Enjoy!
--------------------------------------------
Từ nay về sau, cùng nhau
"Ưm~ Quả nhiên cá hồi ngon quá xá!"
Ayaka nếm một phần hải sản từ chỗ cơm mà Haruto chia cho, mặt cô nàng hiện lên biểu cảm hạnh phúc như muốn tan chảy.
"Em có thể ăn thêm cá ngừ nữa nè."
"Thật sao? Vậy em sẽ thử một miếng nhé."
Ayaka vui vẻ đưa miếng cá ngừ vào miệng và nở nụ cười hạnh phúc, khen: "Ngon quá~." Trong khi nhìn nụ cười của cô, Haruto cắn một miếng cá chiên giòn mà Ayaka đã gọi.
Lớp vỏ giòn tan kêu lách tách, phần thịt cá bên trong mềm mại, ngọt béo lan tỏa trên lưỡi.
Có lẽ biểu cảm của Haruto đã cho thấy sự thỏa mãn với món cá chiên ngon nên Ayaka, ngồi đối diện nhìn cậu ăn và khẽ cười.
"Có ngon hông?"
"Ừ, ngon lắm."
"Anh có thể ăn thêm nếu muốn."
"Nhưng chỉ có hai miếng cá chiên thôi?"
"Em thà nhìn anh thưởng thức cá chiên một cách ngon lành còn hơn tự ăn, thế nên không sao hết."
"V-Vậy à..."
Lời nói của Ayaka kèm theo nụ cười tươi tắn, khiến Haruto rơi vào trạng thái phức tạp, xen lẫn vui mừng và bối rối.
Cảm nhận được ánh mắt của Ayaka, Haruto cuối cùng cũng ăn hết miếng cá chiên.
"Cảm ơn em. Ngon lắm. Ayaka ăn hết phần cá ngừ với cá hồi chưa?"
"Ừm, cảm ơn anh đã chia sẻ."
Sau khi cả hai nói lời cảm ơn nhau, Haruto và Ayaka đổi món giữa cơm cá chiên và hỗn hợp cá hồi và cá ngừ.
"Ừ, món này cũng ngon."
Haruto gật đầu hài lòng sau khi ăn một miếng cá hồi và cá ngừ cùng cơm trắng.
Ayaka ngồi đối diện cũng cắn một miếng cá chiên, trên mặt hiện rõ sự hạnh phúc.
Haruto tiếp tục thưởng thức tô cơm hải sản, với cảm giác thỏa mãn sau khi ăn xong.
Uống một ngụm nước lạnh sau bữa ăn, Haruto nhìn sang Ayaka. Dường như cô cần thêm chút thời gian để hoàn thành bữa ăn của mình.
Vẫn giữ vẻ mặt hạnh phúc, Ayaka từ từ thưởng thức phần ăn của cô. Nhìn em, Haruto bất chợt nảy ra một ý tưởng và bắt đầu thực hiện. Cậu hơi nhích người lên và chăm chú nhìn Ayaka khi cô đang ăn. Ayaka chưa nhận ra hành động của Haruto, tiếp tục ăn dưa chua trong chén và nhấp một ngụm súp miso.
Đột nhiên, khi ngước mắt qua tô súp, Ayaka bắt gặp ánh mắt Haruto.
Cuối cùng cũng nhận thấy hành động của Haruto, mặt cô bắt đầu đỏ lên.
"Sao vậy Haruto? Em có dính cơm trên mặt à?"
Nhận thấy Haruto đang nhìn chằm chằm vào mình, Ayaka hơi bối rối.
Trong khi vẫn chăm chú nhìn em, Haruto trả lời:
"Không có gì, tại anh thấy Ayaka ăn trông đáng yêu quá nên mới ngắm thôi. Em cứ tiếp tục thưởng thức đi."
"Em... Em không thể không để ý được..."
Lời nói của Haruto khiến Ayaka đỏ bừng cả tai rồi khẽ lẩm bẩm.
Mặc dù vậy, Haruto vẫn không dừng việc nhìn cô, khiến Ayaka vừa xấu hổ vừa tiếp tục ăn. Tuy nhiên, vì vẫn cảm thấy ánh mắt của Haruto, cô cứ liếc nhìn cậu.
