-Tôi thực sự rất vui vì cuối cùng cũng tìm được anh.
Doroye thở phào nhẹ nhõm sau cuộc nói chuyện.
Nó giống như cô ấy vừa mới ngoi lên khỏi mặt nước sau khi suýt chết đuối.
-Tôi đã rất lo rằng mình sẽ không thể giải quyết được tình hình này. Giờ đã tìm được Dariel, nhưng pháo đài Raspada đã biến mất…với lại…
Còn chuyện đó nữa nhỉ.
Đó đúng là một sự cố rất nghiêm trọng với quân đoàn Quỷ.
Ngoài ra, Gran-kun trong lòng Doroye dường như đang muốn nói rằng: “Nếu mọi người đã bàn xong chuyện rồi thì để yên cho con sờ ngực Onee-chan nhé” và đưa tay chạm vào ngực cô ấy.
-Cô ở đây rồi, vậy còn chuyện chỉ huy phe quỷ thì sao?
-Chuyện đó tôi đã tạm giao lại cho Bezeria. Dù còn rất nhiều việc phải làm, nhưng việc tìm anh vẫn là ưu tiên số một.
Có vẻ là không chỉ có một mình Doroye lo liệu mọi chuyện lúc này.
-Vì thế nên ngay sau khi xong chuyện ở đây, tôi phải quay về ngay. Không thể để Bezeria cáng đáng tất cả được.
-Eh? Ngươi về sao? Lại chỉ còn có mình ta thôi à, đành vậy nhỉ….
-Không phải cô cũng nên về với tôi sao, Zebiantes?
Đúng đó, đúng đó.
-Nhưng trước đó, tôi còn một chuyện muốn hỏi anh. Dariel, có thể giúp tôi không?
-Hừm…được chứ. Là chuyện gì.
Tôi đã hứa sẽ giúp cô ấy trong khả năng, vì thế cứ tự nhiên.
-Về chuyện của pháo đài Raspada. Nơi đó là lá chắn mạnh nhất ngăn cản sự xâm lược của Anh hùng. ĐÓ cũng là tuyến phòng ngự quan trọng nhất.
-Đúng thế.
Tuy nhiên, pháo đài Raspada đã không còn nữa.
Dù hơi khó tin, nhưng nó đã bị một pháp sư của phe Quỷ thổi bay trong nháy mắt.
Tôi vẫn còn chưa thể tin nổi sau khi chứng kiến toàn bộ cảnh tượng của nơi đó, nhưng sự thật là pháo đài bất bại Raspada đã hoàn toàn bị xóa sổ.
Rốt cuộc thì kẻ đó đã dùng thứ ma thuật gì vậy?
Vấn đề đó chắc là phải để sau, vì hiện tại có việc khác đáng lo hơn.
-Sự biến mất của pháo đài Raspada buộc chúng tôi sẽ phải cân nhắc lại và thay đổi chính sách sắp tới. Nơi giúp chúng tôi chặn đánh anh hùng trước đây giờ đã không còn.
Trong suy nghĩ của Doroye, việc ngăn chặn anh hùng mà không có một cơ sở phòng thủ đủ mạnh dường như là điều không thể.
Quả là sẽ khá vô vọng khi không thể chuẩn bị trước bất kì thứ gì mà phải đối đầu với kẻ thù mạnh nhất của đối phương.
Pháo đài Raspada, bản thân nó không chỉ là một công trình phòng thủ, mà còn là nơi cung cấp những điều kiện sống cơ bản cho lực lượng của quân đoàn Quỷ để bảo đảm giữ vững tiền tuyến.
Ngay cả tôi cũng chưa từng nghĩ tới việc sẽ phải làm thế nào khi phải đối đầu với một kẻ địch mạnh mà không có cơ sở hạ tầng phía sau.
-Tôi đang định sẽ bố trí xây dựng lại một pháo đài mới, bởi dù thế nào thì cũng cần có một cơ sở đồn trú lâu dài. Phía quân đoàn Quỷ cũng sẽ cố gắng thương lượng để bố trí ngân sách được cho việc ấy.
