Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

198 944

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

73 860

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

298 6943

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

84 1264

Web novel: Chương 49 - 104 - Chương 55: Làm việc(2)

Chương này edit hơi qua loa, gần như là bản dịch thô luôn <(")

P/s: đang lười lắm, sáng mai edit lại sau:)

—————————————————————

“Tớ không thấy đói lắm…”

“Cậu vừa ăn thêm hai phần cơm cà ri nên không đói là phải thôi.”

“Ý cậu là gì? Cà ri ngon thì tớ không được ăn à?”

“Sao tự dưng lại dỗi thế?!”

Lúc Arisa mới hoàn hồn sau khi hai đứa ôm nhau, tôi lập tức chớp lấy thời cơ, chạy vào bếp làm món cà ri khoái khẩu của cô ấy.

Hôm nay là lần thứ hai mà Arisa được ăn món cà ri này.

Tôi mở tủ lạnh.

Bên trong chất đầy các loại nguyên liệu khác nhau - có lẽ phần lớn đều là do người giúp việc chuẩn bị.

Ngoài ra, tôi đoán Otsuki-san cũng mua vài món cô ấy thích rồi đặt vào tủ nữa.

Chắc tôi nên nhờ người giúp việc mua nguyên liệu dùm. Nhờ vậy, tôi sẽ có được những nguyên liệu tươi ngon nhất mà chẳng mất đồng nào.

Dù sao thì… thật tuyệt khi Arisa có thể ăn hẳn một bát cơm cà ri to như vậy.

Chắc cô ấy ăn còn nhiều hơn cả tôi ấy chứ!

Chà, thực ra tôi cũng tò mò muốn biết xem lượng thức ăn khổng lồ cô nạp vào mỗi ngày chui đi đâu… chắc là ngực…

“Cậu đang nhìn đi đâu thế hả Ryoma?”

“T-T-Tớ xin lỗi.”

“Đám con trai ai cũng thích ngực ha? Tại sao nhỉ?”

Arisa dùng lòng bàn tay đẩy đẩy cặp bồng đào có kích thước không-hề-khiêm-tốn.

Trời ơi, cảnh tượng trước mắt ngoạn mục đến nỗi tôi không sao rời mắt được.

Hành động vừa rồi vô tình làm cho “rãnh Mariana” của cô hiện ra hết sức rõ nét.

Với vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành cùng bộ ngực ấy thì… chà, chiếm lĩnh cả thế giới chỉ là chuyện nhỏ.

“Fufu, ánh mắt của cậu trông buồn cười thật.”

“Xin lỗi nhiều!!”

Nếu cô ấy đang mang trên mình bộ đồng phục thay vì chiếc áo hở-cả-khe-ngực thì mọi chuyện đã không đi xa đến mức này.

Tệ rồi…

Khuôn mặt và cặp đào của cô thực sự quá sức quyến rũ…

“Cảm ơn vì bữa ăn.”

“Ừ, cảm ơn vì bữa ăn.”

Tôi còn phải rửa bát đĩa nên tôi đã lập tức vào bếp.

Hệ thống nước ở nhà Arisa hiện đại đến đáng kinh ngạc. Nước tự động chảy ra khỏi vòi nhờ cảm biến hồng ngoại.

Ngoài ra căn bếp này cũng sở hữu nhiều thiết bị hiện đại khác, đúng theo kiểu bếp của người giàu. Thậm chí ở đây còn có cả máy sấy bát đĩa nữa. Tiện ghê!

Trong lúc tôi rửa bát, Arisa ngồi trên sofa xem tivi.

Rửa xong, tôi liếc nhìn đồng hồ.

Mới có hơn bảy giờ thôi à?

Nhưng vì chẳng còn gì để làm nữa nên tôi quyết định về sớm.

Nhà tôi cách nơi đây khoảng ba mươi tới bốn mươi phút đi bộ. À, ngay gần nhà của Arisa có trạm xe buýt cơ mà. Không biết đi bằng cái nào thì về nhà nhanh hơn nhỉ?

“Ryoma nè, cậu có muốn cùng tớ xem phim không?”

“Hả? Nhưng… tớ đã hoàn thành hết việc rồi…”

“... Cậu về nhà luôn sao…? Tớ sẽ cô đơn lắm…”

Arisa nhìn tôi bằng tôi mắt đầy tủi thân và buồn bã. Thấy thế tôi vô thức ngồi xuống cạnh cô.

“Xem một bộ thôi nhá!”

“Ừ! Cảm ơn cậu!! Để coi… điều khiển tivi đâu rồi nhỉ?”

Arisa cúi người xuống, vươn tay lấy chiếc điều khiển từ xa ở tủ phía sau.

