Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Truyện tương tự

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

198 944

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

73 860

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

298 6943

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

84 1264

Web novel: Chương 49 - 104 <<ĐANG TIẾN HÀNH>> - Chương 61: Về nhà

Mừng 80 năm cách mạng tháng 8 thành công!

Kế hoạch xem diễu binh thất bại rồi huhu…

——————————————————————

Thời gian trôi nhanh, thật nhanh…

Hôm nay, lớp tôi chia thành hai nhóm nam và nữ để học tập nên tôi chẳng có chút cơ hội nào để nói chuyện với Arisa hay Tsumugi.

Tan học, tôi tham gia luyện tập cùng đội bóng rổ. Reo lúc nào cũng nghiêm túc trau dồi kỹ năng, còn tôi thường chỉ tập theo các thành viên khác một cách hời hợt… Nhưng dạo gần đây, tôi cảm thấy mình ngày càng nghiêm túc hơn. Thậm chí, tối nào tôi cũng chạy bộ, có lúc còn tăng thêm thời gian tập bóng với Reo nữa.

Tại sao ư? Đơn giản thôi…

[Tuy không nổi bật trong trận đấu nhưng chắc chắn cậu là cầu thủ tuyệt nhất thế giới. Cậu luôn âm thầm hỗ trợ, xây dựng lối chơi cho cả đội.]

Tất cả là do Arisa đã khen tôi đó!!

Tôi đã cực, cực, cựccccc kì hạnh phúc!!

Mọi người biết đấy, tôi vốn là kẻ bất tài, chẳng thể nào so bì với Reo. Thêm vào đó, tôi còn có một khuyết điểm chí mạng do vài biến cố đáng tiếc trong quá khứ nên sẽ chẳng bao giờ khá lên được. Dẫu vậy, tôi vẫn muốn cải thiện lối chơi mà Arisa từng khen ngợi.

“Phù…”

Cả đội nghỉ giải lao.

Tôi ra khỏi phòng tập để tìm nước uống.

Chợt, tôi tò mò muốn biết Tsumugi đang làm gì. Hôm trước, cô bảo sẽ đi xem các câu lạc bộ luyện tập.

“ỒỒỒ” - Tiếng reo đầy bất ngờ xen lẫn thích thú vang lên, thu hút sự chú ý của tôi.

Tôi bước về phía âm thanh hò reo ầm ĩ ấy.

Câu lạc bộ điền kinh à?

Tsumugi đang đứng đó, khoác lên mình chiếc áo thể thao thấm đẫm mồ hôi.

“Cậu chưa từng có kinh nghiệm nhảy xa à?! Cách cậu chạy rồi nhảy… ôi mẹ ơi, quá mức tuyệt vời luôn.”

“Mình vốn giỏi thể thao mà!”

Tsumugi đang là thành viên tạm thời của câu lạc bộ điền kinh thì phải.

Giỏi thật. Chỉ qua một lần thử thôi mà cô đã khiến mọi người phải há hốc mồm kinh ngạc. Có thể thấy, Tsumugi tài năng đến mức nào. Ngày xưa, khả năng của Tsumugi ngang ngửa với Reo chứ chẳng đùa.

Do đó, tôi chưa bao giờ theo kịp hai bạn ấy dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa. Trông tôi có vẻ vụng về, nhưng thực ra tất cả là tại Reo và Tsumugi “quỷ” quá thôi.

“Hiiragi-san, cậu nên tham gia câu lạc bộ điền kinh đi!”

“Vào cùng bọn tớ này!!”

Đám con trai vây quanh Tsumugi.

Bọn họ bao giờ cũng hào hứng mỗi khi có gái xinh tới. Chà, không biết liệu trước đây Arisa có bị bu kín giống Tsumugi không nhỉ?

“M-Mình muốn tham gia câu lạc bộ khác!! Cảm ơn-n mấy cậu nhiều!”

Tsumugi hoảng loạn cúi đầu rồi chạy mất.

Thấy vậy, đám con trai mặt buồn thiu vì tiếc.

Sau lưng họ còn có vài bạn nữ…

Trời, Tsumugi chạy mất hút luôn rồi.

“... haizz, tùy cậu thôi.”

Chả biết Tsumugi còn đi xem câu lạc bộ nào khác không ha?

Có lẽ… tôi sẽ không gặp cô ấy trên đường về nhà đâu.

◇◇◇

Buổi tập của câu lạc bộ kết thúc.

Những tia nắng yếu ớt rọi qua khung cửa sổ.

Phía chân trời là cảnh hoàng hôn rực rỡ, tỏa sắc cam đầy mê hoặc.

“Anh đã vất vả rồi Reo-kun!”

“Cảm ơn vì đã đợi anh, Shizuku.”

Cô bạn gái đáng quý của Reo tới đón cậu.

Tình cảm thắm thiết của hai người đã lan rộng khắp trường, nên sự xuất hiện của Otsuki-san tại phòng tập bóng rổ giờ chẳng còn gì xa lạ.

Dạo gần đây, cứ hễ có thời gian rảnh là Otsuki-san lại tới hỗ trợ Reo và cả đội, nên ai cũng quý mến cô.

“Giao Arisa lại cho cậu đó Kogure-kun! Chắc giờ này Arisa đã về tới nhà rồi đấy!”

“Hôm nay Arisa không tới quán cà phê hả?”

“Hmmm… thì…” - Otsuki-san ngập ngừng, lí nhí trong cổ họng.

Chả nghe thấy gì sất. Chán!

Vì hôm nay Otsuki-san sẽ đến nhà Reo nên tôi phải thay cô ấy làm giúp việc cho Arisa.

Là lần thứ hai tôi làm việc tại nhà Arisa sao…? Liệu có ổn không khi ở nhà một mình với con gái thế?

“Tớ sẽ về muộn, do đó hai cậu cứ tự nhiên tiếp tục những gì còn dang dở nhá!!”

“Tớ có làm cái gì đâu!!”

Hôm trước, Otsuki quay lại khá sớm. Không biết sau khi tôi đi, cô ấy đã nói gì với Arisa nhỉ?

Mà cái đó không quan trọng!! Tập trung làm việc để kiếm tiền nào! Khi lương về, tôi sẽ mua được hàng núi blu-ray cô gái phép thuật Cure cho Hiyori!! Tất cả là để phục vụ thiên thần!

Tôi một mình rời khỏi trường.

Bỗng, một cô gái nhảy ra, chặn đứng tôi.

“Ah! Ryoma cuối cùng cũng tới rồi!”

“Tsumugi! Sao cậu lại ở đây?!” - tôi ngỡ ngàng thốt lên.

Tsumugi đã đứng đợi tôi ở cổng trường.