Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

(Đang ra)

Tối nhược Thuần thú sư bắt đầu cuộc hành trình đi nhặt rác

Honobonoru500

Hãy tìm kiếm một chốn bình yên để xoay chuyển số phận này nào!

62 11243

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

2 6

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

(Đang ra)

Tiểu Thuyết Mobile Suit Gundam

Yoshiyuki Tomino

Biên dịch bởi Bucky Nguyen

1 3

Ending Maker

(Đang ra)

Ending Maker

Chwiryong

Hành trình của những người chơi kỳ cựu bắt đầu với mục tiêu là một kết cục tốt đẹp và hoàn hảo.

90 9681

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

(Đang ra)

When the Villainous Noble Embraced His Role and Broke the Doom Flags with ‘Power’, He Unexpectedly Became a Hero to the Heroines

Kouta Kaedehara

Ix giờ đây đã vượt qua cả đám nhân vật chính về sức mạnh. Và rồi, khi bắt đầu thể hiện thực lực trước các nhân vật chính, công chúa, tiểu thư quý tộc và thánh nữ… vì một lý do nào đó, cậu lại bắt đầu

29 81

Web novel - Chương 51: Bài kiểm tra thể chất(3)

51— Bài kiểm tra thể chất(3)

"Haaaa. Quá đỗi bình thường, không có tí triển vọng gì hết.”

Ngay giữa bài kiểm tra thể chất, một người phụ nữ lắc đầu ngao ngán và lên tiếng phàn nàn.

Cô có mái tóc bạc trắng như tuyết và đôi mắt đỏ rực. Thêm vào đó là khuôn mặt trẻ trung giản dị không hề lạc lõng giữa đám học viên.

Cô ấy không ai khác chính là Ryu Jung-min, hội trưởng của yeon-wol, một trong năm hội lớn ở Hàn quốc, đã có mặt tại Học viện quân sự Han-yul.

Để xem những đàn em thể hiện.

“Tại sao đứa nào đứa nấy cũng đều y chang nhau vậy trời?”

Nhưng khi cô thật sự đến xem, chúng không hề như cô từng mong đợi. Mặc dù mới chỉ là ngày đầu tiên, nhưng thật khó để tìm được một học viên nào có triển vọng.

Tất cả đều không đạt tiêu chuẩn yêu cầu.

“Lúc còn ở thời của tôi, làm gì có chuyện tệ hại như này chứ!”

Đã hơn một thập kỷ trôi qua kể từ khi Ryu Jung-min tốt nghiệp Học viện quân sự Han-yul. Có một thời gian cô cũng đã trải qua bài kiểm tra thể chất này.

Khi ấy, mọi người đều có quyết tâm nỗ lực. Họ sẽ luôn dốc cạn sức mình để giảm dù chỉ 0,01 giây thời gian chạy trên đường đua.

Nhưng ngày nay, bọn trẻ có vẻ tự mãn, thiếu đi sự kiên cường của quá khứ. Thay vì cố gắng hết sức, chúng dường như chỉ đang cố tiết kiệm năng lượng. Bầu không khí thật sự rất khác xa so với trước đây.

“Nhưng thành tích trung bình năm nay là cao nhất ạ.”

“…”

Cuộc hồi tưởng của cô đã bị gián đoạn trong giây lát khi một nhân viên phòng nhân sự cho cô xem màn hình máy tính bảng.

Biểu đồ cho thấy thành tích về bài kiểm tra thể chất mọi năm, chỉ ra một đường cong hướng lên thanh lịch. Đó là bằng chứng cho thấy thành tích đã được cải thiện qua từng năm.

“Nhân viên, nếu không muốn ăn đòn, thì mau đem cái máy tính bảng kia cút ra khỏi mặt tôi ngay, người lớn đang nói chuyện mà cũng dám cắt ngang à?”

“…”

Mặc dù tuổi tác giữa họ không chênh lệch là mấy, nhưng cậu nhân viên vẫn thở dài rồi cất máy tính bảng đi.

“Ý tôi muốn nói ấy, không phải là về vấn đề thành tích mà là sự độc lạ của từng thức tỉnh giả.”

Ryu Jung-min tiếp tục nói mà không hề nao núng.

“Ngày nay, bọn nhóc này đều có vẻ giống nhau. Giống như các sản phẩm được sản xuất hàng loạt trong nhà máy ấy, kiểu kiểu vậy, hiểu không?”

“Để tìm ra sự khác biệt, chỉ thông qua mỗi bài kiểm tra thể chất thì hơi…”

“Nhân viên à? Tôi không phải đã nói rồi sao? Ai lại ngắt lời người lớn tuổi khi họ đang nói chuyện thế?”