Cái cách cô vươn mình để lấy chiếc điều khiển… khiến áo cô bị mắc, để lộ chiếc rốn quyến rũ.

“Cố lên nào!”

“Uwa!”

Chân cô uốn cong mềm mại làm váy lật lên, để rồi cặp đùi trắng muốt hiện ra.

Không biết thứ gì đang chờ đợi phía trên cặp đùi múp rụp ấy nhỉ? Cái váy đã che nó lại mất rồi, nhưng… thế này thôi thực sự đã quá sức hấp dẫn rồi.

“Arisa, chân… chân!!”

“Eh? Kyaa!”

Arisa lập tức ngồi xuống, tay giữ váy.

Rồi, đôi mắt màu ngọc lục bảo của cô ấy lập tức hướng về phía tôi.

“Cậu thấy chưa?”

“Chả thấy gì hết…”

Thật đấy, tôi chưa nhìn thấy chút bóng dáng nào của “thứ đó”. Dẫu vậy, tôi không nghĩ Arisa sẽ tin tôi đâu. Rất có thể cô cho rằng tôi đã thấy nhưng chẳng dám nói ra.

“Mà… hôm nay tớ đã chọn bộ cực kì đáng yêu nên cậu nhìn cũng được.”

“Eh?!”

“Không thấy thì có làm sao đâu!!”

Ý cô ấy là sao nhỉ?

Arisa tay cầm điều khiển, lập tức bật màn hình phụ rồi chọn phim, sau đó chiếu trên màn hình chính.

Là một bộ ngôn tình à? Hình như bộ này khá nổi khoảng một năm đổ lại đây.

Tuy tôi không thực sự thích phim thể loại tình cảm lãng mạn nhưng vì bộ này nhận được nhiều đánh giá tích cực nên tôi cũng nóng lòng muốn được xem.

Hai đứa bọn tôi ngồi kế bên nhau trên chiếc sofa.

“Tớ dựa lưng vào cậu nha!”

“Hả???”

Arisa nhích lại gần.

“A-Arisa?!”

“Thế này thoải mái hơn là dựa vào ghế.”

Hơi ấm từ tấm lưng nhỏ bé ấy truyền thẳng vào cánh tay, khiến tôi run rẩy vì bất ngờ.

Ôi, làn da mềm mại của Arisa…

Nhìn kìa, vì dựa lưng vào tôi mà cặp bồng đào ấy lại hiện rõ trước mắt… Quả nào quả nấy cũng đầy đặn, mềm mại, thu hút…

Tò mò ghê, nếu tôi vươn tay ra bóp lấy một cái thì…

Mình đang nghĩ cái gì vậy?!

“Tớ sẽ xem hết bộ phim này với quyết tâm cao độ!!!” - tôi cố đưa ánh mắt trở lại màn hình.

“Này, đây là phim ngôn tình nên cậu phải cảm nhận bằng cả trái tim mới có thể hiểu hết được.”

Bộ phim bắt đầu.

Ánh mắt hai đứa dán chặt vào màn hình.

Bộ phim xoay quanh cuộc sống đầy màu hồng của nam chính và nữ chính. Cả hai luôn hoà thuận, sẻ chia, thấu hiểu lẫn nhau.

“Hai người họ trông hạnh phúc quá ha Ryoma?”

“Ừ. Họ đóng phim chân thật ghê.”

“Nhìn họ mỉm cười mãn nguyện chưa kìa! Họ vui như thế… là nhờ nắm tay sao?”

“Ừ.”

“… Ryoma nè… nắm tay cậu…”

“Fwaahh!!” - tôi hét toáng lên vì giật mình.

Arisa cứ thế siết chặt tay, chẳng cho tôi quyền từ chối.

Đã đến nước này thì chẳng thể nào phản kháng nổi nữa rồi.

Tôi nhẹ nhàng nắm tay Arisa. Ngón tay cô ấm áp.

“…Ehehe, hạnh phúc quá~♪”

“T-Tốt rồi nhỉ.”

Arisa lại càng nhích vào gần hơn, lắc lắc bàn tay tôi nắm. Bàn tay nhỏ nhắn của cô nhỏ nhắn mà êm ái đến lạ kì.

Là con gái tuyệt thật đấy. Arisa là ví dụ điển hình.

Tóc cô ấy thơm, lúc nào cũng xinh xắn, đáng yêu. Mỗi lần nói chuyện với tôi, cô đều nở nụ cười dễ thương khiến con tim bất cứ ai cũng phải tan chảy.

Dở rồi, tôi chẳng còn tâm trí mà xem phim nữa.

