Kinh Nghiệm Vàng Kim

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Đại Ngàn - Chap 22: Kho Đồ

“À, đúng rồi. Chủ nhân, chị giải thích thêm cho bọn em về cái thứ kho đồ khi nãy được không ạ.”

“À, ừ, được chứ.”

Chết thật, con bé vẫn còn nhớ. Đúng là tăng INT có khác. Nhưng những gì Rare nói lúc trước chỉ là ba hoa cho qua chuyện chứ có biết gì đâu.

“Nếu bọn em cũng có thể dùng được thứ đó thì sau này sẽ không cần lo làm tổn hại đến da thú khi mang về nữa.”

Giờ nhìn kỹ hơn cô mới thấy trên người con lửng chó có rất nhiều vết xước chạy dọc theo một hướng. Vì con vật này còn to hơn cả Hakuma nên chắc các em ấy phải kéo nó về đây. Đúng là nếu có thể dùng kho đồ thì vấn đề này sẽ được xử lý hoàn hảo. Nếu các gái của cô có kho đồ thì sẽ cực kỳ tiện dụng. Nhưng kho đồ là một phần của hệ thống trò chơi. Người chơi có thể sử dụng nó ngay từ đầu, nhưng NPC thì không.

Kerry và các em ấy đang mong chờ Rare giải thích đến vậy mà không nói gì thì cũng hơi kì, cô đành diễn tả lại cảm giác khi sử dụng kho đồ cho các em ấy vậy. Dù có giải thích cũng chẳng ích gì nhưng thôi cứ dạy đi vậy, lỡ không được thì thôi.

“Để xem nào… Đúng là ta có từng nói qua, cái đó giống như kiểu có một cái túi vô hình nằm ngay bên cạnh hay chồng lên người ta ấy. Ta mở miệng túi trong lòng bàn tay rồi muốn bỏ gì vào đó cũng được. Nếu có thứ quá lớn khiến ta thấy “không vừa túi” thì ta có thể trùm túi lên thứ đó như thế này.”

Vừa giải thích Rare vừa cất tấm da con lửng chó vào kho đồ của mình.

“Thế là vừa luôn. Không cần phải dùng lực. Miệng túi rất lớn, rất linh hoạt, và, ừm, có được thì rất tiện lợi.”

Thứ này không tồn tại ở đời thực mà chỉ là tính năng từ trò chơi mà thôi. Nếu muốn giải thích cụ thể hơn thì sẽ rất khó. Càng giải thích Rare càng thấy ý đồ trong câu nói của cô càng mơ hồ và vô dụng, nhưng thực sự cô cũng chẳng biết nên lý giải theo cách nào khác. Cô cũng chẳng biết mình đang nói gì nữa, nhưng thôi cứ coi như là để gắn bó thêm với bầy tôi của mình cũng được.

Không thì để hôm nào cô cho các em ấy học [Phép Không Gian] thử xem. Tuy trong nhánh [Phép Không Gian] chẳng có một phép nào thật sự hữu ích cả nhưng để nói tới sự liên quan với “kho đồ” thì đúng là chỉ có [Phép Không Gian] mà thôi. Có khi cũng giống như [Thuộc Cấp] đòi hỏi sự kết hợp từ nhiều kỹ năng với nhau mới mở được nhánh mới thì sao.

“Gấu!” Đột nhiên, Hakuma sủa lên.

Rare chớp mắt kinh ngạc. Miếng thịt được bày ngay trước mặt nó đã biến mất.

“Mày không… ăn hết… đấy chứ? Ừ, chắc không phải đâu… Hả? Gì vậy trời? Mày ăn hết thật đấy à?”

Hakuma rên lên một tiếng buồn bã trước lời nói của Rare rồi biến miếng thịt ra lại ngay trước mắt. Cô như không tin vào mắt mình, nhưng có vẻ như Hakuma vừa lấy miếng thịt ra khỏi kho đồ của nó.

Một NPC— hay đúng hơn là một con sói băng có thể xếp vào loại quái vật thông thường— vừa biết cách truy cập kho đồ.

