Kanojo o Ubatta Ikemen Bishoujo ga Naze ka Ore Made Nerattekuru

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

The Dragon That Lost Its Eggs Started Raising Me for Some Reason!

(Đang ra)

The Dragon That Lost Its Eggs Started Raising Me for Some Reason!

Kisasaki Suzume

Một anh chàng có vai trò là một người quản lí trong một nhóm mạo hiểm giả, ■■■■■, đã bị phản bội bởi chính những thành viên trong nhóm của anh ta ở ngọn núi Kuguse, nơi có một con rồng đang cư ngụ. Dí

72 7806

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

32 536

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

419 38489

Former Hero, Solo Play Oriented

(Đang ra)

Former Hero, Solo Play Oriented

치킨좋아요

Nhưng... Game lại ép phải chơi theo nhóm?

2 23

Tái hiện vai phụ hạng EX của ngôi trường danh giá

(Đang ra)

Tái hiện vai phụ hạng EX của ngôi trường danh giá

기월월 (Ki-wol-wol)

Một nhân vật phụ vượt ngoài tiêu chuẩn, không thể đo lường được ở cấp EX.

21 345

Tập 1 - Prologue

〈……Em xin lỗi, Souta-kun.〉

Em đã thích một người khác rồi.

Một ngày nọ sau giờ học, tầm khoảng một tháng kể từ khi vào cấp ba.

Tôi đã bị sốc nặng khi nghe lời thú nhận đầy chấn động từ cô bạn gái mà tôi đang hẹn hò.

“Không, không…… Em đang nói dối phải không, Ena-chan!?”

Không một lời cảnh báo trước nào hết. Chỉ mới hôm qua, chúng tôi còn hẹn hò vui vẻ với nhau sau giờ học.

Vậy mà hôm nay, cô ấy đột nhiên gọi cho tôi, và nói rằng: “Em đã thích một người khác.” là thế quái nào?!

“T-Thôi nào, haha! Tự dưng em lại nói đùa như vậy, Ena-chan thật là vui tính quá đi……”

〈Em xin lỗi. Nhưng đây không phải trò đùa…… hay là trò chơi khăm nào cả.〉

Giọng nói của cô ấy qua điện thoại có chút run rẩy.

Này, này, này…… Cô ấy đang nghiêm túc đấy à?

Tự dưng lại nói ra những lời này thì tôi biết phải làm gì bây giờ.

“Ý-Ý của em là sao hả, Ena-chan!? Không lẽ anh đã làm gì khiến cho em tức giận sao? Nếu vậy thì hãy nói cho anh biết đi! Anh hứa sẽ sửa chữa sai lầm mà! Vậy nên……”

〈—Được rồi. Xin lỗi vì đã làm gián đoạn hai người nhé?〉

Bỗng dưng, có một giọng nữ khàn khàn vang lên trong điện thoại. Đây không phải là giọng nói của Ena-chan.

Tôi giật mình mà bất giác đưa điện thoại ra khỏi tai, thì lúc này, màn hình đột nhiên chuyển sang chế độ gọi video.

“……Huh?”

Tôi bấm chấp nhận cuộc gọi, và hiển nhiên, hình ảnh của bạn gái tôi hiện lên ở bên kia màn hình.

Satomori Ena-chan. Cô bạn gái đầu tiên trong cuộc đời tôi. Nếu không phải vì cái tình huống khó hiểu như này, thì có lẽ chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện vui vẻ rồi.

Nhưng điều khiến tôi đáng chú ý hơn, là cô gái đang đứng bên cạnh cô ấy.

〈Ồ, kết nối rồi. Yahoo~, bạn trai-kun. Cậu có đang xem không vậy?〉

Cô vẫy tay chào tôi bên kia màn hình, và tôi liền nhận ra cô ấy là ai ngay lập tức.

Mái tóc ngắn dài vừa phải và gợn sóng với màu sắc tông xanh nhạt. Đôi mắt có chút đờ đẫn, nhưng lại to tròn và lấp lánh tựa như viên ngọc lục bảo tinh khiết. Khuôn mặt trung tính với những đường nét hài hòa nổi bật tự nhiên, dù cho cô không hề có trang điểm.

Nói tóm lại, đây là một cô gái cực kỳ xinh đẹp với diện mạo vô cùng lôi cuốn, và tỏa ra khí chất đầy mê hoặc.

“Mi……Mizushima Shizuno!?”

〈Oh~ Hóa ra cậu biết tôi sao?〉

Làm sao tôi không biết được chứ, cô ấy nổi tiếng đến mức không có ai trong trường học này lại không biết đến cô cả.

