-Phát nổ sao?
Bashubaza, kẻ vừa hấp thụ toàn bộ sức mạnh của quái vật quỷ Salamandra, nhưng hắn nhanh chóng nhận ra rằng bản thân không thể kiểm soát nổi nó và cái kết duy nhất chỉ có thể là một vụ nổ khủng khiếp thổi bay mọi thứ xung quanh.
Hiện tại, có thể coi Bashubaza như một quả bom ma thuật cực kì nguy hiểm.
Xét theo những gì con quái vật quỷ đã thể hiện, nếu sức mạnh của nó được chuyển thành sức nổ, khu mỏ Mithril này chắc chắn sẽ bị xóa sổ.
Thiệt hại thậm chí còn có thể vươn tới cả phạm vi làng Rakus.
-Không ổn. Ta té đây.
-Đừng hòng!!
Tôi nhanh tay hơn tóm cổ Zebiantes trước khi cô ấy ù té chạy.
-Tất cả chúng ta đều sẽ không thể thoát khỏi tầm sát thương của vụ nổ dù có nhanh đến cỡ nào….
Vì thế, cách duy nhất để cứu tất cả là ngăn Bashubaza phát nổ.
Nguồn năng lượng của con quái vật dường như đã bắt đầu vượt quá khả năng chịu đựng của Bashubaza, khiến cơ thể hắn bắt đầu sưng to lên một cách đáng sợ.
-Dừng…dừng lại đi…t…tôi…tôi không muốn chết…Ai đó…ai đó…cứu tôi với…
-Đừng lo, ta sẽ không để con chết.
Granbaza lên tiếng trong khi giữ chặt hai vai con trai Bashubaza của mình bằng cả hai tay.
-Nghe đây mọi người. Ta sẽ tự tay xử lý những điều ngu ngốc do đứa con trai này gây ra. Đây chính là trách nhiệm của ta như một người cha.
-Granbaza-sama…ngài nói gì vậy??
-Ta sẽ sử dụng tất cả ma thuật của mình để ngăn chặn và giảm thiểu thiệt hại do nó gây ra.
Nhưng…nếu ông ấy làm vậy thì….
-Tất nhiên, ta sẽ chết. Bởi nếu không sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình, ta sẽ không thể ngăn cản được vụ nổ ở mức tối đa. Tuy nhiên, chuyện này cũng không thể hoàn toàn ngăn chặn được tất cả mọi thứ, nên….Zebiantes.
-AH…vâng!
Ánh mắt ông ấy hướng về Thiên vương còn lại.
-Làm phiền cô sử dụng ma thuật gió đưa ta và Bashubaza đi càng xa càng tốt. Tới nơi nào đó không có người là được.
-Không…con không muốn chết…không muốn chết…
Bashubaza đã bắt đầu gào khóc trong sợ hãi.
Nhưng tất cả những gì hắn đang phải chịu đều là hệ quả từ những quyết định và hành động của chính hắn.
-Cha. Hãy cứu con…con chưa muốn chết….con không muốn chết….
-Bashubaza, vô ích thôi. Tất cả chúng ta đều sẽ phải đối mặt với hậu quả của những gì mình làm. Những điều tốt đẹp sẽ đến sau việc tốt và quả báo sẽ tới sau những hành vi xấu xa. Ngươi cũng sẽ phải chịu bị trừng phạt, hậu quả cho tội lỗi của mình.
Granbaza từ tốn xoa đầu đứa con trai ngốc nghếch của mình.
-Ta cũng sẽ chịu sự trừng phạt đó. Ta đã bỏ bê việc bảo ban, dạy dỗ ngươi, và đây chính là hậu quả của ta khi tạo ra một tên ngốc như ngươi. Ta sẽ theo cùng ngươi, đó là cách duy nhất để kết thúc mọi chuyện.
Granbaza sẽ chết cùng với Bashubaza, đó là cách ông ấy nhận trách nhiệm của một bậc phụ huynh.
Dù được biết đến như Thiên vương mạnh nhất lịch sử loài quỷ, nhưng không ai biết trước được lượng ma lực do con quái thú kia giải phóng sẽ mạnh đến mức nào.
