Note: Sorry mọi người nha, bữa giờ bận bịu quá, giờ mới có thời gian rảnh để dịch. Mình cũng đã cập nhật ảnh thêm minh họa mới rồi nha.
―――――――――――――――――――――――――――――――――――――――――
≪Bắt đầu buổi huấn luyện thực tế thôi nào.≫
Khuôn viên của Học viện Märchen rộng một cách không cần thiết, do vậy mà ở đây có vài tòa nhà cũng to và rộng quá mức.
Ví dụ như nơi này đây, “Sảnh Kalis”, là một trong số các tòa nhà đó.
Sảnh Kalis thường được dùng để làm nơi diễn ra các buổi huấn luyện thực tế. Hiện tại, tôi đang có mặt tại khu luyện tập trong nhóm với ba người học viên khác từ Khoa Ma Thuật.
Tôi đang đứng chờ trong một căn phòng trống. Một bên của căn phòng là cánh cửa mà chúng tôi vừa đi vào và bên còn lại là một lối đi giống như đường hầm.
Ở trước mặt chúng tôi là một “máy đưa tin” đang vỗ cánh với tốc độ chóng mặt, trông nó như là một con ruồi hay chim ruồi vậy.
Máy đưa tin thực chất là một cái loa hình tròn có kích thước bằng nắm tay của một người đàn ông. Nó là một dụng cụ ma thuật của Học viện được phù phép bởi ma thuật truyền âm và ma thuật truyền ảnh để quan sát chúng tôi giống hệt như một video vậy.
Một giọng nói lạnh lùng giống của Giáo sư Fernando phát ra từ máy đưa tin.
≪Các em đã được chia thành các nhóm ngẫu nhiên. Mục tiêu của các em sẽ là tiêu diệt những ác ma tạo ra từ ảo ảnh. Buổi đánh giá sẽ kết thúc sau khi các em hạ hết bọn chúng và về đến được đích. Ngoài ra, nếu người nào trong buổi đánh giá chịu thương tích nghiêm trọng thì sẽ bị loại ngay lập tức.≫
Sảnh Kalis không đời nào đủ rộng để chứa hết tất cả học viên năm nhất của Khoa Ma Thuật được. Do vậy mà các nhóm còn lại không được phân đến Sảnh Kalis sẽ phải đến khu vực khác để tập huấn.
≪Bài tập huấn lần này sẽ kiểm tra mức độ hiểu biết của các em về đặc điểm và yếu điểm của các ma thú mà các em đã được học, cũng như là khả năng sử dụng ma thuật nguyên tố trong chiến đấu. Hai là mức độ hợp tác của các em cũng sẽ được tính vào điểm quá trình. Tốt nhất là các em hãy nghiêm túc vào mà làm. 10 phút nữa sẽ bắt đầu. Các em hãy nhanh chóng chuẩn bị đi.≫
「Màn 2, Chương 3, Huấn Luyện Thực Tế」 của ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ Của Märchen❱.
Trong hồi này, nam chính của chúng ta, Ian Fairytale, sẽ gặp được Ciel Carnedas đến từ lớp A.
Ciel cũng là một trong số các nữ chính của game. Về sau, cô ấy sẽ đóng một vai trò quan trọng trong việc giúp Ian lấy được vũ khí tối thượng hệ ánh sáng, Quang Thần Kiếm.
Ciel xem buổi tập huấn lần này như là một cuộc dạo chơi vậy. Hơn thế nữa, vì thái độ thờ ơ của mình mà Ciel chẳng thèm quan tâm đến ai cả cho dù có học viên nào đó không may dính phải ma thuật của cô ấy.
Chính vì cái thái độ đó mà Ciel đã nảy ra một cuộc cãi vã với Ian.
Rồi đột nhiên cả tòa nhà bắt đầu sụp đổ, Garzi Ẩn Sĩ xuất hiện và vào thẳng 「Màn 2, Chương 4, Quân Đoàn Kiến」.
Ian và Ciel đã hợp sức với nhau để chống lại quân đoàn Kiến Tai Ương, thế nhưng Ciel lại quyết định đổi ý đi đối mặt với quân đoàn kiến một mình.
