-Oi, Dariel, như vậy thực sự ổn chứ?
Rizett, người đã đứng ngoài theo dõi mọi chuyện nãy giờ, cuối cùng cũng lên tiếng.
-Không phải chúng ta đã thỏa thuận rằng cậu sẽ chỉ bán Mithril cho phe Quỷ thông qua một mình tôi hay sao? Nếu kí kết mua bán với một con Quỷ khác…
-Đừng lo về chuyện đó. Chỉ là bán riêng cho cô ta thôi mà.
Tôi không nghĩ rằng chuyện bán một ít Mithril cho một thành viên khác của tộc Quỷ, dù có là Tứ thiên vương, sẽ làm ảnh hưởng quá nhiều đến cán cân cuộc chiến.
Đặc biệt là khi người đó lại là Zebiantes.
Điều duy nhất thôi thúc cô ta tới tận đây chỉ là vì “Ta muốn một ít Mithril”.
Vì thế tôi nghĩ chẳng hại gì nếu bán cho cô ta một ít.
-Nhưng nếu là vậy tại sao cậu lại quyết định đánh nhau với cô ta?
-Một thương vụ mua bán bất chợt sẽ rất khó thực hiện, do đó trước hết tôi muốn làm rõ với cô ta rằng, hiện tại vị thế của hai bên là như nhau. Như vậy thì sẽ dễ làm việc hơn.
Bắt đầu từ đó, một thỏa thuận bình đẳng mới có thể hoàn thành.
-Nhờ thế mà tôi sẽ không bị ép giá.
-Nhưng cậu làm lớn đến mức đó, tất cả chỉ vì lợi nhuận sao?
-Thì đúng vậy chứ sao? Hiện con người chúng tôi đang là bên độc quyền khai thác Mithril. Do đó quyền chủ động nằm ở chúng tôi mà. Nếu cậu không thích thì cứ đi tìm cái mỏ khác.
-Tch, đúng là tên khốn ranh ma.
-Hahaha, dù sao thì khách hàng của chúng tôi kì này cũng khá là giàu mà, nên làm giá chút cũng đâu có sao.
Thuận mua thì vừa bán thôi, miễn cô ta trả tiền là được.
-Mà nhân tiện, Zebiantes định làm cái gì với chỗ Mithril đó nhỉ?
Hãy hỏi qua một chút về mục đích của cô ta.
Dù tôi thấy đó mới là cái đầu tiên nên hỏi trước khi quyết định bán Mithril hay không.
-Đương nhiên là cô ta sẽ dùng nó tạo ra ma cụ chiến tranh rồi.
Như tôi từng nói, Quỷ tộc chiến đấu bằng ma thuật.
Tuy nhiên, ngay cả khi có thể sử dụng phép thuật bằng tay không, nhiêu đó vẫn chưa đủ để trở nên bất khả chiến bại.
Trong hầu hết các trường hợp, người sử dụng ma thuật còn phải có một hoặc một số ma cụ hỗ trợ cho việc triển khai ma thuật.
Ma cụ có thể hỗ trợ rất nhiều thứ cho các pháp sư, chẳng hạn như ổn định ma lực, thay đổi thuộc tính hoặc tích trữ và giải phóng ma lực tích trữ khi cần.
Zebiantes là một trong những pháp sư mạnh nhất của tộc Quỷ.
Do đó việc cô ta muốn có một món ma cụ hàng tốt từ nguyên liệu huyền thoại thì cũng không có gì lạ.
Bởi dù có là Tứ thiên vương, những người thành thạo việc sử dụng ma thuật, họ vẫn cần những ma cụ chất lượng cao để có thể sử dụng được nhiều loại ma thuật cao cấp hơn.
-Với món ma cụ đó…cô ta định tấn công anh hùng để báo thù sao?
Rizett xoa cằm.
-Trước đây, cô ta từng chạm mặt và bị tổ đội Anh hùng của loài người đánh bại. Nên chắc là cô ta muốn vũ trang mạnh hơn để phục thù chăng?
-Không phải thế.
Giả thiết đó bị chính Zebiantes phủ nhận.
