Lãnh địa Rovenne, phòng riêng
Một tháng đó là thời gian tôi cần để kiểm tra xem mình được buff gì sau khi xuyên không.
Kỳ thi vào Học viện Kỵ sĩ và Pháp sư Hoàng gia Yulgria còn hai tháng, nhưng tính cả thời gian lết đến hoàng đô, tôi chỉ còn đúng một tháng, Toang thật sự!
Trong một tháng đó, tôi đã hiểu kha khá về những thay đổi sau khi “thức tỉnh” ký ức kiếp trước.
Tóm lại, sau cả đống kiểm tra, chẳng có gì xịn xò ngoài cái đầu và tí thay đổi tính cách.
Oke, tôi mong gì cơ chứ? “Cheat” duy nhất của tôi là được tái sinh.
Không thần linh ban phúc, không hack game, không gì hết.
Thất vọng? Hỏi thừa! Tôi tưởng mình sẽ tung hoả cầu, triệu hồi rồng, hay ít nhất có hệ thống hiện stat.
Ai ngờ? Zéro! Nhưng cái đầu tôi lại được buff bất ngờ.
Không phải kiểu thiên tài đột xuất, mà là khả năng tập trung và phát huy tối đa ở những thứ tôi thích.
Lợi ích duy nhất từ việc “thức tỉnh” đấy!
Cộng thêm việc tôi được tái sinh vào thế giới fantasy đầy kiếm và ma pháp – là giấc mơ kiếp trước của tôi! Với Allen bản gốc, đây chỉ là thế giới nhàm chán, kiểu “ừ thì nó rất nhàm chán” kiểu vậy.
Nhưng với tôi một coder từng mê mẩn Isekai thì mọi thứ đều thú vị! Tôi muốn thử luyện ma thuật nửa đêm, kiểu nhân vật chính đầu truyện, nhưng không biết gì thì bắt đầu từ đâu?
Thế là tôi lao vào học: lý thuyết ma pháp, thông tin quái vật, địa lý vương quốc cái gì cũng muốn biết hết.
Có một điều nữa tôi nhận ra, chỉ là linh cảm, nhưng tôi nghĩ việc hai luồng ký ức chồng lên nhau đã tăng cường năng lực não bộ, kiểu vật lý luôn.
Allen vốn đã thông minh hơn tôi ở kiếp trước rồi.
Vấn đề của Allen chỉ là trí nhớ kém, chứ tốc độ và chiều sâu tư duy thì vượt xa tôi trước kia.
Sau khi “thức tỉnh”, năng lực đó còn được đẩy lên thêm một, hai bậc.
Mà thật ra, kiếp trước tôi cũng biết não người càng dùng càng mạnh.
Ví dụ, đọc sách giúp cải thiện ngôn ngữ, tư duy logic, và vốn từ vựng nhìn là biết ai lười đọc ngay.
Hay trẻ con học toán nhẩm từ nhỏ thì tính nhanh như máy.
Những thứ này phát triển mạnh nhất khi còn nhỏ.
Trong trường hợp của tôi, 36 năm kiếp trước cộng 12 năm ở đây, tất cả được nạp vào cái đầu thằng nhóc 12 tuổi.
Kiểu nhồi nhét cả đống thời gian vào một khối óc của trẻ con! Bình thường thì não nổ rồi, vì thời gian đâu thiên vị ai.
Tôi chắc chắn não mình giờ nhăn nheo như bắp cải, phải chạy gấp bốn lần đứa trẻ 12 tuổi bình thường.
Chưa có bằng chứng, nhưng thôi, cứ tin vậy cho đỡ buồn!
Về thể lực? Tiếc thay, chẳng thay đổi gì, tôi còn lo phản xạ vốn kém của mình sẽ tệ hơn nếu bị “trung bình hóa” với Allen may quá vẫn y nguyên, chẳng đổi gì.
Khả năng ma pháp cũng thế, chẳng có gì đột phá, Allen chỉ biết Ma pháp Cường hóa Cơ thể, loại ma pháp cơ bản ai cũng học được, từ quý tộc đến thường dân.
Nó giúp tăng sức mạnh bằng cách điều khiển ma lực trong cơ thể, kiểu doping cho nông dân cày ruộng hay thợ khiêng đồ.
Nhưng sức mạnh của ma thuật này phụ thuộc vào năng khiếu cá nhân.