Trong khi đó, Ian đã phải đơn độc chống chọi với lũ Kiến Tai Ương để đột phá được đến trung tâm của Sảnh Kalis.
Đó chính là nơi diễn ra sự kiện chính của 「Màn 2, Chương 4」, cuộc đối đầu giữa Ian và Garzia.
Tất nhiên là tôi đã tiêu diệt Garzia trước đó rồi nên chương này sẽ được lướt qua thôi. Nói cách khác, buổi tập huấn lần này chắc chắn sẽ diễn ra suôn sẻ.
...Hy vọng là vậy.
“Khó chịu thật đấy.”
Ngay khi giáo sư Fernando vừa dứt lời, một nữ học viên xinh xắn, như thể đã chờ đợi từ nãy giờ, cất tiếng thở dài.
Mái tóc ngắn màu nâu sáng của cô xõa xuống như một làn sóng.
Cài trên tóc của cô gái đó là một chiếc kẹp hình hoa hồng và khoác trên vai của cô là một chiếc khăn choàng lộng lẫy, chiếc khăn choàng có viền màu vàng và được thêu dệt họa tiết hoa hồng trên đó.
Đôi mắt vàng kim của cô gái ấy đang hướng vào tôi.
Rose Red Rivera, một học viên đến từ lớp B.
=============================
[Rose Red Rivera]
―――――――
Cấp: 52
Tộc: Người
Hệ: Hỏa
Độ Nguy Hiểm: X
Tâm Trí: [Khinh bỉ bạn.]
=============================
“Hể, một tên bậc E tầm thường và còn là một kẻ thấp hèn chung nhóm với chúng ta sao?”
Cô ta dõng dạc lăng mạ tôi với biểu cảm khinh bỉ trên gương mặt mình.
Tôi đã quá quen với việc này rồi.
Vừa hay tôi định phất lờ cô ta, Rose liền đưa đầu về phía tôi.
Ồ, thơm thật đấy. Chắc là cô ta đã sử dụng một loại nước hoa đắt tiền nào chẳng.
“Nhưng ngay cả sâu bọ cũng có một vai trò cần đóng. Ta sẽ chỉ dẫn cho nhà ngươi một vai trò thích hợp, vậy nếu ngươi biết điều thì đường có mà ngáng đường ta.”
“......”
Này, tại sao cô lại thích kiếm chuyện thế? Tôi thực sự không thể hiểu nổi mà.
Hai nam học viên còn lại cũng im thin thít trước bầu không khí hãi hùng này.
Rose đúng là có năng khiếu khiến người khác nhanh chóng rơi vào lo lắng mà.
‘Hết cứu nỗi.’
Trong ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ Của Märchen❱, cô ta chẳng có vai trò gì quan trọng cả. Nói đúng hơn, Rose chỉ là một nhân vật ngoài lề, thậm chí còn chẳng phải là một nhân vật phụ nữa. Mặc dù xuất hiện không nhiều nhưng cô ta lại tỏ vẻ “tự cao tự đại” trước khi bị Ian đá đổ.
Suy cho cùng, cô chỉ là một nhân vật ngoài lề không khác gì tôi thôi.
≪Được rồi, bắt đầu thôi nào. Các em mau tiến vào đi.≫
10 phút đã trôi qua trong cái bầu không khí nặng nề này.
Giáo sư Fernando ra hiệu từ máy đưa tin.
“Xuất phát thôi.”
Nhóm chúng tôi bắt đầu tiến vào lối đi giống như đường hầm trước mặt.
Lối đi khá mù mịt, nhưng không lâu sao đó chúng tôi đã đến được cuối đường hầm.
Đập vào mắt chúng tôi là năm ma thú đang đi loanh quanh một đấu trường nhỏ, bọn chúng là “Hắc Lang”. Chúng là ma thú được tạo ra bởi một đạo cụ ma thuật chuyên về vật chất hóa ảo thuật, xung quanh chúng có hơi rè rè. Nếu bạn không để ý kỹ thì rất khó để phân biệt được là thật hay giả.