Ryu Jung-min khẽ cười. Trong nụ cười đó ẩn chứa một tia đe dọa. Nhân viên phòng nhân sự quyết định không nói leo thêm nữa.

“Dù sao thì cú nhảy của Rashid cũng đủ ấn tượng rồi. Là cú nhảy tốt nhất trong số những học viên tôi từng thấy…”

Bípppp—!

Đúng lúc đó, tiếng còi vang lên khi một học viên đang thực hiện cú nhảy xa tại chỗ. Sau lượt Rashid.

Ánh mắt của Ryu Jung-min tự nhiên hướng về phía vạch xuất phát.

“Hả…?”

Ryu Jung-min cảm thấy có điều gì đó bất ổn khi nhìn thấy nam học viên đó tiếp đất.

Học viên này vừa sử dụng sức mạnh ma lực vào lúc nhảy lên, đúng không? Làm sao một người không có tí cơ bắp nào lại có thể nhảy qua 4 mét? Chỉ dựa vào sức mạnh thuần túy thôi sao?

Chắc chắn là cậu nhóc đó đã sử dụng ma lực.

—Mi thích chơi bẩn không?! Dám sử dụng ma lực luôn cơ đấy. Mau quay về vạch xuất phát thi lại ngay!

Nhân viên ghi hồ sơ quát mắng cậu học viên đó bằng một tiếng gầm và đánh vào đầu cậu ta. Học viên này quả thực đã sử dụng sức mạnh ma lực.

Ryu Jung-min cười khúc khích rồi chuyển sang phá lên cười không thể kiểm soát, ôm chặt bụng.

“Hehehehehe! Nhân viên, nhóc học viên đó là ai thế? Đây là lần đầu tiên tôi thấy một học viên thú vị như vậy đấy!”

“Ờm….”

Có vẻ như đây là lần đầu tiên cậu nhân viên phòng nhân sự chứng kiến cảnh tượng này cho nên mồm không thể nào khép lại được, chiếc kính đang đeo cũng bị lệch.

—cậu ta bị thần kinh à? Hay tưởng đây là rạp xiếc.

Những thành viên khác của Hội ngồi gần đó cũng có phản ứng tương tự cậu nhân viên. Tất cả đều tỏ ra bối rối, một số thậm chí còn lên tiếng phàn nàn về sự táo bạo của hành động này.

“Bụng đau quá đi má ơi! Cười điên!”

Chỉ có Trưởng Hội của Yeonwol, Ryu Jung-min, thấy cảnh này buồn cười. Thay vì buồn bã, cô lại cười lớn, tận hưởng khoảnh khắc này.

Điều này đã tạm thời làm giảm bớt sự buồn chán của ngày hôm nay.

“Này, Nhân viên à. Cậu không nghe tôi hỏi lúc nãy sao? Tên của học viên đó là gì?”

“À, tôi xin lỗi…!”

Nhận ra lỗi của mình, nhân viên đó nhanh chóng cầm lấy máy tính bảng và bắt đầu tìm kiếm dữ liệu. Ryu Jung-min đã được đưa báo cáo.

“Sư đoàn chiến đấu, Shin Yoon-seong năm thứ hai. Cậu ấy là hạng C.”

“Ồ, là Shin Yoon-seong nhỉ? Còn gì nữa không?”

“Những điều đáng chú ý khác là… Hửm?”

Cậu nhân viên nheo mắt lại và nhìn chằm chằm vào máy tính bảng một lúc lâu, cuối cùng cũng chỉnh lại chiếc kính lệch của mình.

“Thành tích về trận đấu đánh giá… Tất cả đều là thua.”

“Hả? Tất cả đều thua ư?”

Ryu Jung-min nghiêng đầu bối rối trong khi nhân viên nhân sự cho cô xem báo cáo thành tích thông qua máy tính bảng để xác nhận.

“Đúng ạ, chính xác là 0 trận thắng, 24 trận thua. Trong số này, có 23 trận thua trước Arna Kristin Dotir.”

“Ối dồi ôi.”

Ryu Jung-min đã rất ấn tượng. Không phải là về vụ thua tận 24 trận liên tiếp, mà là nhóc học viên đó vẫn tiếp tục thách đấu với Arna ngay cả sau khi bị đánh bại nhiều lần.

Thông thường, sau khi bị đánh một hoặc hai lần, người đó sẽ thừa nhận giới hạn của mình và dừng lại, đúng không? Điều gì khiến cho nhóc ấy tiếp tục gửi lời mời thách đấu? Hay tên nhóc đó là Bill Gates của thời gian?

Sự tò mò ngày càng tăng.

“Được rồi, thế còn trận thua còn lại thì sao?”

