Chương 21
Nhóm dịch Thiên Sơ Các
Trans: Jang
Beta: Quy
Các hiệp sĩ dưới trướng của công tước, đã cùng phe với Bartolt, phân tán khắp đế chế vì cáo buộc sai lầm về anh ta.
Chỉ một kiếm sư rất nổi trội mới có thể đảm nhiệm vị trí cao hơn trong các hiệp sĩ. Ian nghiến răng.
Mọi người đều khen ngợi Bartolt, nghĩ rằng anh ta là ứng cử viên sáng giá nhất trong số các kiếm sĩ. Nhưng Ian biết anh ta không thể giỏi bằng mình.
"Hừm... nhưng gương mặt ngươi không sáng sủa như bình thường."
Ngay khi chỉnh kiếm, Ian chạy về phía Bartolt.
"?!"
Quá kinh ngạc, Bartolt nhanh chóng bảo toàn tính mạng.
Khi hai thanh kiếm chạm vào nhau, một âm thanh ‘cạch cạch’ vang lên.
Ngay lập tức, Bartolt có thể nhận ra rằng đối thủ của anh ta không chỉ là một kẻ đột nhập đơn thuần.
Bartolt nghĩ.
"Làm sao hắn ta có thể mạnh như vậy khi đối diện với lưỡi kiếm của ta được?"
Anh là một trong tám các kiếm sĩ mạnh nhất.
Anh ta nằm trong số những người đã truy sát Ian, và chính anh ta là người đã đâm anh ấy.
Bartolt cảm thấy tức giận với kiếm thuật của đối thủ. Thanh kiếm nhanh đến kinh ngạc của anh ấy thậm chí có thể cắt thịt trong nháy mắt.
Điều đáng ngạc nhiên hơn là kiếm thuật của người đàn ông vô danh này có nét tương đồng với Bartolt.
Điều đó cũng đủ để nói rằng một trong số họ đã dạy người kia.
Lưỡi kiếm của Ian ép chặt Bartolt.
"Ngươi có hiểu không, Bartolt?"
Nó gợi nhắc anh ta về ngày hôm đó.
Ian đã thể hiện tư thế như vậy khi anh ta từng là hiệp sĩ một thời dưới trướng công tước Reinhardt.
"Ngươi sẽ có thể cảm nhận được quan điểm về một thanh kiếm."
"……"
"Tập trung và hướng thẳng về điểm này, nhẹ nhàng như thể ngươi đang vẽ một đường thẳng./;
Anh ta nhớ lại nó.
Đó là một trong những tư thế mà anh không thể học được dù đã lặp đi lặp lại hàng nghìn lần.
Khi kẻ đột nhập có cùng chiêu thức như Ian trước đây, Bartolt đã tránh được nó chỉ bằng một cú đánh.
Mũ trùm đầu bay phấp phới trước mắt anh ta. Đến lúc đó anh ta mới nhận ra.
Kẻ đột nhập đội mũ trùm đầu là…..
"…..Thủ lĩnh."
Anh ta nói qua hơi thở hổn hển của mình.
Người tiếp quản dòng dõi Reinhardt, dạy anh ta kiếm thuật trong nhiều năm và là sư phụ của anh ta.
Nếu Bartolt thực hiện một cuộc tấn công bất ngờ, anh ấy sẽ cản phá nó một cách dễ dàng.
Không có ai ngăn cản Ian, giờ anh đã hoàn toàn hồi phục tình trạng của mình.
Rắc!
Ngay sau đó, Ian đã chặt thanh kiếm của Bartolt thành hai nửa. Một nửa bay trong không khí và rơi xuống sàn.
Chiếc tay cầm bằng vàng, được khắc dưới sự giàu có của Hoàng gia, vẫn sáng lấp lánh trong tay Bartolt.
Anh ta gục xuống sàn.
"……."
Ian chậm rãi bước đến gần anh ta.
