Khi Cơn Mưa Tuyết Ngừng Rơi

Truyện tương tự

Vì sao và đom đóm.

(Hoàn thành)

Vì sao và đom đóm.

caroranchan

Nỗi sợ hãi vì tỏ tình thất bại làm cho một gã thanh niên quyết định đi lính, bỏ lại người mà anh ta thầm thương trộm nhớ. Trở về sau hai năm, chàng trai không ngờ rằng mình lại được gặp đúng người con

1 324

Mẹ kế của Bạch Tuyết!

(Hoàn thành)

Mẹ kế của Bạch Tuyết!

Yume_chan

Câu chuyện cổ tích nổi tiếng Bạch Tuyết và bảy chú lùn được kể lại qua góc nhìn của bà mẹ kế "độc ác".

2 445

Nói với em

(Hoàn thành)

Nói với em

Vuio

Vì truyện hơi ngắn nên không có tóm tắt nhiều, mọi người vào đọc sẽ biết.

1 302

[Oneshot] Nhà vua xứ Marot

(Hoàn thành)

[Oneshot] Nhà vua xứ Marot

Victor Niji

Và nó sẽ không bao giờ kết thúc.

1 304

Lẫy

(Hoàn thành)

Lẫy

langsat

Một bi kịch kéo dài từ đời này qua đời khác, cuốn những số phận lạ lùng về chung một mối. Có sự bình an hay một tương lai tươi sáng nào cho một thế giới mục rỗng đã đến nước điêu tàn?

15 1327

Sự đồng điệu

(Hoàn thành)

Sự đồng điệu

Beelicon

Tôi đã bắt cóc một cô gái!

1 327

Toàn tập - Lời kết: Vài dòng tâm sự

Trước hết, xin cảm ơn các độc giả đã tiếp nhận oneshot đầu tay này. Tuy vẫn có nhiều điểm chưa ổn lắm, nhưng với cách mà độc giả chào đón nó thì mình có thể xem như đây là một màn lấn sân thành công. Và nhân đây khi truyện đã đăng được một tháng, đúng như đã hứa từ trước với các tác giả khác, mình có đôi lời tâm sự khi đã nhận được kha khá ý kiến từ họ.

Oneshot này không phải một câu chuyện ngẫu hứng được nghĩ ra, nó chính là “self-insert” của chính tác giả. Tất cả các yếu tố trong truyện đều là thật, và dưới ngòi bút của mình, nó trở thành “Khi Cơn Mưa Tuyết Ngừng Rơi” với những tình tiết đã được làm nhẹ nhàng đi. Tên các nhân vật cũng đã được thay đổi để đề phòng trường hợp gây ảnh hưởng đến cuộc sống của họ. Và hơn hết, một vài tình tiết đã được thêm vào nhằm mục đích giảm nhẹ tính phũ phàng của câu chuyện đời thực.

Nói sao nhỉ? Mình gia nhập hako cũng khôi hài lắm. Khoảng thời gian xảy ra giai đoạn giữa của truyện, mình tình cờ tìm được bản thảo của “Chiến Thần” nằm ở một góc bám bụi trong con laptop cũ. Bằng cách thần kỳ nào đấy cộng với tâm trạng đang rất gì và này nọ, mình tiếp tục câu chuyện. Hẳn ai từng đọc qua bản đầu tiên sẽ thấy ngôn từ trong Chiến Thần khá tiêu cực, loạn xì ngầu như tâm trạng của tác giả thời điểm đó vậy. Con đường đấy vừa khó khăn cả về mặt kỹ năng viết lẫn tâm trạng của mình. Nhưng thật may mắn là cuối cùng mình cũng tìm được lối đi riêng, phong cách riêng. Văn phong dần được cải thiện cùng với cả tâm trạng. Cảm ơn những người bạn cũ, những người bạn mới đã giúp Kon đạt được ngày hôm nay.

Điều mình muốn truyền tải là gì? Ờ thì có lẽ là không có gì. Cá nhân mình chỉ muốn kể lại câu chuyện năm xưa mà thôi. Quả thực trước khi viết ra đống chữ nghĩa trên cũng khá run, bởi đó chắc chắn sẽ đem lại nhiều luồng ý kiến về nhân vật chính – bản thân tác giả cùng những người trong cuộc.

Có thể các bạn sẽ thấy nhân vật chính dại khờ, ngây thơ cùng với một sự vô tâm vào đúng lúc quan trọng. Hoặc có thể các bạn sẽ thấy đồng cảm, tội nghiệp, Hồng đáng trách. Thế nhưng suy cho cùng, cả hai bên đều có cái đúng, cái sai. Điều quan trọng là cách giải quyết vấn đề với đối phương thế nào mà thôi.

“Tuổi trẻ” là một khoảng thời gian kỳ lạ với tất cả mọi người, mình có thể tự tin khẳng định điều đó. Nó là sự ẩm ương của giai đoạn thoát khỏi tuổi “trẻ con”, bắt đầu từng bước để trưởng thành nhưng chưa thực sự “trưởng thành”. Vậy nên những suy nghĩ đơn giản đến mức ngây ngô xen lẫn với niềm tin và trách nhiệm về tương lai tạo thành một giai thoại bất hủ trong cuộc đời mỗi người, cơ mà lên mây hay đi vào lòng đất thì còn tùy vào hoàn cảnh cá nhân. Thật không may khi mình chẳng thể “lên mây” được. Chí ít nó không đi vào lòng đất. Sau cùng, với các trải nghiệm không mấy vui vẻ trong quá khứ, nó tạo nên oneshot đầu tay. Các bạn có thể cười vì sự ngây thơ non nớt ấy, nhưng cẩn thận nhé, bởi rất có thể bạn sẽ rơi vào tình huống dở hơi nào đó không chừng, hehe.

Được rồi, giờ thì nói về sự thật đằng sau câu chuyện. Mọi tình tiết, diễn biến đều đúng như những gì mình trải qua. Thế nhưng có một đoạn duy nhất không xuất hiện ngoài đời thực, đó là phần “Nói với nhau”. Đây chỉ là mong ước của bản thân mình rằng giá như nó sẽ xảy ra, rằng “Hồng” sẽ gửi đến mình một lời xin lỗi chân thành. Nó là sự thật xấu xí nhất khi mối quan hệ của cả hai chấm dứt. Cứ như thể đôi bên chẳng có ý nghĩa gì với nhau dù đã bên nhau được rất lâu. Chính vì độ phũ phàng này mà hậu chia tay, mình đã rơi vào một cuộc khủng hoảng chưa từng có trong cuộc đời mà phải rất lâu sau này mới đứng dậy được.

Thật sự mừng khi cuối cùng mình đã viết ra được tất cả, đặt dấu chấm hết cho cái sự khủng hoảng kia. Giờ đây, tuy không thể tha thứ được cho con người đó, nhưng điều quan trọng nhất đó là mình đã đứng dậy, đã chịu mở cánh cửa bấy lâu nay bị khóa trong lòng và sẵn sàng cho những điều sắp tới. Xin cảm ơn những con người thân thương đã đồng hành với mình trong suốt quãng thời gian ấy. Cảm ơn các quý độc giả đã đón nhận nhiệt tình tác phẩm này.

… Và cảm ơn “Nguyệt Anh”.