Kenkyo, Kenjitsu o Motto ni Ikite Orimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ra mắt hay Ra đi

(Đang ra)

Ra mắt hay Ra đi

Baek Deoksoo

Câu chuyện về là cuốn nhật ký kể về quá trình thay đổi của nhân vật chính, người bất ngờ bị giao thử thách trở thành thần tượng dù bản thân chưa từng bước vào ngành này dưới lời đe dọa tử vong.

22 102

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

14 33

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

273 6925

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

280 10389

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

24 210

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

12 115

Năm nhất Cao trung - Chương 76

Tôi sẽ được gặp Aoi-chan lần đầu tiên sau cả một thời gian dài. Lần cuối cùng đã là vào kỳ nghỉ xuân nên tôi thực sự cảm thấy hạnh phúc.

Do Aoi-chan đang theo học một trường luyện thi khác kể từ khi bắt đầu cấp ba, vì vậy chúng tôi không thể gặp nhau một cách thường xuyên được nữa. Tôi đã rất buồn trong suốt thời gian đó.

Nhưng chúng tôi vẫn liên lạc qua tin nhắn và điện thoại nên tôi nghĩ chúng tôi sẽ mãi duy trì được tình bạn này. Tớ sẽ không để cậu thoát đâu, Aoi-chan!

Hai chúng tôi đến một quán cà phê nổi tiếng với những chiếc bánh ngọt. Đúng như danh tiếng, menu của nó có rất nhiều loại bánh để khách hàng lựa chọn.

Bánh tart chuối trông thật ngon.

Nhưng bánh chiffon trà đen cũng thật khó để bỏ qua.

Có lẽ sẽ ổn thôi nhỉ nếu tôi mua thêm bánh bông lan cuộn để mang về nhà.

Sau khi cân nhắc một lúc, cuối cùng tôi đã quyết định chọn một chiếc bánh làm từ sô cô la sữa.

Aahh ~ Làm thế nào mà chỉ một miếng bánh thôi cũng đã có thể đưa tôi lên thiên đường vậy nhỉ.

“Có vẻ làn da của cậu đã đẹp lên rất nhiều kể từ kỳ nghỉ xuân đó, Aoi-chan. Tớ rất vui đấy.”

“Mn Mn, cảm ơn cậu.”

Aoi-chan đã hoàn toàn thoát khỏi hình ảnh thiếu sức sống trước đó, đôi má hốc hác hồi trước khi kỳ thi nay đã trờ lại hồng hào mịn màng như trước.

“Cậu đã quen với trường cao trung chưa?”

“Lúc tớ vừa nhập học xong là đã có một bài kiểm tra. Tớ đã nghĩ thi đầu vào xong là thoải mái rồi vậy mà vẫn phải học”

“Chà”

Đúng là một trường tư điển hình như dự kiến.

“Nhưng bây giờ thì tớ học thi xong rồi. Tớ đang cân nhắc về việc tham gia một câu lạc bộ nên tớ đang tìm hiểu xung quanh.”

Một câu lạc bộ, huhh… tôi đã ở trong câu lạc bộ về nhà suốt những năm học sơ trung. Có lẽ tôi cũng nên thử tham gia một câu lạc bộ. Điều này có thể mang lại những cuộc gặp gỡ mới nữa mà!

“Tớ nghĩ rằng nếu đã quyết định tham gia thì nên tham gia một câu lạc bộ thể thao, có thể là ba lê, cầu lông hoặc một môn thể thao nào đó. Dù gì ở sơ trung tớ cũng thuộc câu lạc bộ bóng rổ.”

Một câu lạc bộ thể thao? Thật tuyệt, vừa có thể vận động cơ thể và quan trọng hơn, nó sẽ giúp bạn trở nên thon thả.

“Có lẽ tớ cũng nên tham gia một câu lạc bộ. Câu lạc bộ thể thao nghe có vẻ không tồi.”

Cậu á Reika-chan? Tớ nghĩ đó là ý kiến hay đấy! Xem nào, tớ nghĩ tennis có vẻ hợp với cậu.”

“Mình muốn tham gia một câu lạc bộ nào đó ngoại trừ tennis ra..”

Thực ra tennis là câu lạc bộ duy nhất tôi không muốn tham gia. Cho dù tôi là một tay mơ mới bắt đầu đi nữa mọi người vẫn sẽ nhìn tôi như một tay vợt chuyên nghiệp mất.

Giống như, bạn biết đấy? Khi nghe một cậu bé tên là Tsubasa và mọi người ngay lập tức sẽ nghĩ cậu rất giỏi bóng đá.

Thật đáng sợ khi có thể dễ dàng đoán được tương lai bản thân mình sẽ bị mắc kẹt với cái biệt danh Madame.