-Ta chỉ muốn có một vài món ma cụ thời trang giúp ta đẹp hơn thôi. Ai lại dùng chúng để đánh nhau chứ?
-Hở??
Là vậy sao?
Thứ cô ta muốn không phải là một ma cụ mạnh mẽ mà là mấy món trang sức phụ kiện sao?
Từ vị thế của mình, tôi cảm thấy thực sự nhẹ nhõm. Nhưng nhớ lại khi còn làm trợ lý cho Tứ thiên vương, họ thực sự đã tan đàn xẻ nghé đến mức như thế này sao….Bao nhiêu công sức của tôi….
-Dariel, đừng khóc mà, không sao đâu. Doroye vẫn còn đang nỗ lực. Cộng thêm Bezeria nữa…
-Nhưng cũng chỉ còn lại một nửa. Nửa còn lại của Tứ thiên vương thì…
Tôi được Rizett vỗ vai an ủi. Nhưng cảm giác chẳng khá hơn chút nào.
-Thôi được rồi. Với lại đó giờ đâu còn là thứ cậu phải quan tâm nữa.
Cậu ta nói cũng phải…
-Phải rồi, cái đó của ngươi là thứ gì thế?
-Hm?
Ah, ý cô ta muốn nói về thanh Hermes sao?
-Dù là ngay giữa trận chiến, nó vẫn có thể dài ra rồi thu lại nhanh như vậy. Ta cũng muốn có một thứ ma cụ như thế.
Cô gái này là kiểu người thấy ai có gì hay cũng muốn chơi thử đây mà…
-Nếu được, ta muốn kết hợp tính năng bí ẩn đó vào ma cụ mới của mình để sử dụng nó như một quân bài tẩy bất ngờ.
-Không phải cô chỉ muốn trang sức thôi sao?
Thanh kiếm Hermes này, vốn dĩ là một kiệt tác của vị thợ rèn quá cố Smith.
Hợp kim Hermes, thứ hợp kim có thể thay đổi hình dạng theo hào quang đổ vào, khả năng của nó hiệu quả đến mức chính Zebiantes còn phải ghen tị và thèm muốn.
Hẳn là trên thiên đường, ông già đó đang mỉm cười hạnh phúc lắm.
-Thứ này được tạo ra bởi một thợ rèn của con người. Và có thêm một chút hỗ trợ từ thuật giả kim của tộc Quỷ đó.
-Gì cơ? Nghe có vẻ tuyệt quá.
Zebiantes ngày càng hào hứng hơn với thanh kiếm của tôi.
-Ta cũng muốn một thợ rèn có thể làm được ra một thứ ma cụ tốt như thế này nữa. Giới thiệu cho ta đi.
-Hm?
Cô nghĩ là thợ rèn có thể tạo ra được ma cụ sao?
-Cũng được, nhưng chắc là cô sẽ phải chi thêm đó.
-Cái đó….Chúng ta thương lượng được không?
Mà kệ đi, miễn có tiền là được.
Nghĩ vậy, tôi quyết định dẫn Zebiantes đến lò rèn của làng.
==========
-Hm? Là một món ma cụ sao? Tôi đồng ý.
Thợ rèn Sakai, người đứng đầu hội thợ rèn trong làng, nhanh chóng gật đầu ngay khi nghe yêu cầu của tôi. Không một chút bất ngờ hay hoảng loạn gì cả.
-Tôi đã nghĩ rằng một ngày nào đó, một yêu cầu kiểu này sẽ xuất hiện. Khi sư phụ phát triển thanh Hermes, tôi cũng đã học được từ ông ấy những điều cần thiết để chế tạo ma cụ.
Là như vậy sao?
Vậy là công nghệ tạo ra những món ma cụ cũng đã được thợ rèn Smith truyền lại cho những đệ tử của mình sao?
-Nhưng thành thực mà nói, tôi cũng cảm thấy có chút không ổn. Bởi nếu những thứ chúng tôi làm ra được Quỷ tộc, kẻ thù của con người, sử dụng thì thật là đáng tiếc.
