Trường tư thục Hominato là một ngôi trường có hệ thống liên cấp sơ - cao trung nổi tiếng trong thành phố.
Phương châm của họ là “Tinh thần học tập tự do” và “Phát triển nhân tài có thể vươn ra thế giới”, nên từ chương trình giảng dạy cho đến các hoạt động sự kiện đều chú trọng vào tính tự lập của học sinh, đồng thời còn mang đậm chất quốc tế nữa.
Bởi vì đây là một ngôi trường danh giá, nên các học sinh nơi đây, cả nam lẫn nữ, đều là những người thuộc đẳng cấp khác hoàn toàn.
Nhìn từ bên ngoài có lẽ sẽ thấy ai nấy cũng đều được giáo dục rất tốt từ nhỏ, bởi vì tỉ lệ trai đẹp gái xinh ở đây khá là cao. Chắc hẳn bọn họ đều đang tận hưởng một cuộc sống học đường đầy hoa lệ lắm.
……Mà, tất nhiên, cũng sẽ có vài trường hợp một số người khác sống trong thanh xuân chỉ một màu xám xịt.
“Chà… Nói sao nhỉ…… Thôi thì xin chia buồn với cậu nhé~”
Higuchi, người bạn cùng lớp ngồi trước mặt tôi, đang chắp hai tay lại trong khi tôi đang gục đầu xuống bàn.
Đó là câu đầu tiên cậu ta nói khi nghe tin Ena-chan đã chia tay với tôi.
“Cơ mà, theo như tớ thấy thì hai người trông có vẻ đâu có cãi nhau gì đâu. Sao tự dưng lại chia tay thế này? Không lẽ…… cậu đã ép cô ấy làm điều gì đó hư hỏng và khiến cô ấy tức giận chăng?”
“H-Hả?!”
Tôi vô thức thốt lên một tiếng ngớ ngẩn mà đứng bật dậy, khiến cho ánh mắt của các bạn học cùng lớp đang trò chuyện với nhau liền đổ dồn về phía tôi.
“A-Ahaha… Xin lỗi, xin lỗi mọi người……”
Trong khi cúi đầu xuống xin lỗi cùng với một nụ cười gượng gạo, tôi hạ giọng xuống mà đáp lại Higuchi.
“Không đời nào tớ có thể làm chuyện đó được!”
Ngược lại thì đúng hơn. Suốt 4 tháng kể từ khi lần đầu hẹn hò sau kỳ nghỉ đông cuối năm cấp hai, tôi đã có một mối quan hệ rất trong sáng với Ena-chan.
Tất nhiên, tôi vẫn là một nam sinh trung học trong độ tuổi dậy thì, nên không phải tôi không có hứng thú với mấy chuyện đó.
Tuy nhiên, dù thế nào đi nữa thì đối tượng vẫn là tiểu thư của một gia đình thuộc dòng dõi lâu đời đấy? Nếu một thằng nhóc bình dân như tôi mà dám động chạm vào, thì không biết hình phạt nào đang chờ đợi mình ở phía trước nữa.
Ngay cả khi không phải như vậy đi nữa, cô ấy vẫn là một học sinh ưu tú, thanh lịch và cao quý. Tôi nghĩ rằng nếu mới bắt đầu hẹn hò chưa được bao lâu mà cứ bám dính lấy cô như vậy, thì chắc chắn cô ấy sẽ không thích lắm, thành ra tôi hầu như chưa từng nắm tay cô ấy bao giờ cả.
Tôi đã luôn cố gắng hết sức để không làm điều gì khiến cô ấy phật lòng cả.
“Thế tại sao cậu lại bị đá vậy?”
“Chuyện đó…… tớ không muốn nói đến đâu.”
Rằng bạn gái mình đã ngoại tình sau lưng mình, và đối tượng còn là một con gái ư? Làm sao tôi có thể nói ra một chuyện nhục nhã đến như vậy được chứ?
Ôi thật sự luôn đấy. Trông mình giống như một thằng đần khi lại tỏ ra vui sướng chỉ vì lần đầu tiên có bạn gái trong đời.
“Chắc là tớ sẽ không còn kiếm được bạn gái nữa, và cuối cùng sẽ chết trong sự cô đơn lạnh lẽo thôi……”
“Hể~, thế à? Souta trước giờ luôn là một người tốt bụng và hiền lành mà, nên tớ nghĩ cậu có khá nhiều cô gái thích đấy chứ. Cậu có hơi tự ti quá không vậy? Còn nhớ hồi chuyến dã ngoại năm lớp 4 không……”
“À vâng vâng, cảm ơn vì lời khen nhé. Quả nhiên, mấy thằng con trai nổi tiếng như cậu rất giỏi đi nịnh hót người khác nhỉ?”