“Tớ nghĩ là mình nên tìm hiểu sơ qua trước đã. Tớ thậm chí còn chưa rõ lắm trường mình có những câu lạc bộ nào. Tớ có nhìn qua danh sách trước đó, nhưng…”

“Đúng nhỉ. Thật khó để biết mình thực sự muốn gì trước khi thấy tận mắt”

Aoi-chan cười vui vẻ khi cô cắn một miếng bánh chiffon trà đen.

Tôi đã biết là nó sẽ ngon mà. Có lẽ tôi nên đặt thêm một chiếc khác.

“Bây giờ, khi kỳ thi của của cậu đã kết thúc, có lẽ cậu có thể vui vẻ hơn rồi, Aoi-chan. Tớ mừng cho cậu.”

“Hmm… thực ra thì không phải lúc nào mọi thứ cũng đều thuận buồm xuôi gió. Lần này thì không phải vấn đề ở trường nữa mà là ở nhà.”

"Nhà?"

“Ừ, anh trai tớ đột nhiên dậy lên tâm hồn của một tay chơi guitar, vì vậy bây giờ nhà tớ cứ vang tiếng dundundundundun mỗi ngày. Nó thực sự làm tớ phát điên, nhưng anh ấy thì cứ mặc kệ.”

"Thật là…"

“Không chỉ vậy đâu, anh ấy còn bắt đầu hát suốt cả ngày. Nó thực sự là một cơn ác mộng. Dundududundundun aah aaa aaah aah ~ Cả khu phố tràn ngập tiếng đàn ghê tởm và tiếng gào kỳ cục của anh ấy. Cậu biết không, hôm nọ có người còn cười mẹ tớ: ‘Con trai bà thật là một tay guitar tài năng’. Thật mỉa mai!” Cậu ấy hét lên, một điều cực kỳ hiếm thấy ở một người dịu dàng như Aoi-chan.

“Vậy đó là ai trong hai onii-sama của cậu?”

"…Gã cơ bắp."

Cơ bắp và guitar? Anh ta có phải là kẻ nhiệt huyết sẵn sàng hát dưới chân núi lửa hay kiểu vậy không nhỉ?

“Tớ phát ốm mất. Tớ xấu hổ đến mức không dám bước chân ra ngoài nữa.”

“Khó cho cậu nhỉ.”

“Ừ”, Aoi-chan gật đầu, rồi thở dài.

Mặc dù tôi rất thông cảm nhưng khi nghe xong chuyện này, Aoi-chan, tớ thực sự muốn gặp anh trai của cậu đấy.

“Liệu tớ có thể gặp…”

"Không bao giờ."

Tớ hiểu rồi.

“Xin lỗi vì đã nói về một chủ đề kỳ lạ. Kết thúc về gã cơ bắp này nhé. Trường học ra sao rồi, Reika-chan?”

“Chà, có vẻ như mọi người đều nghĩ tớ khó gần. Đặc biệt là các bạn nam.”

“Hình như cậu có nói điều gì đó tương tự trước đây thì phải? Tớ nghĩ là lúc cậu đi học phụ đạo ấy?”

“À, ừ, đúng vậy. Mọi thứ chắc chắn khá hơn thời điểm đó, ít nhất là thế.”

Rốt cuộc, tôi như ở trên một hòn đảo bị cô lập suốt thời gian đó.

“Có lẽ nào tớ có khuôn mặt của kẻ bắt nạt không? Cậu biết đấy, dường như có rất nhiều bạn lảng tránh ánh mắt tớ một cách sợ hãi.”

“À thì…nhưng không phải cậu vẫn có những người bạn thân thiết sao? Ý tớ là, cậu nói cậu có một người bạn nam ở trường luyện thi.”

“Chà, đúng vậy, tớ cho là thế.”

Akizawa-kun, huh.

“Vậy nếu có một bạn nam truyền bá những điểm tốt của cậu cho những bạn khác biết thì sao nhỉ? Cậu có thể nhờ bạn nữ của cậu nữa. Cậu có thể kết bạn nhiều hơn theo cách đó.”

“Nhưng đấy không phải là lừa dối mọi người sao? Nếu bị phát hiện ra rằng tớ đã dàn xếp tất cả, tớ sẽ chết vì xấu hổ mất. Quan trọng là, từ lúc bắt đầu dù có nhờ ai đi nữa thì cũng thật là ngượng.”

“À, đúng vậy nhỉ…”

Tôi không nghĩ rằng mình đã bị dồn vào góc tường đến mức phải làm như vậy.

“Vậy thì cuối cùng vẫn phải trông chờ vào một câu lạc bộ! Cậu chắc chắn sẽ có bạn mới!”

"Tớ cũng nghĩ thế. Tớ sẽ đi xem qua các câu lạc bộ ngay khi có cơ hội!”

