Tôi thường rời khỏi nhà từ sáng sớm, nhưng bắt đầu từ hôm nay, tôi được bảo là nên đến muộn, vậy nên hiện tại tôi đã quyết định sẽ khởi công xây dựng ngôi nhà cho riêng mình. Tôi chọn một mẫu thiết kế tiêu chuẩn: tường dài theo chiều ngang, có cửa sổ và cửa ra vào. Tôi vẽ bản thiết kế lên nền đất và cập nhật nó dần dần mỗi lần có thêm ý tưởng mới. Tôi có thể lắp đặt mọi thứ mình cần trong khu mỏ, thế nên ngôi nhà chỉ cần rộng rãi thoáng mát để ngủ là được.
Mặt khác, tiệm giặt của tôi dạo này đang bị nhắm tới, và tôi cũng lo rằng chúng sẽ lấy nhà tôi làm mục tiêu nữa. Nhưng để xây được căn nhà an toàn sẽ mất khá nhiều thời gian. Thay vào đó, tôi có thể tiếp tục sống trong hầm mỏ, còn căn nhà mới này sẽ được dùng làm mồi nhử cho bất cứ kẻ tấn công nào mò tới đây. Ngôi nhà có thể đứng chặn lối vào trục mỏ; nếu có ai muốn vào, người đó sẽ phải vào căn nhà này trước. Điều đó sẽ khiến người khác nghĩ rằng đây chính là ngôi nhà tôi dùng để ở. Việc này sẽ giúp tôi có thêm thời gian để trốn thoát hoặc đánh trả nếu cần.
Tôi cũng tính đến việc dùng bẫy. Bất cứ thứ gì quá phức tạp đều mất thời gian để dàn dựng, nhưng tôi có thể dễ dàng dùng slime để đề phòng những vị khách không mời, rồi bắn những kẻ xâm nhập bất hợp pháp đó bằng dung dịch axit, độc, và dính. Chà, axit và dính thì chắc chắn có tác dụng, nhưng độc sẽ vô nghĩa nếu nó không thâm nhập vào cơ thể. Khí gas độc sẽ hiệu quả hơn nếu tôi có bất cứ con slime nào biết dùng ma pháp hệ độc tố, nhưng hiện tôi không có thứ gì như vậy. Nếu chúng biết dùng ma pháp hệ lửa, một hỗn hợp sản sinh ra khói độc cũng có tác dụng; nhưng giờ ý tưởng của tôi đã bắt đầu trở nên cực kì phức tạp. Tôi quyết định sẽ dùng axit và chất dính để làm bẫy. Nhưng tôi phải xây căn nhà trước đã rồi mới tính đến chuyện đó được.
Tốt nhất là tôi nên xây thứ gì đó dễ sửa trong trường hợp ngôi nhà bị phá hủy sau một cuộc tấn công. Căn nhà phải nhìn thật nhất có thể thì mới làm mồi nhử được, nhưng tôi cần hoàn thiện nó càng sớm càng tốt. Một ngôi nhà tiền chế là lựa chọn hợp lý nhất. Nhà tiền chế là một tòa nhà có các bộ phận được sản xuất từ trước trong nhà máy, sau đó chỉ cần mang chúng đến địa điểm xây dựng rồi ghép lại với nhau là được. Có rất ít việc phải làm khi muốn ghép chúng lại, và tiến độ xây dựng cũng nhanh không kém. Khi xây dựng nhiều tòa nhà với cùng một thiết kế, quy trình sản xuất hàng loạt này sẽ dễ dàng đưa ra được kết quả cuối cùng giống hệt nhau. Ở đây thì không có nhà máy nào để tôi đặt trước các bộ phận cả, thế nên tôi phải tự tay làm hết, nhưng khi xong rồi thì mọi việc sẽ rất suôn sẻ. Tôi có thể tạo ra vật liệu với kích cỡ phù hợp bằng phép Tạo Khối, vậy nên việc này chắc sẽ không gây quá nhiều khó khăn.
