Một cột lửa đen bao trùm cả con quái thú Salamandra đang cháy rừng rực.
Đó là phép thuật mạnh nhất từ vị thiên vương tiền nhiệm Granbaza.
Bị ngọn lửa đen quấn quanh, ban đầu con quái vật còn có thể miễn cưỡng chịu được, nhưng dần dần cũng bị nó nuốt chửng và gào rú thảm thiết.
-T…Tuyệt quá….Ngọn lửa đó là gì vậy?
-Chỉ nhìn thôi cũng đủ thấy sợ rồi…
Sức nóng khủng khiếp tỏa ra khiến cả Reidi và Zebiantes, dù chỉ đứng ngoài nhìn cũng đủ sợ run người.
-Đó chính là ngọn lửa từ địa ngục được điều khiển bởi Thiên vương mạnh nhất.
Arant, Anh hùng tiền nhiệm, đã trở lại vị trí an toàn từ bao giờ, lạnh lùng lên tiếng.
Sự xuất hiện bất ngờ và không một âm thanh của ông ấy khiến cả hai cô gái lần nữa giật nảy mình.
-Ma thuật tối thượng của ông ta vô cùng khủng khiếp, ngọn lửa đó có khả năng áp đảo tuyệt đối bất kì ngọn lửa nào khác, nhưng không chỉ vậy, bản thân nó còn mang theo một nguyền chú đáng sợ từ địa ngục. Đó là một nguyền chú sẽ phán quyết không chỉ là cơ thể mà còn là cả linh hồn của tất cả mọi thứ bị nó nuốt chửng.
-C…Có phải do lời nguyền mà nó mới có màu đen như vậy không?
-Đúng thế. Chỉ cần dính một chút của ngọn lửa đó, không cần biết là da thịt, gỗ hay đá sắt cũng sẽ bị đốt ra tro. Ngay cả linh hồn cũng sẽ vĩnh viễn bị nguyền rủa và thiêu đốt.
Đó là lý do tại sao nó có thể gây được tổn thương lên cả con quái vật quỷ hệ lửa Salamandra kia. Ngọn lửa mạnh nhất của Granbaza, với cái tên “Hắc Viêm Hỏa” có thể thiêu rụi cả những ngọn lửa khác.
-Đúng thế, và chỉ có ngươi là kẻ duy nhất còn sống sót sau khi hứng chịu ngọn lửa đó, Arant.
Granbaza, người vừa hoàn tất màn hủy diệt khủng khiếp của mình, mỉm cười quay lại phía Reidi.
-Nói vậy thôi, ta cũng không muốn ăn nó thêm lần nào nữa đâu. Hậu quả của cái nguyền chú đó phải mất vài tháng ta mới đỡ đi phần nào đấy. Chẳng khác gì cái địa ngục đau khổ cả.
-Sau cùng chẳng phải ngươi vẫn đi lại được đó sao?
-Ngươi cũng biết lo cho người ta quá nhỉ?
Nhưng điều đáng sợ hơn sau khi cả hai nhân vật mạnh nhất thể hiện sức mạnh tối đa thì vẫn còn….
Con quái vật quỷ, Salamandra, dù vẫn còn đang chịu ảnh hưởng của ngọn lửa đen, vẫn cố gắng gượng đứng dậy trở lại.
Sau một vài tiếng gầm và một cái lắc người, ngọn lửa kia đã hoàn toàn biến mất.
-Cái quái gì….Đây là sức mạnh thật sự của quái vật Quỷ huyền thoại sao?
-Dù đã lãnh trọn những sát chiêu của chúng ta, nó có vẻ vẫn còn khỏe quá nhỉ? Xem ra chúng ta thực sự đã già rồi…
Tuy nói vậy, những thương tích do hai người tiền nhiệm tạo ra cũng rất đáng kể, phần da và vảy trên thân đã xuất hiện vô số vết rách và bỏng sâu hoắm.
-Họ đã gây đủ sát thương. Con quái vật đã yếu và chậm đi rất nhiều. Chúng ta có thể bắt đầu phản công. Tiến lên!!!
Lệnh của Reidi phát ra, truyền ý chí chiến đấu cho tất cả những người xung quanh và khích lệ họ.
Giờ chính là lúc cuộc tấn công bắt đầu.
-Arant-sama, Granbaza-sama. Nhờ hai vị làm tiên phong. Hãy cho chúng tôi mượn sức mạnh của hai người để đánh bại con quái vật kia.
“”KHông nhé””
-Eh?
Hai người tiền nhiệm vừa thể hiện sức mạnh đáng nể của mình.
Nhưng dường như đã kiệt sức, cả hai đều gục xuống một cách vô lực.
-Ta nghĩ là bọn ta đã quá già rồi. Những bí thuật vừa rồi chỉ giống như thở hết hơi một lần mà thôi…
-Ta cũng đã di chuyển quá nhiều và kiệt sức rồi. Đó cũng là tất cả những gì bọn ta có thể làm ở đây.