Thêm vào đó, cửa sổ trạng thái của chúng không hiện lên. Vì vậy bọn chúng đích thị là ảo ảnh.
Chúng tôi đang đứng trong đường hầm để quan sát lũ Hắc Lang bởi vì ngay lúc mà chúng tôi bước ra, một cuộc giao tranh sẽ nảy ra.
“Bọn chúng có thói quen hay tấn công theo bầy đàn. Vậy nên, cậu Alan và cậu Ethan hãy dùng Nham thuật và Băng thuật để nhốt chúng lại. Cuối cùng, tôi sẽ kết liễu chúng bằng Hỏa thuật của mình.”
Rose tỏ ra vẻ như mình là nhóm trưởng. Chắc cô ta nghĩ là người nào học ở lớp cao hơn thì người đó sẽ làm nhóm trưởng.
Tôi thì không có phản đối gì khi cô ta làm nhóm trưởng cả, chỉ là cô ta còn chẳng thèm cho tôi tham gia vào làm việc nhóm nữa.
Mà, dù sao chỉ là Hắc Lang thôi nên chắc là họ cũng không cần đến một tên bậc E từ lớp D đâu nhỉ, mặc dù hiện tại tôi đã không còn là bậc E nữa rồi.
Nhóm chúng tôi bước ra khỏi đường hầm và bọn Hắc Lang lập tức dừng lại rồi quay sang lườm bọn tôi.
Bọn Hắc Lang gầm gừ, nhe những hàm răng sắc nhọn khi hai nam học viên kia sử dụng ma thuật lên chúng.
Rùngggg―!
「Tường Đá (Hệ Nham, ★4)」
「Tường Băng (Hệ Băng, ★4)」
Những bức tường băng và từng đá trồi lên từ mặt đất và nhốt bọn Hắc Lang lại . Về phần Rose, cô ta nhả lửa ra từ hai bàn tay về phía bọn ma thú.
「Hỏa Cầu (Hệ Hỏa, ★3)」
Rắc―!
Buuuuuùnnggg―!
[Hỏa Cầu] đỏ rực gầm lên và thiêu cháy bọn ma thú đang bị kẹt giữa [Tường Đá] và [Tường Băng].
Trông cũng ra gì đấy. Bọn Hắc Lang bị thiêu cháy và nằm rải rác trên mặt đất, rồi sau đó biến mất sau một tiếng rên rỉ.
Ảo ảnh của lũ Hắc Lang đã bị quét sạch hoàn toàn.
“Xong, đi tiếp thôi nào.”
Bọn tôi nghe theo chỉ dẫn của Rose rồi tiến về lối đi tiếp theo. Bọn ma thú cứ thay phiên nhau xuất hiện và mỗi lần như vậy Rose lại đồ sát chúng hết.
Cứ kiểu này sao mình được điểm tốt đây trời.
“A, chúng ta sắp đến đích rồi.”
“Ngon lành.”
Cuối cùng thì cũng đến vòng cuối rồi. Rose cùng hai nam học viên đang thì thầm gì đó với nhau. Hai người kia trông có vẻ khá hài lòng với màn trình diễn của mình dưới sự chỉ đạo của Rose.
Dựa trên cái cách mà Rose chỉ đạo mặc dù đây đã là vòng cuối rồi, rõ ràng là cô ta chẳng hề có ý định sẽ sử dụng tôi mà.
Sau khi ra khỏi đường hầm, chúng tôi bước vào một căn phòng lớn với sàn được lát đá cẩm thạch. Ở giữa căn phòng là tên trùm cuối đang đứng trong tư thế phòng ngự.
Đó là ảo ảnh của “Tauro”, một ma thú có hình dạng nhân ngưu. Nó cao ít nhất cũng phải bốn mét và cầm trên tay phải một cây giáo khổng lồ.
Giờ thì tôi bắt buộc phải nắm thế chủ động thôi. Tôi không thể để cô ta đè đầu cưỡi cổ mãi được.
Vậy nên khi tôi đưa tay phải lên định thi triển [Hỏa Băng], Rose đã lườm tôi với sự khinh bỉ lần nữa.
“Nhà ngươi tính làm gì vậy?”
