Rare để lại thịt của con lửng chó cho Hakuma và dặn dò bọn sói có thể ăn bao nhiêu tuỳ thích, rồi cô và các gái mèo cùng bò vào lại tổ kiến.
Các cô quay lại phòng của kiến chúa (tạm thời), Sugaru đã rã đông hoàn toàn và đang cùng chờ ở đó với Remy. Marion ngay lập tức đi khoe khoang với Remy về việc em có thể dùng kho đồ. Vừa quan sát, Rare vừa tiêu một đống XP vào chỉ số INT của Remy và Sugaru.
"Em thử luôn chứ, Remy? Marion, em cũng thử dạy lại cho em ấy đi."
Đây là cơ hội tốt để xem thử Remy có thể theo hướng dẫn của Marion mà truy cập thành công vào kho đồ hay không. Lúc mới đầu Remy còn hơi bối rối nhưng sau khi thấy Marion dùng kho đồ vài lần thì em cũng nhanh chóng hiểu được. Giả thuyết “cần phải có người chỉ dạy mới có thể học được” của cô ngày càng được củng cố hơn. Vả lại người học chắc còn cần phải được tận mắt nhìn thấy người kia dùng kho đồ nữa. Nếu chỉ có những điều kiện như vậy thì chắc người học vẫn có thể học được kho đồ nếu nghe nhìn từ xa. Nếu quả đúng như vậy thì chẳng mấy chốc khi càng có thêm nhiều người chơi tương tác với nhiều NPC hơn thì khả năng số lượng NPC có thể sử dụng kho đồ cũng sẽ tăng lên.
Nếu chuyện đó thực sự xảy ra thì sẽ gây ra hệ quả như thế nào?
Đầu tiên, ngành dịch vụ sản phẩm sẽ sụp đổ. Nếu chỉ xét về việc khuân vác hành lý thì chỉ cần một người có năng lực đó thôi là quá đủ, vậy nên nhu cầu về xe ngựa có thể sẽ bị giảm mạnh. Không chỉ xe ngựa, mà bao gồm tất cả các loại hình liên quan đến dịch vụ sản phẩm đều sẽ bị ảnh hưởng, chi phí vận chuyển sẽ giảm mạnh và thậm chí chi phí sinh hoạt cũng sẽ giảm. Tình hình này có thể gây ra tình trạng giảm phát lớn trong lịch sử.
Nguyên liệu tươi có thể được vận chuyển đến bất kỳ địa điểm nào mà không cần màng đến khoảng cách. Những dịch vụ liên quan đến trung chuyển nhanh nhẹn từng được đánh giá cao cũng sẽ dần mất đi giá trị. Thực phẩm nói chung cũng sẽ bị giảm giá ngoại trừ những vật liệu có xuất xứ từ tự nhiên.
Tiếp theo là hiệu quả khi săn bắn quái vật sẽ tăng vọt. Hiện tại các lính đánh thuê vẫn phải giết mổ con mồi ngay tại chỗ và chỉ có thể mang theo một ít thành quả đem về thành phố để bán. Nhưng giờ họ có thể mang toàn bộ xác chết trở về. Vì không phải mất chi phí vận chuyển thức ăn và nước uống nên cũng không cần phải tính toán từng đường đi nước bước, thế là dù hành trình có dài đến đâu hay có săn bao nhiêu đi chăng nữa thì vận chuyển cũng sẽ không còn là vấn đề. Và rồi mô hình dịch vụ sản phẩm sẽ dần biến mất.
Vấn đề này cũng được áp dụng lý thuyết về mặt quân sự. Những quốc gia nào khai triển kho đồ vào quân sự sẽ giành được quyền chủ động kiểm soát lục địa và toàn bộ lục địa sẽ chìm trong chiến tranh.
Đối với ngành xây dựng thì chỉ cần một người thôi cũng đã đủ để vận chuyển đá và gỗ tới nơi thi công. Đồ nội thất đắt tiền cũng sẽ không bao giờ bị hư hỏng trong quá trình vận chuyển. Điều này cũng có lợi cho ngành đánh bắt cá khi số lượng cá có thể đánh bắt cùng một lúc không còn phụ thuộc vào kích thước của thuyền nữa. Ngay cả ngành nông nghiệp cũng sẽ bị ảnh hưởng vì mỗi khi có vụ mùa bội thu thì sản phẩm mới thu hoạch có thể được vận chuyển đi ngay lập tức.
Nếu đi đến mức cực đoan, việc gian lận thuế sẽ trở nên vô cùng dễ dàng vì người ngoài không thể tương tác với kho đồ của người khác.
