Note:
_ Pháp sư, Đại Pháp Sư sẽ chuyển sang Phù Thủy, Đại Phù Thủy
_ Gaul sẽ chuyển sang Galia dựa theo Eng
===============================================================
Bài kiểm tra xếp lớp.
Tại học viện Märchen, có tổng cộng bốn lớp: A, B, C và D. Những học viên hoàn thành bài kiểm tra với thứ hạng cao nhất sẽ được xếp vào lớp A, trong khi đó những người đạt hạng kém nhất sẽ được phân vào lớp D.
Kết quả của bài đánh giá mana và bài kiểm tra xếp lớp sẽ quyết định lớp học mà người học viên sẽ được xếp vào.
Bởi vì đây là bài kiểm tra sẽ quyết định lớp mà bạn sẽ được phân vào, cho nên có thể nói bài kiểm tra xếp lớp là một trong các bài kiểm tra quan trọng nhất.
Ưu tiên hàng đầu của tôi bây giờ chính là tiêu diệt tên ác quỷ sắp xuất hiện thay vì quan tâm đến điểm số của mình.
Hiện giờ tất cả tân học viên của Khoa Ma Thuật đều đang ở trong rừng Dephine.
Điều đó có nghĩa khả năng cao là tôi sẽ bắt gặp các học viên khác và việc giao chiến với họ là điều không thể tránh khỏi.
Đó là hiệu ứng sóng gợn mang lại bởi cụm từ “sinh tồn” mà giáo sư đã nhắc đến. Hầu hết các học viên đều có thể suy ra rằng họ buộc phải cọ xát với nhau khi chạm mặt.
Bùng–!!
Ầmmm–!!
Choảnggggg–!!
Tiếng ma thuật khai hỏa và nghiền nát vang lên từ khắp nơi báo hiệu cho mọi người rằng cuộc chiến sinh tồn đã chính thức bắt đầu.
Trong tình cảnh thế này, việc các học viên khác hợp sức lại không chỉ mang lại lợi ích về mặt số lượng mà còn giúp cho việc tìm thấy các hạt mana càng dễ dàng hơn, và đó cũng là mục đích của bài kiểm tra này.
Nhưng tiếc rằng chẳng có một người tốt bụng nào muốn tạo nhóm với một tên mana bậc E như tôi cả. Nếu được thì tôi biết ơn họ lắm miễn là họ đừng lợi dụng tôi là được.
Liệu tôi có thể đặt niềm tin Kaya được không nhỉ, người mà đã hiểu lầm về sức mạnh của tôi?
...Không, vẫn còn quá nhiều thứ mà tôi vẫn chưa chắc được. Tôi không nghĩ là Kaya sẽ giúp tôi, và có nguy cơ cao danh tính thật của tôi sẽ bị bại lộ cũng như là việc cô nàng đâm sau lưng mình sau khi biết được bản chất thật sự của tôi.
Nếu là vậy thì tôi đành chỉ còn một cách.
‘Mình nghĩ là...’
Tôi nên trốn đi cho lành.
Tôi đã tìm được một cái cây với những tán lá rậm rạp thích hợp cho việc ẩn nấp, đây là nơi mà tôi đã chọn sau khi dạo quanh rừng Delphine trước đó.
Tôi lấy ra một cái túi ma thuật từ túi áo của mình.
=============
[Túi Ma Thuật]
————————
Một túi ma thuật nhỏ có thể đựng được nhiều vật phẩm.
Dễ mang theo.
Hạng: 6
==============
Hạng 6. Đó là thứ dùng để đo lường và phân loại độ quý hiếm của một vật phẩm, thứ hạng càng nhỏ thì vật phẩm càng hiếm.
Tôi lấy ra một chai nước từ túi ma thuật và tưới lên cái cây. Thêm vào đó, tôi sử dùng [Tạo Băng] để tạo ra một cái cầu thang băng thô sơ.
“...”
