Kamitachi ni Hirowareta Otoko (Kaiteiban)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3512

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1293

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 1 - Chương 12: Tai nạn (1)

Ngày hôm sau.

Cuối cùng thì tôi vẫn không thể nhà thờ ở Kereban. Có một cái khác ở đích đến của chúng tôi, Gimuru, vì vậy tôi nghĩ tôi sẽ ghé qua nhà thờ ở đó. Cho đến lúc đó thì, tôi sẽ cầu nguyện với những bức tượng thần bằng đá mà tôi đã tạc hôm qua.

Và vì vậy, chúng tôi tiếp tục chuyến đi nhàn nhã của mình, hoặc đó là điều tôi nghĩ sẽ xảy ra, nhưng…

"Trời hơi lạnh, huh..."

"Vậy à, trời đang mưa."

"Mặc dù mùa này rất ít khi mưa."

"Vận may của chúng ta hẳn là không tốt, huh, Elia."

Vài giờ sau khi chúng tôi rời thị trấn, trời bắt đầu đổ mưa. Cỗ xe gặp khó khăn khi đi qua con đường đầy bùn, vậy nên hành khác trong xe phải chịu rất nhiều rung lắc. Chúng tôi cũng di chuyển chậm hơn trước rất nhiều.

May mắn của tôi đã trở nên tốt hơn kể từ khi đến thế giới này, và đã lâu rồi tôi không gặp vận rủi như này. Nhưng một lần nữa, cái cách mà tôi ngồi trong một chiếc xe ngựa khi ngoài trời mưa đổ, tôi nghĩ may mắn của tôi vẫn có thể được cho là tốt. Hoặc ít nhất đó là những gì tôi đang nghĩ khi chiếc xe ngựa đột nhiên dừng lại và một trong những người hộ tống tiếp cận chúng tôi.

"Thưa ngài, có vẻ như đã có một trận lở đất. Chúng tôi xác nhận rằng con đường phía trước đã bị chặn."

"Gì cơ? Có thật không?"

"Vâng, con đường đã bị chặn hoàn toàn. Một tảng đá lớn và cây đã đổ, nên chúng ta sẽ không thể đi qua trong một khoảng thời gian."

"Chúng ta không thể vòng qua nó hay sao?"

"Đường đi sẽ dài hơn nếu chúng ta cố đi vòng qua nó. Hơn nữa, khi chúng tôi vẫn chưa xác nhận điều này, chúng tôi tin rằng có một nhóm cướp khá lớn nếu chúng ta thử và đi vòng qua."

Theo một người có kỹ năng Dự báo Thời tiết, mưa sẽ tạnh trong vài giờ nữa.

Tôi khuyên họ nên dụng trại và đợi trời tạnh mưa. Sau đó, chúng tôi có thể loại bỏ chướng ngại vật và tiếp tục lên đường. Tôi tin rằng việc này sẽ cho chúng tôi đạt được mục tiêu của mình nhanh nhất.

"Thưa ngài, xin hay đưa ra quyết định."

"Một chuyến đi dài sẽ rất khắc nghiệt với Elia, và tôi muốn tránh đường nguy hiểm... Hãy theo gợi ý của cậu."

"Đa tạ. Chúng tôi sẽ bắt đầu làm việc càng sớm càng tốt."

Sau đó cỗ xe bắt đầu di chuyển trở lại. Rõ ràng, có một cái cây mà chúng tôi có thể dùng để trú mưa ngay phía trước. Cá nhân tôi thấy đó là một thứ khá tệ nếu ở gần một cái cây khi trời đang mưa như vậy, nhưng tôi cũng không nghe thấy tiếng sấm nào, nên tôi nghĩ nó ổn thôi.

Để an toàn, tôi nên đứng cách cái cây ít nhất 2 mét. Nó ít nhất sẽ giúp tôi an toàn hơn trong trường hợp sét đánh.

5 phút sau, cỗ xe dừng lại, và Arone-san vội vã bước vào xe.

“Chúng tôi đang chuẩn bị dựng trại nhanh nhất có thể, mong mọi người đợi một lát."

Arone nói với một nụ cười, nhưng tôi lo lắng hơn về những người hộ tống đang làm việc phía sau cô ấy trong khi hoàn toàn ướt sũng.

Là một cựu nhân viên của một công xưởng bóc lột nhân viên hồi còn ở trái đất, tôi biết rất rõ rằng ngu dốt cộng với nhiệt tình thì kiểu gì cũng thành phá hoại, nhưng tôi vẫn muốn giúp đỡ.

Nếu nhớ không nhầm thì tôi có một phép dựng kết giới để đỡ cơn mưa. Tôi đã không dùng nó một thời gian, thế nên tôi đã quên mất rồi, nhưng nó sẽ cho phép tôi giúp họ mà không cản trở họ.

"Mọi người không phiền nếu tôi, dựng kết giới ma pháp chứ?"

"Sao lại đột ngột vậy?"

Không ổn, điều đó quá đột ngột. Nếu tôi nói ra điều đó mà không có bất kỳ lời giải thích nào, họ sẽ không hiểu.

“Những người ở bên ngoài, đang ướt ... Tôi có thể dùng, kết giới để chắn mưa. Nó sẽ giúp công việc của họ trở nên dễ dàng hơn."

“Tôi hiểu rồi, điều đó sẽ giúp ích rất nhiều. Cảm ơn cậu."

Sau khi được phép, tôi lấy một chiếc áo khoác làm từ da và mặc nó. Phần vải phía ngoài của nó đã được làm khô với chất lỏng của bọn slime dính, cho phép nó chắn được mưa. Những ngày đi săn của tôi trở nên dễ dàng hơn rất nhiều kể từ khi tôi làm ra thứ này.