Đó chỉ mới là những vấn đề Rare vừa mới nghĩ ra, nhưng thực tế có khi còn hơn cả thế nữa. Xét cho cùng, khi một người đã có kho đồ rồi thì họ còn cần gì đến nhà cửa hay đất đai khi có thể bỏ tất vào một chỗ.
Khi không còn bị ràng buộc bởi đất đai nữa, các quốc gia sẽ dần mất đi chức năng ban đầu và nền kinh tế cũng sẽ theo đó sụp đổ. Vàng sẽ mất giá và con người phải thực hiện giao dịch bằng đồ trang sức và kim loại quý.
Nếu chuyện đi xa đến mức đó thì sẽ không còn ai muốn công khai thông tin cá nhân với công chúng nữa. Hầu hết mọi người vẫn sẽ có vài loại công việc, nhưng những cuộc giao dịch về vật dụng hay quần áo đều sẽ bị giấu kín. Nếu tài sản và nhà cửa có thể đem đi giấu thì hình thức thuế duy nhất có thể thu được là thuế thân. Nhưng nếu không có nơi cư trú cố định thì quốc gia không thể xác định được một người có phải là công dân trong nước hay du khách đến chơi hay không, nên cho dù có áp dụng hình thức đó thì vẫn rất khó thu thuế được.
Nếu có kho đồ thì trộm cắp cứ gọi là dễ như bỡn. Cứ có cái gì được đem ra ngoài thì đều có thể bị đánh cắp mà chẳng có cách nào chứng minh được kẻ trộm là ai. Và nếu không ai muốn lấy đồ ra khỏi kho của họ thì các cuộc giao dịch trang sức sẽ cần phải được thực hiện với các tài liệu bảo đảm đáng tin cậy. Nhưng để đợi cho đến khi một hệ thống tài liệu như vậy được phát triển và trở nên đủ đáng tin cậy thì những giao dịch đơn giản đó có thể sẽ biến tướng thành những vấn đề khác nữa.
Người duy nhất có thể tin tưởng trong thời đại đó chỉ có chính mình, thứ duy nhất có thể tin vào chỉ có chính những đồ vật trong kho đồ của chính họ. Nếu việc sử dụng kho đồ được truyền bá rộng rãi, đó sẽ là báo hiệu cho sự ra đời của một hệ thống kinh tế hoàn toàn mới.
Cơ mà chắc cũng chẳng phải chuyện gì to tát lắm đâu. Nếu đây thực sự là một bản mô phỏng của một thế giới khác trên phần cứng siêu mạnh và còn mô phỏng luôn cả một nền kinh tế sắp sụp đổ thì những người quản lý hệ thống có thể sẽ vào cuộc để ngăn chặn chuyện đó xảy ra, chưa kể, chắc gì mọi chuyện sẽ diễn ra y theo những gì Rare phán đoán. Cái này cũng giống như lần cô suy đoán về AI của trò chơi vậy. Thực ra Rare không rành về kinh tế, cô chỉ bị một người thân thiết thích suy nghĩ về những vấn đề này ảnh hưởng mà thôi. Thôi thà không nghĩ còn hơn nghĩ nhiều, không biết coi như không có tội, chẳng việc gì cô phải nghĩ thêm cho đau đầu.
Nếu không ai muốn truyền bá kiến thức thì khả năng kho đồ cũng sẽ không được biết đến rộng rãi. Hoặc có khả năng có người sẽ không thể học được. Sugaru bây giờ cũng đang cố học thử nhưng lại không tài nào làm được, xem ra cô ấy không được may mắn cho lắm.
"Được rồi Remy, có vẻ em đã hiểu rồi nhỉ, vậy giờ em thử chỉ dạy lại cho Sugaru xem. Chắc chắn phải cho cô ấy xem chính kho đồ của em để làm ví dụ đấy nhé."
Remy bắt đầu hướng dẫn Sugaru cách sử dụng kho đồ. Bây giờ Rare mới bắt đầu kiểm tra kỹ năng của Sugaru vì trước đó cô vẫn chưa có dịp xem qua.
Đúng như cô dự đoán, có rất nhiều kỹ năng mà cô chưa từng thấy bao giờ. Những kỹ năng mà người chơi khó lòng có được như [Chọn Giới Tính] và [Sinh Sản] phần nào đã khơi dậy sự quan tâm của cô, nhưng thứ thực sự thu hút sự chú ý của cô là [Cường Hoá Bầy Tôi: STR]. Kỹ năng này nằm trong danh sách những kỹ năng có thể học được ngay bây giờ nhưng Sugaru vẫn chưa có nó, chuyện này khiến Rare không khỏi tự hỏi: nếu Sugaru có được một kỹ năng kiểu như [Cường Hoá Bầy Tôi: MND] thì liệu cô có thể dễ dàng chinh phục tổ kiến như vậy hay không? Không, chắc chắn là chuyện không thể.