[Sức Mạnh Tổng Hợp Của Nguyên Tố] của tôi còn cao hơn cả các chỉ số khác nữa. Vậy nếu [Sức Mạnh Tổng Hợp Của Nguyên Tố] càng cao thì hiệu ứng mà nguyên tố ma thuật của tôi mang lại càng hiệu quả hơn khi nó kết hợp với nguyên tố khác.
Nhờ vậy mà tôi có thể tạo ra một khối băng to hơn so với khi chỉ sử dụng mỗi [Tạo Băng].
Tôi bước lên cái cầu thang băng và leo lên cây.
‘Thoải mái thật.’
Tôi tựa lưng mình vào gốc cây và rồi rã băng cái cầu thang trong khi đang ngồi trên một nhánh cây dày được bao phủ những cụm lá.
“...”
Đây là kế hoạch tốt nhất mà tôi, kẻ yếu nhất học viện, có thể nghĩ ra được. Nhưng sẽ ra sao nếu các học viên khác tìm thấy hết các hạt mana trong khi tôi đang lẩn trốn trên bụi cây này?
À, tôi quên mất là mình đã bỏ sót thứ này trong bài kiểm tra.
Hạt mana là một loại hạt phát quang, vì vậy bạn có thể dễ dàng tìm ra chúng bằng chỉ mắt thường khi màn đêm buông xuống.
Là một người có cảm nhận mana kém, có lẽ tốt nhất tôi nên dời lại việc tìm kiếm hạt mana sau vậy.
Tôi ngồi im lặng và quan sát động tĩnh xung quanh mình để dò tìm xem có ai đang tiếp cận chỗ này không.
Sau gần 20 phút, tôi cảm nhận được có ai đó đang gần chỗ này.
Tôi liền với tay mình đến một trong những chiếc ná cao su bị đóng băng mà tôi đã giấu sẵn trong cái cây.
=================
[Ná Cao Su]
——————
Một chiếc ná cao su thông thường, được làm từ gỗ và dây cao su.
Độ bền kém.
Hạng: 9
==================
Chiếc ná cao su đã được gắn sẵn viên đá lên đầu dây cao su và được kéo dãn ra hết mức có thể trong khi đầu dây cao su được cố định bằng cách đóng băng nó.
Có tổng cộng 10 chiếc ná cao su đã được lắp đặt sẵn và tôi đã ghi nhớ lại từng vị trí mà mình đã giấu chúng.
‘Rã đông.’
Khi tôi rã đông lượng băng đang cố định đầu dây cao su, nó liền hóa thành một thứ bột màu xanh và bay đi trong khi chiếc ná cao su bắt đầu bắn ra.
Vuuuuút-
Viên đá bắn ra từ chiếc ná bay xuyên qua không khí, cắt qua bụi cây và cuối cùng đáp xuống mặt đất.
“Hở?!”
Tôi nghe thấy tiếng động giật mình của một cô gái.
Cô ta lập tức hướng mắt của mình về phía viên đá vừa được bắn ra từ phía bụi cây và sau đó chuyển sang trạng thái chiến đấu, có vẻ như cô ta khá tự tin về khả năng của mình.
Bây giờ tôi chỉ còn lại 9 chiếc ná cao su.
‘Có lẽ như mình không nên rút dây động rừng.’
Sự căng thẳng liên hồi là thứ đang giữ cho tôi không cảm thấy chán nản.
Cầu trời là tôi có thể trụ được cho đến lúc đó.
━─━─━━─━「₪」━━─━─━─━
Bầu trời đang dần chuyển sang màu của hoàng hôn.
Tiếng động ồn ào khi thi triển ma thuật của các học viên đã lắng xuống được một thời gian và bây giờ chỉ còn lại sư im lặng bao trùm khắp cả khu rừng.
Hiện giờ đang là 6:30 chiều và tôi vẫn còn an toàn trốn trên cây.
‘Mình có nên leo xuống không ta?’
May mắn thay có vẻ như kế sách của tôi đã có hiệu nghiệm.
Tôi đã dùng hết 10 chiếc ná cao su của mình nhưng tôi không hối hận chút nào vì chúng đã làm tốt vai trò của mình.