“Thua Kang Tae-hoon ạ.”

“Không chỉ Arna mà giờ còn là người thừa kế của Tập đoàn Kang Yoon nữa? Tên nhóc này rảnh quá nên tìm người để gây sự à?”

Có vẻ như nó quyết tâm tự chuốc lấy rắc rối. Mặc dù chỉ là hạng C, nó đã thách đấu với người từ hạng S đến hạng A.

Đứa trẻ này không biết xấu hổ sao? Một thức tỉnh giả thì cũng nên có lòng tự trọng và cái tôi của riêng mình mới đúng chứ?.

Chỉ nhìn vào thành tích về trận đấu đánh giá của tên nhóc này, có vẻ như nó không quan tâm gì đến lòng tự trọng. Nó không hề sợ thất bại.

“He he, thú vị ghê.”

Không hiểu tại sao. Cô lại có hứng thú ở cậu nhóc này, không giống như những học viên bình thường ngày nay. Cô cảm nhận được sự kiên trì nhất định của cậu.

Đứa trẻ này có thể hơi ngốc nghếch, nhưng việc không bao giờ bỏ cuộc lại rất hấp dẫn.

“Quyết định rồi, nhân viên, hãy thêm Shin Yoon-seong vào danh sách yêu thích ngay bây giờ.”

“Xin thứ lỗi? Tuyển một thức tỉnh giả hạng C cho Yeon-wol liệu có ổn không ạ?”

Nhân viên nhân sự thốt lên một cách khó tin trước lời đề nghị đó. Ryu Jung-min lắc đầu.

“Đây không phải là tuyển dụng. Chỉ là đặt nhẹ vào giỏ hàng của chúng ta thôi. Được mà, phải không?”

“Trưởng Hội của chúng ta lại mắc hội chứng hipster nữa rồi…”

Nếu cô có ý định chọn những học viên đã được kiểm chứng, cô đã không đến đây rồi. Cô chỉ có thể chọn trên mặt dữ liệu thôi.

Ryu Jung-min muốn tận mắt chứng kiến.

Để tìm ra những học viên có tiềm năng tiềm ẩn mà không cần thông qua dữ liệu.

“Tôi không thích đá quý được đánh bóng sẵn. Tôi thích tự mình tìm thấy ngọc trai chôn trong bùn hơn.”

Cô xin rút lại những lời chê bai khi nãy, vì hiện giờ cô đã tìm được một học viên đầy triển vọng, chỉ trong ngày đầu tiên.

Có lẽ cô sẽ còn tìm thấy những học viên đỉnh nóc kịch trần hơn nữa trong bốn ngày tiếp theo.

Đây là khoảnh khắc hiếm hoi đối với Trưởng Hội Yeon-wol, Ryu Jung-min. Mà trái tim cô lại đập nhanh như thế này, sau một khoảng thời gian dài.

***

Sau khi thực hiện bài thi nhảy xa một cách trung thực, không sử dụng sức mạnh ma lực, tôi đã nhận được điểm số khá sốc.

“Nhảy không nổi 2 mét luôn...”

Kỷ lục chính xác của tôi là 1 mét 80 cm. Nó thực sự ngang bằng với thành tích của phụ nữ. Đây là lần đầu tiên mà hai quả trứng bên trong quần tôi cảm thấy xấu hổ muốn nổ tung.

Không chỉ thảm hại về mặt khả năng của một thức tỉnh giả mà còn thảm hại nốt bên thể chất—thằng nhóc Shin Yoon-seong này thực sự là một nhân vật rác rưởi yếu đuối.

Chẳng có gì ngạc nhiên khi tôi thường xuyên đến "thăm" phòng cấp cứu mỗi ngày.

“Phụt, chỉ 1m80cm thôi à.”

Arna đột nhiên xuất hiện trên hố cát. Sau khi nhìn thấy thành tích của tôi, cổ bắt đầu cười một cách ranh mãnh.

Đây là cách cô ấy trả đũa vì tôi đã chế giễu cân nặng của cổ trước đó.

“Nè nè, Cậu có buộc bao cát vào mắt cá chân hay gì đó khum?”

“…”

“Nếu cậu không làm thế, mà còn không nhảy được trên 2 mét thì… Ừm, đối với một học viên thuộc Sư đoàn chiến đấu, khá là thảm hại đó nha.”

Sau đó, Arna chỉnh lại dây giày và đặt chân lên vạch xuất phát.

“Cậu còn định đứng đó bao lâu? Tôi phải nhảy rồi, nên cậu mau tránh ra di.”

Kẻ thua cuộc không còn gì để nói. Ôm chặt thành tích đáng xấu hổ của mình, tôi bị ép rời khỏi hố cát.