Đúng vậy. Tôi sẽ kết bạn với nhiều người sau khi tôi tham gia một câu lạc bộ, và có lẽ tôi sẽ thậm chí bắt đầu một vài mối tình lãng mạng đầy mộng mơ với một đàn anh nào đó thì sao.

Tôi tự hỏi mình nên tham gia câu lạc bộ nào đây.

Khi nghe tin tôi muốn tham gia một câu lạc bộ, Câu lạc bộ tennis đã ngay lập tức đến mời tôi. Nhưng như tôi đã nói rồi, câu lạc bộ tennis không nằm trong diện suy xét.

Và câu lạc bộ Tenni-Pong là cái quái gì vậy. Nó chắng phải cũng tương tự tennis sao? Và tên cũng lạ nữa. Tôi thậm chí còn không biết câu lạc bộ này tồn tại.

Rồi còn câu lạc bộ Tennis de Table? Làm ơn chỉ cần gọi đơn giản là bóng bàn thôi. Tự tin vào câu lạc bộ của mình đi chứ, chết tiệt.

Và nếu mấy người muốn khiến tôi cầm vợt đến vậy thì có lẽ tôi sẽ chọn cầu lông. Rốt cuộc, Aoi-chan cũng đang cân nhắc môn thể thao này. Rất nhiều bạn ở kiếp trước của tôi cũng thế. Mn, đây có thể là một ý tưởng tốt.

Tôi đến câu lạc bộ cầu lông mà không suy nghĩ nhiều, và tôi cảm thấy sợ hãi với tốc độ của trái cầu lông. Không được rồi. Tôi sẽ chết nếu bị cầu đập vào người mất. Và có vẻ người chơi cũng cần chạy rất dữ dội. Đối với tôi, chạy có chút…

Đôi khi chạy tôi thề là tôi có thể nếm thấy vị máu trong cổ họng. Tôi không nghĩ rằng tôi phù hợp với môn này.

Theo lời mời của bạn bè, tôi đã đi xem các câu lạc bộ thể thao khác nhau, nhưng cường độ vận động của chúng đều khiến ảo tưởng trong tôi tiêu biến.

“Sau những chuyến tham quan này, mình nghĩ rằng các câu lạc bộ thể thao có lẽ hơi quá sức với mình. Mình xin lỗi vì đã làm các bạn mất thời gian đi cùng.” Tôi xin lỗi bạn bè của mình, nhưng mọi người đều có vẻ mặt ‘Mình cũng nghĩ vậy’. Lần nữa xin lỗi nhé các bạn.

Trong khi tôi đang đi dạo xung quanh, cảm thấy hơi chán nản vì sự yếu đuối của chính mình, tình cờ tôi tình cờ gặp Lớp Trưởng, người đã mời tôi đến câu lạc bộ Văn học. Lớp Trưởng, cậu vẫn đang viết thơ ở đó chứ?

Dù sao, để thơ sang một bên, có lẽ câu lạc bộ Văn học sẽ phù hợp với tôi. Tôi có thể làm quen một số người bạn tốt. Có lẽ tôi sẽ tham quan vào ngày mai. Tôi chắc chắn đấy.

Cuối cùng, bất chấp sự lạc quan của tôi, các thành viên của câu lạc bộ nấu ăn và câu lạc bộ thủ công mỹ nghệ đã tỏ ra vô cùng lo lắng khi tôi đến tham quan, vì vậy tôi cũng quyết định bỏ qua các câu lạc bộ này.

Thực sự tôi cũng muốn thử làm một chiếc áo len…

Những rào cản khi gia nhập một câu lạc bộ thực sự nhiều quá đi, phải không nhỉ…

****************

Norin: Xin lỗi các bạn vì đã khá lâu rồi mới có chương mới, có một tin buồn là bác Khiconchoi12 trans chính của bộ truyện đã chính thức nghĩ vì bận việc học, nhưng có một tin vui là bạn Yoshi_1096 đã tham gia vào nhóm, vì vậy bộ truyện vẫn sẽ được chạy đều đặn, cho đến khi có 1 biến cố nào khác...

Tiến độ hiện tại sẽ là 2-3 chương/tuần.

Ý Reika chan là manga Ace wo Nerae!. Câu chuyện kể về Oka Hiromi, một nữ sinh trung học, hành trình tập luyện môn tennis của cô. Hiromi bắt đầu chơi tennis ở trường mình, Nishi, ban đầu bởi cô ngưỡng mộ Ryuuzaki Reika, một cô gái lớn tuổi nhất đồng thời là người chơi giỏi nhất trong đội. Nhân vật Reika trong truyện này có biệt danh là “Madame Butterfly” do dáng vẻ uyển chuyển của cô trên sân đấu.