Sau đó tôi lấy ra chai nước từ trong túi ma thuộc và rải hết số còn lại xuống thân cây rồi dùng [Tạo Băng] để tạo ra khối băng hình bậc thang.
Đúng như dự đoán, tôi vẫn chưa thể làm chủ được nó và kết quả một cái cầu thang thô sơ đã được tạo ra.
Tôi từ từ leo xuống những bậc thang băng.
“Úi trời.”
Cảm giác cứ như lâu lắm rồi tôi mới đặt chân xuống mặt đất vậy, hai chân của tôi đều đang run lẩy bẩy sau khi ngồi trên cây được bốn tiếng đồng hồ và kèm thêm cơn đau cơ từ buổi tập gym hôm qua nữa chứ.
Tôi giải trừ ma thuật của mình để loại bỏ cầu thang băng sau khi mát xa đôi chân của mình.
Giờ thì tôi phải hành động thôi.
‘Họ bây giờ đang ở đâu được chứ?’
Tôi không hề biết được trước địa điểm mà Ian và Luce sẽ đối đầu với tên ác quỷ kia.
Lúc ở trong game, bạn sẽ được chuyển thẳng qua một đoạn cắt cảnh sau khi sống sót được đến tận giờ này. Đó là cảnh mà Ian và Luce gặp nhau lần đầu và cảnh vật xung quanh cũng theo đó mà thay đổi.
Tôi cần phải tìm ra chỗ đó càng sớm càng tốt.
Bầu trên phía trên lớp màn bảo vệ đang tối dần đi và tôi đang di chuyển cẩn thận để tạo ra ít tiếng động nhất có thể.
‘Tiện thể thì mình phải đi tìm vài hạt mana luôn.’
Tôi đã dùng gần hết số tiền mà mình có được để chuẩn bị cho bài kiểm tra này. Nếu như không thể kiếm đủ Gel từ bài kiểm tra này, có lẽ tôi đành phải nhịn đói hoặc đi vay ngân hàng và trở thành con nợ mất.
Vì thế việc đi tìm số hạt mana còn sót lại cũng là một điều quan trọng.
‘...Mình đã tính toán sai rồi ư?’
Haa, chết tiệt, chẳng có lấy một hạt mana nào còn sót lại, có lẽ những học viện khác đã lấy sạch sẽ luôn rồi.
Hy vọng tìm kiếm các hạt mana của tôi khi trời trở tối hầu như đã bị dập tắt.
Có lẽ là do tôi đã quá chủ quan bởi vì ngay từ đầu đây chính là học viện Märchen danh giá.
Hiển nhiên là bọn người kia phải có cảm nhận mana xuất sắc chứ.
‘Làm ơn đi mà, ít nhất hãy chừa lại cho tôi một chút hạt mana...’
Vì quá mải mê vào việc tìm kiếm các hạt mana nên tôi đã không nhận ra tiếng bước chân nhỏ nhẹ đang lại gần mình.
“Hở?”
Một giọng nói của một cô gái vang lên từ phía trước tôi và ngay lập tức tim của tôi như thắt lại.
Tôi lập tức đứng hình với một giọt mồ hôi lạnh chảy dài trên má mình trong khi đang cúi xuống cặm cùi tìm những hạt mana nãy giờ.
‘Chết rồi, mình nên làm gì đây...?’
Bình tĩnh lại nào.
Tôi vẫn còn trong người vài đạo cụ ma thuật mà mình đã mua, tôi vẫn có thể phần nào bỏ qua khó khăn giữa việc chênh lệch cấp độ giữa chúng tôi nếu sử dụng chúng.
Liệu có đáng để thử nếu như người ở trước mặt tôi đây chỉ đang ở trong khoảng cấp 30 hay 40 gì đấy?
Tôi từ từ ngước mặt dậy và nhìn vào nữ học viên đang đứng trước mặt mình.
[Kaya Astrean]
————————
Cấp: 90
Tộc: Người
Thuộc Tính: Phong, Băng
Độ Nguy Hiểm: X
“...”
“...”