Mizushima Shizuno – một học sinh xuất sắc về cả học tập lẫn thể thao, sở hữu vóc dáng hoàn mỹ và vẻ đẹp trưởng thành không giống như một học sinh trung học. Và hình như cô ấy còn là người mẫu cho các tạp chí nữa.

Nghe nói tài khoản Instagram của cô có hơn hàng chục nghìn người theo dõi, đa số là các thanh thiếu niên. Cô ấy quả thực là một hình mẫu lý tưởng của giới trẻ hiện nay.

Nhờ vào vẻ ngoài lạnh lùng cùng với cách cư xử nam tính, cô ấy không chỉ nổi tiếng với đám con trai, mà thậm chí ngay cả các cô gái cũng phải mê mẩn, luôn gọi cô là “soái ca”, hoặc là “ ước gì cô ấy làm bạn trai của mình”.

“T-Tại sao cô lại ở cùng Ena-chan hả……?”

〈Hmm~ Nói sao nhỉ…… Chắc là nó như vậy nè.〉

Nói rồi, cô nàng soái ca Mizushima vòng tay qua vai Ena-chan và ôm lấy cô ấy bên người.

“H-Hả!? K-K-Không lẽ……!”

〈Đúng vậy. “Đã thích một người khác” mà bạn gái cậu đang nói đến không ai khác, chính là tôi đây.〉

〈Mồ~ Shizuno thật là…… Xấu hổ quá đi mất.〉

Không thể nào! Ngay cả tôi là bạn trai của cô ấy cũng chưa từng dám ôm cô ấy như vậy bao giờ cả!

〈Phải, đó là lý do vì sao…… em không còn thích anh nữa rồi…… Vậy nên chúng ta hãy chia tay đi, Souta-kun.〉

“E-Ena-chan? Anh……”

Nhận ra trong lời nói lạnh lùng ấy của cô có chút ngập ngừng, tôi cố gắng gọi cô ấy lại, cố gắng níu kéo một tia hy vọng nhỏ nhoi đó. Tuy nhiên…

〈Nói xong chưa vậy? Chúng tôi còn phải đi hẹn hò nữa nên tôi cúp máy đây. Tạm biệt nhé, bạn trai-kun…… À không, phải gọi là bạn trai cũ-kun?〉

“N-Này! Đợi đã……”

Tút… tút… tút…

Cuộc gọi đã bị chấm dứt không thương tiếc.

Tất cả những gì tôi có thể làm lúc đó là đứng chết lặng tại chỗ, cảm giác như thể mình đang bị mắc kẹt trong một cơn ác mộng không có lối thoát.

Sakuhara Souta, 15 tuổi. 

Vào mùa xuân năm nhất cao trung, người bạn gái đầu tiên của cuộc đời tôi đã bị cướp mất…… bởi một cô nàng soái ca nổi tiếng trong trường.

“—Chuyện quái gì đang xảy ra vậy hảảảảả!!!?”

***

Tôi đã gặp Ena-chan vào mùa thu năm cuối cấp hai.

Nhưng thực ra, tôi đã biết đến cô ấy từ lúc mới nhập học tại trường trung học cơ sở này rồi. Phải nói rằng, Ena-chan là một người khá nổi tiếng trong khối chúng tôi.

Cô ấy là một học sinh ưu tú thuộc “lớp học nâng cao” – nơi chỉ có bốn mươi học sinh giỏi nhất cả khối mới có thể vào. Hơn nữa, gia đình của cô thuộc dòng dõi lâu đời có tiếng trong thị trấn cảng này. Người ta thường gọi cô là “tiểu thư gia giáo”, nên sẽ thật vô lý nếu có ai lại không biết đến cô.

Và điều đáng chú ý nhất, đó là ngoại hình của cô ấy. Mái tóc đen tuyền dài mượt mà cùng với làn da trắng như tuyết. Đôi mắt màu tím nhạt ẩn dưới hàng mi dài trông rất hợp với dáng vẻ thuần khiết và thanh nhã của cô.

Cô ấy đích thực là minh chứng hoàn hảo cho những thành ngữ bốn chữ như “Seiso Karen” hoặc “Yamato Nadeshiko” vậy.

Hiển nhiên, có rất nhiều nam sinh muốn được kết thân với cô ấy, chỉ tính riêng cùng khối thôi là đã lên đến con số hàng trăm rồi.

(Còn những người như mình thì chắc đến lúc tốt nghiệp cũng không có cơ hội để trò chuyện tử tế với cô ấy đâu.)

Nhưng trái ngược với suy nghĩ của tôi, cơ hội ấy lại bất ngờ xuất hiện.

Đó là vào tháng 11 năm cuối cấp hai, tại lễ hội văn hóa mùa thu được tổ chức hằng năm ở trường tôi.

