Đại linh mục tiếp tục nói.
“Hỡi mọi người!! Hãy lắng nghe giọng nói từ sâu thẳm trong tim!! Hãy lắng nghe nó!! Lời nói của Nữ thần!!”
“Ngay giờ đây! Nữ thần đáng kính của chúng ta đang chiến đấu!! Chống lại kẻ thù của thế giới này!! Chống lại Satan!!”
“Những quả cầu ánh sáng trên trời cao kia là ánh sáng bất nguồn từ cuộc chiến của Người và Satan!!”
Nghe những lời Đại linh mục phát biểu, tất cả linh mục đặc biệt đều quỳ xuống cầu nguyện. Tất nhiên, tôi cũng quỳ xuống và cầu nguyện như những người khác. Ngay sau đó, hàng loạt linh mục đặc biệt cùng lên tiếng.
“Đại linh mục!! Con nghe được rồi!! Giọng nói của Nữ thần!!”
“Ahh!! Con cũng cảm nhận được!! Bây giờ đây! Nữ thần của chúng ta đang chiến đấu!!”
“Cái gì thế này? Cái thứ hiện diện ác quỷ gì đang vây quanh Nữ thần thế này? Hóa ra đây chính là Satan!!’
... Để tôi nói thẳng. Tôi chẳng nghe thấy cái quái gì cả. Mấy lão này bị điên à?
Như thể muốn bỏ tôi lại sau, hết người này đến người khác tự nhận mình nghe được tiếng nói của Nữ thần rồi cứ thế khóc lóc. Đại linh mục tiếp lời.
“Vậy là mọi người đều nghe được!! Vậy là tất cả đều cảm nhận được!!”
“Giờ đây!! Nữ thần đang chiến đấu để đánh bại Satan!!”
“Chính là lúc này!! Chúng ta, những Người được ban phước, hoàn thành sứ mệnh của chính mình!!”
Hử? Sứ mệnh nào cơ?
“Nữ thần đã ban cho chúng ta sức mạnh!! Sự bảo hộ của Người!! Khoảnh khắc ấy đã đến, đã đến lúc chúng ta dâng lại sức mạnh cho Người!!’
Bản năng của tôi ngay lập tức báo động sau khi nghe lời Đại linh mục nói. Tôi tự cảm thấy gai khắp người, cơ tể đang kêu gào rằng tệ rồi đây.
“Nữ Thần có nguồn sức mạnh vô địch để chống lại Satan!! Tuy nhiên!! Chừng đó là chưa đủ!!”
“Tất cả đã thấy!! Người đang gặp khó!!”
“Tất cả chỉ vì!! Vì Người yêu thương nhân loại!! Vậy nên Người đã ban cho chúng ta sức mạnh!!”
“Và giờ đây!! Hãy trao trả sức mạnh cho Người!!”
“Không chỉ vậy!! Chúng ta không chỉ trao trả lại sức mạnh!! Theo cùng sự bảo hộ!! Chúng ta cũng sẽ dâng đức tin lên cho Nữ thần!”
“Với sức mạnh đến từ sự bảo hộ được trao trả!! Cùng với sức mạnh từ lòng tin của chúng ta!! Nữ thần kính yêu sẽ không bao giờ thất bại trước Satan!!”
“HỠI CÁC TÍN ĐỒ!! HÃY TIẾN LÊN!! TIẾN VỀ PHÍA NỮ THẦN!!”
Bài phát biểu của Đại linh mục đã chạm đến trái tim của các linh mục đặc biệt.
“Ahh!! Hỡi Nữ thần!! Xin Người, hãy dùng sức mạnh này như một tấm khiên!! Sử dụng đức tin của con như một tấm khiên vững chắc!!”
“Ôi Nữ Thần! Hãy sử dụng đức tin luôn cháy bỏng của con như một quả cầu lửa bắn vào Satan!! Chắc chắn hắn ta sẽ bị đốt cháy thành tro bụi!!”
“Đức tin của con nhanh nhẹn và vững chắc như một bức tường sắt!! Xin Người!! Cầu xin Người!! Hãy xây một bức tường với nó!! Hãy dùng đức tin này để chặn những đường đạn của kẻ thù!!”
Đám đông linh mục đặc biệt trở nên ồn ào, họ mong đợi Nữ thần sẽ sử dụng niềm tin và tấm lòng của mình để chiến đấu.
Sau đó, cánh cửa hội trường mở ra, các linh mục cấp thấp mang theo một số thứ gì đó vào phòng. Những chiếc cốc được trang trí hoa mỹ, chứa đầy một thứ chất lỏng trong suốt, không phải nước cũng chẳng phải rượu. Khi từng chiếc cốc đều đến tay các linh mục đặc biệt, lão già điên khùng đó lại bắt đầu lảm nhảm.
“Mọi người! Đây là thuốc độc!! Uống đi!! Từ bỏ thân thể phàm trần đi!! Và truyền lại sức mạnh, đức tin và tấm lòng của tất cả đến với Nữ Thần!!”
Mọi người hân hoan trước lời phát biểu của lão, và trước khi lão kịp thở ra thêm một từ nào nữa, tôi gào lên:
“Xin hãy đợi một lát!! Thưa Đại linh mục!! Hiện tại! Kể cả khi chúng ta gấp rút đến bên Nữ thần! Tôi không nghĩ rằng chúng ta có thể giúp ích cho Người!”
Tất cả mọi người, kể cả lão khọm chết tiệt, đều sửng sốt quay lại nhìn tôi. Tôi tiếp tục diễn thuyết mặc kệ ánh nhìn.
“Đức tin gắn liền với thể xác!! Đã nhiều giờ kể từ bữa ăn tối!! Ta chưa hề bỏ bụng một chút nào từ khi đó!!”