Tôi đã quen biết Higuchi hồi còn tiểu học, nhưng từ trước đến nay, người luôn được các cô gái yêu thích là cậu ta mới đúng. Hình như cậu ta thuộc dạng đẹp trai theo kiểu dễ thương thì phải? Nhất là khi cậu còn được các đàn chị lớn tuổi để ý đến nữa. Thật sự ghen tị quá đi mất.
Tôi đáp lại qua loa lời an ủi của Higuchi rồi đứng dậy, ra khỏi lớp để đến nhà vệ sinh.
“Hà…… Biết vậy thì ngay từ đầu mình cứ sống độc thân luôn cho rồi.”
Than thở vài câu như vậy, tôi rửa tay xong rồi bước ra khỏi nhà vệ sinh.
“Ah, ra rồi này.”
“……Hả?”
Đôi mắt tôi mở to ra hơn khi nhìn thấy người đang đứng đợi sẵn bên ngoài.
“Chào buổi sáng, bạn trai cũ-kun. À không, là Sakuhara Souta-kun đúng không nhỉ?”
“C-Cô, là cô sao!?”
Người đang trước mặt tôi chính là kẻ đã cướp đi bạn gái của tôi ngày hôm qua.
Cô nàng JK soái ca và xinh đẹp, Mizushima Shizuno.
“Có thể dành chút thời gian được không? Tôi có điều muốn nói với cậu…… Chỉ hai chúng ta thôi.”
***
“Xin lỗi nhé, tự dưng lại gọi cậu đến đây.”
Mizushima nói sau khi dẫn tôi đến chỗ cầu thang vắng vẻ.
“……Sao tự dưng lại lôi tôi ra đây làm gì?”
Đứng trước mặt kẻ có thể nói là tình địch của mình, giọng điệu của tôi tự nhiên trở nên cộc cằn hơn.
Ý tôi là, vừa mới cướp đi bạn gái của người ta xong, giờ lại thản nhiên xuất hiện trước mặt bạn trai cũ của cô gái đó. Rốt cuộc cô ta phải có tinh thần thép cỡ nào mới dám làm chuyện như này vậy?
“Là về Ena-chan. Có vẻ như cậu đang hiểu lầm hai chuyện rồi.”
“Hiểu lầm?”
“Ừm. Chắc là cậu đang nghĩ rằng tôi đã ép buộc Ena-chan phải đến với mình đúng không? Trước hết thì đó chỉ là hiểu lầm thôi.”
Mizushima tựa vào lan can cầu thang mà khoanh tay lại.
Dù cho đang mặc áo blouse và váy đồng phục như bao nữ sinh khác, nhưng quả nhiên người mẫu chuyên nghiệp có khác. Ngay cả những cử chỉ nhỏ nhặt đó cũng khiến cô ta trông ngầu thật sự.
……Mà khoan đã, sao mình lại đi khen cô ta làm quái gì vậy trời! Dù có là người mẫu nổi tiếng đi chăng nữa thì cô ta vẫn là tình địch của mình mà!
“H-Hiểu lầm cái gì chứ?”
“Hmm~, nói ra thì có hơi khó nghe với cậu…… nhưng hình như tình cảm của Ena-chan dành cho cậu đã phai nhạt từ lâu rồi.”
“Eh?”
“Cô ấy nói rằng ‘Do thấy hợp nhau nên mới hẹn hò, nhưng thực tế không phải như vậy’, thế nên Ena-chan đã tự chia tay với cậu và đến bên tôi.”
“C-Cái?!……K-Không, cô nói dối. Tôi không tin đâu.”
Tại vì, mới hôm qua hai đứa mình vẫn còn vui vẻ với nhau mà?
Chúng tôi hầu như ngày nào cũng đi chơi với nhau sau giờ học, và tất nhiên chúng tôi cũng có hẹn hò vào cuối tuần nữa. Thậm chí ngay cả cãi vã một lần cũng chưa từng có bao giờ.
“Mà, tôi chỉ kể lại những gì tôi nghe được từ cô ấy thôi. Tin hay không là tùy cậu.”
Dù tôi cố gắng phủ nhận thế nào đi nữa, Mizushima vẫn tiếp tục nói một cách bình thản.
“Đúng là chỉ sau khi vào lớp học nâng cao, tôi và cô ấy mới bắt đầu trò chuyện với nhau, và mối quan hệ trở nên thân thiết hơn từ đó. Nhưng mà, việc Ena-chan dễ dàng từ bỏ cậu, người đã hẹn hò được 4 tháng, để đến bên tôi, người chỉ mới quen có một tháng…… Chẳng phải điều đó đã nói lên tất cả rồi sao?”