Câu chuyện về chàng trai và cô gái ấy đã sắp tới hồi kết. Có lẽ… đây là đoạn cảm động nhất của phim.

Giọt nước mắt ấm nóng trào ra từ khoé mắt Arisa.

Dịu dàng, cô chìa tay nhận lấy tờ giấy ăn tôi đưa cho, nhẹ nhàng lau nước mắt trên mi.

Tôi yêu tâm hồn nhạy cảm của Arisa… Cô có thể nhập tâm vào nhân vật, thấu hiểu được tâm tư của họ đến mức bật khóc. Thật ra, tôi khá ghen tị vì chẳng thể nào có được cảm nhận tinh tế đến thế.

Trên tivi, nam chính khẽ xoa đầu và an ủi nữ chính.

Nhờ sự ân cần của nam chính, nữ chính cuối cùng cũng vượt qua được sự buồn bã. Cô ấy cười nhẹ, khuôn mặt dần tươi tỉnh trở lại.

… Sẽ ra sao nếu tôi xoa đầu Arisa nhỉ? Liệu Arisa có cảm thấy hạnh phúc như trong phim không?

“Arisa này.”

“Gì thế~?”

“Tớ chạm vào cậu nhá!”

“Ừ,… Eh?! Chạm vào đâu?!!”

Arisa giật bắn cả người, khoanh tay ôm ngực.

“Xin lỗi, tớ còn chưa nói hết câu mà.”

Ừ thì… nếu chỉ nghe thấy từ “chạm” thôi thì phản ứng thế cũng dễ hiểu.

Nhưng mà nhá, ngoài chỗ đó ra tôi còn bị thu hút bởi bởi đùi của cậu nữa cơ!

“Ờ-Ờm… tớ đang nghĩ là… nếu tớ xoa đầu cậu như nam chính thì cậu sẽ thấy thoải mái hơn…”

“…”

“Cậu không thích à? Xin lỗi.”

“Xoa đi, nhanh lên…”

Arisa đáp lại bằng giọng ngọt ngào y như nữ chính.

Chỉ là xoa đầu thôi, không phải gì xấu để Arisa phải giận đâu…

Tôi luồn tay qua lưng Arisa rồi đặt tay lên mái tóc vàng bạch kim tuyệt đẹp. Lần gần nhất tôi được chạm vào mái tóc này là từ ngày đi chơi công viên giải trí, nhỉ?

Nắm lấy bờ vai nhỏ nhắn của Arisa, tôi kéo cô lại gần như trong phim.

Cô kêu lên một tiếng khá kì lạ, nhưng tôi chẳng buồn để ý nữa. Tôi ôm chặt cô vào lòng.

Rồi, tôi vòng tay qua vai cô, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc vàng ấy.

Trên tivi, nam chính kéo khuôn mặt nữ chính lại gần. Ngượng quá!

“Hehehe, hạnh phúc~♡!!”

T-Thật tuyệt khi thấy cô ấy hạnh phúc đến vậy.

Thành thật mà nói,… tôi cũng hạnh phúc, hạnh phúc đến nỗi thời gian có tạm dừng mãi mãi tôi cũng cam lòng.

Hai đứa bọn tôi hướng mắt lên tivi.

Arisa ôm lấy tôi bằng cả hai tay. Ngón tay tôi cũng chẳng có dấu hiệu dừng lại, cứ thế trượt trên mái tóc bồng bềnh của cô.

Lúc này, bọn tôi cứ như người yêu, nhỉ?

Không, không phải người yêu đâu…

Tập trung vào bộ phim nào!!

Nam chính hôn nữ chính - một nụ hôn nồng cháy như chứa trọn bao cảm xúc kìm nén từ lâu.

Hai người họ trông thật hạnh phúc… Tới đây, đột nhiên tôi lại liên tưởng tới Arisa. Sẽ ra sao nếu tôi hôn cô ấy…?

Ánh mắt hai đứa chạm nhau…

Đôi môi Arisa căng mọng…

Arisa cũng nhìn chằm chằm vào môi của tôi…

Giống như trong phim, khuôn mặt hai đứa tiến sát lại gần nhau…

Bọn tôi còn là học sinh mà. Để trưởng thành, bọn tôi không ít lần phải học theo người lớn.

Thế nên…

Nụ hôn này chỉ là để diễn tả lại cảnh trong phim một cách chân thực nhất có thể thôi…

———————————————-

[Eng_trans]: Cái…

[Trans]: Vâng, thưa các bạn, tác giả ngắt rất đúng chỗ…

Ryoma đang cổ vũ cái gì là tuỳ theo cảm nhận của mỗi người:))