Tôi có thể hiểu được cảm giác của Sakai-kun.
Rốt cuộc thì mối thâm thù Người-Quỷ vẫn là rào cản lớn nhất.
-Nhưng…nếu là Sư phụ của tôi lúc còn sống, nhất định ông ấy sẽ nhận nó.
Sakai-kun đột nhiên nhắc về người thầy của mình một lần nữa.
Dù có hơi ồn ào và dâm tặc, nhưng Smith-san thực sự là một thợ rèn xuất sắc.
-Bản tính luôn thích tìm tòi khám phá những điều mới mẻ là thứ rất đặc biệt ở ông ấy. Hơn nữa, sau bao nhiêu lần thử nghiệm và thất bại, cuối cùng ông ấy cũng đã tạo ra được một loại kĩ thuật mới. Vì là đệ tử của một con người như thế, nếu tôi không thừa hưởng những điều ấy thì thật là lãng phí. Đó là lý do tôi sẽ chấp nhận đơn hàng này.
-Sakai-kun…
Thật là một người đáng tin cậy.
-Mặc dù tôi cũng muốn chắc rằng cô ấy sẽ không dùng món đồ do tôi tạo ra để gây hại cho con người.
-Là thế đó, Zebiantes, cô thấy sao?
Tôi quay sang vị khách hàng để xác nhận lại.
-Không vấn đề. Ta sẽ chỉ dùng nó như một món trang sức mà thôi.
Câu trả lời đó khiến tôi vừa vui lại vừa buồn.
-Nếu vậy thì được. Sakai này sẽ thách thức vùng hiểu biết xa lạ mà ngay cả sư phụ của tôi cũng chưa từng bước vào.
Smith-san hẳn là hãnh diện lắm với người học trò của mình.
-Nếu vậy, ta sẽ trình bày ý tưởng của mình ngay đây.
Rồi Zebiantes bắt đầu trình bày với Sakai về món đồ mà cô ấy muốn có.
-Mọi người. Lại đây nào. Tôi muốn chúng ta cùng nghe và thử vạch ra phương án thực hiện xem sao.
-Hiểu rồi.
Tôi hoàn toàn ngạc nhiên trước cảnh tượng đó.
-Có điều, tôi hoàn toàn không phải là Quỷ, nên mấy thứ liên quan đến giả kim và ma thuật tôi lại không giỏi cho lắm. Nếu được, cô có thể cử thêm người tới hợp tác không?
-Chắc chắn rồi. Ta sẽ cử tới chỗ ngươi một trong những giả kim thuật sư xuất sắc nhất mà ta có.
-Nếu vậy thì tốt quá rồi.
Cả hai bên đều đang trở nên phấn khích hơn.
-Yossh, nhờ chuyện này mà chúng ta sẽ có một trải nghiệm vô giá khi có thể trực tiếp chứng kiến việc chế tạo ma cụ của phe Quỷ. Tôi có động lực rồi đấy.
Sự hứng khởi đó hẳn là được thừa hưởng từ người thầy của cậu ấy.
-Như vậy ổn chứ?
Tôi và Rizett hoàn toàn nằm ngoài cuộc thảo luận sôi nổi của họ vì không thể theo kịp.
-Không được sao? Chẳng phải con người và Quỷ đang cùng nắm tay nhau để hợp tác đó sao?
Tôi, một kẻ có thân phận đặc biệt, là con người nhưng lại được Quỷ tộc nuôi lớn, thành thực mà nói, tôi không hề muốn đứng về bất kì phe nào để đối đầu với phe kia cả.
Vì thế, nếu một ngày nào đó, con người và quỷ có thể cùng hòa hợp và sống chung với nhau như thế này…
-Nhưng có một vấn đề…
Tôi vẫn chưa quên rằng có một vấn đề vô cùng nghiêm trọng đang sắp xảy ra ở làng tôi.
Đó là Nữ Anh hùng Reidi.
Cô ấy hiện vẫn đang luyện tập ở làng.
Điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy gặp Zebiantes, một trong Tứ thiên vương, ngay lúc này???