mới của họ vào việc thay luôn chứ nhỉ.

"Ê cu. Giờ ngươi là của ta rồi. Hiểu không? Chúng ta sẽ làm thịt con lợn rừng này để dễ ăn hơn, nên trong quá trình đó ta muốn ngươi đi đảm bảo xung quanh để không có con thú khác đến gần.” vừa nói, cô vừa vò vò đống lông bụng của con sói.

Sau khi nghe mệnh lệnh, con sói lập tức đứng dậy và bắt đầu đi vòng quanh rìa khu đất trống, mũi và tai nó thỉnh thoảng lại run lên mấy cái.

Ngay khi con sói vừa được thuần hóa, các gái khác đã ngay lập tức coi nó như đồng minh nên rất tin tưởng khi được con sói trông chừng. Không có việc gì để làm, thế là Rare quyết định kiểm tra chỉ số của con sói.

Trong đó có vài kỹ năng cô chưa từng thấy bao giờ. Hẳn phải cần đến những điều kiện đặc biệt mới có thể mở khoá được. Những kỹ năng này nhìn qua thì có vẻ như các gái yêu của cô cũng có thể học được, nhưng xem qua các nhánh kỹ năng lại không có kỹ năng nào có sẵn để học như của con sói cả. Những kỹ năng này hẳn phải cần một điều kiện khác để mở khoá chứ không thể chỉ từ kết hợp các kỹ năng lại với nhau mà có được. Cũng may kỹ năng.[Thuộc Cấp] của cô không đòi hỏi như thế

Con sói cũng có những đặc tính bẩm sinh như [Khứu Giác Nhạy Bén] và [Thính Giác Nhạy Bén]. Có vẻ như quái vật và dã thú ngay khi chào đời đã có thể sử dụng đặc tính bẩm sinh của chúng rồi. Mà cũng đúng, chứ ai đời sói lại không dùng được mũi vì chưa mở khoá kỹ năng đâu. Những loại đặc tính bẩm sinh này chỉ có ở một số chủng tộc nhất định.

Đây là một con [Sói Băng]. Ừ, nó đúng là quái vật đó. Tuy là sói băng nhưng phần bụng của nó sờ ấm thật. Phần tên của nó trống không. Cô chắc phải đặt tên cho nó mới được. Nhưng các gái bên kia giết mổ sắp xong rồi nên cô đành để lát nữa quay về căn cứ ổn định chỗ ở rồi hẳn nghĩ tên sau vậy.

“Chủ nhân ơi, bọn em làm xong rồi. Giờ bọn em sẽ dùng tấm lông bọc thịt lại; còn ruột vì không cần tới nên bọn em sẽ chôn nó xuống đất, nhưng còn xương thì phải làm sao đây ạ? Nếu để sói mang thịt đi thì hay rồi, nhưng thêm xương nữa thì nặng lắm.”

“Không sao, cứ để ta mang hết cho. Đây."

Nói xong, Rare bỏ hết từng món: từ thịt, lông, xương và cả nội tạng vào trong kho đồ của mình.

“Đống thịt biến mất rồi! Là chủ nhân làm ạ?"

“Ừ, là ta đó. Cái này được gọi là “kho đồ”. Một phương pháp giấu đồ ở chỗ bí mật đó.”

"Ồồồ…! Sao chị làm được vậy ạ?"

“'Làm sao à... Ừm... Thì... Kiểu như ta có một cái túi đựng vô hình có thể bỏ đồ vào đó; để khi muốn cất cái gì đó thì ta lại đem cái túi này bao lấy nó. Kiểu kiểu vậy.”

Vì có hệ thống làm giúp nên để giải thích cách thức hoạt động của “kho đồ” rất khó khăn. Dù sao cũng chỉ có mỗi người chơi mới có thể sử dụng nó nên dù cho cô có giải thích tường tận thì họ cũng không thể dùng được.

“Em chẳng hiểu gì hết…”

“Thôi không sao, sau này ta sẽ giải thích lại cho em. Dù sao chúng ta cũng đã hoàn thành mục tiêu rồi, mau trở về hang động thôi.”

Lơ đãng gạt chủ đề này sang một bên, Rare đứng dậy và chuẩn bị quay trở về. Con sói nãy giờ đang canh chừng chợt đi đến thọt mũi vào bụng cô.

"Hửm? Sao vậy? …Gia đình á? Ngươi không phải sói cô độc hả?”

Ừ nhỉ, sói cũng có gia đình mà.