Kết quả là, 20 Mạo hiểm giả đạt trên mức trung bình theo quyết định của chúng tôi sẽ được tham gia kì thi phụ.
Họ sẽ tiếp tục nhận được một thử thách nữa từ Tổng hội.
-Lần này nhất định chúng ta sẽ có được lựa chọn cho mình, dù có khó khăn cỡ nào đi nữa.
Arant tuyên bố tự tin trước khi bài thi bắt đầu.
-Kì thi thứ hai này có độ khó cao hơn rất nhiều so với lần đầu. Nếu không cẩn thận, họ có thể bị thương nặng, thậm chí là tử vong nếu mấ cảnh giác. Nhưng không cần phải lo cho họ, nếu không thể qua được kì thi này, họ cũng không xứng đáng với danh hiệu hạng A.
Zest cũng không hề tỏ ra một chút nào lo lắng cho các thí sinh.
Dù không đồng ý với quan điểm của hai người họ, nhưng tôi vẫn sẽ cố gắng hoàn thành vị thế giám khảo của mình.
-Giờ thì, chúng ta hãy bắt đầu di chuyển đến địa điểm tổ chức bài thi thứ hai. Dù vậy, ngay từ lúc này, hãy nâng cao cảnh giác và chuẩn bị tinh thần như đang trong một trận chiến thực sự.
Arant dẫn đầu và 20 người kia cứ thế đi theo ông ấy.
Dù nói là đi, nhưng tôi cũng chưa rõ là phải đi đến đâu.
Sau một khoảng đi bộ, trước mắt chúng tôi hiện lên một khu rừng rậm rạp nằm cách trụ sở Tổng hội khá xa.
Bài kiểm tra thứ hai sẽ diễn ra ở đây sao?
-Chúng ta thực sự sẽ thi ở đây sao?
Đi cuối đoàn, tôi quay sang hỏi Zest.
Chúng tôi được phân vị trí này để bảo vệ tất cả.
Có cảm giác như cả đoàn đang hành quân qua lãnh thổ của phe địch chứ không phải chuẩn bị làm bài thi nữa.
-Cảnh giác lúc nào cũng rất cần thiết.
Zest đáp lại tôi.
Tôi chưa hiểu lắm, những thí sinh phải cảnh giác thì không có gì phải thắc mắc, nhưng cả giám khảo cũng phải cảnh giác là sao chứ?
-Khu rừng này được Tổng hội chỉ định là khu vực cấm. Nó được những Mạo hiểm giả kì cựu gọi là “Rừng gió lốc” và không một ai muốn lại gần trừ khi bắt buộc.
“Rừng gió lốc”?
-Nghe nói, trong khu rừng này tồn tại rất nhiều quái vật mạnh làm tổ, rất nhiều nhiệm vụ chinh phạt đã được tổ chức, nhưng chưa từng có ai thành công trong việc tiêu diệt chúng. Điểm đặc biệt của lũ quái vật đó là dù rất mạnh nhưng hầu như không bao giờ đuổi theo những đối thủ đã bỏ chạy, vì độ khó cao nhưng lại không nguy hiểm đến tính mạng nếu biết lượng sức mình nên nơi này được xem là một bài kiểm tra hạng nặng cho những Mạo hiểm giả hàng đầu.
-Cái thể loại quái gì vậy?
Lại còn là quái vật sống ngay gần lãnh thổ con người nữa.
-Vậy tức là, nhiệm vụ của bài thi thứ hai này…là đánh bại đám quái vật kia sao?
-Quả nhiên là Dariel-sama, phán đoán rất nhạy bén.
Dẹp đi, tôi không vui vì được khen trong tình huống này đâu.
Mà hai người họ thực sự nghiêm túc đấy à?
Bắt những thí sinh này chiến đấu với quái vật ở đây sao?
Dù có là muốn phân loại đi nữa…..
-Họ đã đấu với chúng ta, những Mạo hiểm giả mạnh nhất trong kì thi hôm qua, nên chẳng còn cách nào khác để kiểm tra thực lực của họ nữa….
Dù đúng là đã giao chiến với chúng tôi, những kẻ được xem là mạnh nhất loài người thì đó cũng chỉ là giả chiến. So với những trận thực chiến sinh tử, đó không phải là nơi những phẩm chất thực sự của một Mạo hiểm giả có thể bộc lộ.
Và trong bài thi thứ hai này, nếu ép họ phải đánh với một con quái vật thực sự….