Tôi nên nói gì bây giờ?
Hmm.
Khoan, là Kaya sao?
“Aa, aa, c-cậu có khỏe không...?”
“...”
Kaya trông rất sợ hãi bởi vì cả giọng và cơ thể của cô ấy đang run lẩy bẩy.
Cô nàng chính là á khoa của năm nhất nên tôi không thể nào có thể đánh bại được cô ấy được, ngay cả khi tôi sử dụng những mánh khóe của mình.
Tuy nhiên, hiện giờ cô ấy vẫn đang nghĩ tôi là “một người đã đạt đến đẳng cấp của một đại phù thủy nhưng lại cố tình che giấu sức mạnh của mình.”
Nếu như có thể lợi dụng được sự hiểu lầm đấy, tôi có khả năng cao sẽ an toàn thoát khỏi đây được.
“Tránh ra.”
Tôi vẫn luôn tự tin vào khả năng diễn xuất của mình.
Tôi vừa nheo mắt mình lại và nói bằng giọng điệu lạnh lùng và uy quyền mà chẳng hề tỏ ra nao núng một chút nào, cứ như thể tôi đang để lộ ra bản chất thật sự của mình.
“A...! Vâng, xin thứ lỗi cho mình...!”
Kaya run rẩy và tránh sang một bên.
Tốt rồi, giờ thì tôi chỉ việc đi khỏi đây thôi.
Tôi bắt đầu chậm rãi bước đi.
Một cảm giác nhẹ nhõm xuất hiện trong tôi.
Tôi mừng vì mọi thứ đã diễn ra suôn sẻ...
“K-khoan đã thưa ngài Issac...!”
Kaya đột nhiên gọi tên của tôi.
‘Cái gì? ‘Ngài’ Issac?’
Tôi không ngờ là Kaya lại hạ mình gọi tôi bằng kính ngữ như vậy, nhưng nếu xem xét trong tình cảnh này thì việc đó không có gì là lạ cả.
Tôi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Tôi dừng lại và quay người lại hướng của Kaya với một biểu cảm lạnh lùng.
“Vì đây vẫn đang là bài kiểm tra nên... sao chúng ta không thử cọ xát với nhau nhỉ...?”
“...”
...Không em ơi.
“Tất nhiên với ngài Issac đã đạt đến cấp độ của một Đại Phù Thủy thì một con kiến nhỏ bé như em làm sao có thể sánh với ngài được... Nhưng dù vậy, em vẫn muốn thử sức với ngài một lần!”
Không, làm ơn đừng làm vậy, hãy bình tĩnh lại đi nào cô gái ơi.
“Xin ngài hãy ban cho em ân huệ này, ngài Issac!”
Này, đừng có thi triển vòng tròn ma thuật khi người ta còn chưa đồng ý chứ, dẹp nó vào ngay đi.
...Ông trời ơi cứu con với.
‘Còn 20 phút nữa trước khi tên ác quỷ xuất hiện...’
Trước khi kịp nhận ra, chiếc đồng hồ trên tay tôi đang hiện bây giờ là 6:40. Điều đó có nghĩa là tôi phải nhanh chóng tìm ra chỗ mà tên ác quỷ sẽ xuất hiện.
Mặc cho những lời cầu nguyện của tôi, vòng tròn ma thuật màu xanh lá của Kaya vẫn từ từ tiến đến chỗ của tôi.
Mặc dù cô nàng trông rất sợ tôi nhưng cô vẫn một mực giữ quyết tâm đối đầu với thực thể siêu việt được biết đến là Đại Phù Thủy.
“......”
Tôi chỉ là một kẻ với mana bậc E và là học viên yếu của Khoa Ma Thuật! Không đời nào tôi có thể thắng được cô ấy cả...!
Bình tĩnh lại và suy nghĩ đi nào tôi ơi, bình tĩnh lại và suy nghĩ đi nào tôi ơi.
Làm cách nào để tôi thoát khỏi tình cảnh này bây giờ? Tôi phải nói điều gì để cô ấy thu vòng tròn ma thuật lại đây?
