“Khá khen cho tên mana bậc E nhà ngươi có thể sống sót đến giờ này đấy. Hể, có vẻ như ngươi chỉ có một hạt mana thôi à? Hề hề, vậy là nhà ngươi đã tuyệt vọng đến mức lẩn trốn đến tận bây giờ à?”
...Không cần ngươi phải nói ra đâu.
“Và ta chắc là cảm nhận mana của ngươi cũng thảm hại không kém gì! Thật thảm hại làm sao!”
Hèn hạ quá đấy thằng nhóc con.
Mà, cho dù hắn ta có khốn nạn cỡ nào đi nữa thì cũng không thể chối cãi được việc kỹ năng của hắn vượt trội hơn cả tôi.
Nếu đấu tay đôi với hắn sử dụng ma thuật thì kiểu gì tôi cũng thua chắc.
Nhưng lúc này tôi cần phải vượt qua hắn ta bằng cách nào đó.
Không biết bây giờ bên Ian sao rồi, có thể trường hợp xấu nhất đã xảy ra rồi. Tôi không thể nào để mình rơi vào bad ending chỉ vì hắn ta được.
Tôi bí mật đút một ngón tay của mình vào túi ma thuật trong túi áo của mình, sau đó tôi chạm được vào một đạo cụ ma thuật có hình dáng một cái lọ nhỏ.
Như bạn thấy trong bài đánh giá mana đấy, ma thuật của Tristan Humphrey khá là lợi hại, nhưng trái lại hắn ta chẳng biết phòng thủ tí nào cả bởi vì hắn là người chỉ thiên về tấn công hơn phòng thủ.
Hắn ta chả ưa gì cách chiến đấu mà phải cẩn thận sử dụng ma thuật phòng ngự.
Hắn là một người chỉ tập trung vào ma thuật tấn công với cái tư duy “Tấn công là cách phòng thủ tốt nhất”.
Tư duy đó được hình thành nhờ vào sự thiếu kinh nghiệm của hắn trong thực chiến. Các thuộc hạ trong gia tộc Humphrey đã nuôi dạy hắn một cách đàng hoàng nhưng lại nuông chiều hắn quá mức. Nói đúng ra thì bài kiểm tra xếp lớp này chính là chiến trường đầu tiên của Tristan.
“Ngươi còn không thèm chạy khi ta đang đứng trước mặt sao? Một tên mana bậc E như nhà ngươi lấy đâu ra cái gan đó chứ? Hay là do ngươi sợ đến mức không thể chạy được nữa?”
“Hahaha―”
Tristan cười lớn một tiếng trước khi bị sặc bởi nước bọt của mình.
Có là vẻ là do tôi đã chơi ≪Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen≫ nhiều lần nên câu nói vừa nãy của hắn ta nghe sao mà quen thuộc quá.
Nhưng dù gì tôi vẫn phải hạ gục hắn ta để mở đường.
‘Bởi vì mình biết hắn rất rõ.’
Tôi có thể làm được.
Tôi ném cái lọ nhỏ trên tay mình xuống mặt đất.
Chát-!
Chiếc lọ nhỏ va chạm với tảng đá và vỡ ra, giải phóng ra màn sương mờ ảo được chứa đựng trong đó.
Xuuuuuuuuuuùー
================
[Sương Mù Đóng Lọ]
――――――――――
Khi chiếc lọ bị vỡ, một màn sương dày thuộc tính Thủy sẽ được giải phóng ra. Hiệu ứng kéo dài trong 20 giây.
Hạng: 7
=================
"Sương mù?"
"Sương Mù Đóng Lọ", đó là tên của đạo cụ ma thuật mà tôi vừa sử dụng.
Nó ngay lập tức tạo ra một lớp sương mờ ảo giống như với một quả bom khói.
Tôi đưa tay phải của mình ra và giải phóng luồng không khí lạnh trắng xóa.
「Phân Kỳ Lạnh (Thuộc tính Băng, ★1)」
Màn sương mù dày đặc nay càng trở nên lạnh hơn và và thậm chí trắng hơn. Sau khi không khí dịu đi, sự ngưng tụ diễn ra và tạo thành màn sương mù đối lưu dày đặc hơn cả trước.
Tôi truyền luồng mana băng giá qua phía tay kia của mình.
Ian và Luce có lẽ bây giờ đã hợp sức lại với nhau và hướng về chỗ mà tên ác quỷ sẽ xuất hiện.
Ngay lúc đó―
“......!”
Vuuuuuuuút!!