“C–Cái gì thế…?”

Tuy nhiên, việc rời đi như vậy có vẻ hơi bất công. Tôi quay lại vạch xuất phát và đứng ngay sau Arna.

“Cậu không phải đã thi xong rồi sao…? Sao cậu còn đứng sau lưng tôi?”

“Đừng để ý tới tôi, cậu cứ tiếp tục việc của mình đi.”

Tôi khoanh tay, chăm chú nhìn vào lưng Arna. Điều đó khiến cổ hơi khó chịu, lông mày nhíu lại.

“Cậu mà đứng đằng sau chỉ tổ khiến tôi xui xẻo thôi! Biến đi biến đi!”

“Hửm? Một anh hùng như cậu mà lại có cái lưỡi dài như thế à... hay là đang tìm lý do để viện cớ?”

Những người đại diện của các Hội ngồi trên khán đài, cũng như những học viên khác ở sân tập luyện ngoài trời, đều đang quan sát Arna một cách chăm chú.

Họ tò mò muốn biết thần tượng của Học viện quân sự Han-yul sẽ đạt được thành tích gì.

Đây là tình huống mà một người bình thường cũng có thể chịu áp lực rất lớn.

“Hừ, tôi đâu có yếu đuối đến mức phải tìm lý do để viện cớ cho chuyện tầm phào thế này?”

Nhưng Arna vẫn thản nhiên nhìn thẳng về phía trước như thể cô đã quá quen với loại tình huống này. Cô lặng lẽ chờ tín hiệu bắt đầu.

Bíppppp—!

Tiếng còi vang lên, và giữa sự im lặng căng thẳng của mọi người đang chờ đợi, Arna từ từ vung tay qua lại.

Hơn nữa, cô ấy còn uốn cong và duỗi thẳng đầu gối nhiều lần để chuẩn bị cho cú nhảy.

Tôi không thể không lẩm bẩm điều gì đó một cách vô thức khi nhìn cổ từ phía sau.

Chẹp chẹp, mông căng ghê nha.”

“…”

Trong chớp mắt, Arna trượt chân trên vạch xuất phát. Sau đó, cổ ngã úp mặt xuống cát.

Bụp—!

Khoảng cách chỉ cách vạch xuất phát 5 cm, tính từ chân sau. Có lẽ đây là cú nhảy ngắn nhất hôm nay.

“…”

Không ai dự đoán được kết quả như vậy từ Arna. Các đại diện của các Hội, những người vẫn đang theo dõi, đều câm nín. Họ lo lắng nhìn xung quanh, lặng lẽ đổ mồ hôi.

—HEHEHEHEHE! Nhân viên, nhìn xem! Con nhóc Arna đập mặt xuống cát kìa! Cười chết tôi mất thôi!

Ngoại trừ Trưởng Hội Yeon-wol, Ryu Jung-min, người có vẻ thấy tình huống này buồn cười.

“Ư...”

Trong một lúc, Arna không thể ngẩng đầu lên. Cô vẫn nằm úp mặt xuống cát, hoàn toàn im lặng.

Có lẽ do cổ xấu hổ đến nỗi không dám lộ mặt.

Suy cho cùng, ngay cả Arna cũng là một con người mà.

Tỷ phú thời gian $ "Không phải là bệnh chỉ là lối sống tìm kiếm phong cách độc lạ( tóm tắt siêu ngắn) Siêu dài ở đâu ư, bên cạnh kìa "Hipster" và tâm lý học Mặc dù không phải bệnh, nhưng các nhà tâm lý học và xã hội học có nghiên cứu về tâm lý đằng sau phong cách hipster và hành vi chống lại sự phù hợp (anti-conformity). Họ nhận thấy rằng: Mong muốn trở nên độc đáo: Con người có xu hướng muốn thể hiện cá tính riêng, không hòa tan vào đám đông. "Hiệu ứng Hipster" (The Hipster Effect): Một nghịch lý thú vị là khi nhiều người cùng cố gắng trở nên khác biệt, họ lại vô tình trở nên giống nhau trong một khuôn mẫu mới. Điều này tạo ra một "chu kỳ" mà các hipster phải liên tục tìm kiếm những cách thức mới để thể hiện sự độc đáo của mình. Tính châm biếm (Irony): Nhiều đặc điểm của hipster mang tính châm biếm, ví dụ việc sử dụng các đồ vật cũ kỹ, lỗi thời một cách có chủ đích để tạo ra phong cách. Tóm lại, "bệnh hipster" không tồn tại dưới góc độ y tế. Nó chỉ là một cách nói thông thường, đôi khi mang tính châm biếm, để chỉ một phong cách sống và những đặc điểm gắn liền với nó.