Reidi thực sự hoảng hốt trước chuyện đó.
Những nhân vật đáng tin cậy nhất lúc này lại không còn khả năng chiến đấu.
-Đừng hiểu nhầm ý ta, Reidi. Chúng ta ngay từ đầu vốn dĩ đã không phải nhân vật chính trong trận chiến này.
-Eh?
-Đừng quên, bọn ta đã nghỉ hưu. Chỉ là những kẻ đã về hưu và già cả mà thôi. Giờ đây, không phải ai khác, mà chính cháu mới là Anh hùng đó, Reidi.
Từng lời ấy của Cựu Anh hùng như gánh nặng đè lên vai Reidi.
Một quyết tâm rất lớn chợt bùng lên và xuất hiện trong ánh mắt của cô gái xinh đẹp.
-Xin lỗi ngài. Cháu dường như đã quên mất nhiệm vụ của mình.
-Cháu nhớ được thì ta mừng rồi. Hãy tiếp tục tiến lên. Đừng để ý đến đám già bọn ta làm gì.
Rút thanh kiếm của mình ra, Reidi hướng mũi kiếm lên trời hét lớn.
-Tổng tấn công! Hãy tiêu diệt con quái vật đã bị những người tiền nhiệm làm suy yếu!!
Cô chính là người đại diện cho thế hệ hiện tại.
-Ngay lúc này, chúng ta chính là những người nắm trong tay vận mệnh của thế giới này. Nhiệm vụ của chúng ta là dẹp tan cuộc loạn lạc này. Hãy cho họ thấy rằng chúng ta đủ sức gánh vác nhiệm vụ này.
“”””OOOOHHH”””
Sự can đảm và quyết tâm của Reidi nhanh chóng lan rộng.
Các mạo hiểm giả, những người cảm nhận được sức mạnh như đang tuôn trào trong mình, đến mức ý chí chiến đấu vượt qua cả nỗi sợ hãi, lao tới tấn công con quái thú.
Do những thương tích nặng sau đợt tấn công trước đó, con quái vật không thể di chuyển quá nhanh, chỉ biết nằm đó và lần lượt hứng chịu những đòn tấn công dồn vào liên tục.
-Ta ghen tị với ngươi đó.
Chứng kiến cảnh tượng đó, Granbaza lên tiếng.
-Không chỉ Dariel. Thế hệ tiếp theo của loài người thật đáng tin cậy. So với việc nuôi dạy thằng con trai của ta thì…Phải rồi, Zebiantes.
-Ah…vâng…
Zebiantes liên tục giật mình thon thót khi bị người tiền nhiệm gọi tên.
-Ta thực sự rất lo lắng. Rằng tương lai của tộc Quỷ chúng ta có thể rực rỡ được như loài người không?
-C…Chắc chắn rồi, tôi đảm bảo với ngài. Bashubaza chỉ là trường hợp cá biệt thôi.
-Nếu vậy thì ngươi cũng tới đi. Hãy cho con người thấy thế hệ Quỷ tiếp theo mạnh mẽ thế nào.
-Eh…nhưng….Không phải ma thuật gió của tôi bất lợi khi đối mặt với nó sao?
-Nếu là một pháp sư thực thụ và một Tứ thiên vương, ngươi phải biết cách vượt qua sự bất lợi và khắc chế lẫn nhau giữa các thuộc tính. Nếu đủ khôn ngoan, ngươi thậm chí cũng có thể đánh bại lão già này đó.
-Thật sao?
Trong lúc đó, Reidi và đồng đội của mình vẫn đang liên tục tấn công con quái vật.
Đó là một cuộc tấn công vô cùng dữ dội, nhưng vẫn chưa đủ để Salamandra gục ngã.
-Nó vẫn còn quá mạnh!!
Reidi cũng liên tục sử dụng “Thiên trảm” tấn công phần bụng mỏng manh của con quái thú. Nhưng dù có tấn công thêm bao nhiêu nhát, lớp da kia vẫn trơ ra không chút sứt mẻ nào.
Mặc dù đã bị hai người tiền nhiệm đã làm suy yếu đáng kể, nhưng để ra đòn kết liễu sinh vật này vẫn là quá khó khăn.
-Không ổn…chúng ta không đủ sức đánh bại nó đâu!!
-Con quái vật sắp thoát khỏi dây trói rồi. Mọi người mau lùi lại!!
Xung quanh vang lên những tiếng la hét, kêu gọi của các Mạo hiểm giả.
Sau một hồi chiến đấu, sức mạnh của họ đều đã suy giảm đáng kể.
-Không…nếu cứ thế này, chúng ta sẽ để nó thoát mất.
Ngay cả Reidi cũng đang dần đuối sức.
-Tránh ra nào!
Đột nhiên, Zebiantes chạy lên phía trước, đứng đối diện với con quái vật.