Một ngọn gió xanh lục sắc bén xuyên thẳng qua màn sương mù dày đặc và sượt qua chỗ tôi chỉ vài phân.
「Phong Kiếm (Thuộc tính Phong, ★3)」
Tôi lập tức đứng hình.
Có vẻ như tôi vừa thoát chết trong gang tấc...
“Haha, ngươi còn chiêu gì khác ngoài cái mấy mánh khỏe rẻ tiền này không?”
Tristan tạo ra một vòng tròn ma thuật màu xanh nhạt trước tay hắn khi đang tiến gần đến chỗ tôi.
Vuuuuuuuuù.
Cơn gió tạo ra bởi Tristan bắt đầu thổi ra khắp mọi hướng và thổi bay đi lớp sương mù.
「Tạo Gió (Thuộc tính Phong, ★3)」
Thuộc tính Phong nổi bật nhờ vào combo liên tục tạo ra gió và giúp cường hóa ma thuật khi bạn sử dụng.
Nói cách khác, tên này định sẽ chơi với tôi tới bến đây.
“Phần thắng này thuộc về ta!”
Nhưng khi sương mù sắp tan hết, tôi liền đưa tay của mình về phía Tristan.
Tôi đã thi triển Băng thuật của mình ngay lúc sương mù bắt đầu tan dần.
Sau đó, một ánh sáng xanh nhạt xuất hiện trước lòng bàn tay đang nắm chặt của mình.
Tôi ngừng dòng chảy mana của mình và khối băng lớn được hình thành ngay phía trên đầu của Tristan rơi xuống lập túc.
「Tạo Băng (Thuộc tính Băng, ★1)」
“...Hở?”
―Rắc!
Dưới tác động của trọng lực, khối băng rơi thẳng xuống đầu của Tristan và tạo ra một tiếng động lớn vang vọng khắp khu rừng.
“Gự!!”
Hắn lập tức ngã gục xuống đất sau khi thét lên một tiếng inh tai.
Khối băng vừa rơi xuống đầu Tristan còn to hơn những cái mà tôi đã từng tạo ra nhờ vào [Sức Mạnh Tổng Hợp Của Nguyên Tố] và thuộc tính Thủy của “Sương Mù Đóng Lọ” kết hợp với nhau.
Chẳng mấy chốc, cơn gió của Tristan cũng tắt dần và sương mù đã hoàn toàn tan biến.
Tôi có thể nhìn thấy rõ Tristan đang nằm trên mặt đất với máu đang chảy từ đầu của hắn.
Có lẽ thất bại nhục nhã trước tên thường dân mana bậc E mà hắn đã luôn phất lờ sẽ tạo động lực cho hắn bắt đầu luyện tập ma thuật phòng ngự kể từ giờ.
‘Mình sắp hết thời gian rồi...’
Tôi nhìn vào đồng hồ và gợi nhắc mình về tình trạng khẩn cấp hiện giờ.
Tôi rất muốn kiếm được chút điểm từ cái đồng hồ của Tristan nhưng với tình cảnh bây giờ thì chẳng đáng chút nào.
Thế là tôi quyết định mặc kệ nó và tiếp tục chạy đến nơi mà mình cần đến.
Điều kiện để kích hoạt bad ending không phải là cái chết của Ian.
Điều kiện thật sự chính là khi Luce triệu hồi sứ ma của mình để đánh bại tên ác quỷ kia.
Sứ ma của cô nàng chính là ma thú 8 sao “Lôi Điểu Galia”.
Như bạn biết đây, 9 sao là cấp độ mạnh nhất của ma thuật có thể hủy diệt cả thế giới này, và Galia là sứ ma mạnh nhất chỉ sau cấp độ đó với sức hủy diệt cả một quốc gia.
Vậy vấn đề thực sự ở đây chính là Luce không thể kiểm soát được Galia.
Thông thường, khi một ma thú trở thành sứ ma, chúng phải tuyệt đối trung thành với chủ nhân của mình. Tuy nhiên, Galia thì lại không thể kiểm soát được và luôn xem nhẹ những mệnh lệnh của Luce, thậm chí đến độ mà nó còn chấp nhận cả hình phạt vì sự bất tuân ấy.
Nếu Galia hoành hành ngay tại đây, tất cả các học viên tài năng đã sống sót đến giờ này sẽ trở thành cát bụi mất.
Hiện giờ thì chỉ có các học viên năm nhất của Khoa Ma Thuật là đang ở trong khu rừng này, và chỉ với đòn lôi kích từ Galia thôi cũng đủ nhấn chìm cả khu rừng này ngay trước khi học viên kịp can thiệp vào.