Tôi dùng Tạo Khối và bắt đầu mày mò thử nghiệm với những khối đá. Tôi làm một viên gạch nở rộng ra và đục lỗ ở trong cho giống các khối bê tông. Chuyện này khá dễ dàng. Giờ nếu muốn xếp chúng lên nhau để tạo thành một bức tường, tôi sẽ cần xi măng hoặc dung dịch dính. Nhưng thay vào đó, tôi tạo ra những cái lỗ hõm vào ở đáy của khối bê tông, còn ở đỉnh thì là những phần lồi ra với cùng kích cỡ. Giờ chỉ cần ghép chúng lại với nhau là đã ra một bức tường ổn định rồi. Tôi tạo ra một khối khác với hình dạng khối lập phương. Với hình dạng kiểu này, chỉ một phần nhô ra là không đủ để giữ chắc nó, thế nên tôi đã tăng lên thành bốn phần nhô lên, cùng bốn cái lỗ tương ứng dưới đáy. Tôi cũng chà nhám các phần nhô ra để đảm bảo chúng không quá sắc nhọn và có khả năng gây nguy hiểm. Đó là lúc tôi nhận ra mình đang tái tạo lại theo thiết kế của một bộ mô hình lắp ráp nổi tiếng. Nhưng hình dáng như vậy lại phù hợp với mục tiêu ban đầu của tôi, và bộ đồ chơi đó ít nhất cũng là một điểm tham chiếu tốt cho thiết kế của ngôi nhà này.
Tôi quyết định đặt tên cho dạng mới của phép Tạo Khối này là ‘Khối Xây dựng,’ với các phiên bản ‘Khối Xây dựng: Lập phương’ và ‘Khối Xây dựng: Hình chữ nhật’. Giờ tôi có thể tạo ra những khối đá với hình dạng này bất cứ khi nào mình cần. Tôi xây thử một bức tường từ những khối đá đó, và do khối lượng của số đá chồng lên nhau, bức tường này gần như bất di bất dịch. Tôi dùng ma thuật để chuyển hóa một lượng đất thành đất sét, sau đó trát nó lên bức tường, càng khiến nó vững chắc hơn. Bây giờ nó đã có hình dáng cũng như khả năng chịu lực giống bất kỳ một bức tường tiêu chuẩn nào khác, tương tự như bê tông đúc sẵn vậy. Nếu tôi cứ tiếp tục tạo ra những bộ phận tương tự thế này, ngôi nhà tiền chế trong mơ sẽ thành hiện thực sớm thôi. Còn hiện tại, đã đến thời điểm để tới chỗ làm.
◇◇◇
Tôi đến muộn và hỏi Carla xem có vấn đề gì không.
“Chào buổi sáng, Sếp. Có một vài việc tôi muốn báo cáo. Đầu tiên, Ngài Smit đã qua đây vào sáng nay.”
“Không phải với tư cách một khách hàng sao?”
“Vâng. Người đàn ông làm loạn ở đây vào hôm trước hóa ra lại là một thuần thú sư của Hội Thuần Thú. Ngài Smit qua đây để xin lỗi về vụ việc đó.”
“Ông ấy đích thân đến đây xin lỗi sao? Thật ngại quá.”
Ngày đầu tiên đi làm muộn lại khiến tôi bỏ lỡ một vị khách quan trọng. Đã quá lâu kể từ lần cuối tôi bỏ lỡ gì đó như thế này, suýt chút nữa đã khiến tôi hoài niệm. Tôi cũng tính đến việc ghé thăm Hội Thuần Thú ngay bây giờ, nhưng ông ấy chắc hẳn cũng rất bận rộn.
“Vậy ai là thủ phạm? Việc này đã diễn ra vài ngày liên tiếp rồi mà, đúng không?”
“Những người này đều là những nhà thuần thú lâu năm và có một cuộc đời nghèo khó, thế nên khi họ thấy cậu kiếm nhiều tiền đến vậy khi mới chỉ là một tân binh và còn chỉ biết dùng mỗi slime, bọn họ đều đã ghen ăn tức ở. Bọn họ nghĩ rằng phá đám ở cửa hiệu không phải là tội ác, nên không nghĩ gì nhiều trong lúc làm thế. Tôi chắc chắn rằng chút ác cảm này sẽ khiến họ phải chịu một khoản tiền phạt không hề nhỏ, cộng với việc bị bắt làm một số việc công ích khác. Nếu cậu muốn yêu cầu đền bù từ hội, tôi có thể thương lượng với bọn họ.”
Không có thiệt hại nào từ phía tôi, nên đền bù là không cần thiết. Chính Taylor đã tự qua đây xin lỗi rồi, tôi cũng không cần phải nhắc ông ấy từ giờ trở đi phải cẩn thận hơn nữa.
“Chúng ta không cần tiền. Họ sẽ tự có cách để xử lý những trường hợp thế này, chúng ta chỉ cần làm theo chỉ dẫn nếu họ yêu cầu là được.”
“Tôi biết cậu sẽ nói vậy mà. Theo như luật của Hội Thuần Thú, thủ phạm sẽ bị xử phạt, và toàn bộ những thành viên khác sẽ nhận được thông báo về hành vi của người đó. Nhưng có một điều khác tôi muốn hỏi ý kiến của cậu. Có vẻ như đang có một vài lời chỉ trích nhắm tới Ngài Smit vì đã đứng về phe chúng ta.”