Lãnh địa Rovenne, sân luyện tập
Hai yếu tố quyết định sức mạnh của Ma pháp Cường hóa Cơ thể: dung lượng mana (lượng mana cơ thể chứa được) và kỹ thuật điều khiển mana (khả năng dùng mana chính xác).
Dung lượng mana phụ thuộc vào năng khiếu bẩm sinh và tỷ lệ nén mana, cái này tăng đến năm 12 tuổi.
Nói đơn giản, tố chất quyết định lượng mana ban đầu, còn nén mana thì có thể rèn luyện để cải thiện. Mana càng nhiều, phép càng mạnh và bền.
Kỹ thuật điều khiển mana thì giống như cảm giác, luyện được chút ít nhưng chủ yếu do trời cho.
Allen có dung lượng mana vượt trung bình, nhưng điểm bá đạo thật sự là kỹ thuật điều khiển mana thuộc hàng top.
Huấn luyện viên dạy thực chiến bảo chỉ riêng khoản này đã đủ đưa tôi vào Lớp A của Học viện Hoàng gia Yulgria, mong là ông không nịnh tôi!
Dù tôi chưa tự kiểm chứng được cảm giác mana ở thế giới này, nhưng sau khi “thức tỉnh” ký ức kiếp trước, tôi kiểm tra lại: dung lượng mana không đổi, kỹ thuật điều khiển cũng y nguyên, Oke, tôi con mong gì cơ chứ?
Dung lượng mana đo bằng thiết bị phép thuật cho kết quả: dân thường trung bình có 100, tôi có 2000, nén 1.2 lần thành 2400 tối đa.
Nghe ngầu chứ, nhưng thí sinh đỗ Yulgria trung bình cũng 2000, mức sàn là 1000 – dù năm chị gái tôi thi, sàn bị đẩy lên 1500.
Thí sinh top mỗi năm có hơn 10.000. Kỷ lục lịch sử là 57.000, lập bởi một pháp sư vĩ đại 300 năm trước, người sau này trở thành bậc thầy ma pháp trị liệu.
Nhưng ông ấy…rớt thi vì điểm lý thuyết dưới chuẩn, thần học hành quật không chừa một ai!
Câu chuyện này thành bài học giáo huấn cho lũ coi thường lý thuyết.
Allen trước đây bị nhồi không biết bao lần, kiểu “Học lý thuyết đi, không là rớt như ông ấy!” Toang thật sự!
Kỹ thuật điều khiển mana thì khó đo chính xác, giống kiểm tra thể lực kiếp trước, bị ảnh hưởng bởi phối hợp cơ thể và dung lượng mana.
Nhưng người có mắt nhìn giỏi, như huấn luyện viên, có thể đánh giá qua sức bật khi tung phép hay độ hòa hợp giữa động tác và niệm chú.
Nếu kỹ thuật của tôi có thay đổi lớn tôi phải tự cảm nhận được, nhưng không, chẳng có gì khác.
Tóm lại, sau “thức tỉnh”, tôi chẳng được buff gì ngoài cái đầu.
Hài hước ghê, tái sinh mà chỉ mạnh não? Nhưng thật ra, tháng vừa rồi, tôi cảm nhận một thay đổi lớn: sinh lực.
Nó khó tả lắm, nhưng nó như năng lượng sống, động lực nội tại giúp tôi vượt qua khó khăn.
Thứ này tràn đầy trong tôi, khác hẳn kiếp trước hay Allen bản gốc.
Linh cảm mách bảo do linh hồn tôi “to gấp đôi” sau khi tái sinh.
Thế là tôi quyết định thử nghiệm thứ sinh lực này, Làm gì? Tất nhiên là tung hoả cầu!
“Go~ Fireball!!!”
BÙM!
…Vâng, thất bại thảm hại, goả cầu của tôi nhỏ xíu, yếu ớt, như pháo hoa lỗi.
Tôi yếu ma thuật phóng thích đến vậy sao đây là thế giới ma pháp, mà tôi chỉ giỏi cường hóa cơ thể?.
Thề, tái sinh kiểu gì thế này?! Tôi tưởng mình sẽ thi triển ma thuật lung linh, ai ngờ chỉ hợp khiêng đồ? Nhưng không sao, tôi vẫn có cái đầu coder và 48 năm kinh nghiệm.
Tôi sẽ dùng mẹo học nhanh và chút kiến thức kiếp trước để hack kỳ thi Yulgria, học lý thuyết mà cứ tưởng là lore game!