-Zebiantes, cô nghĩ mình làm cái quái gì thế?
-Tất nhiên, ta có trách nhiệm giải quyết những rắc rối mà tên Bashubaza đó gây ra. Và còn một nhiệm vụ nữa, chứng minh sức mạnh của Tứ thiên vương.
Dứt câu, Zebiantes phát động một ma thuật gió hướng về mục tiêu to lớn trước mắt.
-Chờ đã. Không phải ma thuật gió là vô hiệu với con quái vật đó sao?
Ngược lại, nếu tiếp tục đổ thêm không khí vào, ngọn lửa của con quái vật sẽ còn được tiếp thêm sức mạnh.
-Đừng lo. Ta biết mình đang làm gì mà.
Như lời nói của chủ nhân, ngọn gió do Zebiantes tạo ra không hề thổi bùng ngọn lửa đang cháy trên mình con quái vật lên, mà ngược lại đang ra sức dập tắt nó.
-Nhờ vào lời khuyên của Granbaza-sama. Ta đã nghĩ ra cách chiến đấu với lửa.
-Cái gì?
-Thứ mà ta vừa phát động là một loại ma thuật rút đi toàn bộ không khí xung quanh điểm chỉ định, tạo ra chân không.
Chân không, chính là khoảng không gian không hề có không khí tồn tại.
Bị mất đi nguồn duy trì khả năng cháy đó, bất kì ngọn lửa nào dù lớn đến đâu cũng phải tàn lụi.
-Ma thuật tạo ra chân không là loại ma thuật khó nhất trong các Phong ma thuật. Vì thế ta muốn ngươi chứng kiến và hiểu rằng ta mạnh đến thế nào. Muahahahaha….
-Nghe thì hay đấy, nhưng chỉ có thế thôi sao?
Ma thuật của Zebiantes, đúng như cô nàng nói, chỉ đơn thuần là tạo ra chân không, ngoài ra chẳng có một chút sát thương nào gây lên con quái vật.
-N…Nhưng mà dù sao ta cũng dùng được ma thuật này rồi. Đó là thứ mà một Tứ thiên vương phải làm được.
-Nhưng với cái đó thì cô không thể đánh bại được con quái vật đâu.
Tất nhiên, bị mất đi một chút lửa trên cơ thể không ngăn cản con quái vật bắt đầu cử động và chuẩn bị phản công.
-Uwahhh…ta…ta phải làm gì giờ đây?
-Mau tránh khỏi đó. Hơi thở của nó sắp phóng ra rồi!!
Các mạo hiểm giả cuối cùng cũng không còn khả năng tấn công nữa mà phải vội vàng lùi lại.
Bởi con quái vật đang bắt đầu tập trung không khí bằng cách hít vào.
Đó là động thái cho thấy nó chuẩn bị bắn ra hơi thở khủng khiếp của mình.
-Nguy hiểm quá. Ta té trước đây.
-Đợi đã!!
Reidi tóm được cổ của Zebiantes trước khi cô nàng kịp bỏ chạy nhanh hơn một cơn gió.
-Ngươi làm gì thế? Ta không muốn gương mặt xinh đẹp này bị lửa đốt cháy đâu!!
-Trước khi cô lo về chuyện đó. Tôi có một thứ muốn thử. Hãy dùng cái ma thuật đó lên con quái vật lần nữa đi.
-Eh?
Như ai cũng thấy trước đó, những đợt ma thuật tạo ra chân không của Zebiantes chẳng có chút tác dụng nào lên con quái vật Salamandra.
Tuy nhiên, dường như Phong thiên vương cũng nhanh chóng hiểu rằng, giờ không có thời gian để thắc mắc hay tìm hiểu lý do.
Chỉ sau vài giây nữa, nơi này sẽ lại chìm trong biển lửa, cơ hội trốn thoát của cô nàng cũng không còn. Vì thế lựa chọn duy nhất lúc này là tìm kiếm một giải pháp ngăn chặn cuộc tấn công của con quái vật.
-Được rồi. Ta sẽ làm. Eyy!!!
Một khối chân không được phát ra từ bàn tay của Zebiantes, dù không thể nhìn rõ kích thước và hình dạng, nhưng có một chút dấu hiệu đủ để Reidi nhìn ra nó.
-“Thiên trảm”!!!
Reidi vung ra một nhát chém bằng hào quang. Mặc dù chỉ là một nhát “Thiên trảm” nhỏ bé hơn rất nhiều so với Dariel và Arant.
Nhưng nó vẫn nhanh chóng bắt kịp khối chân không và hòa làm một.
-Eh? Khối chân không và hào quang hòa vào nhau sao?
Lưỡi kiếm hào quang góp phần mở rộng khối chân không và được củng cố thêm độ sắc bằng việc không chịu sức cản của không khí.
-Một nhát chém bằng hào quang với ma thuật chân không có thể dập tắt mọi ngọn lửa sao?
-Không thể tin nổi…