Tôi lại càng không thể nói là mình đang truy tìm ác quỷ được. Cho dù có nghĩ thế nào đi nữa, tôi cũng không thể hình dung được nó sẽ mang lại cho tôi không biết bao phiền phức trong tương lai đây.
Vậy thì tôi phải làm sao đây... Tôi phải nói gì để chiếm được lợi thế đây...
...Và rồi tôi nghĩ ra một thứ.
Tôi không biết cách này sẽ có tác dụng hay không nhưng phải thử mới biết được.
“Phù.”
“...?”
Tôi bắt đầu bằng một tiếng thở dài.
Tôi lườm Kaya với một biểu cảm dễ chịu nhất mà tôi có mặc cho cái vòng tròn ma thuật nguy hiểm của cô ấy, và tương tự cô nàng cũng nhìn tôi với một vẻ mặt đầy nghi ngờ.
Chuyện đã thành thế này thì không còn đường lui nữa rồi.
Tôi khoan tay lại và nhìn vào vòng tròn ma thuật màu xanh nhạt đang thi triển của Kaya như thể trông nó thật thảm hại.
“Chỉ với thứ ma thuật này sao?”
“...!!”
Hai mắt của Kaya trợn tròn trong kinh ngạc. Những điều mà tôi vừa nói chắc chắn đã làm tổn thương cô ấy.
“Chỉ với...?”
“Cậu chỉ đang lãng phí thời gian của mình thôi.”
Tôi quay lưng của mình lại.
Một cảm giác đáng sợ và sát khí tỏa lên từ phía sau tôi.
Làm ơn đừng có giết tôi mà...
“Em biết ngài là một người tuyệt vời đến cỡ nào. Nhưng... những lời mà ngài vừa nói có khác nào xúc phạm đến công sức mà em đã đổ máu, mồ hôi và nước mắt của mình để có được chứ...”
“Ý tôi là ‘tạm thời’ bây giờ thì chưa.”
“Hở?”
Tình huống đã nhanh chóng bị lật ngược.
Tôi cảm giác như vừa nãy mình sắp sửa đăng xuất. Có vẻ như Kaya vẫn đang cố tìm ra ý nghĩa của lời nói của tôi.
“Cậu quen biết với ‘Sylphia’ đúng chứ?”
Sylphia, nàng tiên Lục Bảo. Đó là tên của vị tiên nữ sử dụng Thảo thuật.
“L-làm sao mà ngài biết được...?”
“Bởi vì tôi có thể cảm nhận được hào quang của [Cây Thế Giới] từ người cậu.”
“...!!”
Mặc dù không có nhìn thẳng vào cô ấy nhưng tôi vẫn biết cô nàng đang rất bất ngờ.
Hào quang của [Cây Thế Giới] à? Nghe xàm vãi ra, tất nhiên nó là do tôi bịa ra chứ gì. Làm sao tôi có thể cảm nhận được thứ như vậy khi ngay cả bản thân mình còn chẳng thể cảm nhận nỗi hạt mana chứ?
Quay lại với vấn đề chính, Kaya đang có một mối quan hệ tốt với Sylphia, nàng tiên Lục Bảo. Đó là bí mật mà chỉ có cô biết được và không ai có thể tìm ra được nó cả.
Cô nàng còn đeo trên mình “Hạt giống của Cây Thế Giới” mà cô nhận được từ Sylphia như một chiếc vòng cổ. Kaya phải luôn đeo theo thứ đó trên người suốt để có thể sử dụng mana thuộc tính Thảo của nó.
Lúc đầu nhìn vào thì nó trông cũng như những hạt giống bình thường, nhưng trái ngược với chúng, nó là thứ giúp cản trở việc cảm nhận được nguồn mana bằng cách ngưng tụ nó lại thay vì giải phóng.
Sau khi bước vào năm hai, cô ấy mới có thể hòa hợp được với nguồn mana nguyên tố Thảo ấy. Sau một thời gian thì cô mới sử dụng được “Hạt giống của Cây Thế Giới” như một chất xúc tác để sử dụng câu thần chú 8 sao của thuộc tính Thảo [Cây Thế Giới], thứ vừa sở hữu sức mạnh của Tiên tộc và có khả năng hủy diệt cả một đất nước.