“Mình chỉ đang cố kiếm chút điểm thôi mà. Sự hợp tác cũng là một tiêu chí đánh giá trong buổi tập huấn này, vậy sao chúng ta không hợp sức với nhau nhỉ?”
Tôi trả lời bằng một cách tử tế nhất với một nụ cười tươi ở trên môi.
Rose cau mày lại trong kinh tởm như đang nhìn sâu bọ vậy.
“Tởm lợn.”
“Hả?”
Tôi tự hỏi mình đã nghe lầm chăng?
“Chỉ là một tên bậc E mà cũng đòi lên mặt sao? Bớt tởm lợn lại đi. Ta mới là nhóm trưởng đây này. Nhà ngươi hãy ngoan ngoãn đợi đến khi nào ta lệnh, hiểu rõ chưa?”
“...”
...Tôi có lỡ lời không nhỉ?
“Tiến lên nào Alan, Ethan.”
Rose và hai người kia bước ra khỏi đường hầm. Tôi nhìn cô ta với biểu cảm khó tin được một lúc rồi theo sau họ.
Và rồi―
Rầm―!
“Uwaa, lửa!”
「Tạo Lửa (Hệ Hỏa, ★1)」
Một ngọn lửa bất chợt bao trùm lấy tôi. Nó tạo thành một vòng tròn lửa và không chừa một kẽ hở nào để tôi thoát ra.
“Ta đã bảo là đừng có can thiệp vào mà.”
Chà, con đũy khốn nạn này. Cô đi quá xa rồi đấy.
Rốt cuộc mình đã làm gì sai để bị đối xử bất công như vậy chứ?
Rose, Alan và Ethan vào tư thế chiến đấu.
“Alan, Ethan! Đội hình...! Hở...?!”
Rose biến sắc khi cô ta vừa định đưa ra chỉ đạo.
Vuuuuuuuù―!
“Waaaah!”
“Aaaa!”
Bíp―!
Trong tích tắc, Tauro áp sát Alan và Ethen rồi vung cây giáo của hắn. Một tiếng kêu inh ỏi lập tức vang lên từ vòng tay của hai người họ.
Vòng tay của họ đang chuyển sang màu đỏ, đồng nghĩa với việc họ đã bị loại.
≪Alan Neville, Ethan Purcell. Loại.≫
Mồ hôi lạnh bắt đầu chảy dài trên hai má của Rose. Chỉ cần bước thêm một bước nữa thôi là số phận của cô ta đã giống hai người kia rồi.
Thậm chí chứng kiến từ đằng xa cũng khiến tôi giật mình nữa. Rose, mặc khác, đã được chứng kiến ngay trước mắt, có lẽ cô ta cũng sắp vã ra quần rồi.
Cảnh cửa dành cho những người bị loại mở ra. Trong lúc này, mọi chuyển động đều phải ngưng lại cho đến khi các thí sinh bị loại ra khỏi đây.
Ngay cả tên Tauro cũng đứng bất động trong tư thế cầm giáo.
Hai nam học viên kia bước tới cánh cửa dành cho những người bị loại với gương mặt bực tức. Giờ thì ngay lúc cánh cửa đó đóng lại, tên Tauro sẽ bắt đầu di chuyển trở lại.
“T-Tên kia!”
Rose quay mặt về phía tôi, giọng của cô ta đang run rẩy tột độ.
“À thì, ta sẽ cho ngươi cơ hội để thể hiện...! Ngươi cũng muốn kiếm điểm mà đúng chứ? Vậy thì ngươi hãy dụ con ma thú kia ra chỗ khác đi. Trong khi đó, ta sẽ dùng Hỏa thuật để xử lý hắn!”
Rose khẩn cầu trong khi đặt tay lên ngực. Giọng điệu sai khiến và inh ỏi của cô ta y hệt như mấy cô tiểu thư đanh đá, nhưng lại run lên vì sợ hãi.
Tôi hồi tưởng lại cuộc đối thoại của mình với nhân vật NPC Rose Red Rivera lúc còn chơi ❰Ma Pháp Hiệp Sĩ Của Märchen❱.