“Nhìn nè! Em cũng làm được rồi!”

Đến lượt Marion hô lên. Những thứ hình trụ màu trắng trông có vẻ như là xương của con lửng chó nhấp nháy một cái liền biến mất rồi lại hiện ra. Rare đang không nắm bắt được tình hình, nhưng nếu xét theo lẽ thường thì đến cả Hakuma còn làm được thì đương nhiên Marion cũng có thể. Dù sao hệ thống cũng không phân biệt giữa NPC và quái vật.

Tuy cô vẫn còn choáng váng vì bối rối nhưng cảm giác phấn khích đang dần lấn át hơn cả.

Theo lẽ thường thì chỉ có người chơi mới có quyền truy cập vào kho đồ.

Nhưng vẫn chưa có người chơi nào kiểm chứng điều đó cả.

Đúng là không thể chứng minh điều gì là "hoàn toàn không thể". Quả đúng là Bằng chứng của Quỷ . Luôn có khả năng rằng sẽ có ai đó ngoài kia có thể làm được những điều không thể nhưng họ lại giả vờ như không làm được. Trong giai đoạn closed beta, cứ khi nào người chơi dùng kho đồ thì các NPC sẽ luôn tỏ vẻ ngạc nhiên và nói rằng: "Tôi chưa từng thấy ai làm được như vậy cả". Cũng vì vậy nên người chơi luôn đinh ninh rằng chỉ có mỗi người chơi mới có thể dùng được hệ thống đó. Và đúng thật là chưa có ai từng thấy NPC nào dùng được kho đồ cả.

Nhưng không có ai gặp được thì không có nghĩa rằng NPC dùng được kho đồ không tồn tại.

Bấy lâu nay việc chỉ có người chơi dùng được kho đồ đã ăn sâu vào tiềm thức của cả người chơi lẫn các NPC. Đó là lẽ thường tình. Nhưng các gái mèo của cô thì khác. Các em ấy chưa bao giờ được dạy về "lẽ thường" đó. Vậy nên các em ấy mới quan tâm và muốn Rare chỉ dạy dạy cách dùng kho đồ.

Sau khi đi đến kết luận này, Rare cảm thấy sốc như bị ai tát vào mặt. Những lời cô từng nghe trước đó đột nhiên lại hiện lên trong đầu. Những lời quan trọng nhất mà AI hỗ trợ hướng dẫn đã từng nói:

“Đối với hệ thống, sự khác biệt duy nhất giữa PC và NPC là người chơi có thể nhận được tin nhắn hệ thống.”

Rare cứ tưởng rằng câu nói đó chỉ nhằm thúc đẩy tính đạo đức của người chơi. Nhưng cô đã nhầm. Vì câu nói đó có ý nghĩa chính xác là như vậy.

Miễn người chơi làm được thì NPC cũng có thể làm được, thậm chí cả quái vật cũng có thể làm được.

Trong khi Rare vẫn còn sững sờ vì sốc, Marion và Hakuma lại đang vừa thể hiện kỹ năng kho đồ vừa cố giải thích cho những người còn lại hiểu.

“Hừmm… Mình hiểu được… nhưng lại không hiểu lắm… Aaa, bực mình quá.”

“Chị không hiểu em đang nói cái gì hết. Em có thể nói lại thêm lần nữa không?”

Rare lấy lại bình tĩnh và quan sát những người khác, cô đột nhiên sáng tỏ ra một điều. Hakuma và Marion có thể sử dụng kho đồ ngay sau khi nghe cô giải thích vì cả hai cảm thấy lời nói của cô không khó hiểu đến vậy. Vậy tại sao Riley và Kerry lại không thể làm được? Và không chỉ hai em ấy, cả Ginka đang được Hakuma chỉ dẫn cũng không hiểu được và còn có chút bực dọc. Những chú sói con thì đã sớm từ bỏ mà chạy đi liếm láp từng miếng thịt nhỏ còn dính lên cục xương của con lửng chó.

