Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Con trai út của Bá tước là một Warlock

(Đang ra)

Con trai út của Bá tước là một Warlock

황시우

Cậu con trai út nhà Bá tước Cronia quyết định trở thành một Warlock để có thể tiếp tục sống sót.

44 4804

Vĩnh thoái hiệp sĩ

(Đang ra)

Vĩnh thoái hiệp sĩ

lee hyunmin, ga nara

Mỗi ngày lặp lại, vẫn lao về phía ánh sáng của ngày mai.

172 4392

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

(Đang ra)

Nữ phản diện tôi phục vụ suốt 13 năm đã thất sủng

sujeongyojeong (수정요정)

Tôi đã phục vụ cho nữ phản diện này suốt mười ba năm, và giờ đây cô ấy đã sụp đổ.

5 30

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

(Đang ra)

Tôi Vẫn Phải Đi Làm Dù Bị Vứt Vào Động Creepypasta!

백덕수

LÀM ƠN ĐÓ, AI ĐÓ THẢ TÔI VỀ NHÀ ĐIIII. TÔI CẦU XIN MẤY NGƯỜI ĐẤYYYYYYY!!!

252 6477

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

(Đang ra)

Ta Phong Thần Ở Thế Giới Bí Hiểm

敖青明

Lệ quỷ cam tâm tình nguyện dâng hiến sức mạnh: “Đúng vậy, cô ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương, chẳng có năng lực tự vệ mà thôi.”

21 175

WN - Chương 29: Qua đêm với cô ấy(3)

Bất ngờ chưa!

Theo lịch thì đúng ra hôm nay không có chương mới đâu, nhưng mà trên xe tui rảnh quá bèn lôi điện thoại ra dịch luôn.

Trans + edit: Yuuki 0_0

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ! :>

---------------------------------------------------------------------------

“Tớ đã nắm được đầu đuôi câu chuyện rồi. Hi vọng cậu có thể sớm làm hoà với Otsuki-san.”

“Tớ không nghĩ mình còn cơ hội nữa đâu. Tớ sợ phải đối diện với Shizuku, sợ ánh nhìn lạnh như băng của cậu ấy…”

“…”

“Shizuku chưa từng nghĩ sẽ có ngày tớ nói dối cậu ấy. Nên chắc dù tớ có xin lỗi như thế nào đi chăng nữa, Shizuku vẫn sẽ không bỏ qua...”

Tớ hiểu cảm giác của cậu, nhưng tự dằn vặt chẳng thể giải quyết được vấn để gì hết, Asashina-san à.

Nếu Asashina-san và Otsuki-san không nghiêm túc nói chuyện với nhau thì xích mích vẫn sẽ còn đó. Thế nên, tôi cần phải…

“Hả…?”

Asashina-san một lần nữa ôm chặt lấy đầu. Cả khuôn mặt cô dần tái mét và ửng hồng.

“Cậu có nhiệt kế không?”

“Ở kia…”

Tôi mở ngăn kéo và lấy chiếc nhiệt kế đưa cho Asashina-san, yêu cầu cô ấy đo nhiệt độ.

“…”

Ôi trời…

Trên nhiệt kế là con số 37 độ rõ mồn một.

“Chắc tớ hơi buồn ngủ do được ăn no thôi…”

“Cậu nên về phòng ngủ sớm đi. Thức đêm không tốt cho sức khoẻ đâu.”

“…ừ. Nhưng… tớ muốn có cậu ở bên…”

Hẳn là cậu cô đơn lắm nhỉ?

Ba mẹ đi làm xa.

Anh trai ở kí túc xá.

Chỉ có mình cậu trong ngôi nhà trống vắng…

Tách.

Tách.

Tách.

Hạt mưa cứ thế rơi, hoà vào sự tĩnh mịch của đêm khuya.

Những lúc này đây, chỉ Otsuki-san có thể ở bên cậu... Vậy mà…

Chắc cậu buồn lắm, đúng không?…

Asashina-san quay về phòng ngủ, còn tôi thì chuẩn bị khăn ướt để chườm cho cô ấy.

“Tớ chưa từng nghĩ… tớ sẽ có lúc vào phòng con gái vì mấy chuyện như này.”

Ước gì tôi được mời vào với một lí do chính đáng hơn. Thôi, kệ đi. Tôi nhanh chóng bước tới của phòng của Asashina-san trên tầng hai.

“Cốc. Cốc.”

Tôi gõ cửa.

“Tớ vào nhé?”

“Ừ, vào đi.”

Tôi mở cửa đầy lo lắng. 

Đây là phòng của Asashina-san sao? Rộng thế! Chắc phải rộng gấp đôi phòng tôi quá…

“Xin lỗi vì đã khiến cậu phải thay Shizuku giúp đỡ tớ.”

“Mà Otsuki-san là giúp việc nhà cậu nhỉ? Nếu được thì tớ cũng muốn thử như cậu ấy xem sao.”

“Nếu Shizuku không đến đây nữa thì… được thôi.”

Chẳng mấy khi Asashina-san lại yếu đuối đến vậy. Từng lời nói của cô đều bộc lộ rõ cảm giác day dứt sâu trong thân tâm.

Cô mặc một bộ quần áo ngủ mềm mại, tô đậm sức quyến rũ trên từng đường nét của cơ thể, khiến sự mong manh của cô gái ấy càng hiện lên rõ nét.

Dẫu yếu đuối hơn mọi khi, song ngoại hình của Asashina-san vẫn rất xinh đẹp, cuốn hút, nói chung là không phải bàn cãi.