Trường của tôi có hệ thống liên cấp từ trung học cơ sở lên đến trung học phổ thông. Nhờ đó mà các học sinh cấp hai sẽ lên thẳng cấp ba mà không cần phải thi cử gì cả.
Ngoài ra, mỗi năm sẽ có những học sinh từ các trường cấp hai khác thi vào trường này, hay còn được gọi là ‘học sinh ngoại nhập’. Và Mizushima là một trong số đó.
Thế nên đúng như lời Mizushima nói, cô ta và Ena-chan chỉ mới quen biết nhau có một tháng thôi. Ấy vậy mà, cô ấy vẫn bỏ rơi tôi chỉ để đến bên cô ta……
“K-Không thể nào…… Ena-chan lại……”
Nhưng… nghĩ kỹ lại thì, ngay từ đầu việc Ena-chan chấp nhận hẹn hò với một kẻ otaku tầm thường như tôi đã là một phép màu rồi sao?
Trong suốt bốn tháng qua, dường như chỉ có mình tôi mới là người cảm thấy ‘vui vẻ’ và ‘thân thiết’ với nhau thôi.
Mizushima nói đúng, có lẽ tình cảm của Ena-chan đã nguội lạnh từ lâu rồi……
“Ayda, nhìn cậu buồn bã thế này làm tôi cảm thấy áy náy thật đó.”
“I-Im đi! Tôi không muốn nghe câu đó từ miệng cô! Cô gọi tôi ra đây chỉ để nói mấy câu này sao? Cướp người yêu còn chưa đủ, giờ lại muốn chà đạp tôi nữa hả? Cô giỏi lắm!”
Tôi vội lau đi nước mắt đang trực trào mà trừng mắt nhìn Mizushima. Mặc dù trong lòng biết rõ mình đã thua cuộc, nhưng ít nhất tôi cũng phải phản kháng được vài câu cho hả dạ mới được.
“Haha. Nghe giống như câu thoại trong phim nào đó nhỉ?”
Thế nhưng, Mizushima lại không hề tỏ ra thái độ chế giễu trước sự thất bại của tôi. Ngược lại, vì lý do nào đó, cô ta lại mỉm cười mà tiến lại gần tôi.
“Nào nào, bình tĩnh chút đi. Chẳng phải tôi đã nói có hai chuyện hiểu lầm rồi sao?”
“Huh?”
Với nụ cười đầy ẩn ý nở trên môi, Mizushima từ từ đưa mặt cô lại gần tôi hơn. Có vẻ như cô ta có xức nước hoa, nên một mùi hương ngọt ngào như hoa quế đang tỏa ra từ cơ thể của cô.
Bị vẻ đẹp của cô ta bất ngờ tiến lại gần khiến tôi giật mình, vô thức lùi về sau một bước.
“N-Này, đợi đã, cô đang làm cái gì vậy?!”
Tôi cứ thế lùi mãi, cho đến khi bị dồn sát vào tường và không thể lui thêm được nữa.
Lúc này, Mizushima đang đứng ở ngay trước mặt, hai tay thì đặt lên tường ngay cạnh bờ vai tôi, tạo ra một tư thế kabedon bằng cả hai tay.
Mizushima khá cao so với một nữ sinh cấp ba. Cô ta cao gần bằng tôi, ít nhất cũng phải hơn 1m70. Khi đối diện ở khoảng cách gần như này, tôi có thể cảm thấy áp lực không hề nhỏ đến từ cô ta.
“Chắc là cậu đang nghĩ rằng tôi theo đuổi Ena-chan, nhưng đó chỉ là hiểu lầm mà thôi.”
“C-Cô đang nói cái gì vậy……?”
“Thật ra, người mà tôi thực sự muốn theo đuổi…… chính là cậu đấy, Souta à.”
Bấy giờ, tôi mới chợt nhận ra đôi má của Mizushima đã ửng hồng, và cô còn nhìn tôi bằng ánh mắt có chút say mê nữa.
Khác với vẻ lạnh lùng và nam tính thường ngày…… nói sao nhỉ, biểu cảm của cô ta trông giống như con báo cái đang dồn con mồi vào chân tường vậy. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Mizushima Shizuno làm vẻ mặt như này đấy.
Mà khoan đã, hồi nãy cô ta vừa mới gọi thẳng tên tôi luôn à?
“N-Này, Mizushima?”
Trong khi tôi còn đang bối rối trước tâm trạng thay đổi thất thường của cô ta, Mizushima đã buột miệng nói ra một câu còn táo bạo hơn nữa.
“Nè, Souta à…… Hãy hẹn hò với tôi đi.”