Tôi nhanh chóng mặc nó, đến gần chỗ họ, và nhanh chóng thi triển kết giới ma pháp.

Che chắn và bảo vệ họ khỏi cơn mưa 'Rain Shelter'.

Khi tôi niệm chú, một kết giới hình mái vòm bảo vệ mọi người khỏi mưa.

Cả kết giới và mana đều không thể được nhìn thấy bằng mắt thường, vậy nên các công nhân đã bất ngờ một lúc, nhưng Camil-san đã nhanh chóng nhận ra, và anh ấy vẫy tay cảm ơn tôi.

Những người khác cũng cảm ơn tôi, nhưng tôi chỉ vẫy tay đáp lại và nhanh chóng đi đến mục tiêu tiếp theo của mình.

Tôi không thể che hết cho tất cả mọi người với một kết giới, vậy nên tôi cần thì triển phép ở bốn chỗ nữa. Tiếp theo tôi đến cái ở gần nhất trước. Tiện thể, tôi cũng sẽ dựng một kết giới ở chỗ mấy con ngựa và cỗ xe, nên tôi nhanh chóng trở lại.

"Làm tốt lắm, Ryouma-san."

"Cảm ơn… 'Vẫy tay'."

Tôi cởi áo mưa trong khi trả lời Ojousama và Sebasu-san, sau đó tôi loại bỏ nước ra khỏi trang phục bằng một phép chống nước cơ bản để tránh làm bẩn xe.

Về phần chỗ ngồi, đã có ấm chén và một bộ quần áo mới được chuẩn bị. Cuộc nói chuyện tự nhiên chuyển sang chiếc áo mưa của tôi.

"Bộ đồ đi mưa đó của cậu... Tớ không tin là mình đã từng thấy nó. Cậu tự làm sao, Ryouma-kun?"

"Đúng vậy."

"Tớ thấy nó chống nước rất tốt. Có con thú nào trong Rừng Gana có thể chống nước tốt đến vậy không?"

"Tôi chỉ xử lý nó bằng chất lỏng dính của slime dính… và làm khô nó. Nước không thể thấm qua được nên có thể chống mưa."

"Chất lỏng của slime dính có công dụng như vậy ú?" [Elialia]

Huh? Cô ấy không biết điều đó?

"Cậu không biết gì về nó à?"

"Tất cả những gì tớ biết là nó có thể được dùng như một chất kết dính."

Thiệt luôn? Vì lý do nào đó, đôi mắt của Reinbach-sama và của phu nhân đều lấp la lấp lánh. Lại một phát hiện mới à!? Lượng slime từng được nghiên cứu ít đến như nào vậy.

"Ta có thể thử bộ trang bị đi mưa đó của cậu một chút không?"

"Nếu ông chỉ, muốn thử nó thì..."

Tôi lấy ra vài tấm vải từ Item Box của mình.

"Những tấm vải này đã được xử lý. Chúng mỏng và nước không thể thấm qua chúng… Chúng cũng bị rách, nhưng sau khi được mấy con slime dọn dẹp xử lý, chúng không còn bẩn nữa."

Những thứ này ban đầu là của bọn cướp hoặc là những chiếc khố của bọn goblin, vậy nên xin lỗi vì chúng đều đã bị rách.

Khi tôi đưa ra những tấm vải, không chỉ Reinbach-sama và phu nhân lấy chúng mà cả Reinhart-sama và Sebasu-san cũng tham gia.

Họ quấn vải quanh tay, rồi đưa tay ra ngoài cửa sổ để chạm vào làn nước đang chảy dọc xuống bên ngoài kết giới.

"Ô! Nó thực sự có thể chống nước."

"Tôi không bị ướt chút nào."

"Vẫn cảm thấy hơi lạnh, nhưng nó sẽ không là vấn đề gì miễn là có thêm một miếng da bên trong áo mưa của Ryouma-sama."

"Ryouma-kun, sao cậu không làm việc cho chúng tôi và thông báo chiếc áo mưa này của cậu là sản phẩm mới…"

"Xin lỗi… Mọi người có cần tôi làm gì không?"

Trong khi bốn người lớn đang bận rộn kiểm tra khả năng chống nước của tấm vải đã được xử lý bằng chất lỏng slime dính của tôi, Arone-san đột nhiên mở cửa xe ngựa.

Hình như những người hỗ trợ thường ngồi ở phía sau, và đưa tay ra ngoài cửa sổ là dấu hiệu được dùng để thông báo khi nào cần có sự giúp đỡ.

"À, thực ra không có gì đâu. Ryouma chỉ cho chúng ta xem bộ đồ đi mưa mới của cậu ấy mà thôi."

"Vậy ra? Nếu là vậy thì, tôi xin cáo lỗi."

Khi Arone-san chuẩn bị đóng cửa, tôi chợt thấy quần áo của cô ấy bị ướt.

Cô ấy chắc cũng đang làm việc ở đâu đó bên ngoài kết giới.

Tôi vội vàng gọi cô ấy và lấy ra một tấm màn đã được xử lý làm từ một trong những tấm vải tôi loot được từ bọn cướp.

"Chờ đã… Arone-san."

"Vâng, tôi có thể giúp gì cho cậu."

"Cái này, có thể chống, nước."

"Tôi có thể mượn cái này?"

"Cô sẽ bị lạnh nếu bị ướt ... vì vậy hãy mặc nó."

“Cảm ơn cậu. Vậy thì tôi xin phép được mượn cái này."

Arone-san mỉm cười cảm ơn tôi và rời đi, để những người chúng tôi lại thảo luận về sự tuyệt vời của tấm vải chống nước.