“Trên chiến trường, điều tối quan trọng là đảm bảo cái ăn cho binh lính!! Ta không thể chiến đấu với một cái bụng rỗng!”
“Cầu xin ngài!! Chỉ một yêu cầu nhỏ nhoi nhất!! Hãy ăn một bữa thật no!! Ta sẽ đến bên Nữ thần trong điều kiện sung mãn nhất!!”
“Nếu ta đến bên Người ngay bây giờ!! Ta sẽ không thể chiến đấu hết sức được!!”
“Xin Cha!! Xin tất cả mọi người! Hãy cùng nhau suy xét điều này!!”
Rất nhiều linh mục bắt đầu bất bình với lời nói của tôi.
“Thằng khốn! Ngươi đang lảm nhảm cái gì vậy?”
“Cậu đang ám chỉ rằng đức tin của chúng ta lại dễ dàng lung lay chỉ vì đói?”
“Ta không thể lãng phí thêm một phút giây nào nữa!! Sao anh có thể đề ra một yêu cầu phi lí như vậy được?”
Đáp lại, tôi trả lời thật lớn.
“Số mệnh của thế giới được quyết định bởi trận chiến quan trọng này! Ta nên tăng khả năng chiến thắng càng nhiều càng tốt!”
“Tất nhiên, thời gian là vàng bạc!! Nhưng!! Liệu những con người mệt mỏi như chúng ta hiện nay có thể trở thành sức mạnh của Nữ Thần?”
“Giao chiến vẫn đang tiếp diễn!! Chúng ta vẫn còn một chút thời gian!!”
“Hãy để những đầu bếp bắt đầu nấu ăn!! Chúng ta cần làm đầy cái bụng!!”
“Thiếu tin tưởng vào Nữ thần liệu có phải điều chúng ta nên làm bây giờ? Đặc biệt, chúng ta còn là những Người được ban phước!”
Vẫn còn vài linh mục cố gắng bắt bẻ tôi nhưng đều đã bị ngăn lại bởi lão khọm già.
“Những điều cậu nói cũng hợp lí. Vậy thì hãy nhanh lên, giục đầu bếp nấu ăn ngay.”
Tuân lời lão khọm, mấy tên linh mục cấp thấp bắt đầu đưa tin, lũ đầu bếp bắt đầu nổi lửa.
Tôi vội vàng chuồn khỏi hội trường huyên náo. Không thể phí thêm một giây nào nữa. Câu được bao nhiêu thời gian tốt bấy nhiêu. Nếu tôi giữ chân họ đủ lâu, chắc là mấy cái ánh sáng chết tiệt trên trời sẽ mất thôi.
Còn nếu không, tôi sẽ phải đi nằm tập thể với cái lão khọm già đê hèn chết tiệt đó!! Có cái nịt nhé!!
Tôi đạp cửa phòng bếp, khệnh khạng bước vào, đến bên mấy lão đầu bếp đang điên cuồng nấu ăn. Xô ngã tên đang nấu cái nồi to nhất, tôi nếm thử ít súp. Ngay lập tức, tôi hất văng cái nồi khỏi bếp. Món súp tinh tế trào ra, lênh láng khắp sàn nhà, tôi trừng mắt nhìn lão ta.
“Súp gì thế này!? Ngươi!! Ngươi đang coi thường chúng ta phải không!!?”
Trong khi rống lên, tôi nhặt con dao gần bên và đâm thẳng vào người hắn. Con dao đâm xuyên qua ngực khiến hắn ta đau đớn khụy xuống, máu túa ra.
“T... tôi... chân thành... xin lỗi ngài...”
Tuyệt vời!! Hắn đi rồi!! Tiếp nào!!
Tôi phá hỏng từng món một, đổ nước cống vào nồi, đâm dao từng lão đầu bếp và phá đám việc nấu ăn. Các kị sĩ trong lâu đài phải xông vào bếp vì sự hỗn loạn tôi tạo ra. Khu bếp này loạn rồi, mà khoan, vẫn còn đầu bếp ở đằng kia!!?
Chết tiệt!! Lũ khốn nạn!! Bọn mày đều muốn tao chết à!!
Ngay lúc đó, một ý tưởng thiên tài chợt nảy ra trong đầu tôi. Ngay lập tức, tôi ra lệnh cho đám kị sĩ đang há hốc mồm không biết phải làm gì trước mớ hỗn độn trong bếp.
“Đám này là thuộc hạ của Satan, chúng đang cố gắng đặt lời nguyền lên các món ăn!! THANH TRỪNG CHÚNG!!”
Đám lính bắt đầu dao động nhưng chưa dám nhúc nhích. Các đầu bếp nghe thấy lời tôi nói liền vứt hết dao rựa, chạy tán loạn.
“KỊ SĨ!! NẾU VẪN CÒN ĐỨC TIN!! CHÉM HẾT ĐÁM TÀ ĐẠO NÀY ĐI!!”
“Đầu bếp!! Tại sao các ngươi lại chạy? Nếu các ngươi vẫn trung thành với Nữ Thần!! VẬY THÌ ĐỨNG YÊN CHO TA!!”
Những tên kị sĩ bắt đầu lấy lại được tinh thần và rút kiếm ra. Mặt khác, lũ đầu bếp, một số thì chạy trốn thục mạng, số còn lại lấy hết can đảm đứng lại nấu ăn.
Nhưng tôi không thể chủ quan được. Ngôi đền này có vô số căn bếp. Chỉ mới có một nơi bị phá. Tôi phải phá hết tất cả các căn bếp còn lại!!!
Tôi ngay lập tức phóng khỏi nơi hỗn loạn này, kéo theo vài tên lính, hướng đến căn bếp tiếp theo.