-Có vẻ khó khăn quá nhỉ.
Đó cũng là một hậu quả phụ của việc quan hệ không tốt giữa Tứ thiên vương và Quân đoàn Quỷ.
Món quà để lại trước khi từ giã cõi đời này xem chừng vẫn chưa hết ảnh hưởng.
-Nhưng dù có huy động được kinh phí đi nữa, chúng tôi vẫn cần một thời gian tương đối để thực hiện việc xây dựng. Trong khoảng thời gian đó, chúng tôi không biết phải làm gì nếu Anh hùng tấn công.
Doroye không hề biết rằng Reidi hiện tại không hề muốn nhắm đến nơi đó.
Đây chính là cái hại của việc không nắm được thông tin tình báo của đối phương.
-Ừ….nói sao nhỉ…tôi không nghĩ rằng Anh hùng sẽ tấn công trong thời gian tới.
-Thật sao? Quả nhiên là Dariel, anh có thể nhìn thấy được trước mọi thứ.
Vì lý do nào đó tôi lại được khen.
Rất xin lỗi vì đã nói dối cô nhé.
-Nhưng trước đó, tôi nghĩ cô nên cân nhắc lại kĩ hơn về kế hoạch tái xây dựng pháo đài.
-Chuyện đó sao?
-Như tôi từng nói trước đó, bên cần pháo đài đó không phải phe quỷ các cô, mà là phe con người. Chính con người đã xây dựng pháo đài đó.
Ngay từ đầu, bên tấn công và bên phòng ngự trong cuộc chiến này đã được xác định.
Phe con người tấn công phe Quỷ, và phe Quỷ nỗ lực bảo vệ Quỷ vương cùng lãnh thổ của mình.
Dù bao nhiêu đời Anh hùng hay Tứ thiên vương đã qua cũng vẫn vậy.
Vì thế, vốn dĩ pháo đài này có tồn tại hay không cũng không quan trọng với phe Quỷ.
Tuy nhiên, Anh hùng thì khác, con người cần có một cơ sở làm bàn đạp để tiến sâu hơn vào lãnh địa Quỷ.
Bị cô lập và không có đường rút lui là tình huống cực kì nguy hiểm.
Đó là lý do vì sao pháo đài cần thiết hơn cho phe con người và pháo đài Raspada được xây dựng vì lý do đó.
-Giờ đây, nếu cô muốn xây dựng lại pháo đài đó, loài người sẽ lại có cái cớ để tiếp tục tấn công và đưa nó vào tầm ngắm. Anh hùng sẽ lại sớm tìm đến đánh chiếm mà thôi.
Pháo đài Raspada trước đây liên tục là trọng điểm giao tranh chính là vì vậy.
Nếu không thể chiếm được pháo đài Raspada, anh hùng sẽ không thể tiến sâu hơn vào lãnh địa quỷ và buộc phải sớm rút lui.
-Pháo đài Raspada trước đó được con người xây dựng đã thuộc về phe Quỷ trong những trận chiến cuối cùng của thế hệ trước.
-Ừm…điều đó tôi vẫn còn nhớ.
Tốt lắm, dù có thể không hiểu, nhưng nếu cô còn nhớ thì nó vẫn sẽ có ít nhiều tác dụng..
-Vậy thì, khi pháo đài đã biến mất…
Cuộc chiến giữa anh hùng và tứ thiên vương cũng theo đó mà sẽ sớm thay đổi hoàn toàn.
-Có lẽ cần phải suy tính thật kĩ càng.
Theo một góc độ nào đó, vì pháo đài ở đó, nên cả hai phe đều có lý do để cố gắng chiếm lấy nó.
Nhưng giờ khi pháo đài đã không còn, thay vì cố chấp nhắm vào một điểm có lợi, phe con người sẽ tìm kiếm những tuyến đường khác để dấn vào đất Quỷ.
Chuyện ấy sẽ khiến cho việc phòng ngự trở nên khó khăn hơn rất nhiều.
Tất nhiên, dù chưa thể xảy ra ngay lập tức, nhưng rồi sẽ sớm có người nghĩ được tới điều ấy.