- …quả nhiên là vụ này vẫn không ổn chút nào…
-Không sao đâu, năm nào chúng ta chả phải tổ chức kì thi thứ hai kiểu này. Hơn nữa, đó cũng là quyết định chung của Tổng hội chứ không phải ý thích của Arant-sama. Nhiệm vụ chính của kì thi lần hai này: Thách thức Yamaoroshi Okami của “Rừng gió lốc”/
Yamaoroshi Okami?
Đó là tên của con quái vật nào đó đang sống trong khu rừng này sao?
-Tôi cũng đã từng được Arant-sama huấn luyện trong khu rừng này gần đây. Và trong thời gian đó, tôi cảm thấy được rằng những gì mình từng biết về Arant-sama như đang dần thay đổi.
Arant là một Anh hùng ngay thẳng thực sự.
Không bị lôi kéo vào bất kì một cuộc tranh giành quyền lực nào trong nội bộ Tổng hội, cũng chưa từng dựa dẫm vào ai đó để đạt được mục tiêu của mình, thậm chí là không giao tiếp, bắt chuyện với bất kì ai. Tất cả những gì ông ấy biết chỉ là chiến đấu và chiến thắng, không hề quan tâm tới bản thân mình.
-Đó là bởi ông ấy đã quá tuyệt vọng nhưng lại không muốn thể hiện nó ra ngoài. Bằng cách chiến đấu điên cuồng, ông ấy có thể lấy nó làm vỏ bọc để che đậy nỗi buồn bên trong.
-Có lẽ anh nói đúng…
Zest gật đầu.
-Cũng vì tính cách đó, Arant-sama dường như trở thành một vị thần được tôn thờ. Một người Anh hùng đích thực chiến đấu với chỉ một mục đích duy nhất, đánh bại Quỷ vương. Để rồi ông ấy trở thành vị Anh hùng mạnh nhất trong lịch sử loài người. Khi được chứng kiến, nghe và đọc mọi thứ về ông ấy, tôi đã thực sự bị cuốn hút, tôi đã từng xem ông ấy như một tồn tại đặc biệt khác xa loài người.
-Ừm…cái này thì tôi hiểu được. Hầu hết mọi người đều sẽ cảm thấy như vậy.
-Rồi đột nhiên, tôi nghe được rằng Arant có một cậu con trai, và sợ rằng thứ tình cảm rất con người như tình phụ tử ấy sẽ khiến hình tượng người anh hùng hoàn hảo kia tan vỡ.
-Vì thế mà cậu nhất định không chịu công nhận tôi, đúng không?
Zest chỉ im lặng gật đầu.
Gần đây, cậu ta đã được Arant trực tiếp dạy dỗ.
Cho nên những sự thay đổi đó, Zest là người rõ hơn ai hết, rằng Arant thực ra không phải thần thánh, không phải một huyền thoại tuyệt đối.
-Những ngày được ông ấy huấn luyện gần đây, tôi mới nhận ra rằng, Arant-sama thực ra cũng chỉ là con người. Là một con người bình thường với sức mạnh vượt trội, nhưng cũng có những cảm xúc như vui buồn, tức giận, thất vọng…Không, có lẽ nó chỉ thực sự xuất hiện khi ông ấy nhắc về anh và mọi người ở nơi đó, Arant-sama đã từng nói rằng: “Cuối cùng ta cũng có thể trở lại thành con người”.
-…..
-Tôi nghĩ rằng mình không có tư cách gì để đưa ra lời thỉnh cầu này….Nhưng xin anh, hãy giúp ông ấy lại khoảng thời gian đã mất trong quá khứ.
-….
Tôi chỉ có thể im lặng.
Anh hùng mạnh nhất, người đó đã từng là một con người bình thường như bao con người khác, trước khi bị cướp đi tất cả, trở nên điên cuồng với mục tiêu duy nhất là tận diệt loài quỷ trong mối căm thù vô hạn.
-Nhưng giờ tôi đã hơn 30 tuổi rồi. Thật xấu hổ khi nhắc về những chuyện như tình cha con vào thời điểm này.
-Chuyện đó…
-Đó là lý do vì sao, tôi sẽ cố gắng làm mọi thứ mình có thể để giúp đỡ ông ấy. Và nếu tôi không thể làm được, vẫn còn vũ khí cuối cùng giúp tôi làm điều ấy, chính là con trai tôi.
Vào những lúc thế này, sự tồn tại của Gran chính là cứu cánh lớn nhất cho tôi.