Chỉ ăn thêm được một chút, Ayaka cuối cùng không chịu nổi nữa rồi khẽ nói: "Em chịu thua."
"Anh nhìn em chằm chằm như vậy thì xấu hổ quá, không ăn nổi."
"Nhưng lúc nãy anh cũng bị em nhìn chằm chằm đấy thôi?"
"Ư... vì Haruto khi ăn trông dễ thương quá mà."
"Thì anh cũng thấy Ayaka ăn trông thật cuốn hút."
"Ơ..."
Lời "cuốn hút" phát ra từ miệng Haruto khiến Ayaka rung động, vui mừng nhưng cũng xấu hổ. Để che đậy sự ngại ngùng, cô cầm miếng dưa chua còn sót lại bằng đũa và đưa lên miệng Haruto.
"...Nè."
"Cảm ơn em."
Haruto mỉm cười và ăn miếng dưa chua mà Ayaka đột ngột đút cho.
"Anh muốn thêm không?"
"Không, anh no rồi."
Haruto lắc đầu trong khi nhai miếng dưa chua từ từ rồi cuối cùng dừng việc nhìn chằm chằm Ayaka.
"Lần tới anh sẽ làm cá chiên."
"Em muốn ăn cá chiên do Haruto làm."
Ayaka vừa nói vừa ăn nốt phần cá chiên còn lại, nở nụ cười rạng rỡ với vẻ mặt thỏa mãn.
Sau khi ăn xong bữa trưa sớm, Haruto và Ayaka tiếp tục dạo quanh và tận hưởng trọn vẹn thời gian tại công viên giải trí.
Tại buổi diễn cá heo quen thuộc, họ bị mê hoặc bởi những màn biểu diễn khéo léo của những chú cá heo. Trong khi cho rái cá ăn, Ayaka bị cuốn hút bởi mấy bé rái cá nhỏ xíu cố gắng với lấy thức ăn trong lòng bàn tay cô. Ở khu vực tương tác, cô vui vẻ vuốt ve lưng của một con cá mập đầu bò Nhật Bản, cảm nhận làn da mịn màng ấy và nở nụ cười hạnh phúc. Hình ảnh đó khiến Haruto cảm thấy thư thái.
Đây là buổi hẹn hò đầu tiên của họ sau khi chính thức trở thành một cặp.
Buổi hẹn hò trôi qua thật vui vẻ, dòng chảy thời gian dường như cũng trôi nhanh hơn.
"Haruto nè, mình sang đây nhé?"
"Được thôi."
Ayaka mỉm cười hồn nhiên, nắm lấy tay Haruto và kéo cậu đi.
Nơi mà Ayaka dẫn Haruto đến là một đường hầm trong suốt, chạy xuyên qua một bể cá khổng lồ.
Đường hầm vòm nằm dưới đáy bể, từ đó họ có thể quan sát các loài cá và cá heo bơi lượn một cách duyên dáng.
“Waa, đẹp quá.”
"Ừ, cảm giác như đang đi lặn biển vậy."
"Phải đó!"
Haruto và Ayaka cảm thấy như đang đi dạo dưới đại dương. Họ cùng nhau nhìn lên, thấy một chú cá heo bơi đến gần qua đường hầm.
"Đây là lần đầu em nhìn cá heo từ dưới lên."
Có vẻ chú cá heo cũng tò mò về Haruto và Ayaka, nó bơi vòng qua vòng lại rất gần.
"Đúng vậy, không khí thật huyền ảo."
Phía trên bể là bầu trời xanh bao la, ánh sáng mặt trời chiếu xuống, phản chiếu trên mặt nước, lấp lánh như những viên đá quý.
"Haruto này."
"Sao vậy em?"
Nghe tên mình được gọi, Haruto rời mắt khỏi chú cá heo và quay sang Ayaka.
"Vui thật ha!"
"Ừ, vui thật."
Haruto mỉm cười đáp lại, Ayaka hạnh phúc mỉm cười và quay hẳn người về phía cậu.