Không có gì ngạc nhiên khi Ian, người vẫn đang còn mắc kẹt trong khu rừng này, sẽ đăng xuất nếu tôi không ngăn nó lại.
Dù sao Galia cũng chính là một trong những thế lực mạnh nhất tại học viện Märchen.
Vụ việc sau đó sẽ được giải quyết bởi Dorothy Heartnova, một sinh viên năm hai của Khoa Ma Thuật hay còn được gọi là “Phù Thủy Ánh Sao”, đã thành công đẩy lùi Lôi Điểu Galia. Tuy nhiên, mọi thứ đã quá trễ bởi vì nhiều người kể cả Ian đã mất mạng.
Nói cách khác, đó chính là bad ending.
‘Cầu trời hãy để mình đến đó kịp lúc!’
Mặc dù đã hết hơi, tôi vẫn ráng chạy hết sức có thể.
✧⋄⋆⋅⋆⋄✧⋄⋆⋅⋆⋄✧⋄⋆⋅⋆⋄✧⋄⋆⋅⋆⋄✧
“Sao ngươi dám... đả thương ta chứ...!”
Tristan với tay về hướng mà Issac đã rời đi.
Máu đang chảy xuống từ đầu của hắn và cả người thì đang dính đầy cát bụi khi hắn ngã xuống đất.
Một vòng tròn ma thuật được tạo ra từ tay của hắn và bắt đầu xoay vòng.
Nếu như hắn cứ đổ mana của mình vào vòng tròn ma thuật và tạo ra ma thuật tấn công tầm xa [Toàn Phong], có thể nó sẽ bay đến được chỗ của Issac.
“Bị đánh bại bởi một tên thường dân bậc E kém cỏi... MỘT TÊN BẬC E KÉM CỎI!!”
Tristan cố chống cự để không ngất đi và cứ tiếp tục đổ mana của mình về phía của Issac.
「Toàn Phong (Thuộc tính Phong, ★4)」
Vuuuuútt——!!
Một ngọn gió xanh nhạt bắt đầu cuộn xoáy mạnh.
Nhưng―
――Vuuuuuuuútt!!
Cơn gió lốc sắp sửa cuốn bay đi những ngọn cây xung quanh và bay thẳng đến chỗ Issac đã bị nuốt gọn bởi một cơn gió lốc mạnh hơn đến từ phía bên cạnh.
Tristan mở to mắt trong kinh ngạc.
Một nữ học viên, người đã tạo ra [Toàn Phong] còn mạnh hơn cái của hắn, bước ra từ phía bóng tối của khu rừng.
Hai bím tóc xanh nhạt phấp phới theo từng bước chân của cô với đôi mắt xanh ngọc bích rực rỡ ngay cả trong khu rừng đang dần tối đen.
Đó là Kaya Astrean, á khoa của Khoa Ma Thuật năm nhất.
“Gư, tại sao lại là cô chứ...?”
Kaya nhắm mắt của mình lại như thể cô không thèm để tâm đến câu hỏi của Tristan.
“Haa.”
Cô nàng hít một hơi thật sâu và bắt đầu đăm chiêu suy nghĩ.
Hắn ta yếu thật.
Yếu tới mức không xứng nhận được sự quan tâm của ngài Issac.
Issac đã cảm nhận được nguồn mana chứa đựng trong Hạt Giống của Cây Thế Giới.
Ngay cả Kaya, người luôn mang theo nó bên mình, lại không thể cảm được nguồn mana...
Để có thể cảm nhận được mana mà không được phát ra thì chỉ có thể là một Đại Phù Thủy.
Issac đã một lần nữa chứng minh cho cô thấy rằng thực lực cậu không phải một người như cô muốn là có thể vượt qua được.
‘Ngài Issac ngầu quá!’
Chỉ với thứ ma thuật này sao?
Đó là lẽ thường tình khi cậu nói vậy.
Cô nàng cảm thấy mình thật bé nhỏ khi đứng trước một người tuyệt vời như vậy.
Nếu như cô muốn thách đấu với Issac và tài năng thiên phú của cậu, ít nhất cô cũng phải chạm đến một ngưỡng nhất định.
Ngược lại, nếu cô đi thách đấu với Issac bằng những kỹ năng tầm thường của mình, nó chẳng khác nào một sự xúc phạm đối với cậu ta cả.