Chỉ có tôi mới biết được những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.
“Nó cũng khá là dễ nhận ra mà.”
“Ngài biết Sylphia sao?!”
Tất nhiên là không rồi.
Tôi đã cố tình không trả lời câu hỏi, khép mắt mình lại và giả vờ như mình đang hồi tưởng về một quá khứ hào hùng.
“...Sức mạnh thật sự của cậu sẽ được bộc lộ trong tương lai. Và khi thời điểm đó đến, nếu cậu đủ mạnh, tôi chắc chắn sẽ đấu với cậu.”
“...”
Sau đó, tôi bắt đầu bước đi tiếp.
Không biết là bây giờ Kaya đang có biểu cảm gì nữa và cũng như cô ấy đang có những suy nghĩ gì trong đầu mình.
Mà sao cũng được. Quan trọng là tiếng động được tạo ra bởi vòng tròn ma thuật cũng đã lắng xuống và biến mất. Kaya cuối cùng cũng thu hồi nó lại.
Tôi nhẹ nhõm nở một nụ cười trên môi mình khi biết được mình đã sống sót.
Tôi vừa bốc phét như mấy đứa học sinh cấp hai nhưng may mắn là nó đã có hiệu nghiệm.
“Ngài Issac.”
Ôi không, lại gì nữa đây trời?!
Tôi đã định giả vờ là mình không nghe thấy nhưng khi Kaya gọi “Ngài Issac!” thêm lần nữa, tôi đã buộc tôi phải dừng chân lại.
“Tại sao ngài lại ‘giả vờ là một kẻ yếu’ vậy chứ?”
Đúng là câu hỏi hay đấy.
Mặc dù tôi đúng thật sự là một tên phế vật thật.
Nhưng trong mắt của Kaya, tôi lại là một kẻ đang giấu nghề.
Dễ thôi.
Tôi chỉ có thể đưa ra cho Kaya một câu trả lời.
“...Cậu không cần biết nhiều để làm gì.”
Chỉ vậy thôi. Trong những tình huống như vậy, thường thì câu trả lời của bên thứ hai sẽ là sự im lặng và một cái gật đầu.
Và rồi tôi lại bắt đầu bước đi tiếp. Hên là lần này Kaya đã không gọi tôi lại nữa.
Sau khi đi được một lúc, khi tôi quay người lại, Kaya cuối cùng cũng biến mất khỏi tầm nhìn của tôi.
“Phuuù-“
Tôi thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.
Kiyaa~ Tôi vẫn còn sống, tôi vẫn chưa chết!
May mắn thật đấy!
Nhưng đây không phải là lúc để tôi ăn mừng vì mình đã sống sót.
Tôi định hình lại và chuẩn bị tinh thần của mình. Ngay lúc này, tôi cần phải tìm ra địa điểm của Ian và Luce, cũng như nơi mà tên ác quỷ sẽ xuất hiện.
Mấy người rốt cuộc đang ở đâu được chứ?
...Tôi vừa tìm được một hạt mana, nhặt nó lên thôi nào.
Hạt mana lập tức bay khỏi tảng đá và dính chặt vào cái đồng hồ khi tôi đưa nó lại gần hạt mana.
‘Còn lại 10 phút nữa.’
Hiện giờ đang là 6:50, còn 10 phút nữa trước khi tên ác quỷ xuất hiện.
Tôi bắt đầu vạch lại các bước của mình.
Manh mối mà tôi biết được chính là tên ác quỷ sẽ xuất hiện ở một bãi đất trống với một vách đá thấp.
Tôi đã thử đi tìm xung quanh rừng Delphine ngày hôm qua nhưng tiếc là không kết quả gì bởi vì khu rừng này quá rộng lớn.
Tôi buộc phải tìm ra chỗ đó bằng mọi giá.