Bất kì ai cũng sẽ trở nên mềm yếu và dịu dàng hơn trước một đứa trẻ.
-Trước mắt, tôi còn có những mối quan hệ khác cần phải được sửa chữa.
Đó là về phía nhà vợ.
-Dariel-san!!
Những tiếng gọi vọng tới từ phía trước.
Tôi nhận ra họ, đó là ba anh em của Marika.
-Lần này, nhờ anh giúp đỡ chúng tôi nhé.
-Thay đổi thái độ nhanh quá vậy??
Mới hôm qua thôi họ còn coi tôi như kẻ thù không đội trời chung, thứ ma thuật nào đã khiến họ thay đổi như vậy?
-Tất nhiên, vì chúng tôi đã nhận ra rằng mình ngu ngốc như thế nào. Dariel-san rõ ràng xứng đáng là con trai của Arant-sama.
-Mạnh mẽ, hiểu biết và còn có thể dùng được cả “Đoạn thiên trảm”, chẳng phải anh chính là Arant-sama đệ nhị đó sao?
-Tôi thực sự rất cảm phục sự rộng lượng của anh khi đã không đánh trượt chúng tôi dù đã bị xúc phạm nhiều như vậy trong kì thi hôm qua. Thành thực xin lỗi và mong được anh giúp đỡ.
Ánh mắt của họ nhìn tôi đầy ngưỡng mộ.
Sao mấy người thần tượng Arant đều thay đổi hoàn toàn sau khi bị tôi cho ăn hành vậy nhỉ?
Ngay cả cái tên to xác bên cạnh tôi cũng thế.
-Chúng tôi thực sự tin tưởng Dariel-san, anh hoàn toàn đủ tư cách trở thành một Lãnh đạo của Hội Mạo hiểm giả trong tương lai.
-Vậy đã ăn thua gì, nhất định Dariel có thể trở thành Anh hùng.
-Đúng thế, và anh ấy sẽ đánh bại cả Quỷ vương nữa.
Không chỉ có ba anh em họ, những thí sinh khác cũng đổ dồn ánh nhìn vào tôi.
Tất cả đều cho thấy rõ sự ngưỡng mộ.
-Quả nhiên anh mới là giám khảo tốt nhất trong kì thi hôm qua.
Zest mỉm cười.
Đúng là tôi có chút không nghiêm túc khi thậm chí còn chẳng dùng đến vũ khí trong suốt cả kì thi, nhưng như vậy cũng có thể khiến người ta ngưỡng mộ sao?
-Tôi đâu có làm được gì đáng kinh ngạc đâu?
“”Làm gì có chuyện đó chứ?””
Tất cả cùng đồng thanh với vẻ hào hứng, đến mức đội hình di chuyển do Arant tốn công sắp xếp ban đầu đã bị phá vỡ.
-Mấy đứa, ta chẳng phải đã nói chúng ta đang ở trên chiến trường sao? Mau tập trung lại đi.
“””Thành thực xin lỗi”””
Tiếng quát lớn của người dẫn đầu Arant, thể hiện rõ bản lĩnh của người anh hùng mạnh nhất khiến tất cả vội vàng xin lỗi và trở lại vị trí của mình.
-Cuối cùng thì cũng có thể nói chuyện riêng rồi ~
-Eh? Marika?
Marika đã đi sau tôi từ nãy đến giờ sao? Còn có cả Gran nữa?
-Vì đây là một chuyến đi đặc biệt, nên em không muốn rời khỏi anh chút nào.
Tôi cũng không hề muốn điều ấy.
Nhưng lúc này chúng tôi đang ở một nơi cực kì nguy hiểm.
-Không sao hết, cha đã nói nơi này an toàn mà.
Thực sự có ổn không vậy….
-Nhưng nếu em đã đi cùng tới tận đây, sao không chào hỏi ba người kia một chút. Em thậm chí còn chưa nói cho anh biết là họ có tới ba người đấy…
Tôi cũng rất tò mò về việc đó.
Không chỉ có một mà là tới ba người.
-Anh khỏi lo. Những kẻ bỏ làng đi dù có chết ở xó xỉnh nào đó cũng chẳng ai quan tâm đâu.
Vẫn phũ phàng với người thân như mọi khi, Marika giống y hệt mẹ cô ấy về khoản này.
Trong lúc trò chuyện về chủ đề đó, chúng tôi tiến ngày càng gần hơn tới vị trí của mục tiêu cho bài thi thứ hai này.
Quái vật Yamaoroshi Okami.