"Từ giờ, chúng ta sẽ cùng nhau đi khắp nơi, làm nhiều điều, và tạo ra thật nhiều kỷ niệm nhé!"
Những tia sáng từ trên cao chiếu xuống, tạo nên những vệt sáng trong nước, trong khi chú cá heo bơi lượn một cách duyên dáng. Xung quanh những rặng san hô đủ màu sắc là các loài cá đang tung tăng bơi lội, tạo nên một cảnh tượng vô cùng phong phú.
Trong bầu không khí huyền diệu đó, Ayaka càng trở nên xinh đẹp, dễ thương, và cuốn hút hơn bao giờ hết đối với Haruto.
"Ừm, đúng vậy. Chúng mình sẽ mãi bên nhau."
Haruto nắm lấy tay người con gái mà cậu yêu thương hết mực, nhẹ nhàng kéo cô lại gần và bắt đầu bước đi, như muốn khắc sâu cảnh tượng kỳ ảo trước mắt vào tâm trí.
------------------------------------------------
Ánh hoàng hôn chiếu vào trong toa tàu qua cửa sổ. Haruto và Ayaka ngồi sát nhau.
"A-A... buổi hẹn hò kết thúc nhanh quá."
Ayaka nói với giọng tiếc nuối, trong khi vuốt nhẹ chú bạch tuộc đồ chơi đặt trên đùi.
"Công viên giải trí đó vui hơn mình tưởng ha."
Haruto nói, nắm chặt túi quà lưu niệm mà cậu mua cho nhóm Shuichi.
"Lần sau, nếu dẫn theo Ryouta, chắc thằng bé sẽ vui lắm cho xem."
"Chắc chắn rồi, em ấy sẽ tăng động không ngừng mất."
"Nhìn Ryouta vui là anh thấy dễ chịu nên không vấn đề gì đâu."
Haruto mỉm cười khi nhớ lại nụ cười rạng rỡ như mặt trời của Ryouta, ánh mắt cậu dừng lại ở túi quà. Bên trong đó là một chú cá heo đồ chơi mà Haruto đã mua làm quà cho cậu nhóc.
"Nhưng vấn đề là, em sẽ không thể độc chiếm Haruto nữa."
Ayaka nói, ôm chặt chú bạch tuộc đồ chơi. Con bạch tuộc này là thứ cô tình cờ tìm thấy khi chọn quà lưu niệm và đã mua ngay vì đã chấm nó từ cái nhìn đầu tiên.
"Thì chúng ta có thể hẹn hò thêm lần nữa mà, chỉ hai đứa."
"Ừ, bọn mình sẽ hẹn hò thật nhiều."
Nhìn Ayaka ôm chặt con bạch tuộc, Haruto bông đùa với một nụ cười ranh mãnh.
"Ayaka, anh ghen với con bạch tuộc đó rồi."
"Ể?"
Nghe câu đùa của Haruto, Ayaka nhìn xuống con bạch tuộc trong vòng tay mình và khẽ cười.
"Vậy, thế này được hông?"
Ayaka nói, đặt con bạch tuộc trở lại đùi rồi thay vào đó ôm chặt cánh tay của Haruto, kéo sát vào ngực mình.
"…T-Thì được, nhưng… có chút xấu hổ."
May mắn thay, toa tàu mà họ đang ngồi khá vắng, những người xung quanh hoặc đang chăm chú vào điện thoại, hoặc cúi đầu ngủ nên không ai chú ý đến cả hai cả.
Ayaka vẫn ôm chặt cánh tay của Haruto, nhẹ nhàng nghiêng đầu tựa vào cậu.
"Hôm nay thật tuyệt vời." cô thì thầm.
Lời nói khẽ khàng của Ayaka bên tai khiến Haruto cảm thấy một niềm hạnh phúc êm dịu khi cậu bị đưa đi theo nhịp lắc nhẹ của chuyến tàu. Nếu lúc đến công viên, quãng đường di chuyển trên tàu dường như dài hơn, thì trên đường về, thời gian lại trôi qua nhanh hơn cậu tưởng.
Sau khi xuống tàu ở ga gần nhà, Haruto và Ayaka cùng nắm tay nhau, vừa đi vừa nhắc lại những kỷ niệm ở công viên. Họ nhanh chóng về đến trước cửa nhà.