Khi pháo đài biến mất, những định kiến đã tồn tại lâu nay như: “không thể đánh vào lãnh địa quỷ mà không có pháo đài phía sau” hay “không thể chặn đứng anh hùng nếu không có chỗ dựa là pháo đài” rồi sẽ sớm bị xóa bỏ. Cần phải tận dụng quãng thời gian đó để tái thiết một pháo đài hoàn toàn mới, thứ thích hợp hơn cho nhiệm vụ phòng thủ của phe quỷ, chứ không phải bàn đạp tấn công cho con người. Điều ấy là hoàn toàn có thể.
-Quả nhiên là Dariel, chỉ vài câu của anh đã đủ mang đến cho tôi rất nhiều ý tưởng.
Doroye cúi đầu, như đang suy nghĩ gì đó.
Tốt lắm, có thể tiếp thu và áp dụng nó nhanh như vậy, quả nhiên là một học sinh giỏi.
-Điều quan trọng nhất lúc này chính là xây dựng lại pháo đài ở đúng nơi đó và tiếp tục cuộc chiến. Nói cách khác, hãy cố gắng tái tạo hiện trạng trước kia theo hướng có lợi cho mình.
Dù sao đi nữa, cuộc chiến này còn lâu mới có thể vãn hồi.
Nếu là vậy, tốt hơn nên tiếp tục dựa vào những thứ đã tồn tại bao lâu nay và cố để không làm tình hình tệ hơn.
-Vấn đề là, sẽ khó hơn khi có ai đó suy nghĩ theo cách khác biệt.
-Ai đó….
-ĐÚng thế, và tôi e rằng, Anh hùng đương nhiệm chính là người đó.
Với những suy nghĩ khác hẳn so với thế hệ tiền nhiệm, sự tham gia của cô ấy sẽ khiến tương lai của cuộc chiến Anh hùng – Tứ thiên vương thay đổi rất nhiều.
Những Anh hùng của quá khứ chỉ biết tấn công vào một chỗ duy nhất, đó chính là pháo đài.
Nhưng Reidi khác, cô ấy có thể biến nó thành một cuộc chiến hỗn loạn hơn rất nhiều.
-Tôi sẽ ghi nhớ điều đó.
Không hề muốn nơi này trở nên loạn lạc vì điều ấy, vì thế nên tôi quyết định sẽ làm giảm sự hỗn loạn đó xuống mức tối đa.
Xét theo mục tiêu đó, cuộc giằng co ở pháo đài Raspada chính là giải pháp ổn nhất để tập trung chiến trường về một chỗ.
-Mà nãy anh mới nói rằng Reidi sẽ không tấn công trong thời gian tới. Bộ cô ấy bận việc gì sao?
-EH…
Ánh mắt ngạc nhiên của Doroye lập tức trưng ra trước câu hỏi bất cẩn của Zebiantes.
-Cô ấy hiện đang đi du hành đâu đó, nên tôi đoán là sẽ chưa thể trở về trong thời gian tới.
-Tiếc thế, lâu lắm rồi chưa được tập luyện gì cả.
Reidi đã nhận nhiệm vụ điều tra và truy tìm Inferno, do đó có lẽ sẽ không trở về trong một thời gian khá dài.
Tôi thực sự mong cô ấy có thể an toàn quay về, có lẽ là vì quãng thời gian sống ở đây của Reidi cũng đã đủ để chúng tôi xem cô ấy như người làng.
-Chồng ơi…chồng ơi…
Đang suy nghĩ, tôi chợt nghe tiếng Marika gọi.
-Anh lại có khách đó.
-Khách nữa hả??
Hôm nay tôi có đông khách quá nhỉ? Lần này là ai đây?
Reidi quay lại rồi chăng?
KHông, làm gì có chuyện nhanh như thế chứ.
Khi vừa bước ra khỏi cửa, ở đó đúng là một người mà tôi quen, nhưng đó là….
Thần thổ Ilda, Tứ thiên vương nổi danh trong quá khứ, đã đang đứng trước nhà.