Nhưng để có thể tìm ra nó kịp giờ thì lại không thể nào...
Tôi di chuyển đến chỗ của một con suối mà tôi đã ghi nhớ vị trí trong buổi thám thính ngày hôm qua. Cho dù khu rừng có rậm rạp đến đâu đi nữa, tôi vẫn có thể nhìn thấy bầu trời trong veo từ chỗ này.
Sau đó tôi giơ chiếc đồng hồ ở tay trái của mình lên kiểm tra.
‘Bảy giờ đúng...’
Một màu xanh đậm bao trùm khắp bầu trời khi mặt trời đã lặn mất hút.
Tôi chỉ tổ phí thêm thời gian nếu cứ mãi lảng vảng ở chỗ này.
Thôi thì tôi đành gác lại việc đi tìm các hạt mana đã. Ưu tiên bây giờ của tôi chính là ngăn chặn bad ending.
Tôi quyết định đứng im tại chỗ của mình.
Hiển nhiên là bây giờ Ian và Luce đang giao chiến với kẻ thù và chắc chắn sẽ có một lượng lớn ma thuật được sử dụng.
Tôi chỉ cần đợi và di chuyển đến đó khi biết nó được thi triển từ đâu.
Có khả năng cao là tôi sẽ đi xa khỏi nơi diễn ra trận chiến nếu như nãy giờ cứ tiếp tục đi lòng vòng.
Đành đợi một chút vậy.
Một chút nữa thôi...
“...”
Trong khu rừng đang tối dần, tôi đứng im lặng và giữ hơi thở của mình.
GUUUUỪ———!!!
“...!!”
Một tiếng gầm vang lên.
Tôi liền quay đầu mình về phía âm thanh vừa phát ra. Bởi vì tôi đang ở rất gần với con suối và không có một bóng cây nào chắn tầm nhìn của mình cả, tôi có thể dễ dàng xác định được hướng phát ra của tiếng động.
Một cột băng nhọn hoắt mọc ra ở cách đó không xa. Không giống với những cái thông thường có màu xanh lam, cột băng này hoàn toàn là màu đen kịt.
Có thể nhiều người không nhận ra nhưng tôi chắc chắn rằng đó là Băng thuật kết hợp với thuộc tính Ám. Không còn nghi ngờ gì nữa, đó chắc chắn là ma thuật của tên ác quỷ đó.
Cột băng đó ngay lập tức tan rã ra thành thứ bột màu đen và biến mất.
Tôi nhanh chóng chạy đến chỗ mà cột băng kia vừa mọc ra.
Cậu hãy cố cầm cự cho đến lúc tôi đến nha, Ian! Còn không thì tốt hơn hết là cậu nên đánh bại hắn ta luôn đi!
“Wow, nhà người đi đâu mà vội mà vàng thế?”
Không phải lúc này chứ.
Gự...
“...Cái gì đây, hở? Đây chẳng phải là tên thường dân kém cỏi với mana bậc E đó sao?”
[Tristan Humphrey]
———————————
Cấp: 71
Tộc: Người
Thuộc Tính: Phong
Độ Nguy Hiểm: Trung bình
Kẻ đang đứng cản đường tôi chính là Tristan Humphrey, tên quý tộc tóc vàng kiêu ngạo của năm nhất.
“...”
Tôi liên tục lắc đầu của mình.
Nhờ vào việc đã chơi ≪Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen≫ vô số lần mà bây giờ tôi đã có thể nhớ được hết đặc điểm của các nhân vật trong đây.
Cấp độ hiện giờ của tôi là 26 và sự chênh lệch cấp độ giữ chúng tôi là 45... Tôi nghĩ là mình có thể đánh bại được hắn nếu cố hết sức mình nhưng những người khác thì tôi không chắc nữa.
Vậy thì tôi phải hạ bệ tên này nhanh chóng mới được.
‘Đến lúc mở đường rồi.’
Tôi tăng tốc dòng chảy mana và đặt luồng mana lạnh giá của mình vào vị trí chuẩn bị.
Tham gia Hako Discord tại
Theo dõi Fanpage