"Ngươi vẫn còn kém cỏi lắm."
Đôi mắt sáng rực của anh nhìn thẳng vào kẻ bại trận Bartolt.
Một bóng đen ngả về phía anh khi Ian nghiêng người qua Bartolt trước khi anh ấy xét hỏi.
"…..Tại sao ngươi làm vậy?"
"Tại sao ngươi lại phản bội Công tước?"
Bartolt là một hiệp sĩ dưới quyền của Reinhardt, được chính Ian nâng đỡ.
Nếu anh ta tiếp tục luyện tập, anh ta có thể đã trở thành một Kiếm sư.
Ít nhất, Ian đã kì vọng vào anh ta.
"……"
"Tại sao ngươi không trả lời ta, Bartolt?"
"Nó không rõ ràng sao…..?"
Anh ta mỉm cười, thẫn thờ nhìn xuống sàn nhà.
"Sự giàu có và sự tôn thờ."
Ian khẽ cười trước câu trả lời, rồi nắm lấy cổ áo anh.
"Giàu có và tôn thờ ư?"
Giọng anh ấy thấp đến nỗi những kẻ đứng xung quanh không thể nghe thấy anh ấy. "Ngươi đã phản bội chủ nhân và chiến hữu của chính mình chỉ vì những điều đó? Mỗi người trong số họ có thể đã phải trải qua gian khổ."
Bartolt cảm giác như mình đang bị chặt đầu.
Và Ian là một chuyên gia trong việc khiến ai đó cảm thấy bất lực.
Suốt thời gian qua, Bartolt đang trải qua một luyện tập ở Thủ đô.
"Ha, nhưng tôi giàu có!"
"Tốt thôi, đó không phải là những gì ta đến xem ở đây….."
Bartolt đang đứng giữa ranh giới.
Liệu anh ta có phải là kẻ thù của dòng dõi công tước Ian Reinhardt?
Liệu anh ta có thể sống sót bây giờ?
Nữ hoàng đã bảo vệ anh ta một hoặc hai lần trước đó.
"Ngươi thật may mắn, Bartolt. Cuộc đời ngươi vẫn chưa khép lại."
Mặc dù Ian rất thoải mái, nhưng có thứ gì đó nghẹn lại trong giọng nói khiến anh ấy chết lặng.
Nếu Bartolt dành nhiều thời gian hơn ở Thủ đô, thì bây giờ anh ta đã được tung hô như một kiếm sư.
Sau đó, anh ta thậm chí có thể đã đánh bại Ian.
Quý tộc trong đại sảnh sửng sốt.
"Lord Bartolt đã thua….."
"Chúng ta phải rời khỏi đây, nhanh lên...."
Ian đứng dậy và thở dài.
"Các người không cần phải làm vậy."
Anh ấy nói, cởi bỏ mũ trùm đầu và để lộ khuôn mặt vẫn được sơn màu của Laritte. Ngay khi họ nhận ra đó là ai, sự náo động trong hội trường càng lúc càng lớn.
Ian nghe ai đó nói,
"Kẻ phản quốc."
Khi anh ta bắt đầu đi về phía nữ hoàng và hoàng tử, các hiệp sĩ đã chặn đường anh ta.
"Dừng lại, kẻ phản quốc!"
"Hử? Ngươi sẽ làm gì với ta khi thủ lĩnh Bartolt của ngươi thậm chí không thể ngăn cản ta chứ?"
Ian giơ cánh tay trái của mình lên khi anh ấy nói.
"Đừng ngạo mạn."
Làn sóng sức mạnh toả ra, khiến các hiệp sĩ nghẹt thở.
"Ư…."
"Khụ khụ!"
Quá khó chịu, các hiệp sĩ lần lượt ngã xuống sàn.
Kiếm sư là người duy nhất có thể sử dụng năng lượng. Và nhiều người không thể chịu đựng được ảnh hưởng của nó.