Nó giống như việc một đứa trẻ đi thách đấu với một hiệp sĩ trưởng thành, và tất nhiên câu trả lời đứa trẻ ấy nhận được chính là “Hãy quay lại khi nhóc trưởng thành hơn”.
“Mình sẽ trở nên mạnh mẽ hơn để ngài Issac có thể công nhận mình.”
Kaya từ tốn mở đôi mắt của mình ra khi cô đã hạ quyết tâm.
“Tại sao... cô lại bảo vệ cho tên thường dân bậc E đó chứ?”
Tristan hỏi trong sự run rẩy.
“Tất nhiên là điều hiển nhiên mà ta phải làm mà.”
Kaya đáp lại bằng một tiếng thở dài xem lẫn giọng điệu khinh bỉ.
Vuuuuuuuuuù―――
Một cơn gió được tạo ra bởi Kaya và bắt đầu xoáy xung quanh người cô ấy.
[Tạo Gió] của Kaya mạnh hơn bởi vì số lượng mana mà cô đổ vào nhiều hơn so với [Tạo Gió] của Tristan.
Hai bím tóc xanh nhạt và viền đồng phục của cô bắt đầu phấp phới dữ dội.
Một gương mặt bị bao phủ bởi bóng tối của khu rừng và đôi mắt nhìn xuống với sự khó chịu.
Tristan nhìn cô với vẻ mặt khó hiểu và kinh hãi.
Hắn tự hỏi tại sao cô lại bảo vệ Issac và lại đối đồi với mình chứ?
“Ngay cả ta còn chưa đụng vào Issac thì làm sao một người như ngươi nghĩ mình có thể chứ?”
Đó đơn giản chỉ là vấn đề về thể diện.
Cơn gió quanh Kaya xoáy ngày càng dữ dội và chẳng mấy chốc cơ thể của Tristan đã lơ lửng trên không của khu rừng chạng vạng tối.
Ánh hoàng hôn của bầu trời lúc tối thật đẹp đẽ biết bao – và với cảm giác đó, ý thức của hắn phai dần về phía chân trời xa xôi.
Trong khi đó.
Những hạt đất khô dính trên mái tóc vàng kim óng mượt của Luce Eltania và bộ đồng phục mà cô đang mặc.
Cô nàng vẫn giữ được sự bình tĩnh trước tên ác quỷ dị họm nhìn như một người đàn ông mặc một chiếc áo xanh hải quân rộng thùng thình, hắn đứng trước mặt cô như một bức tượng.
Hắn ta có một lớp da xám xịt và một cơ thể săn chắc. Cả hai mắt của hắn đều khép lại và một tay đang chống dưới cằm và đầu thì hơi nghiêng một chút. Trông hắn giống như đang suy tư về chuyện gì đó.
[Hmm― Hmm― Hmm― Hmm― Hmm― Hmm― Hmm― Hmm― Hmm― Hmm―]
Âm thanh hừm hừm mà hắn phát ra cứ vang vọng trong đầu của Luce từ nãy đến giờ.
Ian Fairytale, người vừa nãy cùng cô ấy chiến đấu với tên ác quỷ, đang bất tỉnh nhân sự.
“Chết đi.”
Luce vung tay của mình và đổ mana vào đó.
Và rồi một vòng tròn ma thuật xuất hiện dưới chân tên ác quỷ và mạch nước nóng nhanh chóng phun trào lên trời.
「Mạch Nước Phun Trào (Thuộc tính Thủy, ★4)」
―――Phuuuuuuụt!!
Cảnh tượng mà hắn né đòn ma thuật của Luce một cách điệu nghệ nhìn chẳng hợp với vẻ ngoài rắn rỏi của hắn chút nào.
Ngay cả trong khi né chiêu, trông hắn vẫn còn đang ở trong cái tư thế suy tư ấy.
Mạch nước nóng phun lên ngày càng mạnh mẽ hơn, như thể nó sắp xuyên toạc cả bầu trời.
Luce biết rằng hắn ta sẽ có thể tránh được nên cô đã tính toán kỹ góc độ khi bắn ra.
Cô ấy hướng tay về phía mà tên ác quỷ né và thi triển ma thuật của mình.
「Hải Thủy Ngục (Thuộc tính Thủy, ★4)」
Trong tích tắc, một mái vòm làm từ nước xuất và giam cầm tên ác quỷ.
Sao đó [Hải Thủy Ngục] nhanh chóng bị đông cứng lại.