Lớp tôi khi đó quyết định làm một bộ phim tự làm dài khoảng 15 phút. Và do là thành viên duy nhất của câu lạc bộ nghiên cứu điện ảnh trong lớp, tôi bị bắt phải nhận nhiệm vụ viết kịch bản và lo liệu những thứ khác.

Đã vậy chủ đề còn là “tình cảm học đường” nữa.

Nói thật là nó chẳng có liên quan gì đến tôi cả, nhưng dù sao thì, tôi vẫn cố gắng hết sức nghiên cứu các bộ phim tình cảm học đường, và viết ra kịch bản bằng mọi sự nỗ lực.

Kết quả là, bộ phim của lớp chúng tôi đã nhận được khá nhiều lời khen ở lễ hội văn hóa. Tuy nhiên, phần lớn có lẽ là do nữ chính trong phim là một nữ sinh thuộc đội cổ vũ, người vốn được rất nhiều nam sinh yêu thích.

Ngay cả trong các phiếu đánh giá sau buổi chiếu phim, hầu hết chỉ toàn nhận xét như “Nữ chính dễ thương quá.”, khiến tôi chỉ biết thở dài ngán ngẩm.

Nhưng rồi…

“Người viết kịch bản cho bộ phim này là cậu đúng không?”

Giữa những lời nhận xét hời hợt ấy, có một cô gái đến tìm tôi và hỏi.

Cô gái đó chính là Ena-chan.

Sau khi trò chuyện được một lúc, tôi mới phát hiện hóa ra Ena-chan cũng có sở thích xem phim giống như tôi, và cô cũng thường hay đi xem phim một mình vào những ngày nghỉ.

Đó là lý do vì sao, khác hẳn với những người xem khác, Ena-chan đã chú ý đến cách tôi xây dựng cấu trúc câu chuyện và nội dung mà tôi đã dày công nghĩ ra. Cô ấy không chỉ hiểu, mà còn nói rằng kịch bản của tôi thực sự ‘rất thú vị’.

Dù trước đây chúng tôi còn chưa từng gặp mặt nhau bao giờ, nhưng nhờ có cùng đam mê sở thích phim điện ảnh mà cả hai đã nhanh chóng trở nên thân thiết với nhau. Sau lễ hội văn hóa, chúng tôi bắt đầu nói chuyện với nhau thường xuyên hơn kể từ hôm đó.

“Nhắc mới nhớ, nó sẽ chiếu vào thứ Bảy tuần này đúng không? Ngày phát hành bộ phim anime mới ấy.”

“À, là bộ đó à. Trông nó cũng thú vị đấy, nhưng mà tớ có cảm giác tác phẩm của đạo diễn đó thường theo hướng ‘tuổi trẻ thanh xuân’ hay ‘cảm xúc bùng nổ’ ấy? Khán giả chủ yếu là các cặp đôi ngoài đời, nên đi xem phim đó một mình kiểu… hơi ngại chút.”

“V-Vậy thì… nếu như… hai đứa mình cùng nhau đi xem thì sao…?”

“Eh?”

“N-Ngoài ra thì, thứ Bảy tuần này tớ cũng không có kế hoạch gì cả……”

“……Ờm, vậy… ừm… cậu có muốn đi xem cùng nhau không? Thứ Bảy tuần này ấy.”

“Ồ! Được chứ, tất nhiên rồi!”

Rồi khi bước vào kỳ nghỉ đông, mối quan hệ giữa tôi và Ena-chan đã trở nên đủ thân thiết để chúng tôi đi xem phim cùng nhau.

Đến lúc này, tôi nghĩ cả hai chúng tôi có lẽ đã nhận ra điều gì đó rồi.

Chúng tôi đều có cùng một sở thích điện ảnh, và đã có thể thoải mái chia sẻ cho nhau về những bộ phim mà cả hai yêu thích.

Tuy nhiên, tôi chắc chắn một điều rằng, chỉ nhiêu đó thôi là vẫn chưa đủ.

Dù biết trước mối quan hệ này có thể bị tan vỡ, nhưng tôi vẫn muốn tiến thêm một bước nữa. Sẽ không có gì lạ nếu một trong hai người lại muốn tiến thêm một bước cả.

Và thế là…… chỉ sau một khoảng thời gian ngắn, mối quan hệ giữa tôi và Ena-chan đã chuyển từ ‘bạn thân’ sang thành ‘người yêu’.

—Dĩ nhiên lúc đó, tôi nào ngờ có biết rằng, mối tình này chỉ kéo dài được vài tháng ngắn ngủi, để rồi kết thúc như một giấc mộng thoáng qua.