Do đó điều ấy hoàn toàn là không khả thi.
Cứ cho rằng Granbaza sẽ giảm được kích thước vụ nổ bằng mạng sống của mình.
Nhưng liệu hiệu quả của nó sẽ tới đâu? 1/10 hay 1/5?
Nếu vậy…sự hi sinh của ông ấy là không thể và cũng hoàn toàn không nên…
Nếu đã vậy….
Tôi nhấc chân lên và bắt đầu chạy…
Sau đó là một cú nhảy, rút thanh Hermes ra và đẩy vai Granbaza sang một bên ngay khi cơn gió của Zebiantes ào đến.
Hiện tại, tôi là người duy nhất đang ôm lấy Bashubaza.
-Guhaaa….
-Dariel….Con làm cái gì vậy?
Hoàn toàn bị bất ngờ, Granbaza nhìn tôi.
Nhưng giờ đã quá trễ để tôi giải thích.
-Bashubaza không phải là đứa con duy nhất của người, Granbaza-sama!!!
Mà còn có tôi, ngay cả khi tôi chỉ là một đứa con nuôi, nhưng ông ấy chính là người đã nuôi nấng, dạy dỗ tôi như một đứa con ruột.
Đối với tôi, ông ấy giống như một người cha thực sự.
Và là sự may mắn nhất mà tôi từng gặp được trong cuộc đời này.
-Con sẽ không để Granbaza phải làm chuyện đó. Hãy để nó lại cho con.
Nói rồi, tôi vung thanh Hermes lên đâm vào ngực Bashubaza.
-Dariel??
-Granbaza-sama. Xin hãy tha thứ cho con,cho sự ích kỉ của con. Dù biết rằng đó là trách nhiệm của người…..
Nhưng…
-Con vẫn muốn người được sống.
Tôi quay sang Zebiantes.
-Zebiantes. Nhờ cô đưa tôi và Bashubaza đi bằng ma thuật gió. Càng xa càng tốt.
Dường như cũng hiểu được quyết tâm của tôi, Zebiantes nhanh chóng niệm phép.
Sau một vụ nổ nhỏ, tôi và Bashubaza cùng bị thổi bay đi.
Vì thanh Hermes vẫn còn cắm trên ngực hắn, nên tôi không dễ gì bị rơi ra.
-Dariel!! Bashubaza!!!
Tôi vẫn còn nghe rất rõ tiếng của Granbaza từ bên dưới mặt đất.
Và Arant đang cố kéo ông ấy lại.
Chắc là sẽ ổn thôi.
Hẳn là ông ấy cũng sẽ hiểu cho tôi.
Nương theo cơn gió, chúng tôi tiếp tục bay trên trời.
Mỏ Mithril và những người khác dần lùi xa lại phía sau, khoảng cách cứ thế tăng dần lên.
-Nhưng ngay cả đã đi xa đến thế này, vẫn chưa đảm bảo chắc chắn hậu quả của vụ nổ sẽ không chạm tới họ.
Nguồn gốc của vụ nổ là sức mạnh của con quái thú.
Và nó rõ ràng là một đối thủ tôi không thể coi thường.
-Được rồi. Giờ ta sẽ bắt đầu việc cố gắng ngăn chặn hậu quả vụ nổ. Nếu không thành công, có lẽ ta cũng sẽ đi theo ngươi. Vì thế lần này ta sẽ không nương tay.
-Khoan đã…thế còn ta thì sao….ngươi không định cứu ta sao? Cứu ta…
-….
Tôi không muốn trả lời bất kì điều gì trong mớ câu hỏi hoảng loạn của Bashubaza, thứ đã dần không rõ ràng theo giọng của hắn.
Hẳn là hắn cũng biết rõ về tôi.
Tôi không thể sử dụng ma thuật. Do đó, hoàn toàn không có cách nào để tôi can thiệp hay ngăn chặn ma thuật trong người hắn phát nổ.
Chuyện tách hắn và khối năng lượng của con quái thú kia ra làm hai cũng hoàn toàn không thể.