Rắc――
[Hmm― Hmm― Hmm― Hmm― Hmm― Hmm― Hmm―]
Hắn ta dễ dàng phá hủy cái mái vòm bị đóng băng ấy và thoát ra ngoài.
“Chỉ với Thủy thuật của mình là vẫn chưa đủ...”
Luce tự nói với bản thân mình bằng chất giọng bình thản.
Băng thuật của hắn đã ngay lập tức đóng băng [Hải Thủy Ngục] của cô và vô hiệu hóa nó. Đó là bằng chứng cho thấy độ thành thạo Băng thuật và [Sức Mạnh Tổng Hợp Của Nguyên Tố] mà tên ác quỷ sở hữu đã đạt đến mức đỉnh cao.
Hắn ta quá mạnh để Luce có thể một mình xử lý hắn với Thủy thuật của cô.
[Hmm! Hmm! Hmm! Hmm! Hmm! Hmm! Hmm! Hmm!]
Tên ác quỷ bỗng bắt đầu ngân nga lớn tiếng.
Một vòng tròn ma thuật ma thuật xanh lam xuất hiện phía sau hắn kèm theo những viên pha lê băng đẹp đẽ đang lơ lững xung quanh nó.
Luce phát giác được nguy hiểm đang đến gần cô―
Hắn ta bước lên một bước.
Mặt đất xung quanh những ngón chân của hắn bắt đầu đóng băng lại.
Rặccccccc―――!!
Luồng không khí lạnh phất lên như một trận bão tuyết và nhanh chóng lan rộng ra khắp mặt đất theo hình cánh quạt. Những nơi mà nó đi qua đều bị đóng băng thành những mảng băng mịn màng.
「Sóng Băng (Thuộc tính Băng, ★6)」
Luce nhanh tay khai triển ma thuật phòng ngự [Tường Nước] xung quanh cô ấy.
Một hàng rào bảo vệ hình tròn hình thành và bảo vệ cô khỏi cơn gió lạnh.
「Tường Nước (Thuộc tính Thủy, ★4)」
“Hự!”
Một luồng khí lạnh đầy uy lực đang cố gắng đóng băng bức tường nước đang bao quanh Luce.
Cô nàng cố gắng đẩy lùi luồng khí lạnh bằng cách vắt ra từng giọt mana của mình để tăng tốc dòng chảy của nước tạo thành [Tường Nước].
Luồng khí lạnh xuyên qua [Tường Nước] và biến khu rừng ở phía sau nó thành một khung cảnh giống kỷ băng hà.
[Sóng Băng] cuối cùng cũng mất dần uy lực của nó và dịu đi.
Luce thở ra một hơi trắng xóa trong bầu không khí lạnh ngay khi cô giải phóng [Tường Nước].
“...”
Cô nàng hít một hơi sâu và kiểm tra tên ác quỷ với đôi màu phản chiếu màu của đại dương của mình.
Chỉ với thuộc tính Thủy thì cô vẫn chưa đủ để đánh bại hắn ta.
Ma thuật nguyên tố mạnh nhất của Luce chính là “Lôi” và cô chắc chắn rằng mình sẽ thắng cho dù có gặp bất lợi đến cỡ nào.
...Nhưng để sử dụng được Lôi thuật, cô nàng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc triệu hồi cái thứ không nên được triệu hồi đấy. Một nửa lượng mana mà cô luôn sử dụng là để khống chế thứ đó ở sâu trong mình.
Luce vén cổ tay áo đồng phục lên và nhìn vào vòng tròn ma thuật đang được khắc trên cổ tay trái của cô.
Nếu tôi triệu hồi “tên đó”, có lẽ tôi sẽ đánh bại được tên ác quỷ ngu ngốc kia.
Nhưng... “tên đó” như một con dao hai lưỡi vậy và tôi không chắc là mình có thể khống chế được hắn.
Tuy nhiên, cô đã trở nên mạnh hơn nhiều, bằng chứng là cô đã bước chân vào Khoa Ma Thuật của học viện Märchen ở vị trí thủ khoa. Ngay cả mana của cô cũng được đánh giá là bậc A+.
“Galia...”
Cô ấy nghĩ rằng mình hiện giờ đã có thể kiểm soát được nó.
“Haa.”
Trái tim của cô đập mạnh, nhưng sau khi hít một hơi sâu và ổn định lại tinh thần, Luce cuối cùng cũng hạ quyết tâm của mình.
Ma thú 8 sao “Lôi Điểu Galia”, triệu hồi nó nào.