Rose vẫn luôn bị ám ảnh về việc trở thành “một trong những người giỏi nhất”. Đó là tư tưởng được gia tộc Red Rivera “cấy vào” thông qua quá trình nuôi dạy nghiêm ngặt của họ.
Tuy nhiên chỉ với nỗ lực thôi thì vẫn chưa đủ để đánh bài các học viên tài ba của Học viện Märchen.
Với việc bị xếp vào lớp B thay vì lớp A chắc hẳn đã khiến trái tim của cô ta tan nát.
Thậm chí Rose còn đội sổ trong lớp B nữa chứ.
Chẳng trắc vì sao Rose lại không thể giữ bình tĩnh được mặc dù cô ta luôn nghĩ bản thân đã luôn nỗ lực hết mình. Đương nhiên là đợt tập huấn này cũng không là ngoại lệ.
Đó là tại sao cô ta tính dùng tôi làm cừu thế thân để dụ tên Tauro mất cảnh giác rồi tấn công hắn. Nếu muốn trở thành người giỏi nhất tại Học viện Märchen, cô ta không thể bị loại ở đây được.
Bằng cách đó, cô ta sẽ chứng minh được rằng mình đã cố gắng hết sức.
À mà...
‘Tôi nghĩ cô nên dập tắt đám lửa này trước đi đã.’
Cô ta chắc là đang vội lắm nên mới không nghĩ được gì khác.
“TRẢ LỜI TA MAU!”
Ngay khi hai người bị loại rời khỏi đây, Rose hét toáng lên.
Cô muốn câu trả lời sao? Tự mà làm lấy đi.
―――≪GUUUUUUUỪ!≫
Tauro gầm lên, buổi tập huấn được tiếp tục.
Gương mặt của Rose trở nên trầm tư.
Ngay lúc Tauro chuẩn bị vung cây giáo của hắn lần nữa, Rose nhanh chóng đặt tay xuống đất rồi truyền mana vào đó.
Từ dưới chân tên Tauro xuất hiện một vòng tròn ma thuật đỏ rực và theo sau đó là một trụ lửa bùng lên.
Vrừmmmmmmmm―!!
「Viêm Trụ (Hệ Hỏa, ★4)」
Tauro ngay lập tức nhảy về phía sau để né chiêu của Rose. Mặc dù với thân thể khổng lồ kia, hắn ta vẫn thể hiện được độ nhanh nhẹn và linh hoạt trong chuyển động.
“Aaa...”
Những người giỏi ma thuật không phải lúc nào cũng giỏi trong giao chiến, như Rose đây là một ví dụ điển hình.
Cả người của Rose run rẩy khi chứng kiến Tauro dễ dàng né chiêu của mình.
Từ tiếng kêu nức nở của cô ta, tôi đoán là Rose đang cay cú lắm đây.
Đây chỉ lời nhắc nhở về lý do mà cô ta đã không thể lọt vào top các học viên đứng đầu của lớp.
Tên Tauro vừa mới tạo ra khoảng cách tương đối với [Viêm Trụ], ngay lập tức lao thẳng tới Rose một lần nữa.
―Ngay lúc này đây.
Sự phản kháng Rose đã có tác dụng. Còn giờ là đến lượt của tôi.
「Tạo Băng (Hệ Băng, ★1)」
Ngay lúc mana của Rose mất kiểm soát và ngọn lửa xung quanh tôi dần tan biến, tôi liền tạo ra một lớp băng để dập tắt chúng.
Tiếp đến, tôi nhanh chóng phi đến chỗ của Rose.
Ở đầu bên kia, Tauro cũng đang lao thẳng đến giống tôi. Mặc cho Rose có khai hỏa bao nhiêu ma thuật về phía hắn đi nữa, Tauro đều có thể dễ dàng né chúng hết và thu hẹp khoảng cách với cô ta.
Nhận ra nỗ lực của mình đều là phí công vô ích, Rose gục xuống đất trong vô vọng. Cô ta hẳn đã chuẩn bị tinh thần để dâng mạng cho Tauro rồi.
‘Bỏ cuộc rồi sao?’