“Những lời đó không đến là từ thủ phạm sao? Tại sao lại thế?”
“Những người cản trở việc kinh doanh của chúng ta đều đã thu phục được những quái vật mạnh mẽ và từng làm ở hội một thời gian dài. Bọn họ đáng ra phải có địa vị cao hơn hiện tại. Theo như những lời chỉ trích, bọn họ cảm thấy bị đối xử không công bằng và kết quả là đã gây ra những tội ác này. Thật không may, việc đổ tội này cũng ảnh hưởng đến cả hình ảnh của tiệm nữa. Một vài khách hàng nghe được lời đồn đã tỏ ra lo ngại về công việc kinh doanh của chúng ta. Tôi đã bảo với họ rằng chúng ta không gặp phải vấn đề gì hết, và rằng chúng ta đều biết ơn Ngài Smit.”
“Không phải chuyện này hơi đột ngột quá sao, hay chỉ mỗi tôi thấy thế?”
“Đúng là chuyện này đã bị đẩy lên một tầm cao mới rồi.”
“Tôi muốn biết thêm chi tiết về việc này.”
“Rõ, tôi sẽ bảo Carme đi thu thập tin tức ngay.”
“Xin hãy làm thế.”
Không còn báo cáo nào đáng chú tâm khác, thế nên tôi kiểm tra một lượt tiệm, rồi rời khỏi đó để làm công việc đầu tiên tôi tìm được trong ngày hôm nay.
“Cho cháu năm con thỏ một sừng được không?”
“Của nhóc đây! Nhóc đang chạy đi làm việc vặt sao? Thật ngoan quá đi.”
“Kiểu kiểu thế ạ,” tôi bật cười. Tôi không thể làm gì để thay đổi dáng vẻ trẻ con của mình được, chính vì nó mà đôi lúc mọi việc trở nên phức tạp hơn.
“Chà, không phải Ryoma đây sao?” Sieg rời khỏi nơi làm việc và hỏi. “Chú có đồ ăn của slime cho cháu đây.”
“Cảm ơn chú, cháu sẽ qua lấy ngay sau khi giao xong món hàng này,” tôi nói, sau đó cảm ơn ông ấy và quay người rời khỏi tiệm bán thịt.
“À, chờ một lát được không?” ông ấy hỏi.
“Sao thế ạ?”
“Cháu không phiền nếu để slime dọn cái lò mổ này cho chú chứ? Quần áo của chú thì lúc nào cũng được giặt, nhưng giờ chú bắt đầu để ý thấy một mùi hôi kinh khủng trong này. Đương nhiên là ngày nào chú cũng lau dọn tiệm, nhưng không làm sao loại bỏ được mùi hôi cả.”
“Vậy lát nữa cháu sẽ mang dung dịch khử mùi qua cho chú. Nếu chỉ là mùi hôi thì không vấn đề gì, cháu nghĩ thứ đó sẽ xử lý triệt để được chuyện này.”
Sau đó tôi quay trở lại tiệm giặt để chuẩn bị sẵn dung dịch khử mùi.
.
Tối hôm đó, sau giờ đóng cửa, tôi đang kiểm tra các loại giấy tờ trong văn phòng thì thấy Carme quay trở lại.
“Chào mừng trở về. Anh đã phát hiện ra được gì rồi sao?”
“Vâng, đây,” Carme nói và đưa tôi một bản tóm tắt. Anh ấy lúc nào cũng làm việc nhanh chóng.
“Có vẻ như những lời chỉ trích ngài Smit đã lan rộng rồi nhỉ.”
“Đúng vậy, có vài phiên bản khác của những tin đồn này, nhưng không cái nào nhìn nhận ngài Smit theo hướng tích cực cả. Chuyện này đã khiến cả bà Glissela của Thương Hội phiền lòng. Bà ấy tin rằng có ai đó đang cố tình phá hỏng danh tiếng của ngài Smit. Ngài Smit dường như đang nằm ở một vị thế bất lợi trong hội.”
“Có vẻ là thế thật.”