Thời khắc ấy, không có ai ở đây có sánh với Ian.
Anh thong thả đi ngang qua họ và đứng trước các thành viên hoàng gia.
"Xin hãy nhận lời chào của ta, nữ hoàng và hoàng tử. Thứ lỗi cho ta vì chuyến thăm đột ngột."
Anh lịch sự cúi chào họ.
Nữ hoàng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc lo lắng.
Công tước, người mà bà ta nghĩ đã bị thủ tiêu hoàn toàn, đã sống sót trở lại.
'Tên ngu ngốc Bartolt đó! Hắn nói Ian sẽ sớm chết vì vết thương quá nặng!'
Bà ta vội vàng thay đổi sắc mặt.
"Tại sao ngươi lại ở đây?" Bà ta cao giọng.
"Làm thế nào ngươi dám đi xa như vậy khi ngươi âm mưu nổi dậy chống lại dòng dõi hoàng gia!"
"……."
"Ngươi không biết sao ?! Ngươi không được dung thứ cho tội phản quốc theo sắc lệnh hoàng gia được hình thành cách đây 620 năm kể từ khi thành lập đế chế!"
"Làm sao ta có thể biết được khi nào thì Người thông qua lệnh này?"
"Vậy tại sao hôm nay ngươi lại dám xuất hiện ở đây?"
Nữ hoàng gần như không thể che giấu những suy nghĩ của mình.
"Vâng?! Người nghĩ ta có thể làm gì chứ?"
Bà là kẻ chủ mưu.
Nhưng mọi người hiện tại đã đứng về phía bà ta.
Bà ta rất chu toàn.
Bà ta thậm chí đe dọa quản gia của công tước để đưa ra bằng chứng giả về tội phản quốc.
Sau đó, ngay khi được tin Ian bị giết, bà ta đã tung ra bằng chứng, lấy hết tài sản của anh, thậm chí còn đuổi tất cả những người hầu trung thành dưới quyền anh. Hơn nữa, lời cáo buộc sai sự thật của công tước đã được lan truyền đến toàn quốc gia cùng với thái độ nhân nhượng của hoàng gia.
Mặc dù bây giờ bà ta đang hối hận về hành động của chính mình.
"Bất kể ngươi nói gì, ngươi cũng không thể khiến họ tin được!"
Bà ta cười thầm trong lòng.
Nhưng Ian mới là người được cười cuối cùng.
Anh hùng hồn lên tiếng.
"Ta bị kết tội. Ta chưa bao giờ phạm tội phản quốc chống lại đất nước cũng như tổ tiên."
"Haa! Sẽ không ai tin ngươi đâu, đồ bỉ ổi!"
Bà ta đáp trả.
"Làm sao ta có thể tin được điều đó?"
Rốt cuộc thì dòng dõi hoàng gia đứng sau tất cả những chuyện này.
"Ian Reinhardt! Ngươi đến đây để trả thù hoàng gia, vì lấy đi mọi thứ của ngươi sao?"
Bà ta lại cố gắng hét lên.
"Ngươi không bao giờ có thể thành công trong việc đánh bại ta đâu!"
Trong chốc lát, quân tiếp viện đến. Nhưng phản ứng của Ian thật bất ngờ.
"Đó là câu hỏi mà ta đang chờ đợi. Đó là một số thứ có thể giúp ta chứng minh sự bất công của ta."
Ian lấy ra chiếc vòng cổ của mình.
"Đây là một trong những vật gia truyền của gia đình ta. Những giọt nước mắt cuối cùng này của một con rồng có thể tận dụng như chân lí."
'Những giọt nước mắt cuối cùng của một con rồng ư?!'
Các quý tộc nhìn chằm chằm vào tình trạng giữa công tước và nữ hoàng.
"Hãy sử dụng nó cho cuộc thẩm vấn. Xin hãy nói rõ rằng Công tước không phạm tội phản quốc và mọi thứ chỉ là hiểu lầm."