Cậu thiếu phòng bị quá đó, Asashina-san! Nếu không phải tớ thì có khi cậu bị tấn công rồi!

Asashina-san ngồi lên giường.

“Kogure-kun, cậu ở xa quá. Lại gần đây nói chuyện với tớ đi!”

“Ugh… cậu coi tớ chả khác gì phụ nữ à?”

“Không đâu! Kogure-kun cực kì nam tính luôn. Hôm nay, khi mà cậu bế tớ lên ấy, tớ thấy đôi tay cậu rất khoẻ và cứng rắn. Ngầu lắm!”

“O-ou.”

Cậu nói thẳng thế khiến tớ xấu hổ quá!

Phải nói là đêm nay Asashina-san thực sự quá đỗi dễ thương!!

Theo cảm nhận của cá nhân tôi, Asashina-san chỉ cần thật thà thế này là đã đáng yêu hơn phiên bản ‘Asashina-san lạnh lùng’ gấp nghìn lần.

Tiếng sấm chói tai lại vang lên.

“Kya!!”

Asashina-san bịt chặt tai. Máy phát nhạc ở phòng khách dường như chẳng còn chút tác dụng nào.

“Kogure-kun nè, cậu giúp tớ một chuyện được không?”

“Đã đến nước này rồi thì được thôi.”

“Tớ muốn cậu nắm chặt tay tới khi tớ ngủ say. Không ổn sao?”

9836e7e0-dbd8-4bd3-abc3-db9dfa6f4441.jpg

“Ổn mà…”

Asashina-san vùi mình vào trong chăn. Cậu thực sự muốn được “chiều hư” đến thế ư?

Chăm sóc cô ấy chẳng khác gì Hiyori cả. Phải chăng cô ấy trở nên trẻ con mỗi khi đau buồn thế này?

Chà, sẽ khá là vất vả để tôi buông tay cô nàng ra đây. Thực ra thì tôi cũng muốn được nắm tay…

“Nếu được thì… tớ muốn cậu ngủ cùng tớ, giống như Shizuku đã từng…”

“Nắm tay đã nhé.”

Chắc Asashina-san đang chẳng thể suy nghĩ thông suốt do ảnh hưởng của cơn sốt. Nếu tôi mà ngủ cùng cô ấy thì không chừng tôi bị đập chết khi Asashina-san khoẻ lại cũng nên.

Do đó, tôi sẽ tìm cách tránh phải chấp nhận lời đề nghị này.

Nếu chỉ là nắm tay thì hoàn toàn ổn. Cô ấy biết rõ tôi là đàn ông đích thực cơ mà.

Nghĩ lại thì có thể tôi được nắm tay chỉ vì trước đó cả hai đã làm thế khá nhiều rồi. Tôi siết chặt lấy tay Asashina-san.

“Tớ cảm thấy rất an tâm khi được nắm tay cậu.”

“Thế thì tốt rồi.”

“Hoá ra đây lả bàn tay con trai sao? Trước giờ tớ chỉ chạm vào tay Shizuku thôi.”

Bàn tay cô mềm mại, mượt mà. Ngón tay nào cũng thon thả, khiến tôi hơi bồn chồn vì bị nắm chặt. Tôi dựa lưng vào tường, đợi cô ấy ngủ say.

“Tớ nghĩ…”

Giọng của Asashina-san chẳng còn dõng dạc nữa. Chắc cô ấy đang nói mớ…

“Người mà Kogure-kun thích ấy…”

“…”

“Giá như không phải là Shizuku thì…”

“Eh? Ý cậu là..”

“Khò…zzz”

“Cậu ngủ đúng đoạn đó luôn? Mà thế cũng tốt.”

Asashina-san giờ đây đang rất mong manh. Cô chẳng còn ai để nương tựa, nên đã sợ hãi đến mức phải cầu cứu tôi.

“Haaa”

Tệ thật đấy. Bọn mình mới chỉ là bạn cùng lớp thôi đó! Tại sao mọi chuyện lại thành ra như này chứ?

Tôi xoay sở tìm cách đứng dậy. Rồi, tôi hướng mắt về phía cô gái đang say giấc nồng ấy.

Hiyori đã từng nói với tôi rằng em thích được xoa đầu mỗi khi sốt. 

Tôi biết mình không nên chạm vào đầu Asashina-san lúc này, nhưng… nhìn cô ngủ như một đứa trẻ… cứ cảm giác như cô ấy đang trở về tuổi thơ vậy.

“Ngủ ngon nha…”

Tôi đắp khăn lên trán Asashina-san rồi nhẹ nhàng xoa đầu cô y như em gái mình.

Nhanh thôi, ngày mai, cậu sẽ bình phục và trở lại nhịp sống bình thường. 

Bàn tay tôi vuốt ve mái tóc cô.

Cô ấy không sốt quá cao, nên nhất ngày mai cô cũng hạ sốt.

Tôi đã cố hết sức để giúp Asashina-san rồi.

Khả năng cao tôi sẽ về lúc nửa đêm, hoặc khi tạnh mưa. À không, có lẽ phải rạng sáng luôn ấy, vì tôi chẳng dám để nhà cửa hớ hênh thế này lúc đêm khuya.

Tôi sẽ ngủ trên chiếc ghế sofa ngoài phòng khách, đợi bình minh sẽ lập tức về.

“Tớ thấy khá khó chịu về những gì mình đã làm… thật đấy.”