Tập tài liệu bao gồm một bản mô tả trực quan về bộ máy quyền lực trong Hội Thuần Thú, cùng với một bản tóm tắt lịch sử của họ. Tôi biết hiện tại bên trong Hội Thuần Thú có hai trường phái, nhưng ở đây chỉ ra rằng họ đã chia thành hai bè cánh rõ ràng. Một bên tập trung vào những quái vật mạnh, và đây là phe phái đang nắm thế chủ động. Bên còn lại cho rằng sức mạnh không quan trọng bằng việc sử dụng ma thú sao cho hợp lý, và tìm cách chung sống hòa thuận với quái vật. Phe này bắt nguồn từ suy nghĩ của Shiho Jamil khi cô ấy dạy cho thế giới này cách thuần hóa quái vật; theo như cô ấy, con người chung sống với ma thú là chuyện có thể làm được. Tuy nhiên chuyện đó chắc chắn không hề dễ dàng. Khi lợi thế của việc sử dụng quái vật trở nên rõ ràng hơn, Hội Thuần Thú dần tách khỏi lý tưởng của Shiho Jamil và tiếp tục giữ niềm tin tách biệt đó cho đến ngày nay. Nhiều năm sau, càng ngày càng ít thành viên tin vào lý tưởng của Shiho.
Hầu hết những công việc của Hội Thuần Thú đều liên quan đến chuyện dùng quái vật để xử lý những việc mà kể cả con người hay động vật cũng đều có thể làm được. Ví dụ, nếu là về tiêu diệt quái vật, có những mạo hiểm giả chuyên xử lý việc đó. Vận chuyển thư hay những việc nhỏ nhặt tương tự có thể được hoàn thành bởi người và ngựa. Và nếu tất cả những việc này đều có thể làm được mà không cần nhờ đến sự trợ giúp của ma thú, có nghĩa là thuần thú sư sẽ luôn phải cạnh tranh với những người khác. Những nhà thuần thú kiếm tiền thông qua hội thường sẽ dùng những ma thú có thể giúp công việc của họ dễ dàng hơn. Đối với con người hoặc thú nhân – những người có tuổi thọ thấp – lý tưởng một thời của những người đi trước càng ngày càng đi vào di vãng.
“Vẫn có chủng tộc elf và những tộc sống lâu khác đã được học và truyền dạy lý tưởng của Shiho suốt cả cuộc đời họ, và học viên của họ cũng sẽ được thừa hưởng lý tưởng này ở một mức độ nào đó. Ngài Smit là một trong những người như vậy, và địa vị cao trong hội đã khiến nhiều người ghét ông ấy.”
“Ra là vậy. Chuyện này có liên quan nhiều đến việc tiệm mình bị cản trở kinh doanh không?”
“Cũng không thể nói là không liên quan được.”
“Phải rồi,” tôi đồng tình. Có thể tiệm của tôi chưa bao giờ là mục tiêu cả, nó chỉ là một công cụ tiện lợi để đạt được mục đích này thôi. “Liệu chúng ta có thể lan truyền tin đồn của riêng mình không? Đương nhiên là lan truyền sự thật ấy.”
“Thương Hội là một kho báu nắm giữ thông tin. Có rất nhiều thương gia lúc nào cũng hóng chờ tin mới, nên lan truyền tin đồn là chuyện khá dễ dàng. Chúng ta nên nói gì đây?”
“Thực ra gần đây tôi mới lập giao ước thành công với sáu con chim limour, vậy nên tôi không còn là một ‘thuần thú sư chỉ biết dùng slime’ nữa. Có vẻ như có vài lời chỉ trích cho rằng Ngài Smit ủng hộ một người không có tài năng, rằng ông ấy không biết mình đang làm gì. Tôi nghĩ rằng chuyện này sẽ giúp loại bỏ được những tin đồn đó. Lời đồn này sẽ chỉ ra rằng Ngài Smit thực ra là một người biết nhìn xa trông rộng, anh có nghĩ thế không?” tôi đề nghị. Đằng nào chim limour cũng nổi tiếng là khó lập giao ước mà.
“Thế là quá đủ rồi,” Carme mỉm cười. “Như thế, những kẻ chỉ trích mới là người không biết mình đang nói gì. Phản ứng của bọn họ chắc hẳn sẽ rất hài hước.”
“Nhưng đừng dùng những lời lẽ khiêu khích quá nhé. Tôi không muốn có thêm kẻ thù đâu.”
“Rõ, tôi sẽ bắt đầu xử lý ngay.”
“À đợi một chút. Giờ là buổi đêm rồi, anh sẽ không biết mình phải đối phó với cái gì đâu. Mang theo Fay hoặc Lilyn cho an toàn. Bây giờ là ngoài giờ làm việc của họ nên nhớ trả tiền làm thêm nhé. Tôi cũng đã chuẩn bị sẵn hàng phòng thủ ở khu mỏ rồi nên không phải lo về tôi đâu.”
“Rõ, nhưng xin cậu đừng làm việc quá sức,” Carme nói trước khi rời khỏi phòng. Tôi đợi cho đến khi anh ấy và Fay trở về, sau đó mới quyết định quay về nhà.