-Dairel….cứu ta với…
Bashubaza cố gào trong tuyệt vọng.
-Giúp tôi với…giúp tôi với…Dariel…xin hãy cứu tôi…
-Đáng lẽ ngươi nên nói câu này sớm hơn mới phải…
Kể từ khi hắn trở thành Thiên vương, tôi đã cố gắng trong tuyệt vọng để giúp đỡ hắn.
Tôi thực sự muốn giúp hắn, muốn cứu hắn, hỗ trợ hắn để khiến hắn trở thành một Thiên vương vang danh như cha của hắn.
-Nhưng giờ thì đã quá muộn rồi.
Tôi rút thanh Hermes khỏi ngực Bashubaza và đạp hắn rời ra xa.
Phản lực khiến khoảng cách của cả hai tăng lên. Điều này là hoàn toàn cần thiết cho điều tôi sắp làm.
Một vụ nổ khủng khiếp do sức mạnh của quái vật quỷ quá tải sắp xảy ra.
Và chỉ có một cách duy nhất để tôi ngăn cản nó.
-Với toàn bộ hào quang có thể. Hi vọng mình có thể cản được sức tàn phá của vụ nổ.
Về cơ bản, thứ tôi định làm cũng gần giống như Granbaza.
Điều khác biệt chính là ở chỗ Granbaza định sẽ hi sinh bản thân mình để tiêu diệt Bashubaza trước khi hắn phát nổ.
Nhưng tôi thì không, trước khi hắn nổ tung, tôi sẽ xóa sổ Bashubaza hoàn toàn bằng sức mạnh của mình.
Đây chính là cơ hội đầu tiên và cũng là cuối cùng, bởi sức mạnh của quái vật quỷ một khi đã phát nổ, sẽ chẳng thứ gì cản nổi nó.
Chỉ trong một khoảnh khắc trước khi vụ nổ xảy ra.
Có lẽ chỉ là trong một cái chớp mắt.
Nhằm vào thời điểm đó, tôi vung kiếm với mức hào quang tối đa.
-Nhờ cả vào ngươi, Hermes!!
Thanh kiếm đã chọn tôi làm chủ nhân, kiệt tác để đời của thợ rèn huyền thoại Smith.
Liệu hình dáng nào sẽ giúp tôi phát huy tối đa uy lực của nó đây?
Một lưỡi kiếm? Hay một mũi thương? Hay là một sợi roi?
Không, tôi nghĩ là mình đã nhận ra nó, chỉ có thứ đó mới phát huy được toàn bộ sức mạnh.
Một hình dạng mới và vô cùng tráng lệ của thanh kiếm.
-Gaaaaaaahhhhhh!!!!!!
Thanh kiếm Hermes đáp lại ý chí của tôi.
Một lưỡi kiếm ánh sáng hiện ra trên cán kiếm.
-Đây là…
Một khối hào quang khổng lồ có hình lưỡi kiếm.
Hay nói đúng hơn, đó là một thanh kiếm làm bằng hào quang.
Hơn nữa, kích thước của lưỡi kiếm là vô cùng lớn, hào quang phun trào ra từ cán kiếm khiến nó giống như một mạch nước đang phun lên dữ dội. Chỉ trong nháy mắt, nó đã to gấp nhiều lần một thanh đại kiếm bình thường.
Với cái này….
-Bashubaza. TA SẼ KHIẾN NGƯƠI BIẾN MẤT VĨNH VIỄN KHỎI THẾ GIỚI NÀY!!
-Đ…Đợi đã…Dariel…g…giúp ta…
Gào khóc như một đứa trẻ, Bashubaza tuyệt vọng cầu cứu. Nhưng những lời đó của hắn với tôi giờ chẳng còn một chút giá trị. Thanh kiếm khổng lồ tạo thành từ hào quang vung xuống một cách dứt khoát.
Thay vì chém qua cơ thể, những luồng hào quang tràn tới, bao phủ lấy Bashubaza.
Rồi sau một tiếng nổ vang trời dậy đất, hắn đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này mà không để lại dù chỉ một hạt bụi.