Và điều khiến cô thấy thích thú về kỹ năng [Cường Hoá Bầy Tôi] là đây không phải một loại kỹ năng riêng biệt, mà nó nằm trong nhánh kỹ năng [Huấn Luyện]. Vậy cũng có nghĩa nhánh kỹ năng này cũng hoạt động y hệt như những nhánh kỹ năng khác: sau khi học được [Huấn Luyện], bất kỳ ai cũng có thể học được kỹ năng này miễn là họ đáp ứng được yêu cầu tiên quyết. Vậy điều kiện ở đây là gì? Bây giờ Rare đã biết kỹ năng này có tồn tại, cô rất muốn học nó. Nếu cô có thể tiếp cận nhóm kỹ năng này thì lợi ích đầu tiên đó là cô sẽ không cần phải tiêu tốn quá nhiều XP cho những bầy tôi của mình nữa, đây sẽ là một lợi ích lâu dài và hiệu quả trong việc sử dụng XP.
Nhìn qua bảng kỹ năng của Sugaru đều không có cái nào trông quá đặc biệt cả. Mà chắc [Chọn Giới Tính] và [Sinh Sản] không phải là điều kiện cần ở đây đâu ha.
Rare mở màn hình kỹ năng có thể học của mình ra và cố tìm điểm liên quan giữa cả hai. Đầu tiên, vì Sugaru không có kỹ năng phép nào nên hẳn phép thuật không ảnh hưởng đến kỹ năng này.
Rồi cô chợt nhận ra. Sugaru không có [Ma thuật Tinh thần]. Dù vậy nhưng cô vẫn có [Thuộc Cấp], vậy có nghĩa [Thuộc Cấp] của cô là một đặc tính chủng tộc riêng. Vậy cũng có nghĩa là nhánh kỹ năng [Huấn Luyện] là một nhánh đặc biệt, nói toẹt ra là Rare muốn học kỹ năng nào cũng được, chẳng cần phải có điều kiện tiên quyết gì cả.
Vậy thì dù có xem đi xem lại bảng kỹ năng của Sugaru bao nhiêu lần đi chăng nữa cũng sẽ chẳng có ích lợi gì.
Nếu những kỹ năng này thực sự liên quan đến phép thuật thì ứng cử viên có khả năng nhất là [Phép Mê Hoặc]. Nhánh kỹ năng này chứa kỹ năng cho phép người sử dụng mê hoặc đối tượng con người hoặc sự vật, tên y như nghĩa luôn.
Nhánh [Phép Mê Hoặc] chỉ có mỗi một kỹ năng [Phép Mê Hoặc] mà thôi. Nhưng cũng giống với [Thuật Giả Kim] nhánh này rất dễ tìm ra kỹ năng để mở khoá các kỹ năng ẩn của nó, và những kỹ năng đó đã sớm được nhiều người chơi mổ xẻ từ phiên bản closed beta. Nội dung bao gồm:
[Phép Mê Hoặc] + [Ma thuật Lửa] = [Cường Hoá Ma Thuật : STR]
[Phép Mê Hoặc] + [Ma thuật Nước] = [Cường Hoá Ma Thuật : MND]
[Phép Mê Hoặc] + [Ma thuật Phong] = [Cường Hoá Ma Thuật : AGI]
[Phép Mê Hoặc] + [Ma thuật Đất] = [Cường Hoá Ma Thuật : VIT]
[Phép Mê Hoặc] + [Ma thuật Lôi] = [Cường Hoá Ma Thuật : DEX]
[Phép Mê Hoặc] + [Ma thuật Băng] = [Cường Hoá Ma Thuật : INT]
Rất có thể, khi cô học được một phép [Cường Hoá Ma Thuật] nhất định thì cũng sẽ mở khóa kỹ năng [Cường Hoá Bầy Tôi] tương ứng. Nếu phỏng đoán của cô là sai thì có học thêm một nguyên tố ma thuật nữa cũng chẳng sao, dù gì cô cũng không định ra chiến trường đối đầu trực tiếp.
Vấn đề lớn bây giờ là có quá nhiều kỹ năng cần học nên cô sẽ phải cần đến một lượng lớn XP để đầu tư vào.
giảm phát là thuật ngữ kinh tế để chỉ sự giảm giá chung của hàng hóa dịch vụ giống shipper Thuế thân (poll tax) là thuế đánh theo một mức cố định trên đầu người, giống thuế sưu hồi xưa của Việt Nam