Ngay lúc Luce chuẩn bị niệm chú triệu hồi bằng cách chỉ ngón trỏ và ngón giữa của mình vào vòng tròn ma thuật khắc trên cổ tay của cô―
Bịch.
...Cô nghe được tiếng bước chân. Mặc dù nó có thể chỉ là một ảo giác nhưng cứ như nó được cố tình phát ra để cô nghe thấy được.
Luce quay đầu của mình về phía âm thanh.
Một người đàn ông mặc một chiếc áo choàng màu xanh hải quân đang đứng ở trên cái vách đá thấp. Cơ thể của anh ta rất săn chắc và chiều cao của anh ta ít nhất cũng phải tầm hai mét.
Bên dưới chiếc mũ trùm đầu là một khuôn mặt dữ tợn với đôi mắt đỏ như máu và bên dưới đó nữa là một khuôn miệng rộng kệch cỡm.
Khuôn miệng của anh ta để lộ bướu răng với những chiếc răng sắc nhọn xếp ngay ngắn, những chiếc răng nanh nhô ra và cái hàm răng rộng lớn ấy là thứ đặc biệt đáng sợ về anh ta.
Bởi vì anh ta đang đội chiếc mũ trùm đầu nên rất khó để nhận diện được hình dạng, nhưng có thể đoán đại khái là anh ta có một nước da đen tuyền.
[Guuuừ...]
Nhìn anh ta giống như một con thứ, đúng hơn là một ma thú.
Cô chưa từng nghĩ đến việc sẽ có một con quái vật nguy hiểm khác xuất hiện tại đây...
Và giờ thì cô thật sự không còn lựa chọn nào khác ngoài triệu hồi Galia.
“...?”
Có cái gì đó rất lạ.
Con quái vật đứng trên vách đá ấy không hướng ánh nhìn về Luce mà lại là tên ác quỷ da xám kia.
Tên ác quỷ cũng dừng tư thế suy tư của hắn lại và nhìn vài con quái vật với hai đôi mắt mở toang của mình, có vẻ như hắn đang cảnh giác.
Không hiểu sao... bầu không khí này cứ như một cuộc đối đầu giữa hai con quái vật ấy sắp nổ ra.
━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━
Tôi nghĩ là mình đã mua nhầm đồ rồi.
Dù gì tôi cũng không còn chọn lựa chọn nào bởi vì chủ cửa hàng bí mật đã nói đó là vật phẩm mà họ còn lại, hóa ra nó lại là “Áo Choàng Ngụy Trang – Berserker”...
Bây giờ tôi đang mặc chiếc áo choàng màu xanh hải quân với chiếc mũ trùm đầu được đội lên. Khuôn mặt của tôi để lộ ra những chiếc răng sắc nhọn, răng nanh lớn và những chiếc răng hàm ở khóe miệng, tất cả đều là nhờ vào ma thuật ngụy trang của chiếc áo choàng này.
Từ khía cạnh của tôi thì trông nó rất bình thường, nhưng đối với bọn họ, trông tôi như một con quái vật đang đứng trên vách đá. Tôi nhìn đi nhìn lại Luce và tên ác quỷ kia, nhưng không hiểu sao biểu cảm của Luce có chút khác lạ.
Mà... chắc đó là do ngoại hình bây giờ của tôi.
‘À mà khoan, tên Ian lại bất tỉnh nữa à?’
Ian đang dựa vào gốc cây và trông như đang bất tỉnh.
Điều này có nghĩa là tôi không thể nào giao phó mọi chuyện lại cho cậu ta được nữa rồi.
Hơn thế nữa, trông Luce như đang sắp sửa triệu hồi Lôi Điểu Galia.
Nếu tôi đến trễ thêm một tí thôi thì chắc mọi chuyện đã coi như xong...
“Hên thật đấy...” (Guuuuuuừ)
Tôi thở phào trong nhẹ nhõm.
Khi tôi nói ra, tôi có thể nghe được tiếng gầm rú như tiếng kêu của một con thú vậy. Dường như khi tôi cố nói chuyện, giọng của tôi sẽ phát ra tiếng kêu của Berserker.
...Chắc là tôi cũng sẽ bị hiểm nhầm là một tên ác quỷ mất.
Dù sao thì tôi mừng vì mình cuối cùng cũng đến đây kịp lúc.
Nhiệm vụ bây giờ của tôi đã rõ ràng.
[Pernicus Trầm Mặc]
———————————
Cấp: 105
Tộc: Quỷ
Thuộc Tính: Ám, Băng
Độ Nguy Hiểm: Cao
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage