Kinh Nghiệm Vàng Kim

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Đại Ngàn - Chap 13: Thông Minh

Bọn kiến chắc hẳn đã nhìn thấy lũ sói băng sử dụng đòn tấn công hệ băng nhờ trinh sát trước đó.

Sói băng không phải là quái vật bản địa ở khu vực này. Chúng bị một đuổi đi bởi một loài cạnh tranh khác khiến bầy sói này phải chạy trốn về phía nam. Nếu kiến là loài bản địa ở khu vực này, sẽ rất khó cho chúng để tìm ra ngay cách khắc chế một loài mới chúng chưa từng biết như sói băng. Xét về khí hậu ở đây, có vẻ như không còn loài quái nào khác có thể dùng đến nguyên tố băng ngoài bọn sói.

Tuy nhiên bọn kiến vẫn có lợi thế về số lượng nên lí do rất có thể là vì chúng bị yếu đi ở nhiệt độ thấp. Ừ thì côn trùng ở thế giới thực cũng bị yếu đi ở nhiệt độ thấp, nhưng ở thế giới này, lũ kiến có lẽ vẫn chưa có loại phép phòng thủ nào để đối phó với băng. Hoặc đơn giản là lũ kiến yếu trước băng bởi một lí do thần kỳ nào đó.

“… Thôi giờ cứ thử rồi tính sau. Dù gì cũng chẳng còn thông tin nào khác.”

Cô sẽ cho Marion học phép băng. Đầu tiên sẽ có các nhánh [Năng khiếu Ma thuật: Băng] và [Đóng Băng]. Cô cũng muốn lấy [Đạn Băng] làm phép tấn công, nhưng cái quan trọng bây giờ là hạ nhiệt độ xuống chứ không phải tấn công, và mục đích của các cô bây giờ là bắt chứ không phải giết.

Những đòn tấn công phép thông thường sẽ gây sát thương dựa trên chỉ số INT. Marion là một nhân thú và INT của con bé cũng cực kỳ thấp nên sát thương phép sẽ không được hiệu quả lắm. Chưa tính tới bước đó, con bé còn chưa đủ điều kiện chỉ số cần thiết nên vẫn chưa thể học được phép. Vậy nên trước hết, Rare cần phải chi thêm XP vào chỉ số INT của Marion.

Cô không muốn xài hết XP hiện có nên đã dùng có chừng mực. Nhưng chỉ số INT của Marion hiện tại đã ngang bằng với một elf mới chơi có lối chơi thiên về ma thuật. Marion vốn đã là một tay đánh tầm xa xuất sắc, giờ mà con bé có thêm vài phép tấn công nữa thì mấy người chơi mới ngoài kia lỡ đụng phải thì đi đời là cái chắc. À mà nghĩ vậy thôi chứ bây giờ Rare không định đi PK hay gì đâu.

“Sao, Marion? Chắc em cũng đã hiểu cơ bản về [Băng Pháp] rồi có đúng không.”

“Oaa… Ngầu thật đó… Em hiểu rồi… Em cũng biết cả cách sử dụng luôn… Đây là sức mạnh của chị hả chủ nhân?”

"Đúng rồi đó. Em có thấy vui không?”

Nói cho chuẩn thì đây không phải là sức mạnh của Rare mà là một chức năng của hệ thống trò chơi, nhưng Rare vẫn đúng là nhân tố chính.

“Các ngươi cũng vậy: chỉ cần phục vụ năng nổ dưới trướng ta, ta sẽ cho các ngươi phép thuật, sức mạnh và nhiều hơn thế nữa. Marion, đây là khoản trả trước mà ta dành cho em, em hứa sẽ làm việc thật chăm chỉ cho ta chứ?

"Dạ. Em sẽ đi đóng băng lũ kiến và bắt chúng về cho chị!”

"Ngoan lắm. Bọn ta sẽ chờ ở đây, còn lại nhờ vào em đó.”

Marion lao vào trong tổ. Còn lại phải chờ mới biết được. Chỉ cần không ở quá xa, Rare vẫn có thể lờ mờ cảm nhận được tình trạng của bầy tôi. Nếu cảm thấy nguy hiểm, cô sẽ triệu hồi Marion về lại đây.

Trong lúc chờ Marion quay trở lại, cô sẽ nghĩ cách dùng số XP này như thế nào để củng cố sức mạnh cho những thành viên còn lại. Lúc dạy phép cho Marion cô chợt nhớ ra một điều, khi chỉ số INT của Marion tăng cũng đồng nghĩa rằng khả năng nhận thức của NPC cũng sẽ tăng. Lối xây dựng của mấy gái mèo ngay từ đầu đã rất mất cân bằng khi chỉ có INT là cực kỳ thấp, cô nên tăng chỉ số đó cho bọn họ thì tốt hơn.

Cô cũng không hẳn ghét mấy từ ngữ thô tục của các em ấy, nhưng nếu sau này muốn để bọn họ đi vào thị trấn thì lịch sự vẫn hơn. Cô chưa chắc liệu khi tăng INT thì các em ấy có thể học hỏi nhanh hơn không, nhưng chuyện này cũng rất đáng để thử. Cho dù có không hiệu quả thì tăng INT lên vẫn có thể giúp mấy ẻm học được phép thuật.

Nếu cô sử dụng toàn bộ số XP còn lại để nâng INT cho cả Kerry, Riley và Remy thì chỉ số sẽ không cao như Marion, nhưng ít ra số INT đó vẫn sẽ cao hơn của Rare hiện tại. Trí thông minh thực sự của người chơi không bị ràng buộc bởi chỉ số, nên cô cũng không bận tâm cho lắm. Thế là cô sẽ còn lại 20 XP, và vì tính tới khả năng bản thân muốn học một phép phổ thông nào đó trong tương lai gần nên có lẽ cô sẽ tăng chỉ số INT của riêng mình lên. Thế là đến cuối cùng INT của cô vẫn sẽ cao hơn. Vậy đó, không hề có lí do thầm kín nào hết. Cơ mà, má, INT của Marion đúng là cao thật đó. Nhưng giờ cô hết điểm XP mất rồi. Chứ không phải do cô thấy mình kém cỏi hơn hay gì đâu, cô làm gì quan tâm cơ chứ.

“Chủ nhân ơi, Marion sắp quay lại rồi.”

Câu nói của Remy cắt ngang dòng suy nghĩ của cô. Có vẻ như Marion đã thành công.

“Em nghe được tiếng bước chân. Hình như còn có một con kiến khác nữa.”

Vậy là Marion đang bị truy đuổi. Con bé có thể tự mình thoát ra được, nhưng chẳng việc gì phải làm những chuyện rủi ro như thế.

“[Triệu Hồi: Marion].”

Vùng đất trước mặt Rare phát sáng, và Marion ngay tức khắc hiện hình trong vòng sáng đó. Con bé đang ôm lấy một con kiến đông lạnh.

“… A, là phép thuật của chủ nhân ạ? Cảm ơn chị đã giúp em."

Trước khi Rare kịp giải thích, Marion đã sớm đoán được tình hình và cảm ơn cô. Dù không biết là do tăng INT hay vốn Marion đã nhanh nhạy sẵn, nhưng cô vẫn rất mừng vì không cần phải nhiều lời. Cơ mà [Triệu Hồi] là kỹ năng mới đúng, nhưng lúc này chuyện đó không quan trọng.

"Ừ. Xem ra em đã làm xong nhiệm vụ của mình rồi nhỉ. Làm tốt lắm. Nào, chắc lạnh lắm. Em cứ để nó xuống sàn đi.”

Con kiến Marion mang theo không bị đóng băng hoàn toàn và vẫn chưa chết; nó chỉ không cử động được nhiều mà thôi. Rất vừa phải.

“Remy, còn con kiến đang đuổi theo Marion thì sao?”

“… Chắc là… Nó vẫn đang hoang mang ở chỗ Marion biến mất đó ạ.”

“Chắc là vì thứ nó đang đuổi đột nhiên biến mất… Em nghĩ nó có đến đây trinh sát thử không?”

“Em cũng không chắc… À, nó vừa rời đi rồi. Chắc là chuẩn bị quay về báo cáo?”

Remy hiện tại cũng đã biết nêu lên quan điểm của bản thân. Chen suy nghĩ cá nhân hay ý tưởng độc lập vào báo cáo là điều không nên, nhưng chuyện đó cứ để sau này cô dạy bảo lại là được. Nhưng để các em ấy biết tự nghĩ cho bản thân và cảm thấy thoải mái khi nói ra kết luận của mình cũng là chuyện tốt. Nếu sau này có nhiều XP hơn cô sẽ đầu tư thêm vào INT của mấy gái này. Rất có thể việc im lặng từ nãy đến giờ cũng vì ngay từ đầu họ đã không hiểu được tình hình.

“Giờ phải rã đông cho con kiến này đã. Nếu có ai học được [Ma thuật Lửa] thì hay biết mấy… Nhưng mình lỡ dùng hết điểm XP rồi nên chắc phải chờ cho nó tự rã đông dần thôi… Nhưng mình lại không muốn để bọn kiến có quá nhiều thời gian chuẩn bị…”

“Chủ nhân ơi, em nói cái này nè.”

“Ồ, sao vậy Kerry?”

“Chị vẫn có thể dùng [Thuộc Cấp] lên con kiến dù nó vẫn đang bị đóng băng mà, đúng không ạ? Điều kiện đâu nhất thiết đối tượng phải trong tình trạng khoẻ mạnh đâu?”

Ô mài gót. Kerry nói quá chuẩn. Không còn nghi ngờ gì nữa; chắc chắn là nhờ tăng INT lên mới được như vậy. Dù Rare vẫn có chỉ số INT cao hơn nhưng cô có cảm giác Kerry đã thông minh hơn cô. Trí thông minh của người chơi không bị ràng buộc bởi chỉ số— còn đây là trường hợp ngược lại. Có được bầy tôi thông minh là chuyện đáng mừng. Nhưng giống với Remy khi nãy, sau này cô phải dạy lại cho họ phân biệt rõ ràng giữa quan sát và ý kiến mới được, nếu có thể cải thiện được điểm này, tiềm năng chiến đấu của các gái sẽ còn được nâng lên một tầm cao mới mà con số cũng không thể đong đếm được.

"Giỏi lắm, Kerry. Em nói rất đúng. Ta sẽ thử ngay đây.”

Rare dùng [Gây Choáng] lên con kiến. Cũng khó nhìn ra sự khác biệt sau khi thi triển kỹ năng vì ngay từ đầu nó đã không thể di chuyển được nhiều, nhưng chắc vậy cũng đã thành công rồi. Vì không cảm nhận được chút kháng cự nào nên cô bắt đầu lo lắng kỹ năng vẫn chưa hoạt động. [Ma thuật Tinh thần] không phải loại phép hào nhoáng có thể thấy bằng mắt thường nên cũng khá bất tiện. Tiếp đến, cô dùng [Sợ Hãi]. Bình thường cô sẽ dùng [Quyến Rũ], nhưng vì chưa dùng tới [Sợ Hãi] lần nào nên lần này cô muốn thử xem. Khi nãy, lúc dùng [Quyến Rũ] lên sói băng, nó gần như không có sự kháng cự nào, nhưng hiện tại với [Sợ hãi], cô có thể cảm nhận được một ít dấu hiệu. Cơ mà vẫn hiệu nghiệm là được. Vậy cũng có nghĩa là sói băng có ít kháng quyến rũ hơn là kiến có kháng sợ hãi. Đúng là để côn trùng sợ hãi thì cũng hơi khó tưởng tượng. Hoặc đơn giản là Rare dùng [Quyến Rũ] giỏi hơn [Sợ Hãi], nhưng nếu nhìn từ góc độ hệ thống trò chơi thì cả hai cũng chẳng khác nhau là mấy—

“… À, nhắc mới nhớ, mình có đặc tính [Sắc Đẹp] cơ mà…”

Đặc tính bẩm sinh [Sắc Đẹp] có tác dụng [Tăng độ thiện cảm của NPC đối với nhân vật ], đúng không nhỉ? Hẳn là nhờ có nó nên [Quyến Rũ] mới tăng tỷ lệ thành công lên. Nghĩ lại nghe cũng hợp lí. Có lẽ cũng nhờ có đặc tính đó nên cô mới có thể thuần hoá Kerry và mấy cô mèo kia dù chỉ mới gặp mặt nhau trong vòng 5 tiếng đồng hồ. Mà thôi, [Sợ Hãi] vẫn có tác dụng là được. Giờ chỉ cần [Kiểm Soát] có hiệu nghiệm thì đường nào [Thuộc Cấp] cũng được vét máng.

“[Kiểm Soát]… được rồi. Giờ là [Thuộc Cấp]… Ơ?”

<<[Thuộc Cấp] không thể kích hoạt. Mục tiêu [Kiến Bộ Binh] đã bị thuần hóa bởi một nhân vật khác.>>

Player Kill: giết người chơi