Vì Hakuma và Marion có thể sử dụng được nên điều này đã chứng minh cả NPC lẫn quái vật đều có thể truy cập vào kho đồ. Nhưng như vậy cũng không có nghĩa rằng nhân vật nào cũng đều có khả năng đó, nhưng nếu không phải như vậy thì sự khác biệt là do đâu? Mặc dù cả hai đều không thể làm được nhưng theo như cô quan sát, cách hiểu của Kerry và Riley có chút khác biệt.

Có lẽ cần phải đáp ứng một điều kiện nào đó. Rare kiểm tra lại chỉ số của từng bầy tôi. Có lẽ là do nó rồi. Chính sự thiếu hiểu biết đã phân chia ra những người có thể và không thể dùng kho đồ. Và sự thiếu hiểu biết đó chính là INT. Hiện tại, hai nhân vật có INT cao nhất là Marion và Hakuma, với chỉ số INT tương đương nhau. Tiếp đến là Rare, nhưng bây giờ việc bỏ cô vào thứ hạng không phải là điều cần thiết, tiếp theo nữa là Riley và Remy, rồi đến Ginka mới tới Sugaru.

“Kerry, em cho chị thử một lát nhé?”

“Xin lỗi chủ nhân nhưng dù chị có cố dạy thêm nữa thì em cũng…”

“Không sao. Cứ để ta giúp em thử đi.”

Vì Rare là người chơi nên cô không thể tự mình thử nghiệm, thế là cô thử nâng INT của Kerry lên bằng với INT của mình.

“Rồi, em thử lại xem? Em thấy sao? Bây giờ đã làm được chưa?”

“A— …Đúng là hiểu hơn so với khi nãy… Nhưng mà, em vẫn cảm thấy mình chưa đạt tới mức đó, giống như là cần thêm một chút nữa…”

Có vẻ như cô đã tìm ra câu trả lời. Rare liền tăng INT của Kerry bằng với Marion.

“À! Em hiểu rồi! Em cần phải làm như thế này! Chính là như vậy! Chủ nhân ơi, em hiểu rồi!”

“Được rồi, làm tốt lắm! Dạy cho em đúng là đáng đồng tiền bát gạo. Nào, Riley với Ginka cũng đến đây một lát đi.”

Chính là như vậy. Để NPC sử dụng kho đồ cần đòi hỏi một chỉ số INT cao. Nhưng nếu chỉ có mỗi một điều kiện như vậy thì đáng lẽ ra đã phải có rất nhiều NPC tự tìm hiểu ra rồi chứ. Nhưng cô lại chưa từng nghe qua trường hợp như vậy bao giờ, hoặc cũng có thể là vì những người có thể sử dụng kho đồ đều không muốn tiết lộ, hoặc cần phải đáp ứng một điều kiện khác nào đó nữa.

Nếu là vế trước thì bất kỳ NPC nào có INT cao cũng sẽ thử nghiệm ngay lần đầu tiên thấy người chơi khác dùng kho đồ, nhưng nếu là trường hợp sau thì những điều kiện cô thấy hợp lý nhất bao gồm có: "NPC phải là bầy tôi của người chơi" hoặc "Nhân vật phải được một nhân vật khác có thể sử dụng kho đồ giải thích cho họ". Hoặc có lẽ còn có một điều kiện kiểu: "Khi học cách sử dụng kho đồ, phải tin rằng chính bản thân mình có thể làm được" chẳng hạn. Và khi tất cả các điều kiện phù hợp được đáp ứng thì NPC có thể truy cập vào kho đồ của riêng họ.

Mà giờ cũng không cần phải quan tâm tiểu tiết làm gì nữa vì chẳng còn gì để điều tra thêm.

Khi Sugaru rã đông xong Rare sẽ đi gặp cô ấy và Remy để tăng INT cho họ và dạy họ cách dùng kho đồ.

Devil’s Proof: Đây là một loại nan đề logic, kiểu như mình có bằng chứng để chứng minh ma quỷ có tồn tại; nhưng nếu không có bằng chứng chứng minh thì vẫn không thể chắc chắn rằng ma quỷ không tồn tại được vì thiếu chứng cứ -> cái gì cũng không hoàn toàn không thể