"Tụi con về rồi!"
“Tụi con về rồi đây.”
Haruto và Ayaka cùng cất lời khi bước vào nhà.
Từ phòng khách, Ryouta lao ra với tốc độ chóng mặt.
"Onee-chan! Onii-chan! Chào mừng về nhà!"
Cậu bé chạy thật nhanh qua hành lang rồi bất ngờ dừng lại ngay trước mặt họ.
"Buổi hẹn có vui không? Onee-chan có nuôi dưỡng 'tình yêu' với Onii-chan chứ?"
"Hả!? Ừm... chị đã làm rồi."
Ayaka bối rối trả lời khi bị cậu em trai hỏi một cách ngây thơ và thẳng thắn. Những câu hỏi hồn nhiên của Ryouta vẫn khiến cô nàng cảm thấy xấu hổ.
"Ryouta-kun, anh có mua quà cho em đây."
"Thật á!?"
Nghe từ "quà", Ryouta nhảy cẫng lên vì vui sướng.
"Đây là quà của em." Haruto nói và đưa cho Ryouta chú cá heo đồ chơi.
"Waa! Cá heo nhồi bông!"
Cầm lấy chú cá heo, Ryouta ôm nó trong tay và hét lên: "Mẹ ơi! Onii-chan tặng con quà nè!" rồi lại chạy về phòng khách.
Haruto và Ayaka nhìn nhau, bật cười trước sự vui nhộn của Ryouta rồi cùng nhau tiến vào phòng khách.
Trong phòng, mùi thơm của bữa tối từ bếp tỏa ra, nơi bà của Haruto là Kiyoko, đang chuẩn bị đồ ăn. Ryouta thì đang khoe chú cá heo với Ikue.
"Nhìn này mẹ! Cá heo nhồi bông đó!"
"Tuyệt quá ta. Con đã cảm ơn Haruto-kun chưa đó?"
Nghe mẹ nhắc, Ryouta lập tức quay lại, chạy nhanh về phía Haruto.
"Onii-chan! Cảm ơn vì món quà ạ!"
"Không có gì. Còn nữa, món quà này onee-chan cũng chọn cùng đó."
"Onee-chan, cảm ơn chị nhiều!"
"Không có chi, em nhớ giữ gìn nhé."
"Vâng!"
Ryouta gật đầu mạnh rồi lập tức bắt đầu chơi với chú cá heo và mô hình siêu anh hùng. Dường như cá heo sẽ là nhân vật phản diện trong trận chiến đó.
"Haruto-kun, cảm ơn con nhiều."
Ikue mỉm cười nói khi thấy sự phấn khích của cậu con trai.
"Dạ, không có gì. Con cũng có mua quà cho cô và Shuichi-san, lát nữa cô chú ăn thử nhé." Haruto nói, đặt hộp bánh quy hình cá heo lên bàn.
"Ôi chao, cảm ơn con nhé."
Ikue cười rạng rỡ.
Haruto cúi đầu đáp lại, sau đó cậu bước vào bếp.
"Bà ơi, con cũng mua quà cho bà nữa, bà ăn thử nhé."
"Ara, thật sao? Cảm ơn con."
"Dạ. À, con sẽ giúp bà nấu bữa tối."
Haruto đứng cạnh Kiyoko rồi bắt đầu giúp bà chuẩn bị bữa ăn. Ayaka cũng tiến vào bếp.
"Kiyoko-san, con cũng muốn giúp ạ."
"Ara Ayaka-chan, cảm ơn con. Vậy con giúp bà thái rau nhé?"
"Vâng ạ."
Trong bếp, Haruto, Ayaka, và Kiyoko cùng nhau chuẩn bị bữa ăn tối, trong khi ở phòng khách, Ryouta vui vẻ chơi đùa và Ikue ngồi trông chừng cậu nhóc.
Gia đình Toujou dường như luôn rộn rã, náo nhiệt. Dù thời gian Haruto sống ở đây chưa lâu, nhưng từng chút một, cậu đã bắt đầu cảm nhận nơi này như một chốn đế "trở về".