Thảm hại thật đấy. Mà sao cũng được.
Tôi còn cách Rose khá xa. Ngay cả tầm nhìn lúc này của tôi vẫn bị bóng lưng của cô ta che khuất, vậy nên góc tấn công là không lý tưởng cho lắm.
Hỗ trợ để tiêu diệt Tauro thì không được rồi. Nhưng tốt hơn là tôi không nên bỏ lỡ cơ hội tốt này khi Rose đã đứng ra làm mồi nhử.
Tôi đã có sẵn kế sách trong đầu.
Tôi đưa con dao găm đang cầm trên tay nãy giờ ra. Nó không phải thứ gì khác ngoài con dao được đặt trong “Vỏ Bọc Của Tai Ương”.
‘Triển thôi!!’
Tôi vận hết sức mà mình có được nhờ vào mấy buổi tập gym khắc nghiệt trước đó và ném mạnh con dao đang nằm trong Vỏ Bọc Của Tai Ương về phía Tauro.
Vút―!
Con dao găm lượn vòng, cắt xuyên qua không khí.
Nó bay thẳng qua Rose và hướng tới Tauro.
Tôi có thể cảm nhận được mana trong người mình đang đồng bộ với Vỏ Bọc Của Tai Ương đang bay trong không khí.
Ngay lúc Tauro chuẩn bị xiên cây giáo xuống Rose, cái cảm giác đó trong tôi ngày càng mãnh liệt hơn.
Và rồi như một khẩu súng đã lên cò, vòng tròn ma thuật được khắc trên Vỏ Bọc Của Tai Ương kích hoạt và giải phóng ra một cơn bão băng.
「Bộc Phá Băng Kết (Hệ Băng, ★5)」
Buuuuuuuuùng――!
Mọi thứ diễn ra chỉ trong nháy mắt.
Các tinh thể băng và luồng khí lạnh cuộn xoáy trong hỗn loạn, bộc băng trào ra từ vỏ bọc nuốt chửng Tauro.
Trước khi kịp nhận ra, một tảng băng lởm chởm đã hình thành ngay giữa bãi chiến trường.
Không lâu sao đó, hình bóng của Tauro biến mất bên trong tảng băng.
Cùng lúc đó, vòng tay của Rose kêu lên.
≪Rose Red Rivera. Loại.≫
Máy đưa tin nhẹ nhàng thông báo rằng Rose đã bị loại. Trước lúc mà Vỏ Bọc Của Tai Ương giải phóng ma thuật thì mũi giáo của Tauro đã đâm xuyên cô ta rồi.
Mà cũng chẳng sao cả, ngay từ đầu tôi chả có ý định cứu cô ta làm gì cho mệt. Ai lại đi cứu người coi thường mình chứ?
Rose đang ôm đầu, nhắm chặt mắt của mình. Cô ta sợ đến mức cả người run lẩy bẩy và không dám nhìn.
Tôi may mắn thu hồi được Vỏ Bọc Của Tai Ương đang nằm ngay trước tảng băng lên tay.
“Hở...? Chuyện gì vừa xảy ra vậy...?”
Rose bối rối hỏi.
Tôi thở dài khi không muốn nhìn thấy bộ dạng của một kẻ thảm hại, dễ rơi vào tuyệt vọng như lúc vừa nãy.
“Cô còn ngồi đó làm gì nữa?”
Một luồng khí trắng xóa bao trùm cả người khi tôi quay lưng lại với tảng băng.
Giọng điệu mà tôi dùng để nói câu vừa nãy khiếp đến nỗi khiến Rose phải nuốt nước bọt và tròn tròn mắt trong kinh ngạc.
Tôi tiến hành giải trừ ma thuật của mình. Tảng băng khổng lồ bắt đầu nứt ra và hóa thành bột xanh rồi tan biến vào không khí.
Sau đó, tôi quay người lại để bước vào lối đi tiếp theo dẫn đến đích.
Phải mất một lúc lâu Rose mới có thể đứng dậy được. Và tất nhiên, điểm đến tiếp theo của cô ta chính là cánh cổng dành cho người bị loại vừa mới mở ra.